Bên trong bí cảnh, những tinh giả xông vào bắt đầu xuất hiện ở 8 hướng khác nhau tương ứng với những thạch trụ bên đó.
Toàn bộ mỗi thạch trụ có khoảng 125 người bên đó, và Ngọc Linh Thảo được triệu hồi ở thạch trụ thứ 3, phía đông bắc.
Cô bé bắt đầu mở mắt ra, cả khung cảnh khu rừng xanh đập vào mắt cô bé, những tiếng gió thổi đung đưa trong gió, những tán lá xào xạc với nhau tạo nên âm thanh êm dịu và yên bình.
Rồi Ngọc Linh Thảo lại chú ý xuống phía trước, một đống người quanh đó đang nhốn nháo hết lên sau khi truyền tống vào bí cảnh.
Người thì cố gắng chiêu mộ thành viên, người thì đang cố phân định hướng đi, thường thì việc này sẽ được chuẩn bị trước, nhưng cũng có nhiều người là tán tu thường độc cô vãng lai nên ít nhiều cũng khó mà biết trước được.
Nhưng có lẽ Ngọc Linh Thảo sẽ không quan tâm đến việc này, mấu chốt thì đây là bí cảnh nhân tạo, thường là được các đại năng tạo ra, nhưng mà cái hay ở bí cảnh này là có thể mở ra nhiều lần và có thời gian hồi phục cố định.
Bởi là nhân tạo nên có thể nói bí cảnh này là một bảo vật, nhưng mà hạn chế mà người tạo ra đặt trước vẫn có ở đó, và nơi này cũng vậy, các chuyển hóa cảnh không thể vào được.
Ngọc Linh Thảo cũng đã dự định trước là sẽ đi một mình, thế nên cô bé nhân lúc mọi người phía đó không chú ý thì bắt đầu lẻn ra phía đằng sau, nhưng mà người tính không bằng trời tính, lại có một thiếu niên đang nói về kế hoạch chuyến đi của cả nhóm khi ở trong bí cảnh thì đột nhiên chú ý tới Ngọc Linh Thảo, người đang khoác áo choàng che đi cả thân thể và đang định tiến vào khu rừng một mình.
Nhận thấy rằng Ngọc Linh Thảo không có đồng đội, liền lập tức người thanh niên đó quan tâm mà chạy tới gọi lớn: “Ê~! Cô gái mặc áo choàng kia ơi!”
Nghe thấy có người giống như đang gọi mình, vì hồi nãy Ngọc Linh Thảo đã quan sát, không có người mặt áo choàng che đi cả thân thể giống như cô bé cả.
Ngay lập tức, Ngọc Linh Thảo liền quay lại xem thì thấy một chàng trai đang chạy tới chỗ của cô bé. Ngay khi chạy tới, anh ta nói: “Vị cô nương đây có phải là không có đồng đội phải không?”
“Không có!” Ngọc Linh Thảo thẳng thừng đáp, dù gì thì cô bé cũng không nên im lặng quá mức.
“Vậy thì vừa hay bọn ta có một tiểu đội, không biết liệu rằng vị cô nương đây có hứng thú muốn gia nhập với bọn tôi không?” Người thanh niên ấy mời Ngọc Linh Thảo, vẻ mặt liên tục cười tươi.
Nhưng mà Ngọc Linh Thảo lại không muốn gia nhập, vậy nên cô bé đã thẳng thừng từ chối: “Xin lỗi, tôi hiện giờ không muốn gia nhập!”
Vừa nói, Ngọc Linh Thảo liền quay người lại và nhảy vào khu rừng, tốc độ ấy rất là nhanh khiến cho chàng trai ấy cũng phải ngạc nhiên.
Ngay lúc ấy, một cô gái liền tới gần chàng trai ấy mà nói: “Hừ! Cô ta được Vần Thanh sư huynh đích thân mời thế mà, cái này phải là phúc mấy đời của cô ta cơ đấy!”
“Nào Tiểu Ngọc muội, đừng nói vậy cơ chứ, cô gái ấy chắc là đơn thuần không muốn gia nhập một nhóm nào mà thôi!”
“Nhưng bí cảnh này muôn trùng nguy hiểm, nếu như đi một nhóm thì có thể hỗ trợ lẫn nhau một cách dễ dàng được, nhưng mà cô ấy lại muốn đi một mình, vậy chẳng phải là muốn nộp mạng hay sao?” Một cô gái thân hình đầy đặn bước tới nói.
“Sư tỷ nói đúng đấy, sư huynh, nếu như cô ta đi vào đó rồi chết thì sao?” Một cô gái nữa lại tới và hỏi, vẻ mặt có chút lo lắng.
Thấy vậy, chàng thanh niên cũng không an tâm về Ngọc Linh Thảo cho lắm, nhưng mà người đã đi xa, hối tiếc bây giờ làm gì. Vậy nên chàng ta đã thở dài một tiếng mà nói: “Lo thì có ích gì đâu cơ chứ! Nếu vị tiểu cô nương đó muốn đi một mình thì chúng ta cũng không thể ngăn cản được, dù gì thì chúng ta cũng chỉ là người ngoài!”
Về phía Ngọc Linh Thảo, hiện giờ cô bé đang nhảy lên mấy cái cây mà bật. Cũng bởi vì khi nãy Ngọc Linh Thảo đã thử vận linh mà bay nhưng đã không thành công, thế này thì cô bé cũng không thể dùng được linh hộ thể hay khiên vệ linh được.
Khi nãy Ngọc Linh Thảo từ chối gia nhập một tổ đội cũng là vì tiện cho việc kiếm bảo vật và các loại thảo dược hơn, nhưng mà sự thật thì cô bé cảm thấy gia nhập vào một tổ đội là một điều không cần thiết, nội việc thực lực hiện giờ thì có lẽ cô bé không có đối thủ cùng cấp rồi.
Nhưng mà từ khi Ngọc Linh Thảo nhận được cái nhẫn không gian này, cô bé liền có thể có được vô số công pháp ngay tại đây.
Sau 3 năm luyện tập, Ngọc Linh Thảo cuối cùng cũng hiểu được vô số các loại kiếm pháp rồi, nhưng mà việc có nhiều kĩ năng dùng cũng chỉ là nhất thời, vậy nên cô bé đã dung hợp tất cả lại thành một loại và lựa ra 5 tinh kĩ chủ động chủ chốt hiện giờ: Phượt liên kích; Đại địa xuyên tâm; Phân tách vi trảm; Nhất trảm thiên và Tụ kích.
Hiện giờ cô bé đã chuẩn bị đủ để không sợ hãi nơi này nữa.
Rồi đột nhiên Ngọc Linh Thảo nhận thấy một góc thảo dược quý hiếm, lại chính là tụ linh thảo, một gốc rễ cũng có lượng lớn linh bên trong.
Liền ghé xuống và đáp đất, Ngọc Linh Thảo bắt đầu lấy tay với lấy cây thảo dược ấy nhưng mà đột nhiên lại có một hàm răng cực lớn trồi lên phía sau cô bé, hàm răng sắc nhọn ấy như muốn nuốt chửng Ngọc Linh Thảo.
Toàn bộ mỗi thạch trụ có khoảng 125 người bên đó, và Ngọc Linh Thảo được triệu hồi ở thạch trụ thứ 3, phía đông bắc.
Cô bé bắt đầu mở mắt ra, cả khung cảnh khu rừng xanh đập vào mắt cô bé, những tiếng gió thổi đung đưa trong gió, những tán lá xào xạc với nhau tạo nên âm thanh êm dịu và yên bình.
Rồi Ngọc Linh Thảo lại chú ý xuống phía trước, một đống người quanh đó đang nhốn nháo hết lên sau khi truyền tống vào bí cảnh.
Người thì cố gắng chiêu mộ thành viên, người thì đang cố phân định hướng đi, thường thì việc này sẽ được chuẩn bị trước, nhưng cũng có nhiều người là tán tu thường độc cô vãng lai nên ít nhiều cũng khó mà biết trước được.
Nhưng có lẽ Ngọc Linh Thảo sẽ không quan tâm đến việc này, mấu chốt thì đây là bí cảnh nhân tạo, thường là được các đại năng tạo ra, nhưng mà cái hay ở bí cảnh này là có thể mở ra nhiều lần và có thời gian hồi phục cố định.
Bởi là nhân tạo nên có thể nói bí cảnh này là một bảo vật, nhưng mà hạn chế mà người tạo ra đặt trước vẫn có ở đó, và nơi này cũng vậy, các chuyển hóa cảnh không thể vào được.
Ngọc Linh Thảo cũng đã dự định trước là sẽ đi một mình, thế nên cô bé nhân lúc mọi người phía đó không chú ý thì bắt đầu lẻn ra phía đằng sau, nhưng mà người tính không bằng trời tính, lại có một thiếu niên đang nói về kế hoạch chuyến đi của cả nhóm khi ở trong bí cảnh thì đột nhiên chú ý tới Ngọc Linh Thảo, người đang khoác áo choàng che đi cả thân thể và đang định tiến vào khu rừng một mình.
Nhận thấy rằng Ngọc Linh Thảo không có đồng đội, liền lập tức người thanh niên đó quan tâm mà chạy tới gọi lớn: “Ê~! Cô gái mặc áo choàng kia ơi!”
Nghe thấy có người giống như đang gọi mình, vì hồi nãy Ngọc Linh Thảo đã quan sát, không có người mặt áo choàng che đi cả thân thể giống như cô bé cả.
Ngay lập tức, Ngọc Linh Thảo liền quay lại xem thì thấy một chàng trai đang chạy tới chỗ của cô bé. Ngay khi chạy tới, anh ta nói: “Vị cô nương đây có phải là không có đồng đội phải không?”
“Không có!” Ngọc Linh Thảo thẳng thừng đáp, dù gì thì cô bé cũng không nên im lặng quá mức.
“Vậy thì vừa hay bọn ta có một tiểu đội, không biết liệu rằng vị cô nương đây có hứng thú muốn gia nhập với bọn tôi không?” Người thanh niên ấy mời Ngọc Linh Thảo, vẻ mặt liên tục cười tươi.
Nhưng mà Ngọc Linh Thảo lại không muốn gia nhập, vậy nên cô bé đã thẳng thừng từ chối: “Xin lỗi, tôi hiện giờ không muốn gia nhập!”
Vừa nói, Ngọc Linh Thảo liền quay người lại và nhảy vào khu rừng, tốc độ ấy rất là nhanh khiến cho chàng trai ấy cũng phải ngạc nhiên.
Ngay lúc ấy, một cô gái liền tới gần chàng trai ấy mà nói: “Hừ! Cô ta được Vần Thanh sư huynh đích thân mời thế mà, cái này phải là phúc mấy đời của cô ta cơ đấy!”
“Nào Tiểu Ngọc muội, đừng nói vậy cơ chứ, cô gái ấy chắc là đơn thuần không muốn gia nhập một nhóm nào mà thôi!”
“Nhưng bí cảnh này muôn trùng nguy hiểm, nếu như đi một nhóm thì có thể hỗ trợ lẫn nhau một cách dễ dàng được, nhưng mà cô ấy lại muốn đi một mình, vậy chẳng phải là muốn nộp mạng hay sao?” Một cô gái thân hình đầy đặn bước tới nói.
“Sư tỷ nói đúng đấy, sư huynh, nếu như cô ta đi vào đó rồi chết thì sao?” Một cô gái nữa lại tới và hỏi, vẻ mặt có chút lo lắng.
Thấy vậy, chàng thanh niên cũng không an tâm về Ngọc Linh Thảo cho lắm, nhưng mà người đã đi xa, hối tiếc bây giờ làm gì. Vậy nên chàng ta đã thở dài một tiếng mà nói: “Lo thì có ích gì đâu cơ chứ! Nếu vị tiểu cô nương đó muốn đi một mình thì chúng ta cũng không thể ngăn cản được, dù gì thì chúng ta cũng chỉ là người ngoài!”
Về phía Ngọc Linh Thảo, hiện giờ cô bé đang nhảy lên mấy cái cây mà bật. Cũng bởi vì khi nãy Ngọc Linh Thảo đã thử vận linh mà bay nhưng đã không thành công, thế này thì cô bé cũng không thể dùng được linh hộ thể hay khiên vệ linh được.
Khi nãy Ngọc Linh Thảo từ chối gia nhập một tổ đội cũng là vì tiện cho việc kiếm bảo vật và các loại thảo dược hơn, nhưng mà sự thật thì cô bé cảm thấy gia nhập vào một tổ đội là một điều không cần thiết, nội việc thực lực hiện giờ thì có lẽ cô bé không có đối thủ cùng cấp rồi.
Nhưng mà từ khi Ngọc Linh Thảo nhận được cái nhẫn không gian này, cô bé liền có thể có được vô số công pháp ngay tại đây.
Sau 3 năm luyện tập, Ngọc Linh Thảo cuối cùng cũng hiểu được vô số các loại kiếm pháp rồi, nhưng mà việc có nhiều kĩ năng dùng cũng chỉ là nhất thời, vậy nên cô bé đã dung hợp tất cả lại thành một loại và lựa ra 5 tinh kĩ chủ động chủ chốt hiện giờ: Phượt liên kích; Đại địa xuyên tâm; Phân tách vi trảm; Nhất trảm thiên và Tụ kích.
Hiện giờ cô bé đã chuẩn bị đủ để không sợ hãi nơi này nữa.
Rồi đột nhiên Ngọc Linh Thảo nhận thấy một góc thảo dược quý hiếm, lại chính là tụ linh thảo, một gốc rễ cũng có lượng lớn linh bên trong.
Liền ghé xuống và đáp đất, Ngọc Linh Thảo bắt đầu lấy tay với lấy cây thảo dược ấy nhưng mà đột nhiên lại có một hàm răng cực lớn trồi lên phía sau cô bé, hàm răng sắc nhọn ấy như muốn nuốt chửng Ngọc Linh Thảo.