• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vậy nhưng Châu Tinh Duật từ đầu đến cuối vẫn không chút lay động:"Châu Tinh Duật mau buông em ra ".

"Ngoan, không uống sữa vậy thì về phòng ngủ nhé? ". Anh làm bộ phớt lờ lời cô nói, bế Hứa Ninh vào phòng ngủ. Cô bất lực đến tức điên lên, tay vùng vẫy loạn xạ:"Em im lặng chút đi, còn nháo ngay lập tức ném em ra ngoài cửa sổ".

"Vậy sao, ném đi ".

"Đừng đùa nữa đi ngủ thôi ". Anh đặt cô xuống giường, Hứa Ninh ngay lập tức bật dậy nhưng hai vai lại bị ấn chặt xuống giường."Ngoan chút, từ nãy giờ anh vẫn chưa hiểu em nói gì đâu, nằm im đi ". Mắt cô tròn xoe nhìn anh, là sao anh vẫn chưa hiểu cô nói gì là sao?

Chẳng lẽ những bức hình đó là giả sao? Còn đang chìm trong suy nghĩ thì trán bị búng nhẹ một cái. "Nghĩ gì, mau ngủ ". Châu Tinh Duật nằm sang một bên, xoa thái dương

Hứa Ninh chẳng thèm trả lời, bật dậy tìm điện thoại. Không thấy liền tông cửa chạy xuống bếp. Nhìn kĩ lại những tấm ảnh được gửi,quả nhiên cắt ghép rất tinh vi hơn nữa dáng người này không phải của anh.

Còn đang mải mê xem lại ảnh thì tiếng bước chân phía sau làm cô giật thót, giấu điện thoại ra sau, quay người đã thấy anh đứng trước mặt. Nghĩ lại vừa hiểu lầm anh khiến cô có chút xấu hổ khẽ quát:"Anh ra đây làm gì? ".

"Sợ em chạy mất, đang giấu thứ gì? "

"Không có gì, em buồn ngủ rồi đi ngủ trước đây". Nói rồi cô sải bước vào phòng, anh thấy vậy chỉ nhếch mày, xoay người tựa vào bàn ăn khoanh tay nhìn Hứa Ninh bỏ chạy:"Ngốc ".

Vừa vào phòng Hứa Ninh đã vội giấu người trong chăn, mặt vị ngạt mà đỏ bừng nhưng vẫn ngang bướng không chịu chui ra.

"Mau ngủ đàng hoàng đi "



...

Ngay sáng hôm sau Hứa Ninh vừa tỉnh dậy đã ngay lập tức vệ sinh cá nhân rồi lên thẳng công ty, vì việc hôm qua nên giờ cô vẫn chưa dám đối diện với anh, nếu bị bắt giải thích thì cô sống kiểu gì?

"Sao hôm nay đi sớm vậy? ". Châu Tinh Duật ngủ dậy tóc tai có chút rối, một tay ôm gáy một tay chống nạnh, lười biếng lên tiếng. "Em có việc cần đến sớm ".

Chẳng để Châu Tinh Duật lên tiếng lần nữa, Hứa Ninh đã tông cửa chạy ra ngoài. Nghĩ đến chuyện hôm qua khiến cô chẳng cười nổi. Lên đến công tu lại phải giải quyết việc ăn cắp bản sao. "Đây là cuộc sống sao? "

...

"Chị Hứa, việc chị ăn cắp bản sao là như thế nào?" Tô Hâm vừa thấy cô vào sảnh công ty liền chạy lại. "Không biết nhưng sẽ có cách thôi, em lên phòng giám đốc trình báo lại giúp chị nhé ".

"Vâng ". Tô Hâm nói rồi liền rời đi, Hứa Ninh vừa vào đến văn phòng đã thấy bàn làm việc của mình bị ném đầy giấy tờ lộn xộn, có vài cái còn rơi vãi dưới đất. Nhìn qua một lượt thì đều là những ánh mắt né tránh.

Khi này Trần Lộ Lộ khoanh tay kiêu ngạo nhìn Hứa Ninh. "Những thứ phế như cô thì không cần ở lại đâu ".

"Dọn lại đi, cho cô mười phút đó ". Hứa Ninh chẳng để tâm đến người trước mặt liếc qua cô ta rồi lại chỗ máy pha cà phê. Bị Hứa Ninh không quan tâm đến khiến Trần Lộ Lộ tức giận gào mồm:"Hứa Ninh mày tỏ ra cao ngạo cái gì? thứ rác rưởi như mày mà cũng vào được MX sao? ".

"Im mồm rồi dọn hết đống đó đi, bản thân cũng thối nát mà lại đi chê rác có mùi hôi sao? " Cô lớn giọng khẽ lườm Trần Lộ Lộ. Cô ta dù tức nhưng không làn được gì, nhìn đống giấy tờ trên bàn làm việc của Hứa Ninh, bày ra cuối cùng phải tự dọn.

Cô cầm tách cà phê khẽ nhấp một ngụm rồi rời đi, Châu Tinh Duật bảo chỉ cần ngồi yên vậy cô liền ngồi im. Đã nhiều lần tin nhau như thế vậy mà chị bằng một tấm ảnh rác đã khiến cô hiểu lầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK