• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu càng khám phá, ắt hẳn mọi người sẽ phát hiện thêm nhiều bí mật khác của nữ diễn viên họ Tô. Bấy nhiêu đã quá đủ, nhưng vấn đề hiện tại là tính đạo đức. Nếu công khai bí mật khủng khiếp của Tô Vân Nghiên với truyền thông thì chắc chắn sự nghiệp của cô ta sẽ bị hủy hoại. Điềm Manh cảm thấy như vậy quá tàn nhẫn, dẫu cô ta là người gây chuyện trước, nhưng cô không thể trở thành kẻ xấu xa như cách cô ta đã làm.

Có lẽ anh và Brian cũng có suy nghĩ giống cô, tuy nhiên bây giờ họ đã trở thành người nắm cán, Tô Vân Nghiên sẽ không còn cơ hội phản kháng.

- Phải rồi, anh còn có cái này...

Ngạn Hy lấy điện thoại ra, anh mở lên một đoạn ghi âm, là cuộc trò chuyện giữa anh và Tô Vân Nghiên vào tối qua. Thật ra khi cô ta hẹn gặp, anh đã lường trước được cô ra muốn giở trò vì vậy đã âm thầm ghi âm lại để thủ thân.

- Đây là cuộc nói chuyện giữa anh và Tô Vân Nghiên sao?

Ngạn Hy gật đầu, anh đã đề phòng trường hợp xấu xảy đến, chẳng may điều đó đã thành sự thật. Trước mắt nếu tung đoạn clip này lên mạng sẽ có thể xóa bỏ tin đồn cuộc gặp mặt giữa anh và Tô Vân Nghiên là hẹn hò, thông qua nội dung cuộc trò chuyện làm bằng chứng. Tuy nhiên vì nội dung cuộc nói chuyện có đề cập đến bí mật đời tư của Tư Hạo nên anh đắn đo về việc công khai đoạn ghi âm. Ngạn Hy không muốn liên lụy đến người em họ.



Sau một lúc nghĩ suy, Brian bắt đầu nêu ý kiến:

- Trước mắt chúng ta hãy dùng những bằng chứng này để uy hiếp Tô Vân Nghiên, buộc cô ta phải lên tiếng đính chính về bài báo cũng như những hình ảnh bị chụp lén kia.

Đây quả là ý kiến hay mà Ngạn Hy cũng vừa nghĩ tới. Dùng chiêu gậy ông đập lưng ông, lấy bí mật sâu thẳm của cá nhân ra để hăm dọa thì đối phương chắc chắn sẽ bị áp đảo tinh thần.

- Anh nói có lý, chúng ta quyết định như vậy, em thấy sao?

Cô đương nhiên không có ý kiến, Điềm Manh cảm thấy cách này là tốt nhất, cũng xem như cho Tô Vân Nghiên một cơ hội quay đầu thay vì thẳng thừng tung hết bằng chứng về bí mật sai trái của cô ta lên mạng.

- Cứ quyết định như vậy đi.

...

Đêm nay thật dài đối với cả anh và cô, đặt biệt là Ngạn Hy, anh nhận được rất nhiều cuộc gọi và tin nhắn hỏi về tin đồn tình ái kia từ bạn bè và các đối tác làm ăn. Nhưng người mà anh cảm thấy áp lực nhất khi tiếp nhận cuộc gọi chính là bà nội.



Sau khi đọc được bài báo, bà nội đã gọi video call cho anh, vẻ mặt của bà vô cùng hớn hở, Ngạn Hy chỉ vừa bắt máy, bà nội đã không ngừng luyên thuyên.

- Ngạn Hy à, tin tức hẹn hò của con và Vân Nghiên là thật đúng chứ? Ôi trời cái thằng bé này, sao lại không nói với ônh bà nội? Sau cùng con cũng nhận ra ai mới thật sự là người phù hợp với con rồi đúng không?

Ánh mắt anh tràn ngập sự bất lực. Khi tin tức lan truyền, anh cũng đã đoán được nếu bà nội biết chuyện sẽ nhiệt tình đẩy thuyền và tin bài đăng kia là thật dù anh vẫn chưa lên tiếng khẳng định.

- Mấy bài báo đó không đúng sự thật.

Anh ngay lập tức phủ nhận khiến bà nội không tránh khỏi thất vọng. Ngạn Hy trước giờ thẳng thắn và quyết đoán, trước khi làm việc gì đó anh đều suy tính rất kỹ. Chuyện tình cảm không thể hời hợt, qua loa, nhất định phải rõ ràng, rạch ròi, chính vì thế anh dứt khoát nói rõ với nội, dù sự thật có khiến bà ấy buồn đi chăng nữa.

Bà nội vẫn không muốn chấp nhận lời phủ nhận từ anh, trong lời nói của nội lộ rõ sự cố chấp:


- Sao lại không phải sự thật? Chẳng phải đã quá rõ ràng rồi à? Còn có cả ảnh chụp làm bằng chứng, hai đứa nắm tay nhau tình tứ thế còn gì.


Rốt cuộc nội vẫn muốn tin những gì nội nghĩ hơn là những gì anh nói. Rõ ràng trong ảnh Tô Vân Nghiên chủ động nắm tay anh, nhìn thế nào cũng không thấy thắm thiết, ấy vậy nhưng qua miệng bà nội lại hệt như cặp đôi đang yêu đương nồng cháy.


Điềm Manh đang ngồi ngay bên cạnh anh nhưng cô im lặng và không để bản thân lọt vào camera điện thoại vì biết bà nội không thích cô.


- Con và Tô Vân Nghiên không có gì với nhau cả. Người con yêu chỉ có Bách Ly thôi, sắp tới con sẽ mở buổi họp báo để công khai tình cảm với Bách Ly và cả kế hoạch kết hôn. Thôi cũng không còn sớm nữa, nội ngủ đi, con cũng phải nghỉ ngơi đây. Chào nội.


Nói chuyện với nội anh thấy căng thẳng hơn cả khi phải làm việc suốt một ngày. Bà nội cứ không ngừng gắn ghép, ép buộc anh yêu người mà anh chẳng có tình cảm. Ngạn Hy cảm thấy bản thân thật sáng suốt vì trước đây đã quyết định dọn ra ở riêng, nếu không có lẽ anh đã phát điên từ lâu vì không thể chịu đựng được sự áp đặt của ông bà nội.


Ngạn Hy nắm lấy tay cô, dịu dàng vỗ về vợ vì biết Điềm Manh ít nhiều cũng buồn lòng khi nghe những lời nói vừa rồi của bà nội:


- Sau khi giải quyết xong chuyện bài báo, anh sẽ công khai chuyện tình cảm của chúng ta, đến lúc đó không ai có thể bóp méo sự thật được nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK