Hứa Ninh ngồi ở hàng ghế đầu tiên, chăm chú xem cử chỉ của Châu Tinh Duật. Trận đấu kết thúc còn định mang nước ra cho anh nhưng Điền Tư còn nhanh tay hơn đi lại, Châu Tinh Duật mở nắp chai cuối xuống đổ trọn lên đầu rửa sạch mồ hôi. Hứa Ninh đứng cách đó không xa thấy một màn này liền căng mặt ra vừa hay Chu Kiệt đang chống tay vào đầu gối thở dốc cạnh Châu Tinh Duật, Hứa Ninh liền chạy lại.
Châu Tinh Duật nhìn cô cầm chai nước chạy lại phía mình cười nhạt, phút sau nụ cười đã ngay lập tức biến mất khi thấy Hứa Ninh đưa nước cho Chu Kiệt. "Chu Kiệt nước cho cậu ". Hứa Ninh cười tươi đưa chai nước ra trước mặt Chu Kiệt, cậu ta liền vui vẻ nhận lấy. "Hứa Ninh vẫn là cậu tốt nhất". Cô nhìn cậu ta môi cong lên gật đầu.
Khi này Bách Thâm chạy ra, Dạ Tiêu Vĩ là đội thua còn chưa kịp nhận tội thì Bách Thâm đã lên tiếng. "Các người càng ngày càng giỏi, Một là lên gặp hiệu trưởng, không thì chạy 15 vòng cho tôi". Châu Tinh Duật nhếch mép rồi ngạo mạn hét lớn. "Anh em chạy nào ". Cả bọn hét rầm rộ lên, vừa lúc Châu Tinh Duật kéo tay Hứa Ninh lên phần chạy trong sân. "Chạy đi ".
Cô đơ ra một chút rồi lại mỉm cười vừa, hai người họ dẫn đầu kéo theo một đám người phía sau. Cảm giác ngông cuống như vậy cũng không tồi, Dạ Tiêu Vĩ cũng lãnh đạm buộc áo khoác vào eo cho Mạn Đình. Khi nghiêm túc con người này cũng rất được việc đấy chứ. Nhìn thấy bọn nhóc chạy thay vì nhận lỗi khiến Bách Thâm tức giận quay về văn phòng.
Ra về, cả lớp kéo nhau lên lấy cặp, ai cũng đầy mồ hôi nhễ nhại, nhưng trên môi vẫn giữ nụ cười xán lạn.Ánh chiều tà hắt vào lớp học từng bóng lưng kiêu ngạo rời khỏi lớp. "Ninh Ninh, lần đầu cúp tiết cảm giác thế nào ".Cố Mạn đình đẩy nhẹ vai Hứa Ninh lên tiếng.
"Ừm, không tồi ".
...
"Con về rồi ". Cô cất giọng ỉu xìu, rồi mệt mỏi đi vào phòng, ngồi xuống bàn học hồi lâu mới chịu đứng dậy đi tắm. Khi tắm ra thì trên bàn học cô để một dĩa sủi cả và một hộp anh đào. Hứa Ninh nhìn vào thức ăn trên bàn khẽ mỉm cười, có lẽ Sa Chỉ Lôi muốn làm lành rồi. Cô bê dĩa sủi cảo và hộp anh đào xuống bếp, vừa hay mọi người đang ăn cơm.
"Anh đào này, chúng ta cùng ăn ". Hứa Yến Đinh cười lắc đầu, cuối cùng cũng chịu làm hòa. "Mẹ mua anh đào xong liền đưa chị hết, em chẳng được một quả". Hứa Thẩm Khải giận hờn bốc một miếng sủi cảo ở dĩa của Hứa Ninh. "Vậy em ăn đi ". Hứa Ninh đẩy hộp anh đào ra mỉm cười ngồi xuống.
Năm học mới Hứa Ninh cũng không còn lơ là nữa, kì thi cuối kì 1 cô đã đi lên xếp hạng 19, chỉ sau Điền Tư 5 bậc. "Châu thiếu gia, cảm ơn đã chỉ bảo, Hứa Ninh tôi bây giờ đã nằm trong top 20 của lớp ". Châu Tinh Duật cười nhạt nhẽo rồi tiếp tục đọc sách ứng dụng kỹ thuật. Hứa Ninh cười tươi nhìn bảng điểm vừa ngẩng đầu thì gặp cặp mắt viên đạn của Điền Tư.Cô không lúng túng,cười nhạt rồi đảo mắt đi chỗ khác.
Tối đó cả bọn rủ nhau đi xem phim, cô ra đến nơi thì thấy Mạn Đình đứng đợi từ trước rạp. "Ninh Ninh, cuối cùng cũng đến rồi, đợi lâu chết". Vừa nói xong thì đã thấy Châu Tinh Duật, Dạ Tiêu Vĩ và Lý Bạch khoác vai nhau đi đến. "Chào tiểu ngốc, cậu vẫn chưa trả lời tôi đó ". Lý Bạch đi lại đứng trước Hứa Ninh.
"Trả lời cái gì, tên này thần thần bí bí ". Cố Mạn Đình đanh mặt, Lý Bạch thì ngược lại chẳng ngại nói thẳng. "Tôi tỏ tình với tiểu ngốc nhưng cậu ấy chưa trả lời đã bỏ đi mất,đợt đó rất lâu rồi ".Hứa Ninh mếu mặt quay đi chỗ khác. Cố Mạn Đình và hai người con trai kia vẫn ngây ra đó. "Cậu...nói cái gì mà tỏ tình? ". Mạn Đình ngu ngơ lên tiếng. "Lý Bạch...cậu lú sao? ". Dạ Tiêu Vĩ cũng nối theo sau.
Chỉ còn Châu Tinh Duật nhíu mày đứng đó. Lý Bạch còn chưa trả lời thì Mạn Đình đã kéo Hứa Ninh đi vào trong. "Ninh Ninh, nói mình nghe cậu nay còn biết giấu mình sao? ". Hứa Ninh rụt cổ. "Không có, nói chung chuyện dài lắm,mau vào mua vé thôi "
Châu Tinh Duật nhìn cô cầm chai nước chạy lại phía mình cười nhạt, phút sau nụ cười đã ngay lập tức biến mất khi thấy Hứa Ninh đưa nước cho Chu Kiệt. "Chu Kiệt nước cho cậu ". Hứa Ninh cười tươi đưa chai nước ra trước mặt Chu Kiệt, cậu ta liền vui vẻ nhận lấy. "Hứa Ninh vẫn là cậu tốt nhất". Cô nhìn cậu ta môi cong lên gật đầu.
Khi này Bách Thâm chạy ra, Dạ Tiêu Vĩ là đội thua còn chưa kịp nhận tội thì Bách Thâm đã lên tiếng. "Các người càng ngày càng giỏi, Một là lên gặp hiệu trưởng, không thì chạy 15 vòng cho tôi". Châu Tinh Duật nhếch mép rồi ngạo mạn hét lớn. "Anh em chạy nào ". Cả bọn hét rầm rộ lên, vừa lúc Châu Tinh Duật kéo tay Hứa Ninh lên phần chạy trong sân. "Chạy đi ".
Cô đơ ra một chút rồi lại mỉm cười vừa, hai người họ dẫn đầu kéo theo một đám người phía sau. Cảm giác ngông cuống như vậy cũng không tồi, Dạ Tiêu Vĩ cũng lãnh đạm buộc áo khoác vào eo cho Mạn Đình. Khi nghiêm túc con người này cũng rất được việc đấy chứ. Nhìn thấy bọn nhóc chạy thay vì nhận lỗi khiến Bách Thâm tức giận quay về văn phòng.
Ra về, cả lớp kéo nhau lên lấy cặp, ai cũng đầy mồ hôi nhễ nhại, nhưng trên môi vẫn giữ nụ cười xán lạn.Ánh chiều tà hắt vào lớp học từng bóng lưng kiêu ngạo rời khỏi lớp. "Ninh Ninh, lần đầu cúp tiết cảm giác thế nào ".Cố Mạn đình đẩy nhẹ vai Hứa Ninh lên tiếng.
"Ừm, không tồi ".
...
"Con về rồi ". Cô cất giọng ỉu xìu, rồi mệt mỏi đi vào phòng, ngồi xuống bàn học hồi lâu mới chịu đứng dậy đi tắm. Khi tắm ra thì trên bàn học cô để một dĩa sủi cả và một hộp anh đào. Hứa Ninh nhìn vào thức ăn trên bàn khẽ mỉm cười, có lẽ Sa Chỉ Lôi muốn làm lành rồi. Cô bê dĩa sủi cảo và hộp anh đào xuống bếp, vừa hay mọi người đang ăn cơm.
"Anh đào này, chúng ta cùng ăn ". Hứa Yến Đinh cười lắc đầu, cuối cùng cũng chịu làm hòa. "Mẹ mua anh đào xong liền đưa chị hết, em chẳng được một quả". Hứa Thẩm Khải giận hờn bốc một miếng sủi cảo ở dĩa của Hứa Ninh. "Vậy em ăn đi ". Hứa Ninh đẩy hộp anh đào ra mỉm cười ngồi xuống.
Năm học mới Hứa Ninh cũng không còn lơ là nữa, kì thi cuối kì 1 cô đã đi lên xếp hạng 19, chỉ sau Điền Tư 5 bậc. "Châu thiếu gia, cảm ơn đã chỉ bảo, Hứa Ninh tôi bây giờ đã nằm trong top 20 của lớp ". Châu Tinh Duật cười nhạt nhẽo rồi tiếp tục đọc sách ứng dụng kỹ thuật. Hứa Ninh cười tươi nhìn bảng điểm vừa ngẩng đầu thì gặp cặp mắt viên đạn của Điền Tư.Cô không lúng túng,cười nhạt rồi đảo mắt đi chỗ khác.
Tối đó cả bọn rủ nhau đi xem phim, cô ra đến nơi thì thấy Mạn Đình đứng đợi từ trước rạp. "Ninh Ninh, cuối cùng cũng đến rồi, đợi lâu chết". Vừa nói xong thì đã thấy Châu Tinh Duật, Dạ Tiêu Vĩ và Lý Bạch khoác vai nhau đi đến. "Chào tiểu ngốc, cậu vẫn chưa trả lời tôi đó ". Lý Bạch đi lại đứng trước Hứa Ninh.
"Trả lời cái gì, tên này thần thần bí bí ". Cố Mạn Đình đanh mặt, Lý Bạch thì ngược lại chẳng ngại nói thẳng. "Tôi tỏ tình với tiểu ngốc nhưng cậu ấy chưa trả lời đã bỏ đi mất,đợt đó rất lâu rồi ".Hứa Ninh mếu mặt quay đi chỗ khác. Cố Mạn Đình và hai người con trai kia vẫn ngây ra đó. "Cậu...nói cái gì mà tỏ tình? ". Mạn Đình ngu ngơ lên tiếng. "Lý Bạch...cậu lú sao? ". Dạ Tiêu Vĩ cũng nối theo sau.
Chỉ còn Châu Tinh Duật nhíu mày đứng đó. Lý Bạch còn chưa trả lời thì Mạn Đình đã kéo Hứa Ninh đi vào trong. "Ninh Ninh, nói mình nghe cậu nay còn biết giấu mình sao? ". Hứa Ninh rụt cổ. "Không có, nói chung chuyện dài lắm,mau vào mua vé thôi "