Hiện tại công việc giờ hành chính của Triệu Vy là lễ tân tại một nha khoa,mỗi ngày sau khi kết thúc ca làm việc Triệu Vy sẽ nhanh chóng về nhà mở máy tính để viết tiểu thuyết ngôn tình. Nếu thực tế đã không cho cô một tình yêu ngọt ngào thì cô tự tạo ra sự ngọt ngào từ những câu chuyện tự viết này. Những truyện của cô thì hết 8/10 là sủng ái , yêu chiều hết mực.
Đang thả suy nghĩ theo những dòng tiểu thuyết thì điện thoại của cô vang lên, là Ngọc Linh – bạn thân từ lúc học cấp 3 của cô cũng chính là một nhân chứng sống cho chuyện tình yêu thất bại trước đó của cô. Ngọc Linh đã rất nhiều lần khuyên ngăn nhưng chẳng hiểu sao lúc đó Triệu Vy chẳng nghe lọt tai chữ nào, hết mực bảo vệ tình yêu đó. Triệu Vy nhanh chóng trượt điện thoại bắt máy.
“ Mình nghe nè”
“ Cậu đã đi làm về chưa, mình qua rước cậu đi mua sắm rồi đi ăn uống gì nha? Mình ở nhà buồn sắp chết rồi đây nè”
“Hôm khác được không Ngọc Linh, mình bận rồi”
“Lại bận viết tiểu thuyết chứ gì,đừng viết mấy thứ đó nữa được không, đi với mình đi. Đợi tiệc hôm giáng sinh mình tìm đàn ông cho cậu. Đảm bảo hơn hẳn tên người yêu cũ của cậu, à hơn luôn những nhân vật cậu viết” – Giọng điệu Ngọc Linh chắc nịt tuyên bố. Không đợi Triệu Vy trả lời Ngọc Linh đã nói tiếp.
“ 15 phút nữa mình qua tới, tắt máy đây”. Sau đó lập tức tắt máy không để Triệu Vy có cơ hội từ chối.
Triệu Vy nhìn chiếc điện thoại trên tay chỉ biết lắc đầu cười, Ngọc Linh luôn như vậy. Bây giờ đã không từ chối được thì chỉ có thể nghe theo,Triệu Vy tắt máy tính, thay một chiếc váy suông dài màu đen, cột tóc cao lên. Khuôn mặt Triệu Vy vốn xinh đẹp, làn da trắng mịn, nhìn bản thân trong gương Triệu Vy hài lòng mỉm cười. Gần đây Triệu Vy rất thích chăm chuốt cho bản thân, tự yêu thương và học cách hài lòng với chính mình.
Rất nhanh Ngọc Linh đã đến đón cô. Triệu Vy có chút hối hận bởi vì suốt đoạn đường đến shop quần áo Ngọc Linh liên tục giáo huấn cô về chuyện tình yêu. “ Cậu đừng vì tên khốn đó mà mất niềm tin vào tình yêu chứ, cậu yêu đi…đã gần 1 năm rồi mình làm mai cho cậu vài anh nhé, nhóm bạn của bạn trai mình có vài anh cũng ổn lắm..tốt hơn tên kia nhiều,rất ngon miệng đó …pla..pla….”
“ Ngọc Linh, mình vẫn tin vào tình yêu mà chỉ là mình chưa tìm được người phù hợp thôi. Cậu nhắc nhiều về hắn ta mới làm mình mất niềm tin đó…Kìa nhìn xem 2 anh trai phía trước khá đẹp kìa. Hahah” – Vừa nói Triệu Vy một tay đập vai Ngọc Linh một tay chỉ về phía 2 chàng trai kia.
“ Dưới cặp mắt của Linh cô nương ta thì 2 người đó là một cặp…ôm kìa, ôm kìa…cậu thấy chưa”
“hahahahaa”
“ kkkkkkkk”
“Ngọc Linh , Ngọc Linh, chạy qua shop rồi…..” – Vì mãi ngắm nhìn những thế giới ngon miệng ngoài đường 2 cô gái đã bỏ qua shop quần áo một đoạn. Cái giá phải trả giá cho sự mê trai của 2 cô gái là phải quay đầu xe trong giờ cao điểm tan làm của Sài Gòn.
Shop quần áo này là của Ngọc Linh và Triệu Vy cùng bỏ tiền ra mở, chỉ là một shop quần áo Quảng Châu tầm trung, mẫu mã khá đa dạng nhưng giá rất sinh viên nên trộm vía luôn đông khách. Một tuần 2 cô gái ghé shop khoảng 1-2 lần khi có việc cần, nhân viên của shop là các bạn sinh viên được sắp xếp xoay ca làm việc, đãi ngộ cũng rất tốt nên các bạn nhân viên rất thích 2 chị chủ nhỏ này.
Đi tới lui trong shop mấy vòng, Ngọc Linh và Triệu Vy đã chọn được bộ váy ưng ý cho buổi tiệc giáng sinh cuối tuần. Bởi vì cả 2 đã thống nhất trước sẽ lựa chọn màu trắng và hơi sexy một chút nên Ngọc Linh đã chọn một chiếc váy body ngắn trên đầu gối, phía trước rất bình thường nhưng phía sau thì hở toàn bộ phần lưng. Về phần Triệu Vy cô đã chọn một chiếc váy 2 dây, cúp ngực lấp ló một phần chân ngực,dù không phải váy body nhưng có phàn nhấn ở eo thon nhỏ đã tôn lên vóc dáng mê người của cô.
“ Rất mềm nha, thế này mà không có người yêu thì thật phí của trời cho.” – Vừa nói Ngọc Linh vừa đưa tay bóp nhẹ vào phần da thịt lộ ra trước kiểu váy kia.