Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cũng không phải tự nhiên mà Hàn Lập nguyện ý rời xa Đổng Huyên Nhi, Phong sư huynh cùng Yến Vũ như thế.

Cũng không phải là có ý ngăn cản, mà Yến Vũ nọ phi thường nhiệt tình đưa cho hắn một ngọc giản. Bên trong là địa đồ của Yến linh bảo, làm cho Hàn Lập tiết kiệm được nhiều thời gian, trực tiếp đi đến nơi cần thiết, chứ khồng phải như con ruồi bị hôn mê đi loạn khắp nơi.

Mà bản thân Đổng Huyên Nhi, mặc dù đối với việc Hàn Lập đột nhiên buông tay không hề ước thúc mình nữa, cảm thấy ngoài ý muốn! Nhưng có thể được tự do tại số đông nam tu sĩ này thật như cá gặp nước, tự nhiên làm cho nàng mừng rỡ. Đương nhiên nàng vẫn dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hàn Lập vài lần, rất là thắc mắc không phải hắn làm vậy là có dụng ý gì.

"Dụng ý? Hừ, chỉ bất quá không muốn nghĩ tới cái bao đồ trên người mà thôi, muốn làm được hành động tự do tự tại!" Hàn Lập đi ở trên con đường đá tại Yến linh bảo, chắp hai tay sau lưng, phi thường thoải mái thầm nghĩ, thỉnh thoảng lại nhìn các cửa hàng ở hai bên đường.

Các cửa hàng này đều là sản xuất phù lục, luyện khí và nguyên liệu luyện đan, cũng có cũng có một hai gian bán pháp khí cấp thấp, nhưng điếm chủ hơn phân nửa lại là người không có pháp lực.

Cái này cũng không kỳ quái, cả Yến linh bảo diện tích phi thường lớn, ở trong này dân cư cũng tới mười mấy vạn. Nhưng người có linh căn có thể tu luyện pháp thuật lại chiếm rất ít, đại bộ phận đều là người bình thường.

Những người này vốn ở tại thế tục, một bộ phận tuy không có linh căn, nhưng huyết mạch thì vẫn là người của Yến gia, một bộ phận còn lại là gia quyến của đệ tử Yến gia, dù sao nếu chỉ có người trong tộc Yến gia thông hôn mà nói, cũng phi thường không ổn, phải có những dòng máu mới, thì mới có thể cho làm cho Yến gia tiếp tục bảo trì sự lớn mạnh.

Đương nhiên để giữ bí mật, người vào Yến linh bảo. Cả đời đều không thể ra ngoài, chỉ có thể ở đây sinh lão bệnh tử cả đời. Mặc dù từ nay về sau áo cơm không lo. Nhưng cũng là một chuyện cực kỳ bi ai.

Những người từ ngoài vào thì còn may mắn, vẫn được biết qua thế giới bên ngoài, nhưng những người từ nhỏ đã sinh ở trong bảo, nhưng lại là người không có linh căn, ngay cả một cơ hội liếc mắt nhìn ra bên ngoài cũng không có.

Những người đầu tiên tiến vào bảo, cũng không bị bức bách vào! Đều là vào rồi không thể ra. Hoặc là chịu đại ân của Yến gia, mà tự nguyện như thế. Hơn nữa Yến linh bảo phòng bị nghiêm ngặt, có trận pháp bao phủ, người thường mà muốn rời thành, bị phát hiện lập tức giết chết. Cho nên đến nay cũng không có nghe nói qua, có người thường nào thành công thoát khỏi nơi đây.

Tin tức này, đương nhiên không phải do Hàn Lập đoán ra, mà là trên ngọc giản địa đồ có mang theo một số tin tức. Bởi vậy, Hàn Lập cũng đã có một số ấn tượng nhất định đối với Yến linh bảo.

Mà hắn hiện tại đi đến một gian trà lâu ở trong thành. Bởi vì dựa theo sự hiểu biết của Hàn Lập, các tu sĩ phần lớn đều rất thích trà. Trà lâu cơ hồ đều là nơi các tu sĩ dừng chân. Hàn Lập cảm giác được nơi này có lẽ có thể tìm được các tu sĩ cùng cấp, tăng cường quen biết. Đây chính là cơ hội rất khó được để trao đổi. Dù sao tự mình đóng cửa cũng là việc không nên làm!

Ở cuối con đường, có một ngã ba đường, đã có thể thấy chiêu bài của trà lâu, Hàn Lập nghĩ như vậy, không khỏi tăng nhanh cước bộ.

Nhưng khi đi ngang qua một cửa hàng bên trong đột nhiên truyền đến vài tiếng nam nữ tranh chấp kịch liệt, tiếp theo nương theo một tiếng rống giận của nam nhân. Một người trang phục thiếu phụ, tức giận vội vàng từ trong phòng đi ra, trực tiếp chạy ra đường, vừa lúc chạm phải Hàn Lập đang đi tới.

Thiếu phụ này dung mạo tựa hồ phi thường tú lệ, cho nên Hàn Lập bởi vì cái bênh chung của nam nhân, cũng cẩm thận đưa mắt đánh giá, kết quả khi Hàn Lập xem rõ dung nhan của thiếu phụ nhất thời ngẩn ra, người đứng lại tại chỗ.

Thiếu phụ nhìn thấy Hàn Lập không kiêng kỵ mà nhìn mình như vậy. Trong lòng cực kỳ tức giận!

Nhưng nàng ở trong thành này cũng khá lâu, mặc dù không có chút pháp lực nhưng nhìn qua phục sức, cũng xem ra thân phận tu sĩ của Hàn Lập. Mặc dù xấu hổ nưhng vẫn lưu tâm để ý đến tướng mạo của Hàn Lập, chỉ cảm thấy phảng phất có chút quen mắt, cũng cố nén sự tức giận, khẽ cúi đầu nói:

"Tu sĩ đại nhân, có thể để cho tiểu nữ tử đi qua, tại hạ đã là gái có chồng! Đại nhân nhìn kỹ như vậy một tiểu nữ tử, không sợ mất thể thống sao?"

Những lời này sau khi nói ra, thiếu phụ cũng không có cử chỉ lo lắng, bởi vì bên trong Yến linh bảo giới luật nghiêm ngặt, nghiêm cấm các tu sĩ quấy nhiễu cuộc sống của người bình thường, người trái lệnh vị xử phạt rất nặng! Đương nhiên, người bình thường cũng phải bảo trì đối với các tu sĩ tuyệt đối cung kính, nếu có sự chậm trễ, cũng do tu sĩ đó tự do xử trí.

Hơn nữa hiện tại ngay ở ngã tư đường giữa bao nhiêu con mắt, nàng cũng không sợ đối phương có hành động gì với mình.

Nhưng thiếu phụ cúi đầu hồi lâu, cũng không thấy tu sĩ có cử động gì. Cũng không có ý thối lui, cũng không có mở miệng quở mắng nàng. Điều này làm cho nàng có chút kinh ngạc, không khỏi ngẩng mặt lên nhìn.

Kết quả là thấy một khuôn mặt cười cười xuất hiện trước mắt, khuôn mặt này lập tức làm cho thiếu phụ nhớ đến mười năm trước trên con đường nhỏ ban đêm tại hậu viện, một người sư huynh hẹp hòi vô cùng, cùng một cô gái tinh linh cổ quái, đấu võ mồm với nhau, như hiện lên trước mắt!

"Sư huynh?"

"Sư muội!"

Thiếu phụ rốt cục nhận ra khuôn mặt cũng không chút biến hóa này, mà Hàn Lập sau khi đối phương gọi mình một tiếng sư huynh, cũng xác định thiếu phụ tú lệ này, chính là tiểu nha đầu tinh linh cổ quái đã gặp từ nhiều năm trước - Mặc Thải Hoàn, con gái nhỏ nhất của Mặc đại phu, mà mình từng gọi là tiểu sư muội!

"Ngươi thật sự là Hàn Lập sư huynh?" Mặc Thải Hoàn đầu tiên là vạn phần kinh ngạc, lập tức hồi hộp hỏi lại, nhưng trên mặt vẫn là bộ dáng không dám tin.

"Ta đưa cho muội Oanh hương hoàn, có sử dụng không?" Hàn Lập đột nhiên nhẹ giọng nói.

"Sư… sư huynh, thật là người!" Mặc Thải Hoàn vừa thấy Hàn Lập nói ra tên của lễ vật tặng nàng năm đó, cũng không chút nào hoài nghi nữa. nhưng hai mắt trong giây lát lại đỏ lên, bắt đầu thút thít, tựa hồ nhận phải sự ủy khuất rất lớn.

Hàn Lập cũng trợn tròn mắt! Dù sao hiện tại ở trên đường, bốn phía vẫn có nhiều người cùng một số tu sĩ qua lại, một thiếu phụ cực kỳ xinh đẹp như vậy lại đứng trước mặt mình khóc lóc, thì dám chắc kiểu suy đoán gì cũng có thể có!

Nghĩ tới đây, Hàn Lập gãi gãi đầu, cố gắng nói với Mặc Thải Hoàn:

"Sư muội, chúng ta có phải nên đổi chỗ khác để nói chuyện hay không! Nơi này tựa hồ không phải là chỗ để nói chuyện".

"Ừm!… ta nghe sư huynh" Mặc Thải Hoàn lúc này mới tạm ngừng khóc, phi thường nghe lời.

Biểu hiện của đối phương, cũng làm cho Hàn Lập có chút ngoài ý muốn! Dù sao trong ấn tượng của hắn Mặc Thải Hoàn vẫn là một tiểu yêu tinh, đột nhiên ôn nhu nghe lời như thế, thật đúng là làm cho hắn có chút không thích ứng. Bất quá cũng phải tìm chỗ nào yên tĩnh đây chứ? Hàn Lập nhìn một chút bốn phía ngã tư đường, có chút buồn bực thầm nghĩ.

"Đến nhà của muội đi! Mẹ của muội cũng ở đàng kia" Mặc Thải Hoàn tâm tình sau khi bình tĩnh lại một chút, đột nhiên mở miệng nói.

"Tứ sư mẫu cũng ở tại Yến linh bảo?

Hàn Lập kinh ngạc!

Xem ra Mặc phủ thật sự có đại sự xảy ra, nếu không Nghiêm thị thân là đầu não cảu Mặc phủ, sẽ không dễ dàng lưu lạc ở nơi đây.

"Đúng vậy, sư huynh! Mẹ muội bị bệnh, hơn nữa rất nặng! Người nhất định phải phải cứu mẹ!" Mặc Thải Hoàn trong mắt nước mắt lại chợt chảy ra, khổ sở cầu khẩn.

"Được rồi, có chuyện gì, gặp sư nương rồi hãy nói, chỉ cần không phải nghi nan tạp chứng gì, sư huynh sẽ có thể chữa được!" Hàn Lập thấy Mặc Thải Hoàn thương cảm như vậy, tự nhiên nghĩ đến cuộc sống không buồn không lo trước kia của nàng tại Mặc phủ, không khỏi trong lòng mềm nhũn ra, ngoài miệng an ủi nói.

"Ừm! Muội tin tưởng lời sư huynh nói. Năm đó nhị tỷ cũng nói qua, thuật y dược của sư huynh sớm đã trên tỷ ấy. Lần này mẹ của muội đã được cứu rồi!"

Mặc Thải Hoàn nghe xong Hàn Lập nói như thế, lúc này mới mỉm cười không khóc nữa. Loại bộ dáng kiều diễm như hoa này, làm cho Hàn Lập nhìn cũng không khỏi hơi bị thất thần, nhưng cũng may lập tức thanh tỉnh lại, lúc này mới tránh khỏi làm trò ngốc nghếch tại đây.

"Đi thôi, nhà của muội cách đây cũng không xa, chỉ cần qua một cái ngã tư đường là đến rồi. Mẹ của muội nhìn thấy sư huynh nhất định sẽ rất cao hứng!" Mặc Thải Hoàn phi thường tự nhiên kéo lại ống tay áo của Hàn Lập dẫn hắn đi, bộ dáng rất hưng phấn, giống như là tìm được người trong lòng mình vậy.

Một thiếu phụ chủ động lôi kéo một nam tử, đi trên đường cái, tự nhiên làm cho người ta ở phụ cận chú ý nhìn ngó. Nhưng cũng may Hàn Lập trang phục của người tu tiên, nên cũng không ai dám nói gì không dễ nghe với hai người, về phần sau khi đã rời xa, có nghị luận gì cũng là điều khó nói!

"Sư muội, muội cùng sư mẫu sao lại đến nơi đây? Mặc phủ chẳng lẻ đã xảy ra chuyện gì sao?" Hàn Lập cùng Mặc Thải Hoàn sóng vai đi, cũng thừa dịp Mặc Thải Hoàn không để ý, đem ống tay áo khe khẽ thu trở về, nhẹ giọng hỏi.

"Chuyện này, nói đến thì rất dài! Nhưng Mặc phủ bảy năm trước đã bị phá hủy, Kinh Giao hội đồng thời cũng đã bị xóa sổ!" Mặc Thải Hoàn nghe vậy, thân thể khẽ run lên, sắc mặt đột nhiên buồn bả nói.

“Còn hai vị sư muội cùng các sư mẫu khác đâu?" Mặc dù Hàn Lập sớm đã đoán được không sai lắm, nhưng vẫn thở dài, đồn thời hỏi đến tình hình của những người khác.

"Nhị nương, Ngũ nương đã chết, tình hình của những người khác muội cũng không rõ ràng lắm. Bởi vì muội cùng mẹ cũng rất vất vả mới thóat ra được. Lúc ấy quá rối loạn, mọi người chỉ có thể chia nhau chạy trốn mà thôi!" Mặc Thải Hoàn thanh âm run rẩy hẳn lên, có vẻ cực kỳ thống khổ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:54
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
truyenhamy
31 Tháng mười hai, 2020 10:53
mọi người muốn nghe audio vào link này nha giọng nữ rất dễ nghe: https://youtu.be/9n7PkyhDW5s
s2kamy
29 Tháng mười hai, 2020 17:20
Mẹ cái thằng dịch vịt vịt gì đó thêm mấy câu bl của nó zô truyện mà đọc như lol
s2kamy
18 Tháng mười hai, 2020 16:58
Ước gì kiếm dc bản convent đọc hic híc
Hieu Le
17 Tháng mười hai, 2020 17:57
thằng main cứ rùng mình, kinh sợ, kinh hãi, hoảng sợ các thứ mà thấy mệt giùm nó
Minh Ngọc
10 Tháng mười hai, 2020 11:30
đúng rồi. mới tu cày truyện này xong thấy truyện khác nhảm nhí ko đọc đx
s2kamy
03 Tháng mười hai, 2020 15:05
Có bản dịch nào ngon hơnko , bản này chắp vá đọc chán lắm, thôi qua truyendich.org đọc
Drop
30 Tháng mười một, 2020 14:07
đọc lại lần 3 vẫn còn bực bọn thiên uyên thành và thánh đảo, đi làm nv lần 1 thì bằng hữu băng phượng suýt bị ép song tu, lần 2 lúc đánh ở mộc tộc về xong thì đệ tự suýt làm vật hy sinh, gặp như tính t là t đồ sát mẹ cái thánh đảo với thiên uyên thành rồi tự lập luôn, đi cmn đại nghĩa, đi cmn nhân tộc.
Drop
27 Tháng mười một, 2020 17:14
từ lúc 4vn bị mất dự liệu, lấy nguồn từ dịch giả khác thì đọc ngon hơn hẳn.
Drop
23 Tháng mười một, 2020 17:40
chính tả thì sai bét nhè, nhiều đoạn dịch nửa nạc nửa mỡ làm càng khó hiểu hơn cv thô, trình độ văn vẻ dưới trung bình lại thích thêm thắt, k hiểu lấy đâu ra tự tin nhào đầu vào dịch làm hỏng luôn 1 siêu phẩm, thà k dịch thì ít ra 4rum còn lưu bản CV cho ae. ức chế k thể tả.
Drop
21 Tháng mười một, 2020 17:08
clm, để nguyên éo dc à? năm ba câu mở ngoặc chú thích 1 lần, ai còn bản CV hay bản dịch khác mình xin, ức chế thằng óc này quá
Drop
21 Tháng mười một, 2020 13:11
dịch thêm thắt lung tung đọc tụt mod vãi nhái, đag chuẩn bị pk căng thẳng việc quái gì diễn tả nó vẻ mặt bi thương, chưa đánh chưa biết ai thua, cha mẹ ae bạn bè đệ tử k ai chết thì bi thương cái éo gì? óc tôm làm hư bôn truyện ruột của ta, để mẹ bản CV đọc hay hơn.
Hieu Le
04 Tháng mười một, 2020 20:59
tử linh có chết đâu nhỉ...lên map tiên giới xuất hiện lại
Nguyenkha
01 Tháng mười một, 2020 13:04
Phàm nhân và cổ chân nhân hay quá dc 2 bộ . và T tìm dc nhiều bộ hay khác nhưng main nó đạo đức giả vl ra vào đầu nào là giảng đạo lý ngã phật từ bi đéo giết người . Rồi nào là người phạm ta ta giết nhưng đéo , chỉ 1 thằng trong gia tộc chỉ có 1 thằng giết cha mẹ nó thôi thế là nó đồ sát cả gia tộc ngta kể cả e bé mới sinh cũng đéo tha :))
quanvsquan
30 Tháng mười, 2020 18:41
Chống chỉ định người mới tu đạo. Luyện bộ này pháp lực cần thâm hậu mới thấy hay.
Minhtuan Trinh
22 Tháng mười, 2020 12:23
pntt ôi thanh xuân của tôi
Hoang Ha
18 Tháng mười, 2020 13:04
@khảnhinguyễnđình thanh niên thớt bê nguyên văn phong vào xong thêm thì là mà thôi đh ạ :joy::joy::joy:. Tiếng việt dạo này hơi đục
Hieu Le
15 Tháng mười, 2020 10:32
từ chương 2087; 2088 viết sai chính tả nè, khuân mặt là sai rồi, khuôn mặt nha
Khả Nhi Nguyễn Đình
29 Tháng chín, 2020 15:08
Hèn chi thấy viết văn chán
Nguyễn Văn Thành
18 Tháng chín, 2020 22:36
Văn phong trung nó vậy mà bạn :) dịch ra tiếng Việt trừu tượng kinh :))
Khoi Thuoctrang
18 Tháng chín, 2020 13:50
Viết khó hiểu
Lâm Tùng
23 Tháng tám, 2020 01:20
......................
BÌNH LUẬN FACEBOOK