• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gặp lại người cũ ( không có hương vị phụ nữ)

« Mặt trời sắp lặn thêm lần nữa rồi, dậy đi chị 2 ơi. »

« Để chị 2 con ngủ thêm chút nữa đi, nó ở Sài Gòn một mình có mấy khi đươc thoải mái nghỉ ngơi đâu. »

« Me đừng thiên vị như thế chứ, bình thường con mà ngủ trưa mẹ thiếu chút nữa là đuổi con ra luôn rồi. »

Triệu Vy bị cuộc nói chuyện bên ngoài đánh thức. Bình thường cô dậy rất sớm, hôm nay lại ngủ quên đến hơn 11 giờ trưa. Chắc là do cảm giác về nhà , cảm giác bình yên giúp cô dễ ngủ và ngủ ngon đến thế.

Cô lấy điện thoại mở lên để kiểm tra như một thói quen.

« Năm mới vui vẻ, thật muốn cùng em đón năm mới. »

Là tin nhắn từ Trung Nhất, tin nhắn gửi lúc 00 giờ đêm qua.Đọc xong tin nhắn Triệu Vy bất giác nở một nụ cưới hạnh phúc, ý thức được mình vừa mỉm cười Triệu Vy đưa tay lên che miệng chính mình.

Triệu Vy thầm tự mắng bản thân, Triệu Vy ơi là Triệu Vy sao có thể chỉ vì một tin nhắn mà như thế. Không được mê trai, không được mê trai, mau lấy lại bình tỉnh nào.

Cô soạn tin nhắn rồi lại xóa, lại soạn lại đến tận lần thứ 10 mới gửi đi.

« Cảm ơn anh, anh cũng vậy. »

Chưa đến 3 giây thì đối phương đã trả lời tin nhắn của cô.

« Giúp tôi gửi lời chúc năm mới với ba mẹ của em. Khi nào lên lại Sài Gòn tôi dắt em đi ăn. »

Nhìn vào tin nhắn Triệu Vy lại mất 10 phút để suy nghĩ câu trả lời, cuối cùng lại trả lời duy nhất một chữ.

« Umm. »

Nếu Ngọc Linh đang ở bên cạnh cô lúc này thấy được tin nhắn cô trả lời chắc chắn sẽ tẩn con bạn có thù với chuyện yêu đương này một trận.

Chớp mắt đã 2 ngày trôi qua Triệu Vy vẫn chỉ ở nhà ăn với ngủ .  Ba mẹ Vy cũng phải lên tiếng kêu cô hãy đi chơi đừng cứ ở nhà như thế. Cô đã 22 tuổi mà ba mẹ Vy không nghe cô nhắc về bất cứ người đàn ông nào ,cũng không thấy cô đi chơi nên họ cũng nóng ruột.

Dịp lễ này Ngọc Linh và Cẩm Tú đều bận không về quê nên bây giờ kêu cô đi chơi cô thật chẳng biết đi đâu. Dưới áp lực từ vị trí mẹ Vy, cô đã thay quần áo giả vờ đi chơi nhưng thật ra là đi trà sữa một mình.

Cô nhờ em trai chở ra thị trấn, cô chọn quán trà sữa đọc sách lúc cấp 3 cô hay ghé. Sau khi đưa Triệu Vy đến quán Triệu Viễn lái xe đi đá banh với các bạn của cậu ấy ở một sân gần đó.

Ở quán này cô biết chỉ có trà xanh kiwi là ngon nhất, nhanh chóng order cho mình một ly đi chọn vài quyển truyện tranh rồi đến ngồi tại một bàn ở gần cửa sổ.

« Em vẫn thích uống món này à. »

Nghe ai đó hỏi mình Triệu Vy liền ngước mắt lên nhìn, là người yêu cũ của cô. Triệu Vy thầm nghĩ trong lòng có phải sáng nay cô ra đường không coi ngày không vậy. Cô còn chưa trả lời thì hắn đã nói tiếp.

« Anh ngồi đây nói chuyện với em một chút được không. »

Vì phép lịch sự cũng vì vớt vác một chút hình tượng bản thân cô cố gắng thật bình tỉnh.

« Anh ngồi đi, có chuyện gì anh nói luôn đi tí nữa em có hẹn. »

« Em xinh hơn trước nhiều, nhưng tính tình thì vẫn rất mạnh mẽ. »

« Umm, cảm ơn anh. »

« Tháng sau anh kết hôn rồi, em có rảnh thì đến nhé. Anh sẽ gửi thiệp cho em sau, hôm nay sẵn gặp em ở đây anh mời trước. »

« Sao lại quyết định kết hôn sớm vậy, trước đó anh nói 30 tuổi mới kết hôn mà. » - Lời vừa nói ra Triệu Vy liền hối hận, sao có thể hỏi một câu ngu ngốc như vậy chứ. Hắn kết hôn sớm hay muộn thì liên quan gì đến cô chứ.

« Cô ấy không giống em, em luôn tự lập mạnh mẽ. Tất cả mọi thứ em đều có thể tự làm được, cô ấy đôi khi đến chai nước cũng không mở nắp được. »

Nghe anh so sánh như vậy Triệu Vy không khỏi nhíu mày, cô mạnh mẽ như vậy không phải do anh dạy sao. Để cô tự làm mọi thứ rồi khi cô tự làm lại trách móc.

« Thì ? »

« Cô ấy rất có hương vị phụ nữ, nên anh muốn bảo vệ cô ấy. »

Triệu Vy thật muốn nhanh chóng đuổi người trước mắt đi, cũng may ông trời hiểu được lòng cô. Nhân viên phục phụ gọi hắn lấy trà sữa, xong hắn cũng rời đi. Hắn vừa rời đi Triệu Vy liền nhắn tin than thở với cô bạn thân của mình.

« Ngọc Linh , mình vừa bị đàn ông nói không có hương vị phụ nữ. »

Ngọc Linh nhận được tin nhắn thì nghĩ Trung Nhất là người cô nhắc tới vì gần đây đàn ông mà Triệu Vy giao du chỉ có Trung Nhất. Ngọc Linh không trả lời tin nhắn của cô mà lại mở nhóm chat tất cả mọi người ra.

« Trung Nhất, sao cậu dám chê bạn thân mình không có hương vị phụ nữ. Cậu chán sống à. » Ngọc Linh

« Cái gì, Trung Nhất mình thất vọng về cậu. » Cẩm Tú

« Làm gì con gái nhà người ta rồi mà nói không có hương vị phụ nữ. » Kim Anh

« Là đàn ông phải có trách nhiệm » Dĩ Khang

Duy Anh, Minh Duy đã thả tim tin nhắn của Dĩ Khang.

Trung Nhất đọc tin nhắn của Ngọc Linh ngay lập tức bấm gọi cho Triệu Vy nhưng liên tục máy bận.

Anh chê cô lúc nào, anh cầu được bên cạnh cô còn không hết. Rốt cuộc có hiểu lầm gì mà Ngọc Linh lại hỏi tội anh như thế, anh rất muốn cô bắt máy để hỏi mọi chuyện nhưng điện thoại cô liên tục bận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK