TÔI ĐƯA EM VỀ
Trung Nhất lấy điện thoại mang tin nhắn vừa rồi đến trước mặt cô để cô tự đọc. Tầm mắt anh dừng trên đôi môi đang muốn nói gì của cô nhưng mãi không nói được. Thoáng chóc anh không muốn làm người tốt nữa, anh muốn phạm tội.
« Tôi đổi ý rồi, em cho tôi hôn tôi mới buông em ra. »
Lời vừa nói xong ngón tay của anh đã nhẹ nhàng chạm vào môi Triệu Về.
« Lúc nảy anh đã nói không động vào em rồi, ai nuốt lời là chó con. »
Triệu Vy chỉ nghĩ anh đang trêu chọc mình sẽ không làm thật, nên cũng vui vẻ trả lời đề nghị đó của anh còn tặng thêm một nụ cười thật tươi.
Vẻ mặt không chút đề phòng này của cô khiến anh thật muốn ra tay ngay lập tức.
« Vậy bây giờ chỉ cần tôi sủa gâu một tiếng em sẽ cho tôi hôn em sao, tôi có thể hiểu ý của em là như vậy được không ? »
Không đợi cô tiêu hóa hết lời nói của mình, anh đã dùng một tay giữ gáy cô lại và phủ lên môi cô một nụ hôn thật nhẹ nhàng như muốn xem thử phản ứng của cô.
Môi cô thật mềm khiến anh tham lam muốn thêm. Cảm giác ấm nóng trên môi khiến cô chợt tỉnh người, mở to mắt nhìn vào đôi mắt nhuộm màu dục vọng của Trung Nhất.
Triệu Vy dùng sức đánh vào vai Trung Nhất đẩy anh ra nhưng sức lực của cô làm sao đọ lại người đàn ông cao 1m82 kia. Sợ tay cô sẽ đau nên anh rời môi cô và dỗ dành.
« Ngoan, tôi chỉ hôn em một chút. »
Triệu Vy chưa kịp kháng nghị thì môi anh đã lần nữa phủ xuống, lần này không còn là nụ hôn thăm dò nữa mà là trực tiếp muốn nuốt cô vào bụng.
Tay đặt ở eo Triệu Vy một lần nữa siết chặt, Trung Nhất ngắt nhẹ vào eo nhỏ của cô. Khi cô vừa định mở miệng mắng người thì anh nhân cơ hội đưa lưỡi vào. Sự tấn công dồn dập từ môi lưỡi của người đàn ông này khiến Triệu Vy thoáng quên mất mình đang bị cưỡng hôn.
« Ummm »
Triệu Vy dường như đã bị nụ hôn của anh dẫn dắt , cô đã đáp lại nụ hôn của anh. Đến khi cô dần phát hiện hơi thở của mình cũng trở nên khó khăn, hơi thở của cô như đã bị người đàn ông kia chiếm sạch.
Nhận ra cô gái trong tay gần như không thở nổi anh mới rời đi. Nhưng mặt hai người vẫn đối diện và sát nhau, anh nhẹ chạm mũi của mình vào cánh mũi nhỏ của cô. Môi của cả 2 như chỉ cách vài cm . Nhẹ nhàng xoa đầu cô, rồi đưa tay chạm nhẹ vào chiếc mũi đang cố hít thở của cô.
« Tôi không muốn chỉ vì một nụ hôn mà em chết vì thiếu oxi đâu. Mũi là để thở. »
« Do…Do em chưa kịp chuẩn bị tinh thần thôi. » - Cô chu môi hờn dỗi, rõ ràng là anh cưỡng hôn cô làm cô không thở nổi bây giờ còn buông lời trêu chọc cô.
« Vậy em chuẩn bị đi, chúng ta hôn lần nữa. »
Anh nhìn cô gái nhỏ trong lòng, miệng lúc nào cũng nói ra những câu hơn thua nhưng thật chất lại rất mỏng manh không khỏi muốn trêu chọc.
Anh cúi người muốn tiếp tục hôn lên môi cô, Triệu Vy cố gắng lui về sau để né không để anh hôn tiếp.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, là điện thoại của cô. Như thấy đươc một tia hy vọng cứu cô ra khỏi bầu không khí này.
« Anh buông ra, em nghe lấy điện thoại. »
Trung Nhất tham lam ôm chặt cô vào người một lần nữa mới chịu buông tay ra. Triệu Vy nhận thấy anh vừa buông tay lập tức leo xuống khỏi người anh, đi đến chổ để túi xách để lấy điện thoại.
Người gọi cho Triệu Vy là Ngọc Linh. Triệu Vy lập tức nghe máy, không quan tâm đến người đàn ông bên cạnh đang cố gắng kiềm chế cảm xúc muốn cô. Người đàn ông nhìn xuống phần nhô lên căng cứng ở quần mình thầm tự mắng bản thân thật thiếu nghị lực.
Như một thói quen khi nghe điện thoại của Ngọc Linh cô luôn mở loa ngoài, lần này cũng không ngoại lệ.
« Cậu còn dám gọi cho mình à, Ngọc Linh. »
« Hôm nay là giáng sinh mà, mình phải về để có không gian riêng với người yêu mình chứ. Mình gọi để nhắc cậu là đã qua 3 phút lâu rồi, cậu đã về chưa hay còn nghĩ là mới 3 phút vẫn ngồi trên đùi ai kia. Có làm gì thì ra ngoài thuê phòng đừng làm loạn ở đó…À nhớ dùng biện pháp an toàn…hahaha. »
Triệu Vy hoảng người tắt loa điện thoại nhìn sang Trung Nhất, anh không có nghe đoạn xấu hổ vừa rồi chứ. Thật muốn bóp chết cô bạn thân này của cô, đã bỏ cô lại một mình bây giờ còn nói những lời này nữa.
Môi Trung Nhất đã sớm tạo thành môt đường cong mê người nhìn chầm vào cô.
« Mình đã về nhà lâu rồi, cậu lo hưởng thụ tình yêu của cậu đi. Mình tắt máy. » - Không đợi Ngọc Linh trả lời Triệu Vy trực tiếp tắt điện thoại.
Cô thầm tự mắng mình, sao có thể mở loa điện thoại trong trường hợp này chứ.
Trung Nhất đã đứng dậy đi đến bên canh cô.
« Tôi đưa em về. »
Anh không biết nếu ở bên cạnh cô thêm chút nữa anh có khả năng kiềm chế bản thân không. Nên quyết định đưa cô về, nhân tiện muốn biết chổ ở của cô.
Triệu Vy còn nghĩ anh sẽ trêu chọc cô tiếp nên đang suy nghĩ cách giải thích mấy lời của Ngọc Linh vừa nói. Nhưng 4 chữ tôi đưa em về này đã nằm ngoài tất cả dự đoán của cô.
« Hả ? »
« Hay em muốn tận hưởng tình yêu đêm giáng sinh. Tôi hứa sẽ dùng biện pháp an toàn. »