Nhìn sự nôn nóng của cô, anh chỉ đành chiều theo. Cả hai cùng đến trường, vì đang trong giờ học nên cả sân trường rất vắng. Nhìn quanh một lượt, tất cả đều chẳng thay đổi. Còn đang ngây ngốc đứng đó thì một giọng nói quen thuộc cất lên. "Hai cô cậu kia là ai mà lại vào trường giờ này? ".
Hứa Ninh và Châu Tinh Duật đồng thời nhìn sang một phía, giọng nói quen thuộc này:"Thầy Bách ". Bách Thâm hơi nheo mắt, đẩy nhẹ cặp kính của mình rồi mới sửng sốt:"Chẳng phải là Châu Tinh Duật với Hứa Ninh đây sao? "
Bách Thâm nhìn cả hai một lượt, gương mặt giãn ra,ánh mắt có phần hoài niệm:"Đều trưởng thành cả rồi nhỉ ".
"Vâng, thầy vẫn khỏe chứ, tụi em cũng rất bận không thể về thăm trường được, đến nay mới có dịp ". Cô khẽ mỉm cười đáp lại, nay Bách Thâm đã già hơn rất nhiều rồi.
"Tên nhóc này, năm đó biết bao bạn học nữ theo đuổi nhỉ, thế nào đã có bạn gái chưa, còn cả trò Hứa nữa, đã có bạn trai chưa?"
Châu Tinh Duật chỉ cười nhạt, thản nhiên đáp lời:"Em cùng Hứa Ninh đã kết hôn rồi ". Bách Thâm nghe xong liền sượng mặt ra, bọn nhóc thời nay liền vội vàng vậy sao, dù sao cũng chỉ mới 25 tuổi.
"Thầy à, đừng nên bày ra vẻ mặt vậy chứ "
"Vậy đến khi nào đám cưới nhất định phải mời người thầy này đấy ".
"Vâng, nhất định ".
Cuộc nói chuyện diễn ra chỉ vài phút thì Bách Thâm đến lúc phải đi dạy. Chỉ còn Hứa Ninh và Châu Tinh Duật ở lại. "Năm đó, sau buổi đi ăn đầu tiên của chúng ta thì em thật sự đã thích anh lắm đấy ".
"Thật sao, anh có sức hút đến vậy nhỉ?".
Cô nghe anh tự cao thì chỉ mím môi gật gật đầu công nhận:"Quả nhiên, nhìn chúng anh thật tốt".
"Thế nào là một câu chuyện tình yêu đẹp? ". Câu hỏi vu vơ của cô như đánh thức tất cả, Châu Tinh Duật nhìn cô đăm chiêu. Một hôn lễ trang trọng, nhưng phía sau sẽ như thế nào.
"phì". Giọng cười của anh đã lôi Hứa Ninh về hiện thực.
"Ngốc thật, câu chuyện tình yêu đẹp là khi tiểu ngốc thuộc về Châu thiếu gia đây ".Một cơn gió thổi qua, dây thần kinh như tê dại. Thế giới này liệu đã đối xử nhẹ nhàng với người cô yêu chưa nhỉ.
Hứa Ninh vừa đi vừa luyên thuyên, chẳng biết chuyện vui thế nào lại vui đến xoay một vòng, ngay lập tức cả người bị vấp như ngã nhào về phía trước. Châu Tinh Duật dây thần kinh căng như muốn đứt ra, phản xạ vô cùng nhanh nắm chặt lấy cánh tay Hứa Ninh kéo ngược lại.
"Đồ ngốc, ngã thì sao đây hả?".Giọng anh có chút lớn, gân trên trán đã ẩn hiện sau mái tóc. "Xin lỗi ". Giọng nói nhỏ nhẹ như vũ, các ngón tay níu áo Châu Tinh Duật đến trắng bệch. Cơ mặt anh khi này cũng giãn ra đôi chút, giọng cũng trầm lại:"Được rồi, chúng ta đi mua anh đào cho em ".
...
"Hứa Thẩm Khải, em phá máy tính của chị ".Giọng của Hứa Ninh vô cùng lớn, quát vào mặt Hứa Thẩm Khải. Cậu chỉ định mượn máy cô chơi một chút ai dè lỡ tay xoá mất vài bản thiết kế của Hứa Ninh. "Em chỉ lỡ tay, chị nói lớn thế làm gì?"
"Hơn nữa chị học IT ra mà, khôi phục lại đi "
"Nói vậy mà nghe được, em khôi phục lại đàng hoàng cho chị còn không chị nói bố ". Cô để lại lời cảnh cáo cho cậu rồi đi vào phòng. "Mới vài ngày đã hung dữ như vậy, anh rể công việc lớn lao này giúp em với ".
"Được rồi, làm cô ấy vui vẻ một chút anh liền giúp cậu ". Châu Tinh Duật tiêu soái ngồi ở sofa nhấp một ngụm trà, lười bbiếng lên tiếng.
Hứa Thẩm Khải mím chặt môi rồi lại thở hắt:"Thành giao ".
Hứa Ninh và Châu Tinh Duật đồng thời nhìn sang một phía, giọng nói quen thuộc này:"Thầy Bách ". Bách Thâm hơi nheo mắt, đẩy nhẹ cặp kính của mình rồi mới sửng sốt:"Chẳng phải là Châu Tinh Duật với Hứa Ninh đây sao? "
Bách Thâm nhìn cả hai một lượt, gương mặt giãn ra,ánh mắt có phần hoài niệm:"Đều trưởng thành cả rồi nhỉ ".
"Vâng, thầy vẫn khỏe chứ, tụi em cũng rất bận không thể về thăm trường được, đến nay mới có dịp ". Cô khẽ mỉm cười đáp lại, nay Bách Thâm đã già hơn rất nhiều rồi.
"Tên nhóc này, năm đó biết bao bạn học nữ theo đuổi nhỉ, thế nào đã có bạn gái chưa, còn cả trò Hứa nữa, đã có bạn trai chưa?"
Châu Tinh Duật chỉ cười nhạt, thản nhiên đáp lời:"Em cùng Hứa Ninh đã kết hôn rồi ". Bách Thâm nghe xong liền sượng mặt ra, bọn nhóc thời nay liền vội vàng vậy sao, dù sao cũng chỉ mới 25 tuổi.
"Thầy à, đừng nên bày ra vẻ mặt vậy chứ "
"Vậy đến khi nào đám cưới nhất định phải mời người thầy này đấy ".
"Vâng, nhất định ".
Cuộc nói chuyện diễn ra chỉ vài phút thì Bách Thâm đến lúc phải đi dạy. Chỉ còn Hứa Ninh và Châu Tinh Duật ở lại. "Năm đó, sau buổi đi ăn đầu tiên của chúng ta thì em thật sự đã thích anh lắm đấy ".
"Thật sao, anh có sức hút đến vậy nhỉ?".
Cô nghe anh tự cao thì chỉ mím môi gật gật đầu công nhận:"Quả nhiên, nhìn chúng anh thật tốt".
"Thế nào là một câu chuyện tình yêu đẹp? ". Câu hỏi vu vơ của cô như đánh thức tất cả, Châu Tinh Duật nhìn cô đăm chiêu. Một hôn lễ trang trọng, nhưng phía sau sẽ như thế nào.
"phì". Giọng cười của anh đã lôi Hứa Ninh về hiện thực.
"Ngốc thật, câu chuyện tình yêu đẹp là khi tiểu ngốc thuộc về Châu thiếu gia đây ".Một cơn gió thổi qua, dây thần kinh như tê dại. Thế giới này liệu đã đối xử nhẹ nhàng với người cô yêu chưa nhỉ.
Hứa Ninh vừa đi vừa luyên thuyên, chẳng biết chuyện vui thế nào lại vui đến xoay một vòng, ngay lập tức cả người bị vấp như ngã nhào về phía trước. Châu Tinh Duật dây thần kinh căng như muốn đứt ra, phản xạ vô cùng nhanh nắm chặt lấy cánh tay Hứa Ninh kéo ngược lại.
"Đồ ngốc, ngã thì sao đây hả?".Giọng anh có chút lớn, gân trên trán đã ẩn hiện sau mái tóc. "Xin lỗi ". Giọng nói nhỏ nhẹ như vũ, các ngón tay níu áo Châu Tinh Duật đến trắng bệch. Cơ mặt anh khi này cũng giãn ra đôi chút, giọng cũng trầm lại:"Được rồi, chúng ta đi mua anh đào cho em ".
...
"Hứa Thẩm Khải, em phá máy tính của chị ".Giọng của Hứa Ninh vô cùng lớn, quát vào mặt Hứa Thẩm Khải. Cậu chỉ định mượn máy cô chơi một chút ai dè lỡ tay xoá mất vài bản thiết kế của Hứa Ninh. "Em chỉ lỡ tay, chị nói lớn thế làm gì?"
"Hơn nữa chị học IT ra mà, khôi phục lại đi "
"Nói vậy mà nghe được, em khôi phục lại đàng hoàng cho chị còn không chị nói bố ". Cô để lại lời cảnh cáo cho cậu rồi đi vào phòng. "Mới vài ngày đã hung dữ như vậy, anh rể công việc lớn lao này giúp em với ".
"Được rồi, làm cô ấy vui vẻ một chút anh liền giúp cậu ". Châu Tinh Duật tiêu soái ngồi ở sofa nhấp một ngụm trà, lười bbiếng lên tiếng.
Hứa Thẩm Khải mím chặt môi rồi lại thở hắt:"Thành giao ".