• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 10: Nhất định phải được

“Không phải!”

Hà Tiểu Vy nghiến chặt răng, ánh mắt kiên định nghênh tiếp ánh mắt dò xét của anh “Tổng giám đốc Lâm, tối qua tôi uống say đến bất tỉnh nhân sự, anh cũng biết, tôi ngủ một mực đến sáng nay mới tỉnh, vốn không có hơi sức đâu mà đi làm cái chuyện nhàm chán này!

Hà Tiểu Vy tôi không có bản lĩnh gì lớn, nhưng ít nhất vẫn biết ranh giới làm người, nếu như tôi thật sự vì cái tin báo lá cải mà trút giận với cô Lê, tự sẽ dùng pháp luật để bảo vệ mình, chứ không phải tìm người gây hấn trả thù, các người cũng quá khinh thường tôi rồi!”

Hà Tiểu Vy không chịu được nhất chính là việc Lâm Hoàng Phong nghỉ ngờ cô, kết hôn ba năm, mặc kệ nhà họ Lâm xảy ra chuyện gì, lúc nào anh cũng cảm thấy người có vấn đề đầu tiên chính là cô, ba năm này cô chịu đủ rồi!

Chính vì không có cách nào dễ dàng tha thứ, cho nên cô mới phải học cách tự bảo vệ mình.

“Nghe nói nhân viên kỹ thuật của công ty tổng giám đốc Lâm là cao thủ số một số hai cả nước, tôi muốn nhờ họ lấy lại đoạn video mà giám sát bị hỏng chắc không khó đâu nhỉ? Chỉ cần phục hồi video, liền có thể tìm được người đánh cô Lê, đến lúc đó sẽ biết rốt cuộc là do ai làm.”

Lê Kiều Trinh nghe vậy thì khế giật mình, hoàn toàn không ngờ Hà Tiểu Vy sẽ ra chiêu này, cô ta muốn làm cho không có chứng cứ nên mới để người ta làm hỏng camera giám sát, lỡ như phục hồi lại như cũ, chẳng phải cô ta sẽ bị lộ tẩy rồi hay sao?

Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi hoảng hốt.

“Tổng giám đốc Lâm…”

Lâm Hoàng Phong sao mà không hiểu rõ ràng, chỉ cần nhìn ánh mắt cô ta liền biết ai ở sau lưng giở trò quý.

Đúng là anh đào hoa, nhưng không có nghĩa là anh không có đầu óc, không thì sao anh tiếp quản Lâm thị được!

“Đây là lần thứ hai, tối qua tôi vừa mới cảnh cáo cô rất rõ ràng rồi!”

Lê Kiều Trinh thấy anh nổi giận, trong lòng lập tức luống cuống “Tổng giám đốc Lâm, anh nghe em giải thích, là Hà Tiểu Vy, cô ta…

Lâm Hoàng Phong ném tập văn kiện cạnh bàn qua, lập tức ngắt lời cô ta “Cút! Tôi không muốn nghe cô nói nhảm.

nữa, từ nay về sau, cô còn dám làm loạn trước mặt tôi nữa, tôi nhất định sẽ cho người phế côi”

Lê Kiều Trinh thấy anh muốn đuổi mình đi, hai chân mềm nhũn quỳ xuống đất.

“Không, tổng giám đốc Lâm, em không đi, trái tìm em đều đặt trên người anh rồi, tất cả những gì em làm đều là vì anh mà!”

Lâm Hoàng Phong ghét nhất phụ nữ khóc lóc sướt mướt trước mặt mình, trước kia thấy cô ta khóc thì chỉ coi là thú vui tình ái, bây giờ lại cảm thấy ngán, anh lập tức gọi điện thoại nội bộ gọi bảo vệ đến kéo cô ta đi.

Hà Tiểu Vy đứng ở một bên, vẻ mặt vô cảm nhìn, trong lòng đã hiểu sự tuyệt tình của Lâm Hoàng Phong rốt cuộc là thế nào, bây giờ lại cảm thấy may mắn vì mình đã sớm thoát thân.

“Tổng giám đốc Lâm, nếu không sao rồi thì tôi xin về trước.”

Không ngờ, cô còn chưa đi tới cửa phòng làm việc, Lâm Hoàng Phong đã nhanh tay bước tới tóm lấy tay cô.

“Hà Tiểu Vy, tôi để cho em đi rồi sao?”

Hơi thở ấm áp của anh nhẹ nhàng phả vào tai cô, cực kỳ mập mờ.

Vai của Hà Tiểu Vy run lên, nhíu mày nói: “Anh làm gì vậy, thả tôi ra”

Lâm Hoàng Phong khẽ cười một tiếng, không những không buông, ngược lại còn dùng sức kéo một cái, trực tiếp ôm cô trong lòng “Trên người em thơm quá.

Hà Tiểu Vy bị những lời này làm cho buồn nôn, hôm qua anh còn ôm những người phụ nữ khác, bây giờ lại ôm cô, tên đàn ông này quả nhiên không có trái tim!

Cô nhíu mày, cắn chặt môi, nhân lúc anh không chú ý, cả gan dùng sức đạp anh một cái Lâm Hoàng Phong nhất thời không đề phòng, bị đau nên đành buông cô ra.

Hà Tiểu Vy nhắm chuẩn cơ hội, lúc này mở cửa ra chạy trối chết.

Lâm Hoàng Phong đứng tại chỗ nhìn bóng lưng vội vàng chạy đi của cô, khóe môi có hơi cong lên.

Hà Tiểu Vy, em cứ việc chạy, tôi nhất định sẽ có được em!

Hà Tiểu Vy sợ mất mật chạy ra khỏi Lâm thị, Lâm Hoàng Phong cũng không đuổi theo, lúc này cô mới thở phào một hơi.

Nghĩ lại hành động vừa rồi của mình sẽ chọc giận Lâm Hoàng Phong, lỡ như anh ta lại ra tay với Thành Công thì sao, lúc đó cô càng thảm hơn rồi?

Nghĩ đến đây, cô nhanh chóng gọi điện thoại cho đàn anh tmt của mình, nói sớm chuẩn bị phương án dự phòng, có điều cũng không nói cụ thể là việc gì xảy ra, chỉ bảo đàn anh đề phòng Lâm Hoàng Phong mà thôi.

Có điều sự thật sau cùng chứng minh cô lo quá xa, Lâm Hoàng Phong vốn không ra tay chèn ép Thành Công.

Sau khi trải qua vài ngày lo lắng đề phòng, Hà Tiểu Vy cuối cùng cũng buông xuôi thả lỏng.

Vài ngày sau, cô và tmt cùng tham gia một buổi đấu giá.

Buổi đấu giá này cực kỳ quan trọng với Thành Công, bởi vì đây là công trình chính phủ, cho nên không chỉ một mình công ty Thành Công tham gia cạnh tranh, Lâm thị đương nhiên cũng tham gia, cho nên trong cuộc đấu thầu này, kẻ địch lớn nhất của Thành Công chính là Lâm thị.

Khi Hà Tiểu Vy và tmt cũng diện trang phục lộng lẫy xuất hiện trong buổi đấu giá, gần như trong nháy mắt liền hấp dẫn ánh mắt của khách nhân.

Lâm Hoàng Phong nhìn về phía cô, ánh mắt thâm sâu khó lường, thẳng cho đến khi Hà Tiểu Vy tê cả da đầu, không tự giác nắm lấy cánh tay tmt tmt phát hiện ra sự khác thường của cô, cho là cô lo lẳng, liền trấn an cô bằng nụ cười ấm áp.

“Đừng sợ, có anh ở đây.”

Hà Tiểu Vy cười khổ gật đầu, ép mình không được nhìn về phía Lâm Hoàng Phong nữa.

Có điều càng né tránh càng khẩn trương, chưa đầy một lát, trên đầu cô liền tuôn ra một lớp mồ hôi mỏng.

Cô sợ lớp hóa trang của mình bị hỏng sẽ làm tổn hại đến mặt mũi của tmt, liền đi tới nhà vệ sinh dặm lại phấn, ai ngờ vừa tới cửa phòng vệ sinh liền lột cánh tay mạnh mẽ lôi qua.

Cho đến khi thấy rõ mặt của người kia, Hà Tiểu Vy liền kêu lên sợ hãi.

“Lâm Hoàng Phong!”

“Cô Hà, tôi mới phát hiện ra tên của tôi thốt ra từ miệng em lại dễ nghe đến thế đấy, nào, lại gọi thêm một tiếng đi!”

Lâm Hoàng Phong ép cô lên tường, cười xấu xa nói.

“Lần trước tôi sơ sẩy để em chạy mất, có điều lần này sẽ không, nhân lúc buổi đấu †hâu vẫn chưa bắt đầu, chúng ta còn một chút thời gian làm chuyện tôi muốn làm”

Hà Tiểu Vy rất rõ ràng anh ta ám chỉ điều gì, gương mặt nhỏ giận đến đen đi “Anh nghĩ cũng đừng nghĩ, tôi cảnh cáo anh, nếu như anh dám làm loạn, tôi nhất định…”

Lời còn chưa dứt, Lâm Hoàng Phong đột nhiên cúi đầu hôn lên môi cô, bá đạo mà ngang ngược chặn lời cô lại.

Kỹ năng hôn của Lâm Hoàng Phong rất tốt, tuy bá đạo mà không mất đi vẻ dịu dàng, khiến cho người ta kìm lòng không đăng mà trầm luân.

“Ưm..”

Hà Tiểu Vy bị Lâm Hoàng Phong hôn đến nỗi mắt bị che kín một tầng sương mờ, cơ thể như có dòng điện xẹt qua, khiến cho cô có chút bất lực không thể chối từ.

Nhưng điều này không đúng, bọn họ đã ly hôn rồi, sau này không có bất cứ quan hệ gì nữa!

Trong nháy mắt, Hà Tiểu Vy tỉnh táo lại, nhân lúc Lâm Hoàng Phong chưa chuẩn bị, dùng sức cắn môi dưới của anh.

Lâm Hoàng Phong bị đau buông cô ra, trên mặt lập tức nổi giận.

“Hà Tiểu Vy, cho tới bây giờ tôi chưa từng thấy người phụ nữ nào không biết tốt xất như cô, cô đừng ép tôi phải lấy cứng đối cứng!”

“Tôi cũng chưa từng thấy kẻ nào dê xôm như tổng giám đốc Lâm!”

Hà Tiểu Vy nổi giận nói lại một câu, đôi mắt cảnh giác nhìn chằm chằm anh, nhắm chuẩn cơ hội chuẩn bị chạy trốn.

Lâm Hoàng Phong nhìn ra ý đồ của cô, híp mắt cười lạnh.

“Muốn trốn à? Nói cho cô biết, phàm là phụ nữ mà Lâm Hoàng Phong này coi trọng, trừ phi tôi chơi chán, nếu không thì sẽ đánh gãy chân cô, cô đừng hòng rời khỏi tôi nửa bước!”

Hà Tiểu Vy bị dọa đến nỗi bả vai run lên, ngay khi cô tưởng là hôm nay mình nhất định chết chắc rồi, bên ngoài phòng vệ sinh đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.

Hà Tiểu Vy lập tức mừng trong lòng, thấy Lâm Hoàng Phong cũng nghiêng đầu đề phòng nghe ngóng âm thanh kai, cô cúi người, lập tức chui ra từ khe hở ở cánh tay anh, thừa thế xông tới cửa phòng vệ sinh, sau đó quay đầu khinh bỉ trừng mắt liếc anh một cái.

“Lâm Hoàng Phong, anh đúng là cái tên khốn khiếp vô sỉ hạ lưu, tôi đã thấy rõ anh rồi, anh cứ nằm mơ đi, tôi có chết cũng không làm người phụ nữ của anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK