Về quê
« Nếu trong phòng riêng mà chỉ 3 phút thì Trung Nhất quá nhanh rồi, thất vọng. » Dĩ Khang
« Triệu Vy, cậu nhanh kể đi. Tui mình tò mò chết được. » Ngọc Linh
Người không có mặt tại bữa tiệc cũng tham gia trêu ghẹo. Triệu Vy vốn đang rất muốn hỏi tội 2 cô bạn của mình mà bây giờ còn đọc những tin nhắn này không khỏi xù lông.
« Ngọc Linh, Cẩm Tú hai cậu bán đứng mình, đi về bỏ mình lại lúc dầu sôi lửa bỏng mà bây giờ còn dám lên tiếng à. Mình sẽ sớm tính chuyện với hai cậu.» Triệu Vy
« Chúng tôi là tạo điều kiện đó, đúng không Ngọc Linh. » Cẩm Tú
« Cậu có hài lòng với Trung Nhất không..hahaa… » Ngọc Linh
« Trung Nhất đâu rồi, hay là bỏ trốn luôn rồi. » Duy Anh
Trung Nhất vừa mới đưa Triệu Vy về, bây giờ chắc còn lái xe về nhà anh ấy. Nghĩ vậy Triệu Vy liền trả lời thay Trung Nhất.
« Chắc còn lái xe, vừa đưa mình về nhà. »
Triệu Vy thật không ngờ chính câu trả lời đó cô lại tự đào hố chôn chính mình.
« Bây giờ mới đưa về, vậy không phải 3 phút rồi Dĩ Khang ơi. Tụi mình đã về gần 2 tiếng trước rồi. » Minh Duy
« Thật không nhìn ra 2 người tiến triển nhanh như vậy, đã làm gì trong 2 tiếng. Khai mau. » Cẩm Tú
« Hỏng rồi hỏng rồi, tôi đẩy bạn tôi vào miệng sói rồi. Tôi hối hận rồi…haha…» Ngọc Linh
« Cậu vẫn còn vẹn nguyên chứ Triệu Vy, không mất mát gì chứ. » Kim Anh
« Thật ngưỡng mộ Trung Nhất. » Duy Anh
Nhìn những dòng tin nhắn trước mắt Triệu Vy thật muốn nói zalo mình bị hack câu vừa rồi không phải do cô nhắn.
« Mình bận rồi, không nói với mọi người nữa. » Triệu Vy nhắn xong lập tức tắt thông báo zalo.
« Đừng trêu cô ấy nữa. Cô ấy vẫn nguyên vẹn, không mất cọng tóc nào đâu. Các cậu chọc nữa coi chừng mèo nhỏ xù lông rời khỏi nhóm bây giờ. » Trung Nhất
Cuộc hội thoại trong nhóm cũng kết thúc sau tin nhắn của Trung Nhất, anh đã thấy những tin nhắn trước nhưng cố tình không trả lời đợi xem cô sẽ trả lời như thế nào. Nhưng khi thấy cô gái của mình bị trêu đến tìm đường bỏ trốn nên anh lên tiếng giúp cô.
Triệu Vy cất điện thoại sang một góc, tiếp tục làm việc dang dở trước đó của mình.
Triệu Vy đã có kế hoạch là tết tây sẽ về quê nên bây giờ phải nhanh chóng dùng mấy ngày còn lại tập trung làm báo cáo ở chổ làm cũng như báo cáo doanh thu của shop quần áo.
Triệu Vy không muốn về quê ăn tết mà phải mang theo máy tính để làm việc. Nên hầu như mấy ngày tiếp đến cô không đi đâu, Ngọc Linh muốn rủ cô đi chơi cô cũng từ chối.
Trung Nhất từ buổi tiệc giáng sinh đến giờ vẫn thường xuyên nhắn tin với cô, nhưng do bận công việc cuối năm cô rất ít khi trả lời tin nhắn của anh. Qua lời Ngọc Linh anh biết cô đang bận nên cũng không làm phiền cô nhiều.
Rất nhanh, hôm nay đã là 30/12 ngày cuối cùng của một năm. Triệu Vy tan ca thì cũng nhanh chóng lên xe về quê. Kế hoạch của cô tết tây này sẽ ở quê 3 ngày và chưa có hẹn đi chơi gì, chỉ có kế hoạch ăn ngủ ở nhà với ba mẹ.
Nhà ba mẹ Triệu Vy một xã nông thôn, tại đây mọi người làm nông hay chăn nuôi chiếm đa số. Ba cô làm viên chức ở ủy ban xã, mẹ cô thì ở nhà chăm sóc ruộng nương, gà vịt. Triệu Vy còn một người em trai tên Triệu Viễn đang theo trung học phổ thông.
Mỗi khi Triệu Vy về quê là vườn nhà cô sẽ đột nhiên vơi bớt nhanh chóng, từ rau củ đến gà vịt rồi cả cá không thứ nào trốn được.
Dù hiện tại ở Sài Gòn thu nhập của cô rất ổn định, đã có shop riêng nhưng cô chỉ muốn sau này già đi có thể về quê sinh sống.
Triệu Vy chỉ mới đi tới cổng nhà thì giọng của cô đã vang ra đến nhà sau.
« Ba mẹ ơi, con về tới rồi đây ! Con đói bụng quá nhà mình có gì ăn không ạ. »
Ba mẹ nghe tiếng con gái lập tức chạy ra cửa, ôm lấy con gái của mình.
« Ôi con gái, đâu để ba xem có ốm đi miếng nào không. Hình như là xinh đẹp hơn rồi. » Ba Vy vui vẻ xoa đầu con gái.
« Vào ăn cơm, mẹ chuẩn bị sẵn hết những món con thích rồi. Nhanh vào rửa tay rửa mặt rồi ăn cơm. » Mẹ Vy nhanh chóng kéo con gái vào nhà.
Nghe con gái sẽ về nhà suốt mấy ngày nay mẹ Vy đã chọn sẵn con gà to nhất,rau tươi nhất ở vườn chuẩn bị sẵn đợi cô về.
« Mẹ nhìn xem mới không ăn cơm mẹ nấu mấy tháng con đã gầy đi rất nhiều rồi nè. » Triệu Vy ôm lấy mẹ Vy mà nũng nịu.
« Chị về đến nhà là đòi ăn, lần nào chị về cũng ăn hết đồ ăn trong nhà mới chịu đi. » Triệu Viễn tay vừa dọn đồ ăn ra bàn vừa lên tiếng than trách chị 2 mình.
Triệu Vy đi lại bên cạnh em trai, khoác vai cậu đưa tay chọn một miếng thịt gà to trên đĩa gỏi Trí Viễn đang cầm bỏ vào miệng ăn vụng.
« Chị nghe mẹ nói em đang xin mua máy tính, chị về đợt này là để mua cho em. Nhưng xem ra em không nhận người chị này rồi. »
« Làm sao không nhận, chị nhìn xem em đã phụ mẹ cả buổi chiều để chuẩn bị đồ ăn ngon cho chị này. »
« ha ha ha »
Buổi cơm gia đình đầy ấp tiếng cười. Triệu Vy rất thích cảm giác này, cảm giác được yêu thương không phải suy nghĩ hay lo lắng điều gì.
Sau khi ăn xong Triệu Vy phụ mẹ Vy rửa chén rồi về phòng nghỉ ngơi sớm. Cả ngày đi làm, ngồi xe mấy tiếng về nhà nên bây giờ Triệu Vy rất muốn được đi ngủ ngay.