• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trông anh rất nghiêm túc, đến mức khiến tim cô đập mạnh vì sợ. Dẫu sao Ngạn Hy cũng là người đàn ông sức dài vai rộng, cao lớn khỏe mạnh, hiện tại cũng chỉ có hai người, nếu anh manh động thì chắc chắn cô chẳng kháng cự nổi.

- Anh...anh đừng đi quá giới hạn...tôi sẽ...

So với anh, Điềm Manh rõ ràng đang yếu thế hơn hẳn, cô ngập ngừng đáp lời, trong lòng dâng lên nỗi lo lắng khó tả vì bây giờ nhìn anh rất nguy hiểm.

- Cô sẽ thế nào? Chẳng lẽ cô đang cố tình giả ngốc? Chúng ta thật sự đã đi quá giới hạn.

Anh chẳng thể làm lơ thêm nữa trước thái độ hờ hững, xem chuyện đã xảy ra đêm hôm đó như một cơn gió thoáng qua từ cô. Ngạn Hy cố tình khơi ngợi lại, nhưng anh nào hay cô thật sự chẳng nhớ chút gì cả.



- Tôi không muốn đôi co với anh.

Cô chẳng những không cần anh chịu trách nhiệm mà còn vô tâm với chuyện ân ái giữa cả hai, kỳ thực khiến lòng Ngạn Hy có chút tổn thương, lần đầu tiên anh có cảm giác bị một người con gái bỡn cợt. Anh cứ nghĩ cô thật sự không có hứng thú với mình, có lẽ hiện tại chưa phải thời điểm thích hợp để tiến xa thêm một bước.

- Ngày mai ông bà nội sẽ đưa cô đi khám thai.

Chuyện có thai là do anh bịa đặt và đẩy cô vào tròng, chẳng cho cô sự chọn lựa. Bây giờ sự việc đã đến nước này cũng chẳng thể quay đầu được nữa, chỉ còn cách chấp nhận nghe theo sự sắp xếp của anh.

- Tôi không có thai, nếu đi khám chắc chắn sẽ bại lộ.

Ngạn Hy nở nụ cười nhếch môi, vẻ mặt điềm tĩnh, dường như anh đã có sự tính toán cho riêng mình.

- Cô cứ yên tâm mà làm theo sự sắp xếp của tôi.

Cô chẳng rõ Ngạn Hy đã lên kế hoạch thế nào nhưng xem ra anh rất tự tin. Nếu chuyện này đổ bể, cả hai sẽ trở thành trò cười và phản ứng của ông bà nội khi biết họ đã bị đứa cháu đích tôn lừa dối ắt hẳn sẽ rất khó coi.



Trao đổi từ nãy đến giờ anh vẫn không quên đi vào chuyện chính, tiếp tục nhấn mạnh về điều khoản hợp đồng:

- Từ đây về sau cô phải giả vờ mang thai khi ở trước mặt ông bà nội. Nếu xảy ra sơ suất thì cô biết hậu quả rồi đấy.

Tuy anh không nói thẳng ra nhưng cô cũng thừa biết anh đang muốn ám chỉ đến việc đền hợp đồng nếu cô không làm đúng với thỏa thuận. Anh là người nắm cán, cô như cá nằm trên thớt, dù có vẫy vùng thế nào cũng không thể thoát khỏi sự điều khiển, áp đặt. Dẫu trong lòng thật sự không muốn nhưng cô nào có sự chọn lựa khác ngoài việc gật đầu đồng ý.

- Tôi biết rồi, nhưng chuyện này sẽ kéo dài bao lâu? Trong khi thời hạn hợp đồng đóng giả bạn gái là một năm, tôi không thể giả vờ mang thai suốt một năm được.

Cô đang rất hoang mang về con đường tiếp theo khi phải giả mang thai để qua mắt ông bà nội. Trái ngược với nỗi lo lắng của cô, anh vẫn tỏ ra thản nhiên, cứ như thể đây là một chuyện nhỏ nhặt không đáng để suy nghĩ sâu xa:

- Tới đâu thì tính đến đó. Bây giờ cô chỉ cần làm tốt nhiệm vụ của mình là được.


Điềm Manh siết chặt bàn tay thành hình nắm đấm. Cô hít thở một hơi thật sâu, tự dặn lòng phải giữ bình tĩnh, không được lớn tiếng với anh. Rõ ràng đây là chuyện hệ trọng nhưng thái độ của Ngạn Hy rất dửng dưng, anh không có thiện chí cùng cô suy nghĩ hướng đi dài lâu mà ngược lại chỉ muốn ứng phó qua loa, để mặc những hậu quả nghiêm trọng có thể xảy đến trong tương lai.


- Vậy thì tùy anh.


Ngạn Hy lấy ra một bản hợp đồng mới đã được bổ sung điều khoản, anh cũng đã ký trước, bây giờ chỉ việc chờ cô đặt bút vào. Sự miễn cưỡng hiện rõ trong đôi mắt trong veo của cô, nhìn đầu ngòi bút đang khắc từng nét mực ký trên giấy trắng, cô chỉ ước đây là một giấc mơ và sẽ không bao giờ lặp lại.


Anh một mặt muốn chinh phục cô nhưng hành động lẫn lời nói lại khiến Điềm Manh khó lòng chấp thuận. Mối quan hệ này sẽ chẳng thể dễ dàng để trở nên thân thiết, trước mắt cả hai hệt như một đôi oan gia ngõ hẹp nhưng vì tình cảnh ép buộc nên phải song hành cùng nhau.


Ngày hôm sau đưa cô đến bệnh viện kiểm tra, tất nhiên phải có sự góp mặt của ông bà nội, họ muốn đích thân kiểm chứng lời anh nói. Ngạn Hy đã mua chuộc bác sĩ khoa sản trực tiếp thăm khám cho cô. Khi siêu âm thai, ông bà nội cũng có mặt ngay trong phòng khám để tận mắt nhìn thấy. Cô vừa ngại lại vừa hồi hộp, tim đập từng hồi lo lắng.


Anh nắm tay cô, đóng vai một chàng người yêu lý tưởng luôn lo lắng, kề cận bên cạnh bạn gái. Nhìn hình ảnh thai nhi bé nhỏ xuất hiện trên màn hình máy siêu âm mỗi khi bác sĩ lướt đầu dò trên bụng khiến Điềm Manh vô cùng kinh ngạc: "Sao chứ? Hình ảnh đó...chẳng lẽ...mình có thai?".


Cô vội đưa mắt hoang mang nhìn anh, dôi mày chau lại, bàn tay siết chặt tay anh, ra hiệu rằng chuyện này là thế nào? Chẳng lẽ cô đã thật sự có thai. Nhìn vẻ mặt ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra của cô, anh thừa biết cô đang rất bối rối. Ngạn Hy nháy mắt tinh tế, ý muốn nói "Đây là kế hoạch của tôi, cô cứ yên tâm".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK