• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất thời trong lòng Triệu Uyển Nhan vô cùng hỗn loạn, chỉ miễn cưỡng nở nụ cười qua loa với Hứa Lộc Ngôn: “Em biết rồi, em sẽ cho người đi tìm hiểu.”

“Mẹ, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Hứa Tuệ Tuệ không bị mấy tên đàn ông kia làm…”

Lúc này Hứa Thiên Huệ chạy ra, không kiêng dè hỏi. Triệu Uyển Nhan hung hăng trợn mắt nhìn Hứa Thiên Huệ, quát lớn: “Câm miệng! Con còn ngại chưa đủ loạn hay sao?”

Hứa Thiên Huệ nhìn thấy Hứa Lộc Ngôn, vội vàng ngậm miệng.

Sau khi ba người rời khỏi, một phóng viên hoảng sợ nói: “Trời ơi, thì ra chuyện này là Hứa phu nhân Triệu Uyển Nhan làm.”


Hứa Lộc Ngôn vừa nghe được câu này, liền dừng chân lại. Sắc mặt Triệu Uyển Nhan cứng đờ, trắng bệch, bà ta ngoái đầu lại nhìn, chỉ thấy đám phóng viên truyền thông đang chen chúc ùa lên bao quanh bọn họ.

Thì ra ID người đại diện cũ của Triệu Uyển Nhan bị bại lộ, tạo nên dư chắn không nhỏ trên Weibo, Triệu Uyển Nhan vậy mà lên được top hot search.

Từ khi Triệu Uyển Nhan xuất đạo tới giờ, trừ lần nhờ có giao dịch bẩn thỉu mà đạt tới đỉnh lưu lượng, thì bây giờ còn nỗi tiếng hơn cả lúc đó.

“Đúng là không ngoài dự đoán, là bà mẹ kế Triệu Uyển Nhan làm.”

ề..

“Người đại diện lúc trước của Triệu Uyển Nhan đã mua các blog doanh tiêu V trên Weibo, dồn ép nữ thần Loan Loan vào chỗ chết.”

“Tôi nhớ Triệu Uyển Nhan đã từng là một diễn viên nổi tiếng.”

“Tôi còn nhớ rõ diễn viên này trước đó không lâu còn cùng một tên giám đốc béo thuê phòng khách sạn.”

“Quả nhiên nhân sinh như kịch, toàn bộ đều là diễn cả.”

Ký giả truyền thông vây kín nơi này, tranh nhau đem microphone đưa lên trước, liên tiếp đặt ra câu hỏi.

“Hạ phu nhân, xin hỏi vì sao bà lại bày ra bức ảnh nóng để hãm hại Hứa Tuệ Tuệ?”

“ Hứa Tuệ Tuệ những năm này đều sống ở dưới quê, còn thay con gái của bà đi xung hỉ, không hề gây ra một chút nguy hiểm nào, vì

sao bà lại ác độc như vậy?”

“ Hứa tổng, xin hỏi ông có biết Triệu Uyển Nhan là người đã hãm hại con gái của mình hay không?”

“ Hứa tổng, người bên gối ông tâm địa độc ác như vậy, biến ông thành kẻ đần xoay vòng quanh, ông có thấy mình bị lừa gạt hay không?”

“ Hứa tổng, vì sao ông lại bạc bẽo với Hứa Tuệ Tuệ như vậy, có phải ông đã đánh mắt nhân tính, muốn sủng thê diệt nữ hay không?”

Hứa Lộc Ngôn khiếp sợ nhìn Triệu Uyển Nhan bên cạnh, ông ta ngàn vạn lần không nghĩ tới chuyện này là do bà ta làm ra.

Bây giờ bị nhiều ký giả truyền thông vây công như vậy, ông ta cảm thấy một đời uy danh của mình coi như là bị phá hủy hết rồi, vô cùng khó xử.

“ Triệu Uyển Nhan, bà có định giải thích hay không?”

Sắc mặt Hứa Lộc Ngôn âm trầm dữ tợn hỏi. Trong đầu Triệu Uyển Nhan trở nên trống rỗng, bà ta dám khẳng định hai lần này đều là Hạ An An giúp Hứa Tuệ Tuệ. Đây hết thảy đều là cái bẫy mà Hứa Tuệ Tuệ bày ra.

Triệu Uyển Nhan kinh sợ nhìn Hứa Lộc Ngôn, hiện tại đối diện với một đống bằng chứng như vậy, bà ta nhất thời không biết nên nói láo như thế nào: “ Lộc Ngôn, chuyện này em sẽ giải thích

sau, bây giờ chúng ta phải rời khỏi chỗ này đã.”

Hứa Lộc Ngôn giơ tay lên, bốp một tiếng, quăng một cái bạt tai cho Triệu Uyển Nhan.

Á... Triệu Uyển Nhan hét lên một tiếng, bị tát ngã xuống đất.

Lần này Hứa Lộc Ngôn ra tay rất mạnh, đánh tới mức bà ta phải hộc máu miệng.

“ Triệu Uyển Nhan, tôi không muốn nhìn thấy bà nữa.” Nói xong phất tay áo rời đi.

Triệu Uyển Nhan chưa bao giờ phải chật vật như vậy, khóe miệng rỉ ra từng tia máu, trên mặt vẫn vòn hẳn lên một dấu bàn tay dữ tợn.


Các ký giả truyền thông lại bắt đầu hỗn loạn.


“ Triệu Uyển Nhan, Hứa Lộc Ngôn muốn ly hôn với bà sao?”


“Lòng dạ rắn rết như bà, thì một cái tát này cũng không đủ.”


Triệu Uyển Nhan suy sụp hét lên: “Không được chụp! Không được chụp! Bảo vệ, bảo vệ mau tới đây.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK