Chương 19
Triệu Vy trực tiếp cầm lấy mái tóc dài của mình búi cao lên, lấy chiếc đũa trên bàn để cố định búi tóc. Trung Nhất vẫn ngồi quan sát từng hành động của cô, lúc tóc được cố định lên thứ đập vào mắt anh là chiếc cổ trắng ngần, không tìm ra một chút tì vết anh khẽ nuốt nước bọt. Lấy áo khoác của mình khoác lên người cô.
“ Em đâu có lạnh.” Triệu Vy
“ Nhưng anh rất nóng, em mặc đi.” Trung Nhất
“Cậu không muốn mặc thì có thể bỏ lên ghế mà, sao lại bắt nạt Triệu Vy của mình.” Kim Anh
Kim Anh đã say và bắt đầu ôm chặt lấy Triệu Vy, Triệu Vy chưa đến mức say khướt nhưng cũng đã thấy chóng mặt nên cứ ngồi im cho Kim Anh ôm.
“Triệu Vy không phải của em, anh mới là của em. Về đây ôm anh .” Dĩ Khang
Kim Anh bị Dĩ Khang đột ngột kéo ra khỏi Triệu Vy làm cho Triệu Vy mất chổ dựa mà nghiêng người sang phía Kim Anh. Trung Nhất nhanh tay đưa ra phía sau ôm eo cô, giữ cô ngồi thăng bằng lại.
“Anh ấy đang lén ôm mình này.” – Vừa nói Triệu Vy vừa chỉ vào tay người đàn ông đang giữ ở eo của cô.
“Anh đang giữ cho em không ngã, đừng làm loạn.” – Trung Nhất không ngờ ý tốt của mình qua miệng cô gái này lại trở trành một hành động lén lút.
Nhận thấy Triệu Vy đã say và bắt đầu nói chuyện không biết suy nghĩ Cẩm Tú liền muốn trêu chọc. Cố tình để Triệu Vy uống thêm vài ly rồi mới bắt đầu.
“ Triệu Vy a, lúc chiều cậu giúp Trung Nhất ủi áo sao khi về mặt cậu lại đỏ vậy?” Cẩm Tú
“ Mình cũng thấy nha” Ngọc Linh
“Thật tò mò.” Minh Duy
“ Phải không, Trung Nhất đã làm gì Triệu Vy rồi.” Dĩ Khang
Thấy được mọi người đang cố ý trêu ghẹo Triệu Vy, Trung Nhất muốn giúp cô nói sang chuyện khác .
“Em say rồi, đừng uống thêm nữa.” Trung Nhất
“ Anh ấy không thèm mặc áo đi đến trước mặt mình đấy, cơ thể rất đẹp. Rất thích.” Triệu Vy vừa nói vừa nhìn Trung Nhất với đôi mắt đầy sự ngưỡng mộ ngoại hình của anh.
Cả bàn nhậu được một trận cười lớn, thật không ngờ Triệu Vy cũng có bộ mặt háo sắc này.
Kim Anh một lần nữa ôm lấy Triệu Vy nói nhỏ vào tay cô.
“ Cậu phải chạm vào, còn phải hôn và liếm nhẹ từ cổ cậu ấy xuống từng cơ bụng sẽ thích hơn là nhìn đấy.”
Kim Anh buông Triệu Vy ra quay về vòng tay Dĩ Khang nhưng vẫn nhắc nhở Triệu Vy thêm.
“Nhất định phải làm thử đó, tin mình.” - Lời này của Kim Anh cả bàn đều nghe được.
“Vừa rồi cậu đã nói gì với Triệu Vy.” Cẩm Tú
“Em không làm chuyện xấu đó chứ bảo bối.” Dĩ Khang
Câu trả lời của Kim Anh dành cho tất cả mọi người là chị Huệ, Kim Anh đã trực tiếp ói lên người Dĩ Khang trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Dĩ Khang đã phản ứng ngay lập tức bế bổng Kim Anh lên.
“ Cô ấy say rồi,mình về phòng lo cho cô ấy trước, mọi người tiếp tục chơi đi.” Dĩ Khang
“ Cũng hơn 00 giờ rồi mọi người cũng nghĩ ngơi sớm đi, ngày mai đi săn mây.” Ngọc Linh
" Vậy mình với Duy Anh cũng đi trước luôn, đêm xuân đáng giá ngàn vàng. Tạm biệt mọi người. " Cẩm Tú
Lần lượt từng người đi về phòng, trên bàn còn lại Triệu Vy và Trung Nhất. Có lẽ do ở tầng trệt nên cả hai đều không vội.
Triệu Vy chợt cảm thấy thời tiết hình như bắt đầu lạnh rồi nên cũng đứng dậy đi về phòng, sau khi đứng vậy cô mới biết mình bất ổn rồi. Chân Triệu Vy không đứng vững cô cảm giác mình sắp ngã thì đã nhắm chặt mắt lại.
Sau hơn 1 phút Triệu Vy không có cảm giác đau thì thở ra nhẹ nhõm.
“May thật, không bị ngã.”
Một tiếng cười trầm ấm vang lên phía trên đầu , Triệu Vy liền mở mắt ra và ngước lên nhìn. Là Trung Nhất, không phải cô không ngã mà là ngã vào lòng anh nên mới không thấy đau.
“ Ngã hay không bản thân em cũng không nhận ra à.”
Lúc Triệu Vy vừa mất thăng bằng Trung Nhất đã bật dậy ôm lấy cô, vậy mà cô gái nhỏ lại không nhận ra bất cứ điều gì khiến anh chỉ biết cười trong bất lực.
Nhìn thấy Trung Nhất cười Triệu Vy cảm thấy anh cũng thật đẹp trai, cười lên rất quyến rủ nha. Cô dang hai tay của mình ra.
“ Anh bế em như Dĩ Khang vừa bế Kim Anh đi.”
“ Anh có được lợi ích gì không?”
“Anh muốn thế nào?”
“ Em cho anh hôn một lần anh sẽ bế em về phòng.”
“Về phòng hôn được không, ở đây sẽ có người nhìn thấy.”
Nghe đươc lời cho phép của Triệu Vy, Trung Nhất ngay lập tức bế cô đi về phòng .
Cơ thể cô nằm gọn trong vòng tay anh, Trung Nhất thấy cô quá nhẹ cân. Sau này, mỗi ngày nhất định phải bắt cô ăn nhiều hơn.
Nhớ lại lời của Kim Anh Triệu Vy đặt tay lên cơ bụng của Trung Nhất xoa xoa vài cái, cách một lớp áo Triệu Vy có thể cảm nhận được săn chắc của cơ bụng.
“Em đang tính mượn rượu làm càng với anh à.”
“ Kim Anh kêu em phải sờ thử.”
“Cô ấy dạy hư em đó, đừng nghe lời cô ấy.”
Nhưng lúc này người cô không nghe lại là anh, Triệu Vy đưa tay từ vạt áo Trung Nhất vào bên trong , trực tiếp chạm lên cơ bụng của anh.
“Thật cứng nha.”
Vừa bế Triệu Vy vào đến phòng, Trung Nhất lập tức khóa cửa lại.
“Nếu như em còn sờ như thế thì chổ cứng không phải chỉ duy nhất mình cơ bụng đâu bảo bối.”