Cô tự nhắc lại bản thân, mình và Lục Thần Vũ là quan hệ hợp tác.
Lần này cô quay về là có mục đích, cô cũng đang làm rất tốt, tiệc đính hôn của Ngô Hạo và Hứa Thiên Huệ đã bị hủy, sau đó, cô chỉ cần yên lặng chờ đợi, chờ bọn họ đánh trả lộ sơ hở thì có thể đưa bọn họ vào chỗ chết.
Nhưng bây giờ, Hứa Tuệ Tuệ không thể giữ vững lý trí, trong đầu cô toàn là Lục Thần Vũ.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, bên ngoài không chút tiếng động, có phải anh và Liễu Nhu đã quấn lên nhau không?
Nếu đã vậy, sao anh còn trêu chọc cô? Bi thương và phẫn nộ trong lòng Hứa Tuệ Tuệ bị một luồng tức giận thay thế, đúng vậy, cô đang yên đang lành, vì sao anh muốn đảo loạn hồ nước xuân của cô? Không thể để như vậy.
Hứa Tuệ Tuệ cảm thấy bây giờ mình quá uất ức, là Lục Thần Vũ tán tỉnh cô trước, đến khi anh dẫn một người phụ nữ về thì cô phải trốn
trong phòng à?
Không thể! Cô nhất định phải làm gì đó!
Hứa Tuệ Tuệ bật dậy, mở cửa phòng chạy ra ngoài, đi tới phòng khách gõ cửa “rầm rầm ”.
“Mở cửa! Lục Thần Vũ, Liễu Nhu, mau mở cửa cho tôi!”
Hứa Tuệ Tuệ giống như một con gà chọi, tràn đầy ý chí chiến đấu. Cửa phòng cho khách nhanh chóng mở ra, Liễu Nhu xuất hiện trong tầm mắt cô.
Liễu Nhu vừa tắm xong, trên người quấn khăn tắm, mái tóc cuộn sóng ướt đẫm, lộ ra đường con gợi cảm cùng da thịt trắng nõn, đúng là dụ
dỗ đàn ông phạm tội.
Liễu Nhu còn cho là Lục Thần Vũ tới, không ngờ lại là Hứa Tuệ Tuệ đang giận đùng đùng, nhanh chóng lộ vẻ khinh thường cùng mất kiên nhẫn: “Cô tới làm gì?”
“Lục Thần Vũ đâu, anh ấy đang tắm ở trong à? Cô tránh ra, bây giờ tôi phải gặp anh ấy!”
Liễu Nhu nhanh chóng cản đường Hứa Tuệ Tuệ: “Đủ rồi đấy cô hầu gái, cô muốn gặp Thần Vũ là được sao?”
Hứa Tuệ Tuệ nhìn Liễu Nhu, đôi mắt trắng tràn tia lạnh: “Tránh ra, tôi đếm tới ba.”
Một.
Hai.
Hứa Tuệ Tuệ bắt đầu đếm.
Liễu Nhu không hề dao động, còn đưa tay đẩy Hứa Tuệ Tuệ: “Cô hầu gái muốn leo lên giường chủ nhân muốn điên rồi hả, còn muốn
giành đàn ông với tôi, mau cút đi!”
Hứa Tuệ Tuệ nói “Ba..”, cô đã cho Liễu Nhu cơ hội, nhưng rõ ràng là cô ta không biết điều.
Hứa Tuệ Tuệ đưa tay túm Liễu Nhu, kéo cô ta ra khỏi phòng.
Điên rồi, điên cả rồi, cô hầu gái này dám ra tay với cô ta, Liễu Nhu giơ tay định tát Hứa Tuệ Tuệ.
Nhưng Hứa Tuệ Tuệ cũng không phải dạng vừa, cô nhanh chóng tránh Liễu Nhu, túm tóc Liễu Nhu, còn đưa tay túm cái khăn lỏng lẻo của Liễu Nhu ra.
Liễu Nhu không ngờ cô gái nhỏ này có sức chiến đấu bùng nổ như vậy, tóc bị kéo đau, khăn tắm còn bất ngờ bị kéo rơi, Liễu Nhu vội bảo vệ mình, hét chéo tai: “A...”
Mọi người đã sớm chú ý tới chuyện này, hầu gái vội chạy lên, lúc nhìn thấy Hứa Tuệ Tuệ hạ gục Liễu Nhu trong nháy mắt thì mọi người há hốc miệng, thiếu phu nhân thật trâu bò thế à?
Thân hình cao lớn hiên ngang xuất hiện ở góc khuất hành lang, Lục Thần Vũ ra khỏi thư phòng, bác Thẩm đi theo sau anh.
Bác Thẩm nhìn hai người phụ nữ đánh nhau, thiếu phu nhân nào chỉ trâu bò, mà còn quá ghê gớm, thiếu gia phải cần thận đấy!
Bác Thẩm vội đi tới, lấy khăn lông che cho Liễu Nhu.
Liễu Nhu thấy chật vật và nan kham, lúc cô ta nhìn thấy Lục Thần Vũ thì nước mắt tủi hờn rơi ào ào: “ Thần Vũ, cô hầu gái này đánh em.”