• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 9: Đi thẳng vào vấn đề

Nào ngờ Lâm Hoàng Sơn lại nói thẳng vào điểm chính: “Chuyện tin tức ba cũng biết rồi, vốn thấy tin hai đứa, ba rất vui, kết quả phát hiện dám ký giả này thêu dệt vô cớ, ba liền ra tay giúp con giáo huấn bọn họ dừng lại, cái thăng Hoàng Phong này cũng thật là, lại chẳng giúp con giải thích, để con bị người †a tùy ý mắng, về ba phải giáo huấn nó một trận mới được!”

Hà Tiểu Vy thấy ông tính làm thật, vội vàng khuyên nhủ: “Ba, chuyện này không liên quan tới anh ấy, hôm nay làm loạn thành thế này, anh ấy mà giải thích thì càng loạn thêm, con không có giận anh ấy, ba không cần bận tâm”

Lâm Hoàng Sơn nửa tin nửa ngờ nói: “Con thật sự không tức giận à?”

Hà Tiểu Vy dùng sức gật đầu: ‘Ba ơi, chuyện giữa con và Lâm Hoàng Phong, ba để chúng con tự giải quyết đi, dù sao chúng con cũng là người trưởng thành rồi.”

Cô không dám nói với ông việc mình và Lâm Hoàng Phong đã ly hôn, cuộc hôn nhân này là do ba định ra, nhưng ba năm này, cô và Lâm Hoàng Phong đều không vui, cứ đau khổ giày vò cả hai bên thì có ích gì chứ? Đợi đến khi thời cơ thích hợp tới, sẽ nói rõ cho ba biết cũng không muộn.

Thật ra Lâm Hoàng Sơn cũng không muốn nhúng tay vào việc của đôi vợ chồng trẻ, chỉ lf cái thăng nhóc Hoàng Phong kia làm cho ông không yên lòng, ông đau lòng cho Tiểu Vy, cho nên lúc này mới không nhịn được xen vào chuyện bao đồng Có điều Tiểu Vy nói đúng, bọn họ đều là người trưởng thành rồi, từ trước tới giờ Tiểu Vy đều lý trí, tin rằng cô nhất định sẽ xử lý tốt.

“Đã vậy, thì ba cũng mặc kệ, có điều cuối tuần này hai đứa về biệt thự ăn cơm, đã hai tháng không về rồi, cũng không biết quan tâm đến người già này”

Hà Tiểu Vy vốn muốn từ chối, nhìn nhìn vào ánh mắt của ba, lời từ chối không sao nói ra được, bất đắc dĩ đành phải đồng ý.

“Vâng…”

Lâm Hoàng Sơn lúc này mới hài lòng, nói thêm với Hà Tiểu Vy vài câu rồi đi.

Hà Tiểu Vy cực kỳ đau đầu, cô và Lâm Hoàng Phong đã kết hôn ba năm, về nhà ăn cơm đều phân ra, Lâm Hoàng Phong vốn chưa từng thấy gương mặt này của cô, nếu đến bữa cơm tối gia đình hôm đó trông thấy cô thì không biết sẽ điên thành cái dạng gì.

Chỉ là bây giờ suy nghĩ một chút, cô đều không nhịn được mà run sợ.

Dưới một gốc cây to cách đó không xa, Lê Kiều Trinh nghiêm mặt nhìn Hà Tiểu Vy đi xuống từ trên xe của ông cụ Lâm, đôi môi mím chặt thành một đường thẳng.

Tối qua sau khi Lâm Hoàng Phong đưa Hà Tiểu Vy rời đi, cô ta gần như cả đêm không ngủ, chỉ cần vừa nghĩ tới hai người họ có thể xảy ra chuyện gì, cô ta liền ghen ghét đến phát điên.

Thế là sáng sớm hôm nay cô ta tìm tới nhà của Hà Tiểu Vy, vốn định cảnh cáo Hà Tiểu Vy một chút, ai ngờ lại nhìn thấy cảnh này.

Cái đồ hèn hạ Hà Tiếu Vy này, thế mà lại dám không nói tiếng nào bám vào ba của tổng giám đốc Lâm.

Chuyện cô ta bảo phóng viên phát ảnh trên mạng là thật, nhưng Hà Tiểu Vy nhất định vô tội chắc, Hà Tiểu Vy dám chỉ trời thề rằng mình không có suy nghĩ riêng gì sao!

Nếu như cô ta thực sự không có chút ý đồ nào với tổng giám đốc Lâm, há lại đi lấy lòng ba của tổng giám đốc Lâm như vậy!

Ở Sài Gòn có người nào không biết, hôn sự của tổng giám đốc Lâm trước gi u không phải do anh làm chủ, mợ chủ nhà họ Lâm là do chủ tịch Lâm chọn, cái mợ chủ trước kia vô dụng không giữ được vị trí mợ chủ, nhưng người biết tổng giám đốc Lâm đã ly hôn ở Sài Gòn thực ra rất ít, Hà Tiểu Vy làm sao lại biết được chứ?

Chẳng lẽ cô ta vẫn luôn theo dõi động tĩnh ở nhà họ Lâm, cho nên mới trăm phương nghìn kế đả thông mối quan hệ với chủ tịch Lâm?

Khó trách hôm qua lái xe của chủ tịch Lâm đột nhiên xuất hiện ở phòng bao giúp Hà Tiểu Vy giải thích chuyện tấm hình. Chủ tịch Lâm trước giờ đều ở ẩn ít ra ngoài, sao lại tâm huyết dâng trào đi điều tra tin tức đời tư của tổng giám đốc Lâm, thì ra đều là Hà Tiểu Vy giở trò quỷ!

Không ngờ người phụ nữ này lại giảo hoạt đến tận đây, có điều cô tưởng như vậy là không có sơ hở nào sao?

Chờ đấy, cô ta nhất định sẽ không để cho.

Hà Tiểu Vy đạt được như ước nguyện, muốn gả cho tổng giám đốc Lâm à, cũng không hỏi xem cô ta có đồng ý hay không!

Sắc mặt Lê Kiều Trinh trở nên khó coi nói hừ một tiếng, sau đó quay người rời đi.

Vừa rồi lúc Hà Tiểu Vy bước xuống xe của chủ tịch Lâm, cô ta đã chụp lại ảnh, bây giờ hoàn toàn có thể gửi tấm hình này cho tổng giám đốc Lâm, nhưng cô ta không tính làm thế.

Lỡ như Hà Tiểu Vy thuyết phục được tổng giám đốc Lâm, hai người cùng nhau diễn kịch trước mặt tổng giám đốc Lâm, đến lúc đó người chịu thiệt thòi vẫn là cô ta, cho nên cô ta tuyệt đối không thể làm như vậy.

Cô ta nghĩ đến một biện pháp chu toàn, để cho tổng giám đốc Lâm hoàn toàn ghét bỏ Hà Tiểu Vy, như vậy cho dù có chủ tịch Lâm làm chỗ dựa, Hà Tiểu Vy cũng đừng hòng gả cho tổng giám đốc Lâm ở một bên khác, Hà Tiểu Vy đã trở lại phòng trọ đột nhiên nhận được cuộc gọi từ đàn anh tmt, nói là sau khi Lâm Hoàng Phong nghe cô giải thích thì đã bỏ đi việc đả kích công ty bọn họ, trong lúc nói chuyện còn mơ hồ lo lắng có phải cô và Lâm Hoàng Phong có giao dich ngầm gì đó không, nên mới khiến cho Lâm Hoàng Phong đột nhiên thay đổi chủ ý, làm hại Hà Tiểu Vy giải thích với anh ấy rất lâu.

Mặc dù cô không biết tại sao Lâm Hoàng Phong lại đột nhiên phát điên như vậy, có điều may mắn là trận phong ba này cũng qua đi, chính vì vậy nên đàn anh cho cô nghỉ ngơi một hôm.

Hà Tiểu Vy cảm động rớt nước mắt, bây giờ đầu cô đang đau như búa bổ, chính là không muốn đi công ty làm, đàn anh đúng là bồ tát sống.

Cô đang vô cùng vui mừng chuẩn bị tắm rửa chuẩn bị lên giường đi ngủ, kết quả vừa tới bên giường, cô lại đột nhiên được điện thoại của Lâm Hoàng Phong.

“Đến Lâm thị một chuyến.”

Giọng nói của người này rất trầm thấp, giống hệt lúc nổi giận hôm qua Hà Tiểu Vy không đoán được tâm tình của anh, do dự chớp mắt một cái, sau đó vẫn đi thay quần áo.

Kết quả vừa tới văn phòng của Lâm Hoàng Phong, thư ký của Lâm Hoàng Phong đột nhiên tóc tai bù xù nhào về phía cô, vung tay tát cô một bạt tai.

“Đồ phụ nữ độc ác, tôi chỉ nghỉ ngờ cô là do Thành Công phái tới để quyến rũ tổng giám đốc Lâm, làm nội ứng thôi, nên mới kiếm phóng viên phát ảnh chụp lên mạng cảnh cáo cô, không ngờ cô lại lén tìm người đánh tôi sau lưng, sao con người cô lại ác như vậy chứ!”

Hà Tiểu Vy bị một cái tát này làm cho hồ đồ, căn bản không có tỉnh táo lại.

Người phụ nữ này đang nói bậy bạ gì vậy? Cô tìm người đánh cô ta?

Sao có thể?

“Cô nói bậy! Tôi vốn không biết bản tin đấy là do cô cho người viết, tại sao tôi lại muốn tìm người đánh cô!”

Vừa dứt lời, cô mới nhìn rõ mặt Lê Kiều Trinh, người phụ nữ này một bên mặt sưng lên, giống đầu heo, xem ra bị người đánh cho không nhẹ, nhưng chuyện này thật sự không có chút quan hệ nào với cô.

Lê Kiều Trinh nhất định biết Hà Tiểu Vy sẽ thề thốt phủ nhận, quay đầu ra vẻ điềm đạm đáng yêu nhìn về phía Lâm Hoàng Phong.

“Tổng giám đốc Lâm, em cũng không muốn hàm oan cô Hà, thế nhưng mấy người đánh em luôn miệng nói bọn họ là muốn trút giận cho người khác nên mới ra tay với em, em nghĩ, gần đây em chỉ đắc tội với một mình cô Hà, nhưng em cũng không muốn ăn không nói có oan uổng cô ấy, chỉ tiếc chuyện xảy ra ở đoạn đường có camera hỏng, em chỉ có thể gọi cô Hà đến để đối chất, dù sao em cũng là người của anh, đối phương đánh em, có khác nào đánh vào mặt anh không, hu hu, đau quá…”

Hà Tiểu Vy từ miệng cô ta hiểu ra mọi chuyện, nháy mắt liền bị chọc giận cười phá lên, có điều chưa đợi cô mở miệng, ánh mắt hoài nghỉ của Lâm Hoàng Phong liền lườm tới.

“Hà Tiểu Vy, cô ăn ngay nói thật đi, chuyện này rốt cuộc có phải do cô làm hay không.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK