• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhã Uyên bị những suy nghĩ về anh Tuấn Khải mà không tập trung chạy xe nên khi Thanh Hiền thấy phía trước có xe máy cày đang chạy mà Nhã Uyên không đạp thắng nên cô vội vỗ vào người bạn nói to:

- Nhã Uyên! Bạn chạy xe cẩn thận xíu đi, phía trước có xe kìa.

Nhã Uyên lúc này mới giật mình nhìn về phía trước vội đánh tay lái vào mé đường rồi đạp thắng đứng lại nói:

- Hết hồn à....tí nữa thì hai đứa mình đi gặp ông bà luôn rồi.


Sau sự cố ấy Thanh Hiền liền chủ động làm tài xế thay cho Nhã Uyên rồi chở bạn đến một quán phở để ăn trưa, hai người ngồi vào bàn đang nói chuyện thì nhân viên bưng tô phở lên bụng Nhã Uyên đã đói cồn cào vội vắt hết hai miếng chanh vào tô phở ăn thử cô cảm thấy vẫn chưa chua nên vắt thêm hai miếng nữa khiến Thanh Hiền ngồi nhìn mà rùng mình nói:

- Ngày trước bạn sợ ăn chua lắm mà sao giờ bạn vắt nhiều chanh vậy?

Nhã Uyên cười hì hì tay còn cho thêm tương ớt rồi lấy thùa múc một miếng ăn thử nói:

- Mình thấy bình thường mà đâu có chua gì đâu? Không tin bạn ăn thử xem này.

Thanh Hiền nghi ngờ lời nói của Nhã Uyên nên dùng thìa của mình múc vào tô phở của bạn ăn thử nhưng vừa đưa vào miệng thì mặt Thanh Hiền đã nhăn lại rùng mình nói:

- Vừa chua vừa cay như thế này mà bạn nói bình thường sao?

Nhã Uyên mặc kệ bạn ngồi ăn hết tô phở đặc biệt của mình một cách ngon lành rồi nói:

- Ngon quá... bây giờ hai đứa mình đi mua thêm me ngâm với xoài ngâm ở cổng trường nha? Tự nhiên nghĩ đến hai thứ ấy là mình thèm chảy nước miếng luôn này.

Thanh Hiền mở to mắt nhìn Nhã Uyên rồi ngồi nghĩ nghĩ một lúc nói:

- Nhã Uyên này, có khi nào bạn mang thai không? Tại khi chị dâu của mình mang thai cũng thèm chua và ăn cái gì cũng phải chua như bạn đấy.

Lần này đến lượt Nhã Uyên ngồi bất động và nhớ hình như cô trở về nhà được hai tháng mà kinh nguyệt vẫn chưa có nên mặt thẫn thờ vì lo nếu như cô mang thai thật thì phải làm sao đây? Cô hít thở thật sâu tự chấn an mình rồi khi nhìn thấy khuôn mặt tò mò cùng lo lắng của Thanh Hiền liền đưa tay phất phất giả lả nói:

- Không phải mình mang thai đâu.... chỉ là mình muốn đến trường để tạo điều kiện cho bạn và thầy Khải Hùng gặp nhau tí thôi mà, nhưng nếu bạn không muốn đi thì thôi chúng ta về luôn.

Thanh Hiền khi nghe nói đến gặp người yêu thì hai má tự nhiên đỏ ửng lên ấp úng nói:

- Chúng mình mới gặp nhau tối qua rồi....vẫn là đi về nhà luôn thôi.

Nhã Uyên thấy cô bạn xấu hổ khi nhắc đến bạn trai thì cũng đã thành công lảng tránh chuyện cô ấy nghi ngờ mình mang thai nên gật đầu đồng ý. Suốt buổi chiều hôm ấy Nhã Uyên ruột gan nóng bừng bừng như ngồi trên đống lửa, cô vào phòng lên Google tra thông tin về những dấu hiệu mang thai thì có đến tám mươi phần trăm những biểu hiện của cô đúng là mang thai rồi.

Hèn chi mà dạo này cô rất thèm ngủ lại thích ăn những thứ vừa chua vừa cay mà điều quan trọng là hai tháng này cô không phải dùng đến băng vệ sinh nữa nhưng để chắc chắn Nhã Uyên đã đến quầy thuốc tây cách xa nhà năm, sáu kilomet để mua que thử thai. Sáng hôm sau khi cả nhà đang còn ngủ Nhã Uyên dậy trước nhẹ nhàng đi vào nhà vệ sinh làm theo các bước hướng dẫn trên hộp que thử thì thấy hai vạch đỏ xuất hiện trước mắt chứng tỏ cô đã mang thai khiến cho Nhã Uyên hoang mang đứng dựa vào tường.

Phải mất mười phút sau Nhã Uyên mới lấy lại bình tĩnh đem que thử thai cùng với vỏ hộp bỏ vào bịch đen rời nhà vệ sinh đi ra sau nhà nhóm bếp củi nấu cơm rồi đốt luôn vật chứng. Cô ngồi trước bếp củi lửa cháy bập bùng mà tâm tư thì rối bời bởi cô không biết mình sẽ phải làm gì? Nhã Uyên nhớ về đêm hôm trước cô rời khỏi nhà anh Tuấn Khải khi ấy anh rất tức giận phát tiết trên người cô những hai lần và hình như trong lúc tức giận ấy anh đã quên không dùng đồ bảo hộ, còn cô sáng hôm sau thì về quê nên cũng quên luôn chuyện này và không uống thuốc tránh thai khẩn cấp.

Mẹ bất ngờ ngồi xuống bên cạnh Nhã Uyên nói:

- Con định cho cả nhà ăn cơm khê hay sao mà để lửa to vậy Nhã Uyên?

Nhã Uyên lúc này mới giật mình vội dập bớt lửa lại rồi nói:


- Con quên mẹ ơi! Mà sao mẹ dậy sớm vậy? Mẹ không nằm thêm chút nữa dậy sớm lạnh lắm.


- Vậy còn con? Biết là lạnh mà đã nấu xong cơm canh cho cả nhà dậy là có cơm ăn luôn rồi đấy, cám ơn con nhiều Nhã Uyên.


Suốt đêm qua nằm trên giường trằn trọc mãi Nhã Uyên không thể nào ngủ được khi nghĩ đến việc nhỡ như mình mang thai thật thì sẽ phải làm gì? Một người con gái khi tổ chức tiệc cưới không có chú rể cũng đã trở thành chủ đề bàn tán cho các cô các bác suốt một năm qua, bây giờ mặc dù là cô đã về nhà hai tháng cũng vẫn có người hỏi sao con gái đi lấy chồng mà sao chơi nhà mẹ đẻ lâu vậy? Những lúc như vậy cả ba và mẹ đều cười trừ nói ông bà thông gia đi nước ngoài còn con rể bận làm ăn lớn nên cho Nhã Uyên về nhà chơi thoải mái.


Nay tác giả siêng nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK