Tuấn Triết có mời Băng đi xem phim vào cuối tuần nên cô đành xin nghỉ một hôm buổi học tâm lý đó.
Chiếc xe ô tô Lamborghini phiên bản Veneno Roader đỏ đi thẳng vào sân trước biệt thự của Alex. Băng đã đợi sẵn ở trước cửa.
- Anh đến sớm vậy sao?- Băng mỉm cười nói.
- Sẽ có thêm nhiều thời gian, đi thôi. Mà hai bác đâu rồi?
- Ba mẹ em đi đám cưới con của một người bạn bên Anh, hai ngày nữa mới về.
- Oh vậy thôi đi thôi.
- Dạ.
Băng gật đầu đi ra xe. Cô cũng tự mở cửa xe phía sau ngồi. Tuấn Triết cũng biết rõ là Băng là đang muốn vạch rõ ranh giới với hai người. Anh không biết nói gì đành lên xe lái đi.
Hai người đến rạp phim quốc gia nhưng lại gặp Thiên Vũ ở đấy. Anh từ sáng đỗ xe ở gần nhà Băng để theo dõi cô. Vừa thấy Tuấn Triết đến là anh biết rõ tên này có ý với cô. Anh đi theo hai người họ đến đây.
- Anh mới qua đây sao?- Tuấn Triết mỉm cười nhìn Thiên Vũ.
Thiên Vũ không thèm liếc nhìn Tuấn Triết mà chỉ để ý Băng. Cô chỉ là đi xem phim thôi mà có cần mặc đẹp như vậy không?
- Em tính đi dự tiệc sao?- Thiên Vũ nhướn mày.
- Dạ?... Nó là...bộ hằng ngày ạ.- Băng hơi nhơ ra một lúc sau mới hiểu được ý Thiên Vũ hỏi.
- Băng, em đi mua bỏng ngô đi. Anh ở đây mua vé.- Tuấn Triết mỉm cười còn đưa tay xoa đầu Băng.
Cô gật đầu đi. Thiên Vũ thấy vậy liền nhìn chằm chằm về phía Tuấn Triết. Còn dám xoa đầu Băng trước mặt anh.
- Anh làm gì nhìn em như vậy. Đây cũng là bình thường thôi mà, lúc cô ấy chưa đi lại tốt em còn...- Tuấn Triết nói lấp lửng.
- Còn gì?- Giọng Thiên Vũ lạnh đi nhiều phần.
- Anh thử nói xem.- Tuấn Triết vẫn nở nụ cười.
Thiên Vũ chán ghét cái vẻ mặt giả tạo này của Tuấn Triết, anh lao đến bóp cổ Tuấn Triết. Vừa hay Băng lại đi tới, cô thấy vậy liền gỡ tay Thiên Vũ ra.1
- Anh làm gì vậy?- Băng bước lên hỏi Thiên Vũ.
- Băng à tôi chưa làm gì, em đừng giận nhé.- Thiên Vũ vội nắm lấy tay Băng nói.1
- Không có việc gì đâu. Chúng ta vào thôi Băng.- Tuấn Triết giả bộ đáng thương kéo Băng lại gần mình nói.1
Anh vừa rồi cũng chỉ mua hai vé nên Thiên Vũ phải mất thời gian đợi để mua. Đi được vài bước Băng đã dừng lại. Cô nhìn về phía Tuấn Triết bằng ánh mắt thất vọng.
- Em biết anh đang làm anh ấy tức giận.
- Anh...đâu có.
- Anh là muốn để anh Thiên Vũ tức giận rồi em sẽ ghét anh ấy thêm.
- Anh...
- Không cần phải làm như vậy đâu vì anh ấy sẽ không như vậy nữa.
- Em biết được sao? Nhỡ đâu khi em quay lại anh ấy lại làm em đau lòng thì sao?
- Em tin anh ấy. Hôm nay em có việc rồi, anh tự xem nhé. Em xin lỗi.
Băng nói xong liền đi ra phía quầy bán vé. Tuấn Triết đứng lặng một chỗ, anh để lại một ấn tượng xấu trước mặt cô rồi, chính anh còn không hiểu mình từ lúc nào lại làm cái chuyện ngu ngốc như thế này. Thiên Vũ thì đang hối thúc mấy người bán vé nhanh lên, anh sợ Tuấn Triết nhân cơ hội này lại làm gì Băng. Nhưng còn đang lo lắng thì Băng lại đi đến chỗ anh.1
- Hôm nay...em không xem phim nữa.- Băng đi đến nhìn Thiên Vũ nói.
- Vậy sao? Tôi cũng không mua vé nữa, em muốn đi đâu để tôi đưa đi.- Thiên Vũ mừng ra mặt hỏi.1
- Đến công viên được không ạ?
- Ừ.
Thiên Vũ nắm lấy tay Băng rời khỏi rạp chiếu phim. Anh đưa cô đến công viên ở trung tâm thành phố. Đám trẻ con đang vui đùa, người lớn thì đi dạo rồi nói chuyện. Không khí cũng trong lành mà nhộn nhịp. Anh nắm tay cô đi dạo.
- Bây giờ anh cảm thấy tâm trạng thế nào?- Băng đột nhiên lên tiếng.
- À...chả thế nào.- Thiên Vũ đang chăm chú nhìn Băng thì nghe cô hỏi.
- Anh nên đi dạo nhiều hơn, tạo cho mình một tâm trạng tốt nhé.
- Em đi cùng thì tôi mới đi.
- Anh lười quá.
- Không có lười, chỉ là muốn đi cùng em thôi.
Thiên Vũ đưa bàn tay lên mặt Băng, còn đang định cúi xuống hôn cô thì một bé trai tầm 5 tuổi chạy tới. Cậu bé cầm theo một quả bóng hơi đi đến. Nhìn Băng và Thiên Vũ rồi nở một nụ cười tươi rói ngây thơ.
- Chị xinh quá đi.
- Hả?.... À cám ơn em. Em đáng yêu lắm.- Băng hơi bất ngờ rồi ngồi xổm xuống xoa đầu cậu bé.
Thiên Vũ khó chịu ra mặt nhìn cậu bé.
- Chị ơi chị là người yêu của chú này sao?- Tiểu Bảo nhìn lên Thiên Vũ rồi cúi xuống hỏi Băng.1
- Kh...
- Phải, là người yêu đúng hơn là vợ tương lai.- Thiên Vũ chặn lời của Băng rồi kéo cô lên còn hôn lên môi cô nữa.
- Chị xinh đẹp có bạn trai mất rồi, em không thể cưới chị được.- Tiểu Bảo mặt ỉu xìu nói.
- À không...chị...- Băng xua tay định giải thích thì bị Thiên Vũ hôn thêm lần nữa.
- Nhóc đi chơi với bạn đi, đây là vợ của anh biết chưa, đừng có mà vọng tưởng xa vời.- Thiên Vũ cúi thấp xuống nói với Tiểu Bảo.
- Chú phải yêu chị nhé, vợ chú xinh lắm luôn á. Sẽ có nhiều người cướp mất.- Tiểu Bảo kéo áo Thiên Vũ thì thầm vào tai anh.
- Khỏi phải để tiểu tử nói, cô ấy chỉ là của anh thôi. Đi chơi đi.- Thiên Vũ vỗ đầu Tiểu Bảo cười.
Băng khó hiểu nhìn hai con người này. Thiên Vũ nói xong thì cầm tay Băng đi tiếp. Nhưng anh chả nói gì mặt còn tối lại. Băng có chút sợ nhưng vẫn hỏi anh.
- Anh...có...có việc gì sao?
- Không có.
- Dạ.
Thiên Vũ đột nhiên dừng lại. Anh quay người về phía Băng.
- Vừa nãy em cười với thằng bé kia, còn định nói không phải người yêu tôi.
- Anh...ghen với trẻ con sao?
- Tôi ghen với cả không khí, giường, những đồ vật nào chạm vào em tôi đều không thích biết chưa?1
- Anh...bá đạo quá rồi đó.
- Thì sao chỉ có tôi được chạm vào em thôi biết chưa?
- Em...ưm..
Băng còn đang định nói đã bị Thiên Vũ giữ lấy đầu cúi xuống hôn cô. Nụ hôn càng ngày càng sâu, Băng cũng đã quen dần với sự bá đạo khi hôn của anh nhưng mặt cô vẫn đỏ lên. Thiên Vũ bế Băng lên để thuận tiện hôn hơn. Băng chỉ biết ôm lấy cổ anh, mắt cùng mờ đi. Thiên Vũ càng ngày càng cuồng nhiệt hơn khiến Băng phải đẩy anh ra nhưng anh nào quan tâm, vẫn giữ lấy cô để hôn. Có thể nói cô khiến anh nghiện đến không cai nổi rồi. Phía dưới anh cũng nhô lên, cả người cũng thấy nóng. Anh bế Băng đi vào trong xe để rời khỏi công viên.
- Em qua đó ngồi được rồi.- Băng ngồi trên đùi Thiên Vũ nói.
Anh bế cô ngồi lên đùi anh, còn thuận lợi lái xe mà không vướng víu gì.
- Ngồi yên đó cho tôi.- Thiên Vũ nuốt nước bọt nói.
Anh nhấn ga đi nhanh hơn làm Băng hơi sợ. Cô còn cảm nhận có gì đó đang nhô lên, cô run run nhìn về phía Thiên Vũ.
711
Manhie დ➶≛
cái j nhô vậy 🌚🌚
1 like cho sự trong sáng của t khi ms có 13 tuổi mà đọc nhiều truyện có H
62
08/01
12
Chiếc xe ô tô Lamborghini phiên bản Veneno Roader đỏ đi thẳng vào sân trước biệt thự của Alex. Băng đã đợi sẵn ở trước cửa.
- Anh đến sớm vậy sao?- Băng mỉm cười nói.
- Sẽ có thêm nhiều thời gian, đi thôi. Mà hai bác đâu rồi?
- Ba mẹ em đi đám cưới con của một người bạn bên Anh, hai ngày nữa mới về.
- Oh vậy thôi đi thôi.
- Dạ.
Băng gật đầu đi ra xe. Cô cũng tự mở cửa xe phía sau ngồi. Tuấn Triết cũng biết rõ là Băng là đang muốn vạch rõ ranh giới với hai người. Anh không biết nói gì đành lên xe lái đi.
Hai người đến rạp phim quốc gia nhưng lại gặp Thiên Vũ ở đấy. Anh từ sáng đỗ xe ở gần nhà Băng để theo dõi cô. Vừa thấy Tuấn Triết đến là anh biết rõ tên này có ý với cô. Anh đi theo hai người họ đến đây.
- Anh mới qua đây sao?- Tuấn Triết mỉm cười nhìn Thiên Vũ.
Thiên Vũ không thèm liếc nhìn Tuấn Triết mà chỉ để ý Băng. Cô chỉ là đi xem phim thôi mà có cần mặc đẹp như vậy không?
- Em tính đi dự tiệc sao?- Thiên Vũ nhướn mày.
- Dạ?... Nó là...bộ hằng ngày ạ.- Băng hơi nhơ ra một lúc sau mới hiểu được ý Thiên Vũ hỏi.
- Băng, em đi mua bỏng ngô đi. Anh ở đây mua vé.- Tuấn Triết mỉm cười còn đưa tay xoa đầu Băng.
Cô gật đầu đi. Thiên Vũ thấy vậy liền nhìn chằm chằm về phía Tuấn Triết. Còn dám xoa đầu Băng trước mặt anh.
- Anh làm gì nhìn em như vậy. Đây cũng là bình thường thôi mà, lúc cô ấy chưa đi lại tốt em còn...- Tuấn Triết nói lấp lửng.
- Còn gì?- Giọng Thiên Vũ lạnh đi nhiều phần.
- Anh thử nói xem.- Tuấn Triết vẫn nở nụ cười.
Thiên Vũ chán ghét cái vẻ mặt giả tạo này của Tuấn Triết, anh lao đến bóp cổ Tuấn Triết. Vừa hay Băng lại đi tới, cô thấy vậy liền gỡ tay Thiên Vũ ra.1
- Anh làm gì vậy?- Băng bước lên hỏi Thiên Vũ.
- Băng à tôi chưa làm gì, em đừng giận nhé.- Thiên Vũ vội nắm lấy tay Băng nói.1
- Không có việc gì đâu. Chúng ta vào thôi Băng.- Tuấn Triết giả bộ đáng thương kéo Băng lại gần mình nói.1
Anh vừa rồi cũng chỉ mua hai vé nên Thiên Vũ phải mất thời gian đợi để mua. Đi được vài bước Băng đã dừng lại. Cô nhìn về phía Tuấn Triết bằng ánh mắt thất vọng.
- Em biết anh đang làm anh ấy tức giận.
- Anh...đâu có.
- Anh là muốn để anh Thiên Vũ tức giận rồi em sẽ ghét anh ấy thêm.
- Anh...
- Không cần phải làm như vậy đâu vì anh ấy sẽ không như vậy nữa.
- Em biết được sao? Nhỡ đâu khi em quay lại anh ấy lại làm em đau lòng thì sao?
- Em tin anh ấy. Hôm nay em có việc rồi, anh tự xem nhé. Em xin lỗi.
Băng nói xong liền đi ra phía quầy bán vé. Tuấn Triết đứng lặng một chỗ, anh để lại một ấn tượng xấu trước mặt cô rồi, chính anh còn không hiểu mình từ lúc nào lại làm cái chuyện ngu ngốc như thế này. Thiên Vũ thì đang hối thúc mấy người bán vé nhanh lên, anh sợ Tuấn Triết nhân cơ hội này lại làm gì Băng. Nhưng còn đang lo lắng thì Băng lại đi đến chỗ anh.1
- Hôm nay...em không xem phim nữa.- Băng đi đến nhìn Thiên Vũ nói.
- Vậy sao? Tôi cũng không mua vé nữa, em muốn đi đâu để tôi đưa đi.- Thiên Vũ mừng ra mặt hỏi.1
- Đến công viên được không ạ?
- Ừ.
Thiên Vũ nắm lấy tay Băng rời khỏi rạp chiếu phim. Anh đưa cô đến công viên ở trung tâm thành phố. Đám trẻ con đang vui đùa, người lớn thì đi dạo rồi nói chuyện. Không khí cũng trong lành mà nhộn nhịp. Anh nắm tay cô đi dạo.
- Bây giờ anh cảm thấy tâm trạng thế nào?- Băng đột nhiên lên tiếng.
- À...chả thế nào.- Thiên Vũ đang chăm chú nhìn Băng thì nghe cô hỏi.
- Anh nên đi dạo nhiều hơn, tạo cho mình một tâm trạng tốt nhé.
- Em đi cùng thì tôi mới đi.
- Anh lười quá.
- Không có lười, chỉ là muốn đi cùng em thôi.
Thiên Vũ đưa bàn tay lên mặt Băng, còn đang định cúi xuống hôn cô thì một bé trai tầm 5 tuổi chạy tới. Cậu bé cầm theo một quả bóng hơi đi đến. Nhìn Băng và Thiên Vũ rồi nở một nụ cười tươi rói ngây thơ.
- Chị xinh quá đi.
- Hả?.... À cám ơn em. Em đáng yêu lắm.- Băng hơi bất ngờ rồi ngồi xổm xuống xoa đầu cậu bé.
Thiên Vũ khó chịu ra mặt nhìn cậu bé.
- Chị ơi chị là người yêu của chú này sao?- Tiểu Bảo nhìn lên Thiên Vũ rồi cúi xuống hỏi Băng.1
- Kh...
- Phải, là người yêu đúng hơn là vợ tương lai.- Thiên Vũ chặn lời của Băng rồi kéo cô lên còn hôn lên môi cô nữa.
- Chị xinh đẹp có bạn trai mất rồi, em không thể cưới chị được.- Tiểu Bảo mặt ỉu xìu nói.
- À không...chị...- Băng xua tay định giải thích thì bị Thiên Vũ hôn thêm lần nữa.
- Nhóc đi chơi với bạn đi, đây là vợ của anh biết chưa, đừng có mà vọng tưởng xa vời.- Thiên Vũ cúi thấp xuống nói với Tiểu Bảo.
- Chú phải yêu chị nhé, vợ chú xinh lắm luôn á. Sẽ có nhiều người cướp mất.- Tiểu Bảo kéo áo Thiên Vũ thì thầm vào tai anh.
- Khỏi phải để tiểu tử nói, cô ấy chỉ là của anh thôi. Đi chơi đi.- Thiên Vũ vỗ đầu Tiểu Bảo cười.
Băng khó hiểu nhìn hai con người này. Thiên Vũ nói xong thì cầm tay Băng đi tiếp. Nhưng anh chả nói gì mặt còn tối lại. Băng có chút sợ nhưng vẫn hỏi anh.
- Anh...có...có việc gì sao?
- Không có.
- Dạ.
Thiên Vũ đột nhiên dừng lại. Anh quay người về phía Băng.
- Vừa nãy em cười với thằng bé kia, còn định nói không phải người yêu tôi.
- Anh...ghen với trẻ con sao?
- Tôi ghen với cả không khí, giường, những đồ vật nào chạm vào em tôi đều không thích biết chưa?1
- Anh...bá đạo quá rồi đó.
- Thì sao chỉ có tôi được chạm vào em thôi biết chưa?
- Em...ưm..
Băng còn đang định nói đã bị Thiên Vũ giữ lấy đầu cúi xuống hôn cô. Nụ hôn càng ngày càng sâu, Băng cũng đã quen dần với sự bá đạo khi hôn của anh nhưng mặt cô vẫn đỏ lên. Thiên Vũ bế Băng lên để thuận tiện hôn hơn. Băng chỉ biết ôm lấy cổ anh, mắt cùng mờ đi. Thiên Vũ càng ngày càng cuồng nhiệt hơn khiến Băng phải đẩy anh ra nhưng anh nào quan tâm, vẫn giữ lấy cô để hôn. Có thể nói cô khiến anh nghiện đến không cai nổi rồi. Phía dưới anh cũng nhô lên, cả người cũng thấy nóng. Anh bế Băng đi vào trong xe để rời khỏi công viên.
- Em qua đó ngồi được rồi.- Băng ngồi trên đùi Thiên Vũ nói.
Anh bế cô ngồi lên đùi anh, còn thuận lợi lái xe mà không vướng víu gì.
- Ngồi yên đó cho tôi.- Thiên Vũ nuốt nước bọt nói.
Anh nhấn ga đi nhanh hơn làm Băng hơi sợ. Cô còn cảm nhận có gì đó đang nhô lên, cô run run nhìn về phía Thiên Vũ.
711
Manhie დ➶≛
cái j nhô vậy 🌚🌚
1 like cho sự trong sáng của t khi ms có 13 tuổi mà đọc nhiều truyện có H
62
08/01
12
Quỳnh Trâm
hay quá cả nhà ơi
8
25/12/2021