Chương 18
Trung Nhất vừa xem xong tin nhắn thì nghe thấy tiếng gõ cửa, là Triệu Vy sao. Trung Nhất không khỏi mong chờ đi đến mở cửa.
« Em bị bạn thân bán đứng nữa rồi, cửa phòng em bị khóa trong rồi. Em giúp anh là áo. »
Nhóm bạn thân của cô thật sự đưa anh hết bất ngờ này đến bất ngờ khác, đây là hai tay dâng cô cho anh sao.
« Vậy em giúp anh là áo sơ mi đó đi, anh đi tắm. »
Triệu Vy nhìn thấy một chiếc áo sơ mi màu xanh da trời nằm trên giường nhanh chóng đi đến và bắt đầu giúp anh là áo. Cảm giác có người giúp là áo này thật khiến Trung Nhất nhanh chóng mang cô về làm bạn gái của anh.
Hoàn thành công việc, Triệu Vy treo áo lên và cười hài lòng với thành quả của mình. Trung Nhất cũng từ nhà tắm bước ra, anh mặc một chiếc quần short kaki màu đen và cởi trần.
Triệu Vy nhìn anh đến đơ người, cơ thể anh thật đẹp vòm ngực rắn chắn cơ bụng hiện lên rõ ràng. Cô thật sự tò mò nếu chạm vào sẽ có cả giác gì.
« Thật không ngờ em lại háo sắc như vậy. »
Nghe lời anh trêu chọc cô mới phát hiện bản thân đang nhìn vào cơ bụng của anh không chớp mắt liền xoay đầu đi.
« Em mới không có, sao anh không mặc áo vào. »
« Áo của anh em đang cầm trên tay đó, nhưng em muốn nhìn thì anh có thể không cần mặc áo nữa cho em nhìn.»
Triệu Vy nhanh chóng đưa áo cho anh rồi mang theo bàn là chạy về phòng, lúc này phòng cô đã không khóa nữa. Cô bước vào phòng trong ánh mắt thăm dò của mọi người.
« Tới giờ rồi, chuẩn bị đi thôi. » Ngọc Linh
Các cô gái nhìn vào gương kiểm tra makeup của mình một lượt , lấy túi xách rồi ra khỏi phòng. 4 người đàn ông đã đứng đợi phía trước cửa. Chưa ra đến nơi đã nghe thấy tiếng của Dĩ Khang.
« Áo của Trung Nhất hôm nay thẳng hơn mọi ngày. » Dĩ Khang
« Còn phòng em thì có cô gái chỉ đi là một cái áo mà khi quay về mặt lại đỏ bừng. » Kim Anh
Kim Anh nhanh bước lên khoác tay Dĩ Khang đi trước. Trung Nhất và Triệu Vy đi ở cuối cùng.
Cả nhóm đi bộ quanh chợ đêm mua được rất nhiều thứ từ đồ ăn vặt đến gấu bông cài tóc. Mọi người đã chia ra các hướng để mua sắm và tham quan. Chỉ có Triệu Vy đến giờ vẫn đi rất chậm và chưa mua bất kì món gì.
« Em không vui sao ? » Trung Nhất
“ Không có, tại em lười đi bộ thôi.”
“Thế em có muốn về homestay trước không.”
Triệu Vy nghe về homestay thì trên mặt lập tức vui mừng.
“ Có được không, lát nữa có bị mọi người trêu tiếp không.”
Trung Nhất nhẹ xoa đầu cô, cô gái nhỏ này thật sự khiến anh lo âu. Không thích đi dạo mà cũng im lặng không nói cứ đi theo mọi người rồi bây giờ lại không vui.
“Ngoan, anh về cùng em. Về chuẩn bị nướng BBQ, sẽ không ai trêu em.”
“Được nha, mình về đi.” Nụ cười nhanh chóng trở lại trên khuôn mặt cô, đây mới là vẻ mặt mà anh muốn thấy chứ không phải ủ rủ như lúc nảy.
Từ chợ đêm về homestay không xa, rất nhanh 2 người đã đến . Trước cửa homestay đã có 2 thùng đồ ăn và 5 thùng bia giao đến. Trung Nhất nhanh chóng mang hết vào sân.
Anh bắt đầu nhóm lửa, Triệu Vy đã mở 2 thùng đồ ăn để chia ra cái cần nướng đem lại cho Trung Nhất, còn những món đã chế biến sẵn hoặc không cần chế biến thì bày ra đĩa để trên bàn dài đặt giữa sân.
“Triệu Vy.”
“ Dạ”
“Em có thấy chúng ta như thế này rất ấm áp không”
“Umm..Rất có không khí một gia đình đó.”
“Anh thật muốn có thể cùng em như thế này cả đời.”
Triệu Vy hoàn toàn thả mình theo khung cảnh cùng thời tiết dễ chịu của Đà Lạt nên không hiểu hết được giá trị câu nói của Trung Nhất nặng đến mức nào.
Một bàn thức ăn đã được Triệu Vy bày ra. Có rất nhiều rau tươi, trái cây, và rất nhiều món đã nấu sẵn không cần phải tốn quá nhiều công sức.
“Em xong rồi, anh thấy em có giỏi không?”
“ Rất giỏi, em lại đây anh thưởng cho em miếng thịt nướng đầu tiên.”
Nghe vậy cô nhanh chóng chạy đến trước mặt anh há miệng để anh đút.
“Thật ngon, em phải gọi mọi người nhanh trở về.”
Thịt và hải sản đã được nướng chín hơn một nữa thì mọi người cũng về đến. Duy Anh đến thay chổ nướng thịt cho Trung Nhất, Dĩ Khang và Minh Duy cũng nhanh chóng mang bia đi ướp lạnh.
Ba cô gái mới về cũng đã bày mấy món ăn vặt mới mua được ra bàn. Mọi người bắt đầu đến bàn ngồi và cùng nhau nâng ly khai tiệc.
Mọi người cùng nhau kể đủ chuyện, chuyện cũ chuyện mới chuyện của người khác cũng kể ra.
“ Đừng uống nữa , em ăn đi.” – Trung Nhất đã đưa đến trước mặt cô một đĩa tôm đã bóc vỏ, tiếp đến là một đĩa nho cũng đã được bóc vỏ.
Triệu Vy không từ chối , nhận thức ăn mà anh đã chuẩn bị mà thưởng thức.
Khi Minh Duy mở thùng bia thứ 3 thì cả Kim Anh và Triệu Vy đều cảm thấy bản thân có thay đổi trong người, họ say rồi.
Triệu Vy trực tiếp cầm lấy mái tóc dài của mình búi cao lên, lấy chiếc đũa trên bàn để cố định búi tóc. Trung Nhất vẫn ngồi quan sát từng hành động của cô, lúc tóc được cố định lên thứ đập vào mắt anh là chiếc cổ trắng ngần, không tìm ra một chút tì vết anh khẽ nuốt nước bọt. Lấy áo khoác của mình khoác lên người cô.