• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Thần Vũ ngậm lấy ngón tay cô.

Lông mi cánh bướm của Hứa Tuệ Tuệ hơi run rẫy, cô vội rụt tay lại: “Tôi lên lầu xử lý chút.”

Hứa Tuệ Tuệ quay người lên lầu.

Liễu Nhu khiếp sợ nhìn cảnh này, sao Lục Thần Vũ lo lắng cho một hầu gái đến như vậy, còn ngậm ngón tay cô ta?


Đấy là hành động thân mật của người yêu.

Phòng ngủ.

Hứa Tuệ Tuệ đứng trước bồn rửa mặt, xả nước lạnh vào ngón tay bị bỏng, vết bỏng không nghiêm trọng, đã không đau nữa.

Nhưng cảm giác bị anh ngậm ngón tay vẫn còn. Mềm mại, hơi lạnh, có thể giảm bớt đau nhức trong nháy mắt.

Hứa Tuệ Tuệ tắt nước, cô không biết rốt cuộc ý anh là gì, nếu anh đã dẫn Liễu Nhu về nhà, vì sao còn mờ ám với cô?

Hứa Tuệ Tuệ không phải tiểu bạch thỏ, không đến mức không nhận ra một người đàn ông có ý tưởng gì với mình hay không.

Tối nay, Liễu Nhu ở lại đây, anh sẽ cùng cô ta làm gì sao?

Hứa Tuệ Tuệ ở trong phòng không ra, chẳng bao lâu sau, tiếng gõ cửa “cốc cốc” vang lên.

Là Lục Thần Vũ sao?

Hứa Tuệ Tuệ nhanh chóng mở cửa, nhưng ngưởi ở ngoài không phải Lục Thần Vũ mà là Liễu Nhu.

Hứa Tuệ Tuệ không để ý tới thất vọng và mất mát của mình, cô nhìn Liễu Nhu hỏi: “Giám đốc Liễu tìm tôi có việc gì sao?”

Liễu Nhu nhìn Hứa Tuệ Tuệ, cô gái đeo mạng che mặt, không nhìn rõ xinh đẹp hay không, nhưng cô có một đôi mắt nai sáng ướt át khiến

đàn ông nhìn mà ngứa ngáy trong lòng, chẳng trách Lục Thần Vũ đối xử khác biệt với cô.

Liễu Nhu cong môi đỏ nói: “Cô bảo cô là hầu gái ở đây, giờ tôi có việc cho cô làm.”

Tuy Liễu Nhu đang cười, nhưng Hứa Tuệ Tuệ đã cảm nhận được địch ý của cô ta: “Mời giám đốc Liễu nói.”

“Cô ra ngoài mua giúp tôi một hộp áo mưa (bao cao su), đêm nay tôi cần dùng.”

Hứa Tuệ Tuệ sững lại: “Là ý cô hay ý của Lục Thần Vũ?”

“Ý ai chẳng thế, đêm nay tôi ngủ lại đây, Thần Vũ cũng đồng ý, nhất định chúng tôi sẽ làm gì đó.”

Liễu Nhu đánh giá Hứa Tuệ Tuệ một lượt, tự tin ưỡn thẳng bộ ngực ngạo nghễ của mình:

“Có phải cô hầu gái nhỏ như cô định quyến rũ Thần Vũ hay không, có lẽ Thần Vũ muốn nếm thử mới mẻ mà trêu đùa cây rau dại như cô, cô nhìn dáng người cô có thể so với tôi sao, tôi trước cong sau vềnh, đường cong chữ S, nhất định người Thần Vũ thích là tôi!”

Hứa Tuệ Tuệ cảm thấy Liễu Nhu vô cùng tự tin, đúng là so hai người thì cô là thiếu nữ nhỏ nhắn mềm mại, mà Liễu Nhu lại nóng bỏng như lửa, tràn đầy phong phái gợi cảm của phụ nữ.

Hứa Tuệ Tuệ nhớ tới dáng vẻ ngoài nghiêm trang bên trong xấu xa của Lục Thần Vũ, nhất định là anh sẽ không qua được ải của Liễu Nhu.

Hai cánh tay nhỏ buông bên người siết lại, Hứa Tuệ Tuệ lạnh giọng từ chối: “Nếu anh ấy thích cô thì sẽ thích áo mưa cô tự đi mua, đi đi.”


Hứa Tuệ Tuệ đóng luôn cửa lại.


Liễu Nhu bị sập cửa vào mặt tức muốn chết, cô cố ý hô to với một cô hầu gái: “Cô đi ra ngoài mua cho tôi một hộp áo mưa, à không,


hai hộp!”


Hứa Tuệ Tuệ dựa lưng sát vào cửa, đương nhiên nghe thấy Liễu Nhu nói. Trong lòng cô cực kỳ cực kỳ khó chịu, bưng chặt lấy hai tai mình, đêm nay, Lục Thần Vũ sẽ chạm vào Liễu Nhu thật sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK