• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 15: Không được nghĩ đến người đàn ông khác khi đang ở trong vòng tay tôi

Ở lại?

Không thể nào, cô đã kí vào bản thỏa thuận ly hôn, giờ chỉ chờ Lâm Hoàng Phong ký tên xong thì hai người sẽ chính thức ly hôn.

Anh nhận ra cô đang thất thần, khẽ cau ‘Cô đang nghĩ gì thế? Có phải đang nghĩ đến những người đàn ông khác không?”

Ở trong vòng tay của anh mà còn dám nghĩ về người đàn ông khác sao?

Lập tức suy nghĩ của cô bị kéo về, thấy anh không tiếp tục truy hỏi nữa cô mới khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Cô nhìn thoáng qua khuôn mặt tuấn tú nghiêm nghị của anh, mím môi: “Tôi nghĩ gì cũng không liên quan đến anh, anh mau tránh ra, tôi muốn về nhà.”

Anh cười lạnh, vươn tay ôm cô vào lòng, thân thể hai người lập tức chạm vào nhau: “Cô còn chưa trả lời câu hỏi của tôi.”

Hà Tiểu Vy bị hoocmon nam tính bao quanh, đầu óc choáng váng trong giây lát.

Cô cố gắng thoát ra khỏi vòng tay của anh nhưng lại phát hiện chút sức lực ít ỏi ấy của mình cũng giống như con sâu rung cây mà thôi, không đáng nói đến.

Ngược lại Lâm Hoàng Phong càng siết chặt lấy cô hơn, bàn tay anh ôm cô rất chặt, nghiến răng nói một câu: “Cô mà còn động đậy nữa thì có tin là tôi sẽ làm cô ngay lập tức không hả?”

Hà Tiểu Vy cảm nhận được điều gì đó, ngay lập tức hai má đỏ bừng, chân tay luống cuống nhìn anh nói: “Anh… Anh bình tĩnh đi, tuyệt đối đừng hấp tấp”

Cô thật sự khóc không ra nước mắt, sao mọi chuyện lại trở thành thế này chứ?

Thấy dáng vẻ ngại ngùng của cô, anh cố ý cọ nhẹ, dựa vào bên tai cô mơ hồ thổi một hơi: “Giúp tôi giải quyết được không?”

Giải quyết?

Giải quyết như thế nào?

Hà Tiểu Vy nhanh chóng phản ứng lại, cô nhìn anh một cái, lạnh lùng nói: “Không được, anh buông tôi ra ngay.”

Vào lúc này, cả người anh run lên, tác dụng của thuốc mà anh cố gắng kiềm chế lại tái phát, mức độ càng dữ dội hơn.

Cô thấy dáng vẻ anh bị thuốc tra tấn, sợ anh sẽ xảy ra chuyện, trong mắt đầy vẻ lo lắng, nhỏ giọng hỏi: “Anh… Anh làm sao thế?

Không sao chứ?”

Lâm Hoàng Phong thấy sự lo lắng trong ánh mắt của cô thì trong lòng chợt lóe lên một cảm xúc lạ, cố ý trêu đùa: “Nếu cô đã quan tâm tôi như thế sao lại không giúp tôi giải quyết vấn đề chứ?”

“Anh…” Hà Tiểu Vy tức giận trừng mắt nhìn anh.

Đã là lúc nào rồi mà còn thích trêu đùa thế này chứ.

Tâm trạng lo lắng của cô biến mất ngay lập tức, thậm chí còn có chút tức giận, cô không nên tự mình đa tình như thế.

Anh nhếch môi cười, nhận thấy tác dụng của thuốc ngày càng mạnh hơn, bất giác nằm chặt tay lại, cảnh tượng trước mắt trong phút chốc mờ đi.

Anh chống lại tác dụng của thuốc, cố gắng nói: “Dìu tôi vào phòng tắm”

Cô hơi sửng sốt, nhìn thấy sự thống khổ và nhẫn nại trên mặt anh thì lập tức dìu anh đi về phía phòng tắm.

Lâm Hoàng Phong mở vòi hoa sen cho nước lạnh xối xuống, trong tích tắc cả người anh ướt sũng, khuôn mặt anh tuấn dần trở nên trắng bệch, dáng vẻ vô cùng đáng sợ.

“Anh thật sự không muốn đến bệnh viện sao?” Cô không nhịn được hỏi lại.

Cô vẫn cảm thấy hơi lo lằng, cô sợ loại thuốc này sẽ có ảnh hưởng xấu đến cơ thể của Lâm Hoàng Phong, đến lúc đó sẽ không có cách nào giải thích với ba Lâm, vì vậy vẫn nên đến bệnh viện khám cho an toàn.

Giờ phút này, anh có chút không hiểu rõ Hà Tiểu Vy, rõ ràng là cô đang hành động như thể cô không muốn dính líu gì đến anh.

Thế nhưng khí thấy anh gặp nguy hiểm thì lại tỏ vẻ quan tâm anh.

Tại sao lại như vậy?

Cô đang giấu bí mật gì?

Cô bắt gặp ánh mắt tò mò của anh, tim cô khẽ giật nảy, cô biết anh đang nghỉ ngờ cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK