Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Jello tỉnh dậy lần nữa, cả người đau đớn khủng khiếp, đầu óc cũng mông lung, như say rượu, đau nhói đến mức suýt ngất lịm.

Khi tỉnh lại, càng nhiều cơn đau len lỏi vào tâm trí hắn dọc theo dây thần kinh, Jello như ngạt thở trong giây lát, vì vậy chỉ có thể há to miệng và phát ra từng tiếng nỉ non.

Phải mất mấy phút hắn mới có thể kìm chế cơn đau khắp người, đồng tử ngấn lệ nhìn lên bầu trời trên đầu.

Vẫn là Opus u ám quen thuộc kia, bầu trời xám xịt khiến người ta không thể phán đoán được thời gian cụ thể, thậm chí khó mà biết được mình đã hôn mê bao lâu.

Jello cố gắng nhớ lại, rồi nỗi sợ hãi chợt ùa về trong tâm trí hắn, lập tức hai con ngươi xanh biếc xuyên qua màn sương mù.

"Ác linh!"

Jello gần như hét lên, hình ảnh gớm ghiếc cuối cùng còn sót lại trong trí nhớ của hắn đã hoàn toàn khắc sâu trong con ngươi, thậm chí là cả tâm trí.

Hắn cố gắng di chuyển cơ thể của mình, nhưng kèm theo đó cơn đau dữ dội và cảm giác bị trói, Jello đang bị trói lại bằng dây thừng, hắn không thể cử động.

Chuyện gì đã xảy ra?

Trong lúc Jello còn đang nghi ngờ, thì một bàn tay đã xách cổ áo hắn lên.

"Oa, cái tên này tỉnh rồi, tiếp theo phải làm sao đây, chuyên gia."

Giọng nói ở rất gần mình, hẳn là người vừa kéo mình lên.

"Đặt hắn lên đường ray."

Một giọng nói khác vang lên, lạnh lùng tựa như dao.

"Ngươi định để đoàn tàu đâm chết hắn? Ta đã từng thấy cảnh này trong phim." Nói xong, giọng điệu cái tên đang kéo mình bỗng trở nên phấn khích đến lạ thường.

"Nhưng mà... trông cũng quá phản diện đi."

Khi Jello sắp sửa tuyệt vọng thì người đàn ông bỗng nói tiếp. Điều này khiến trong lòng Jello xuất hiện chút hi vọng, không biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng xem ra mấy người này đều không phải là những kẻ độc ác.

Jello vừa định nói gì đó để cứu lấy mạng mình thì giọng nói lạnh lùng lại vang lên.

"Chúng ta có phải là người tử tế không?"

` “À… không phải.” Sau khi suy nghĩ vài giây, người đàn ông kia trả lời.

"Đúng vậy, dù sao thì cũng không phải là người tử tế, vậy tại sao không làm một tên phản diện chuyên nghiệp?"

“Đúng a, không hổ là chuyên gia, cho dù làm phản diện thì cũng phải là người tận tâm nhất.” Người đàn ông thả Jello ra, vỗ tay đôm đốp.

Đầu óc Jello có chút choáng váng, dùng sức quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy bóng người đứng cách đó không xa.

Là Ác linh, là kẻ đã đánh gục mình trong ký ức.

Lúc này, hắn đang quay lưng về phía Jello, như thể đang nhìn thứ gì đó ở phía xa, gió thổi mạnh, thốc áo khoác lên, để lộ cây búa vuốt nhuốm máu trên thắt lưng.

Ác linh xoay người, khuôn mặt gớm ghiếc xuất hiện trước nắt Jello, càng khiến tinh thần của hắn trở nên hoảng loạn.

Đối với Jello, có lẽ hôm nay thực sự là ngày tồi tệ nhất, truyền thuyết thế mà lại biến thành sự thật, thậm chí nó còn xuất hiện một cách đẫm máu trước mắt hắn.

Nhưng chừng đó còn chưa đủ để Jello phải nhận thua, trải qua ngần ấy năm ở Ngã Ba Vô Định, hắn cũng đã từng phải đối mặt với hoàn cảnh còn tồi tệ bây giờ rất nhiều, và quan trọng hơn là, sự xuất hiện của Ác linh đã phá vỡ tưởng tượng của hắn ở một mức độ nào đó.

Thứ gọi là Ác linh chỉ là một phàm nhân, không phải một con quái vật ghê tởm nào đó, cũng không phải là một thế lực siêu nhiên bao trùm lên Opus.

Khi một bí ẩn chưa biết đến có một thực thể có thể nhận biết được, thì đủ loại mặt nạ của nó sẽ bị lột ra.

Đúng, nó còn chưa tệ đến mức đó.

"Jello, ngươi là một đại lý cấp hai có tiếng ở Ngã Ba Vô Định, thường bán một số hàng cấm, và một số thứ còn tệ hơn cả hàng cấm."

Người đàn ông nói thông tin về Jello ra rồi giẫm lên ngực hắn, Jello đau đớn, nhìn lại thì thấy một chiếc mũ trùm màu đen xuất hiện trước mặt mình, tên này có vẻ như là một tên cướp, nhưng hắn lại không hề có chút hứng thú nào với tiền bạc trên người mình.

"Ngươi đã lăn lộn ở Ngã Ba Vô Định một thời gian khá dài, cũng nên hiểu là có một thế lực đứng trên tất cả các ngươi, đúng không?"

Jello nhìn chằm chằm vào tên trùm mũ đen, hắn biết đúng là có một thế lực như vậy, thế lực đó có tên là Cục Trật tự.

Ngã Ba Vô Định là một nơi quỷ quái và nguy hiểm, có những người tha hương đến từ xa, cũng có những kẻ liều lĩnh liều mạng, thậm chí có cả nhưng Người thăng hoa tách ra khỏi các tổ chức khác nhau, và còn không ít thế lực bí ẩn đến với những mục đích khác nhau.

Yêu ma quỷ quái tràn ngập nơi đây, không ai có ý đồ tốt, đây là một nơi cực kỳ hỗn loạn. Thế giới con người bình thường và thế giới siêu phàm quỷ dị chồng lên nhau tại đây, vì vậy sự tồn tại của Cục Trật tự không phải là bí mật trong mắt một số người.

Nhưng hai người này có thực sự là của Cục Trật tự hay không?
Trong lòng Jero nảy sinh nghi ngờ, hắn giả vờ bình tĩnh nói: "Ta nhớ rằng các ngươi chưa bao giờ can thiệp vào chuyện ở Ngã Ba Vô Định".

"Trước đây là như vậy, nhưng thành tích dạo này của công ty không được tốt cho lắm, vì vậy đã quyết định mở thêm nghiệp vụ mới ở Ngã Ba Vô Định, không! Phải là toàn bộ Khe nứt lớn mới đúng."

“Như ngươi đã thấy, bọn ta là chuyên viên bán hàng ở khu vực này,” giọng điệu của Black Hood đầy phẫn uất khi nói ra điều này, nhưng hắn đã nhanh chóng trở nên vui vẻ, “Ngạc nhiên không?"

"Đừng nói nhảm với hắn, kéo ra đây."

Ác linh nhìn xuống đồng hồ đeo tay rồi nhìn về phía xa xăm, sau đó nói tiếp.

"Theo lịch trình, chuyến tàu tiếp theo sẽ đi qua trong vài phút nữa, cho nên nhanh lên."

"Được rồi!"

Black Hood vừa kéo Jello lên ray vừa nói. Jello cố vùng vẫy, nhưng thứ chờ đợi hắn là một cú đấm cực mạnh giáng mạnh vào người.

Cả người nằm trên đường ray, giống như một con cừu non đang chờ bị giết thịt, Ác linh lấy ra cây búa vuốt, sau đó từ từ ngồi xuống cạnh Jello.

"Chắc hẳn ngươi biết tại sao bọn ta lại tìm đến ngươi, đúng không?"

“Ta không biết gì cả!” Jello nhấn mạnh.

"Ồ?"

Ác linh liếc Jello với vẻ nghi ngờ, sau đó hắn cẩn thận dùng quần áo của Jello lau vết máu dính trên cây búa vuốt, rồi nói.

"Con người ta thực ra rất biết nói lý lẽ", Ác linh nghiêm túc nói, "Ta không thích lúc nào cũng dùng bạo lực để giải quyết vấn đề".

Jello trừng mắt lên nhìn hắn chằm chằm, cho dù cái mặt nạ gớm ghiếc kia vẫn tỏa ra nỗi sợ hãi, thì hắn vẫn phải cứng rắn trừng mắt nhìn lại.

Không thích dùng bạo lực để giải quyết vấn đề?

Jello vẫn nhớ rõ động tác lạnh lùng và đầy hiệu quả đó, Ác linh đã gõ gãy hai cánh tay và bắp chân của mình, và bây giờ thì hắn lại nói rằng mình không thích bạo lực.

Đổi lại là người khác, vào lúc Ác linh xuất hiện, chỉ sợ đã sợ hãi đến mức tiết lộ tất cả bí mật, thực ra Jello cũng vậy, nhưng hắn không thể nói, bởi vì một khi những bí mật này bị tiết lộ, hắn sẽ không còn nơi nào dung thân ở Ngã Ba Vô Định.

Đối với hắn thì nó cũng chẳng khác gì cái chết.

“Tốt, nếu không thích thì quên đi”, Ác linh đứng lên, coi như không để ý tới Jello, nói với Black Hood bên kia, “Ngươi có kế hoạch gì sau khi tan làm không?"

"Đến câu lạc bộ uống một ly có tính không?"

"Ta nghĩ là không tính, vả lại ngày mai không phải là cuối tuần, uống say quá thì không thể làm việc."

Hai người này cứ như thế mà nói chuyện phiếm, bỏ bẫng Jello sang một bên, hắn không thể hiểu nổi hai cái tên này, nhất là Ác linh quái dị này.

Trong truyền thuyết của Will, hắn tàn ác như vậy, nhưng khi thực sự xuất hiện trước mắt mình thì cũng chẳng có gì to tát.

Rung động nhè nhẹ cắt ngang dòng suy nghĩ của Jello, hắn từ từ quay mặt sang chỗ khác, ánh mắt kéo dài dọc theo đường ray. Ở phía cuối lờ mờ kia, con quái vật bằng sắt thép đang lao nhanh về phía trước.

"À... Ý ta là có một cửa hàng mới mở bên cạnh."

Cả hai đứng ngoài đường ray và tiếp tục trò chuyện như thể mọi chuyện ở đây không liên quan gì đến họ.

Trong khoảnh khắc, Jello chợt hiểu ra tại sao Ác linh lại không dùng bạo lực để tra khảo mình, bởi vì có một thứ khác, càng bạo lực hơn đang lao vút đi trên đường ray, và nó sẽ nghiền nát mình ra thành từng mảnh.

Đôi mắt của Jello đỏ ngầu, hắn vùng vẫy và uốn éo, mãi mới lăn ra khỏi đường ray thì lại bị đá trở lại bởi Ác linh.

Cái tên khốn này thế mà lại còn ngâm nga một bài hát, như thể thứ hắn vừa mới đá đi chỉ là một cái lon.

“Các ngươi bị điên à?” Jello hét lên, “Nếu ta chết, các ngươi sẽ chẳng nhận được thứ gì”.

“Logic của tên này có chút vấn đề, coi như hắn còn sống, cứ như thể là chúng ta sẽ nhận được thứ gì đó ấy.” Ác linh vươn hai tay về phía Black Hood.

“Đúng vậy, dù sao hắn cũng không muốn nói, không thể ép buộc người khác a.” Black Hood gật đầu.

Jello vùng vẫy mạnh hơn, nhưng cơn đau dữ dội khắp người khiến hắn không còn chút sức lực, dù có dịch được một chút thì cũng sẽ bị Ác linh đá về ngay lập tức.

Rung động của đường ray ngày càng dữ dội, thậm chí tần số còn bằng với tiếng tim đang đập nhanh của Jello, đánh liên hồi vào dây thần kinh của hắn, đoàn tàu đã xuất hiện ngay trước mặt, nó ầm ầm lao tới, cùng với cái lạnh giá của tử vong.

Jello hít một hơi thật sâu, chuyện đã đến nước này, hắn càng không thể hoảng sợ. Hắn biết hai tên này đang đánh cược với mình, đánh cược vào lòng dũng cảm của mình.

Xe lửa càng lúc càng đến gần, hai người kia vẫn đang trò chuyện, Jello nín thở, ngay đúng lúc thời khắc sinh tử, Ác linh đột nhiên nhấc chân đạp văng mình khỏi đường ray.

Đánh cuộc thành công, những người này chỉ cần bí mật trong đầu mình, chúng sẽ không giết mình.

Quả nhiên, thứ gọi là Ác linh cũng chỉ đến thế.

Thân trên của Jello đã lệch ra khỏi đường ray, nhưng nửa thân dưới vẫn ở lại đó, lúc này Ác linh mới dừng lại, Jello không hiểu hắn định làm gì, lúc này Ác linh nói.

"Nhìn đi, như này sẽ chỉ đè nát hai chân của hắn, một lát nữa còn có thể đè nát nốt nửa còn lại."

“Ồ, thì ra là vậy, làm thế thì có thể nghiền nát hai lần.” Black Hood đáp lại với giọng điệu trẻ con.

Jello sững người mất một giây, rồi lớn tiếng chửi rủa.

"Đồ biến thái này! Đồ điên! Đồ sát nhân!"

Hắn chửi bới bằng những lời lẽ ác độc nhất mà hắn có thể nghĩ ra, nhưng hai người họ không quan tâm đến nó một chút nào, thay vào đó còn cười phá lên.

"Cảm ơn ngươi đã công nhận thân phận nhân vật phản diện của bọn ta."

Ác linh thế mà lại nghiêm túc cúi đầu trước hắn, như thể Jello là một nhà phê bình vừa đưa ra đánh giá tốt về dịch vụ của họ, cũng đúng thôi, những đánh giá tốt nhất cho một nhân vật phản diện đại khái cũng chỉ có thể là những lời ác ý này.

Đường ray rung ầm ầm không ngừng thúc giục thần kinh của Jello, hắn mở to hai mắt, tròng trắng đỏ ngầu, rồi ngước lên nhìn vào hai chân mình.

Mình sẽ không chết, nhưng có thể sẽ phải ngồi xe lăn trong suốt quãng đời còn lại.

"Ta nói! Là đám thương nhân kia! Họ đã trở lại!" Jello hét lên.

“Thấy chưa, ta đã bảo mấy tên đại lý cấp hai như này nhất định sẽ biết một vài thứ gì đó”, Black Hood khoe khoang với Ác linh, “Không ngờ lại lôi được cả đám thương nhân đến từ Hiệp hội Thương nhân Xám kia ra a”.

Jello sững sờ, sau đó cảm giác nhục nhã tràn ngập khắp trong lòng, hai tên này đang lừa hắn, hai tên khốn kiếp này đang lừa hắn, nhưng hắn không có thời gian để chửi rủa, hắn hét lên.

"Thả ta xuống!"

Cả hai liếc nhau, rồi lại bật cười.

"Ta đã nói chắc chắn logic của cái tên này có vấn đề. Ngươi nói ra những gì ngươi biết thì có liên quan gì đến việc bọn ta thả ngươi ra không?" Black Hood nói, đá đá vào mặt Jello.

Giây phút này suýt chút nữa Jello đã bật khóc, hắn nhận ra truyền thuyết cũng đáng tin, Ác linh không phải một con quái vật gì cả, mà là một tên sát nhân vô cùng biến thái, so với nhau thì bị giết luôn đi có khi còn nhẹ nhõm hơn rất nhiều.

"Làm ơn! Thả ta ra! Ta sẽ nói cho các ngươi tất cả những gì ta biết!"

Jello vùng vẫy lần cuối, nhưng cả hai đều không thèm quan tâm, Ác linh ngâm nga một bài hát và nhìn lên bầu trời, còn tên Black Hood thì chạy sang bên kia, nơi một chiếc mô tô sidecar đang đỗ.

"Đúng vậy! Những người đến từ Hiệp hội Thương nhân Xám! Bọn họ đến Ngã Ba Vô Định và mang theo rất nhiều hàng hóa! Nghe nói còn mang theo một món hàng bí ẩn, nhưng ta không biết nhiều hơn nữa!"

Jello gần như hét lên thành tiếng, trong đầu hắn còn rất nhiều bí mật linh tinh khác, nhưng hắn nghĩ đây là bí mật có thể khiến cả hai quan tâm đến nhất.

Đoàn tàu chạy ầm ầm qua, Jello bị Ác linh xách lên, hắn nhìn đoàn tàu chạy qua với vẻ lạnh như băng, suýt chút nữa hai chân Jello đã bị nghiền nát.

Jello thẫn thở nhìn về phía trước, tâm trạng của hắn đã chết lặng, giọng của Ác linh vang lên, nó không còn có chút hài hước như trước mà là giọng điệu lạnh lùng kia.

"Vậy thì, bây giờ ngươi đã sẵn sàng hợp tác với bọn ta chưa? Jello."

Jello đờ đẫn gật đầu, đối mặt với Ác linh vui buồn thất thường này này, toàn bộ tâm trí của hắn đều đã bị vỡ nát.

"Oa! Ta còn rất muốn nhìn đoàn tàu băng qua người hắn." Black Hood vặn ga, tiếng nổ ầm ầm vang lên từ gầm mô tô.

"Chúng ta là những công dân tuân thủ pháp luật, vì vậy không nên gây rắc rối cho ngành đường sắt."

Kéo theo Jello, người đã bị bầm dập và gãy xương ở nhiều nơi, Ác linh nói với Black Hood những ngôn từ đầy chính nghĩa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Phuc9177
22 Tháng một, 2023 00:09
5 chương 1 phát yêu ad quá ><
vnkiet
19 Tháng một, 2023 18:08
cvter nên chỉnh chu hơn về mấy cái tên nhân vật, lâu lâu cứ bị tên này lẫn sang tên khác đọc nhiều thì sẽ kiểu bị khó chịu ấy
Long Nguyen
15 Tháng một, 2023 21:24
trời, 2 chương cơ à, thích thích là
cyv97
11 Tháng một, 2023 11:56
Không mình vừa đọc vừa edit lại thôi chứ dịch là bản ở bên vip.b.n.s cơ
LmaoLmaoLmao
11 Tháng một, 2023 10:11
Ô lão này dịch à :v +1 có tâm
cyv97
10 Tháng một, 2023 22:43
Cố hết cỡ xem có xong quả pk ở cao nguyên Nguồn Gió được không thui bác, chứ từ giờ đến hết đoạn đấy cũng phải cỡ 30c rùi, mà còn phải trừ đi mấy ngày nhậu nằm vật ra nữa :V
Long Nguyen
10 Tháng một, 2023 22:05
lão vẹo làm dc điều thần kì quá
Long Nguyen
10 Tháng một, 2023 22:02
hay là tết này làm trận boom bạo chương thật hoành tráng coi như quà mừng tuổi cho các con nghiện đã lọt hố nhể? lão cyv nghĩ sao?
cyv97
10 Tháng một, 2023 21:37
Đấy tui cũng khuyên là nên gom để tới Tết cho xong đoạn pk ở cao nguyên Nguồn Gió là đẹp :V
Thích Vặn Vẹo
10 Tháng một, 2023 19:56
ta. Đã gom hàng từ sau arc amy :))
Long Nguyen
09 Tháng một, 2023 21:33
tích chương để dành đến tết đọc ai mà làm nổi chứ
hasting61993
06 Tháng một, 2023 00:16
bất tử của thanh niên này vẫn có quá nhiều cách counter, mạnh thì có mạnh nhưng cũng rủi ro, vì dùng hết năng lượng để hồi sinh thì có thể biến thành ác ma mất lí trí do ko còn đủ năng lượng khống chế bệnh
hasting61993
06 Tháng một, 2023 00:12
đẩy amy lên sớm :)) tôi cứ ngửi thấy có mùi bloodborne ở đây đúng không nhỉ
Hồ Việt Tùng
31 Tháng mười hai, 2022 19:38
wtf. Lucifer là đại diện cho sự Kiêu Ngạo chứ ham muốn & đố kỵ bao giờ thế ???
tracthukute
31 Tháng mười hai, 2022 11:43
Vãi...nghe có mùi genshi im... ^^
Cauopmuoi00
28 Tháng mười hai, 2022 22:21
bộ này đọc thấy quen quen chỗ nào hoá ra cùng tác bộ dư tẫn chi sủng, mong về sau đừng có đầu voi đuôi chuột
lazymiao
26 Tháng mười hai, 2022 10:30
Tôi 1 vote là quỷ vương Paimon
Cauopmuoi00
26 Tháng mười hai, 2022 05:53
cv này như dịch r, ko khoái lắm, thích để hán việt hơn, truyện tàu mà đọc dịch nó k hợp văn phong của tác giả
Nghiant
25 Tháng mười hai, 2022 16:58
Quyển sau còn có đoạn cảm xúc dâng trào hơn :V (đối với mình là v), với (hơi spoil tý) là đến bây giờ thì chắc chỉ có 7 ma quỷ đại diện cho 7 mối tội đầu thôi. Sau khi loại trừ, kết hợp với tính cách của main thì t cũng đoán ma quỷ đã ban "Ban ân" cho main là Lucifer - đại diện cho tội đồ kiêu ngạo, còn hình như đố kỵ là Levianthan chứ nhỉ
mathuat
25 Tháng mười hai, 2022 02:35
Có thể các bác đã biết, thì Vua Solomon có thiệt, Đấng Hiền Giả, Vị Hiền Triết, Nhà Tiên Tri Vĩ Đại, vân vân và mây mây… Ngài có 1 cái chìa khoá hình sao 6 cánh trong vòng tròn, và người tạo ra khế ước với 72 chúa quỷ với 72 chìa khoá khác nhau. Mình mạnh dạng đoán trong truyện có khoảng 72 quỷ vương, và người trao cho main “Ban Ân” chắc là Lucifer, tổng lãnh thiên thần đời đầu, ánh sao ban mai và sau này là thiên thần sa ngã đầu tiên, ma quỷ của lòng ham muốn và đố kỵ. P/s: Đang đọc tới đoạn giải phóng linh hồn cho Adele, cảm xúc tuôn trào
cyv97
19 Tháng mười hai, 2022 21:27
Cám ơn bác Phuc9177 đã đề cử nhé :3, nhưng mà đợt này gần cuối năm nên mình khá bận, về cơ bản sẽ chỉ cố ngày 1 bi được thôi @@
Phuc9177
13 Tháng mười hai, 2022 21:28
chương 407 cười ***:))
Drop
11 Tháng mười hai, 2022 11:56
thật :)) đọc bản dịch có thêm mấy từ câu từ thêm thắt này nọ cảm giác cứ vướng vướng sao sao ấy
connghien
10 Tháng mười hai, 2022 21:25
Khổ quen rồi sướng ko chịu được chứ gì :)
Drop
10 Tháng mười hai, 2022 08:57
quen tay, là Cv, k phải Cvt
BÌNH LUẬN FACEBOOK