• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Nhã Uyên thì nói chuyện với bác Thu Cúc còn Tuấn Khải đang lúi húi xếp đồ lên xe thì Linh Đan đi đến bên cạnh nói nhỏ :
- Anh Tuấn Khải này , mặc dù chị Nhã Uyên đã đồng ý trở về cùng anh nhưng em biết trong lòng chị ấy vẫn còn có khúc mắc với anh bởi những ngày chị ở đây em vẫn thấy chị cầm điện thoại nhìn ngắm hình của anh.

Em cũng là con gái nên đoán những lúc ấy có lẽ chị đang nhớ và tương tư anh thật nhiều vì vậy mà nếu như anh có yêu chị ấy thì xin anh đừng làm chị ấy buồn như vậy sẽ không tốt cho em bé .
Tuấn Khải nghe Linh Đan nói thì mặt vui vẻ đáp lại :
- Cám ơn em Linh Đan , anh là người trong cuộc nên đầu óc vẫn chưa nghĩ thông được chuyện với Nhã Uyên nhưng nhờ có em thì anh biết mình sẽ phải làm gì rồi.


Bây giờ cho dù chị Nhã Uyên của em có muốn đi đâu và làm gì thì anh nhất định sẽ từ bỏ tất để ở bên cạnh mà yêu thương và chăm sóc cho cô ấy .
Linh Đan nghe được lời khẳng định chắc nịch của anh Tuấn Khải thì nói thêm :
- À mà anh biết không cách đây không lâu số người theo dõi trên Tiktok của chị Nhã Uyên đã tăng được ba triệu người rồi đấy ,mà những clip trước đây em quay cho chị là những khoảnh khắc chị làm việc rất tự nhiên nên được nhiều người ủng hộ mà trên nền tảng này có nhiều người theo dõi là sẽ kiếm được tiền nên em sẽ đưa lại cái trang của chị cho anh , để anh có thể giúp chị ấy phát triển hơn như vậy trong thời gian mang bầu chị vẫn sẽ kiếm được tiền bởi em để ý chị ấy rất mặc cảm vì gia đình chị ấy nghèo .
Tuấn Khải nhớ lại những lời nói khinh khi Nhã Uyên trước đây về địa vị và tiền bạc mà trong lòng tự trách khi ấy bản thân anh quá coi trọng sĩ diện và thật ngu ngốc rồi thở dài nghĩ : " Đúng là cái miệng hại cái thân mà ." Vậy nên trước mặt anh ,Nhã Uyên mặc dù rất mạnh mẽ đối đáp với anh nhưng trong tâm hồn của cô đã bị tổn thương rồi nên anh sẽ phải tìm đủ mọi cách để chữa lành vết thương này cho cô vợ nhỏ .Có như vậy anh mới có được phúc lợi khi ở gần vợ
Trên đường ra sân bay cả Tuấn Khải và Nhã Uyên đều im lặng không nói với nhau lời nào vì tâm trạng của cả hai đang rối bời , Tuấn Khải thì đang không biết phải làm gì để Nhã Uyên mở lòng nói với anh còn Nhã Uyên thì không biết tương lai tình yêu mà cô dành cho anh có được anh đón nhận và đáp lại tình yêu đó của cô không ?
Sau vài giờ đồng hồ thì máy bay hạ cánh khi cả hai vừa ra tới cửa thì ba mẹ chồng đã vẫy tay để cho hai vợ chồng cô nhìn thấy , vừa gặp lại Nhã Uyên mẹ chồng đã ôm chầm lấy cô nước mắt cũng tự nhiên lăn trên má nói :
- Mẹ nhớ con lắm Nhã Uyên à , sao mà con lại ốm như thế này ? Mẹ xin lỗi vì trong thời gian con cần có người bảo vệ thì mẹ lại không ở bên với con.
Nhã Uyên biết tình cảm mẹ chồng dành cho cô là thật nên cô đưa tay lau đi giọt nước mắt cho mẹ rồi nói :
- Dạ con cám ơn mẹ nhưng một ngày vui như thế này thì sao mẹ lại khóc ?
Mẹ chồng nắm tay Nhã Uyên nói :
-Vì mẹ quá vui nên mới khóc mà từ giờ trở đi con có gì không vừa lòng Tuấn Khải thì cứ nói với mẹ, mẹ sẽ lấy lại công bằng cho con.

Thương con dâu của mẹ gần một năm trời phải ở với thằng chồng khó nết rồi còn bắt chước những kẻ thích vui đùa với phụ nữ mà bắt con kí hợp đồng hôn nhân này nọ.


Được rồi từ bây giờ trở đi mẹ sẽ để cho con toàn quyền xử lí Tuấn Khải và cho dù con dành cho chồng con bất kì hình phạt nào thì ba và mẹ cũng đều ủng hộ .
Tuấn Khải đẩy hành lí đi theo mẹ và vợ mà cảm giác mình như người hầu chứ không phải là một tổng giám đốc và anh cũng đang nghi ngờ không biết anh hay là Nhã Uyên mới là con ruột của mẹ nữa.

Khi anh đang định lên tiếng tham gia vào cuộc nói chuyện của hai người phụ nữ thì ba anh vội ngăn cản nói :
- Thôi con trai , bây giờ con có nói gì thì cũng sẽ nhận được cái lườm lạnh nhạt, ghét bỏ của mẹ con thôi.

Ngay cả ba đây này , còn bị mẹ con lạnh nhạt nói tại ba đã di truyền tính lạnh lùng qua cho con nên con mới đối xử với vợ như vậy nên từ ngày con đi tìn Nhã Uyên ba cũng phải qua phòng khách ngủ luôn.

Con lo mà dỗ dành vợ của mình đi không thì ba cũng sẽ lạnh nhạt với con như mẹ luôn đấy.


Đúng là chán chẳng muốn nói mà .....
Để chào mừng Nhã Uyên trở về nhà tối hôm ấy cả nhà ra nhà hàng hải sản để ăn tối mà Tuấn Khải vẫn còn ám ảnh mùi tanh của cua hôm anh làm để nấu canh cho Nhã Uyên nên muốn nói đi nhà hàng khác ăn nhưng Nhã Uyên lại nũng nịu nói với mẹ chồng :
_ Mẹ ơi con thèm ăn hải sản thôi ....
Mẹ chồng hắng giọng nghiêm túc nói :
- Con đã nghe rõ chưa Tuấn Khải , con dâu của mẹ muốn ăn hải sản vì vậy không phải bàn cãi gì nữa hết con mau lái xe đến nhà hàng hải sản nhanh đi .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK