• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt Hứa Lộc Ngôn âm u không rõ, cuối cùng quay người rời đi, ánh đèn chiếu lên bóng lưng ông ta lộ ra mấy phần sầu não ưu thương.

Hứa Thiên Huệ vào phòng, ghé vào đầu giường của Triệu Uyển Nhan khóc lớn: “Mẹ, có phải là bố muốn ly

hôn với mẹ hay không, sao bố có thể vô tình như vậy, chúng ta nên làm gì bây giờ? ”

Triệu Uyển Nhan dùng sức xé nát đơn thỏa thuận ly hôn kia, bà ta sẽ không ly hôn, bà ta sẽ không rời khỏi Hứa gia, không thể trở thành một kẻ vứt bỏ như rác rưởi được.


Lúc này có tiếng bước chân vang lên, Hứa Thiên Huệ mừng rỡ: “Bố, có phải bố định thay đổi chú ý hay không, bố…”

Hứa Thiên Huệ chợt dừng lại, bởi vì người đi vào không phải Hứa Lộc Ngôn mà là Hứa Tuệ Tuệ.

Triệu Uyển Nhan hiện tại hận không thể dùng ánh mắt oán độc này đâm cho Hứa Tuệ Tuệ mấy cái lỗ:

“Mày tới đây làm gì?”

Hứa Tuệ Tuệ ngồi xuống ghế, bàn tay trắng nhỏ giơ lên tự rót cho mình một ly trà, khẽ cong môi nói: “Đương nhiên là tới xem trò cười của bà rồi, không phải sao?”

“Đồ nghiệt chủng, tao phải giết mày.”

Triệu Uyển Nhan túm chặt ga giường, nhưng trên người bà ta còn đang có thương tích, vận động mạnh càng khiến bà ta đau tới tái cả mặt mày. Chật vật vô cùng.

Hứa Tuệ Tuệ nhìn Triệu Uyển Nhan: “Bà nói rằng chỉ

cần một ngày bà còn có giá trị thì sẽ không bị ngã xuống, nhưng bây giờ bao nhiêu công sức danh tiếng, quan hệ mà bà gây dựng trong giới giải trí đều đã sụp đổ hết rồi, khắp nơi trên mạng đều muốn bôi đen bà, Hứa thị cũng nguy khốn tứ phía, bà đã trở thành sỉ nhục của Hứa gia, làm cho bố tôi phải hỗ thẹn, tôi đưa bà từ có chút giá trị thành bộ dạng vô dụng hoàn toàn như thế này, quả nhiên bố tôi liền nhanh chóng quăng cho bà một đơn ly hôn.

“ Triệu Uyển Nhan, lúc từ quê trở về, mỗi ngày tôi đều

suy nghĩ, sớm muộn cũng sẽ có một ngày tôi để cho mấy người nếm trải vận mệnh mười năm trước của tôi, những người yêu thương đều mất hết, bị cả thế giới ruồng bỏ.”

Triệu Uyển Nhan hận cắn chặt răng, bà ta thật là thất

sách, đã coi thường Hứa Tuệ Tuệ rồi, cô vừa trở về không bao lâu, nhưng đã gây nên bao sóng gió, khiến Hứa gia bị đảo lộn tới long trời lở đất.

“ Hứa Tuệ Tuệ, sớm biết như thế mười năm trước tao nên giết mày rồi, không nên để mày sống sót trên đời này.” Triệu Uyển Nhan gào lên.

Hứa Tuệ Tuệ ung dung uống xong một ly trà:

“Chắc là bà hối hận lắm vì ngày đó đã không giết tôi, bởi vì hôm nay bà sẽ biết được, tất cả mới chỉ là bắt đầu mà thôi.”

Nói xong, Hứa Tuệ Tuệ đặt chén trà xuống, quay người rời đi: “Một phế vật, không đáng để tôi lãng phí thời gian, có lẽ chỉ có thể kéo dài chút hơi tàn mà thôi, làm một con chó biết vẫy đuôi mừng chủ thì ít ra bà còn sống sót được.”

“Mày!”

Triệu Uyển Nhan cảm thấy cổ họng lờ lợ, trực tiếp phun

một ngụm máu ra ngoài.

Sau đó bà ta phải cố nuốt lại ngụm máu đó, nhìn theo bóng lưng của Hứa Tuệ Tuệ cười to: “ Hứa Tuệ Tuệ, cô cho rằng bố cô sẽ ly hôn với tôi sao.Tôi báo cho cô một tin mới, Thiên Ân trở về rồi."

Hứa Thiên Ân.


Nhắc tới Hứa Thiên Ân, đây là kiêu ngạo của Hứa gia, là cô con gái mà Hứa gia yêu thích nhất, vô cùng nỗi tiếng ở Hải thành, ngay cả Hứa Thiên Huệ nghe xong cũng như sống lại: “ Hứa Tuệ Tuệ, chị gái của tôi sắp trở về rồi, mười năm trước cô đã không phải đối thủ của chị ấy, thì mười năm sau cũng


tuyệt đối không phải.”


Đôi lông mày lá liễu của Hứa Tuệ Tuệ hơi nhíu lại, lúc giương mắt lên, bên trong ánh mắt trong suốt tựa như bừng sáng, từng tia sáng lưu chuyền, quang mang vạn trượng.


“Vậy thì thật trùng hợp, ngày này chúng tôi đã chờ lâu rồi, mấy người chính là quà gặp mặt mà tôi tặng cô ta, thay tôi hỏi xem, món quà này cô ta có thấy hài lòng hay không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK