• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có tiếng không có miếng

Trung Nhất đọc tin nhắn của Ngọc Linh ngay lập tức bấm gọi cho Triệu Vy nhưng liên tục máy bận.

Anh chê cô lúc nào, anh cầu được bên cạnh cô còn không hết. Rốt cuộc có hiểu lầm gì mà Ngọc Linh lại hỏi tội anh như thế, anh rất muốn cô bắt máy để hỏi mọi chuyện nhưng điện thoại cô liên tục bận.

 Lúc này Triệu Vy đang nói chuyện điện thoại với Ngọc Linh kể cho cô nghe đầu đuôi câu chuyện là người yêu cũ của cô nói chứ Trung Nhất không biết gì cả.

« Chuyện là vậy đó, cậu nhanh thu hồi tin nhắn đi. Đừng để mọi người hiểu lầm, cậu làm mình cảm thấy thật có lỗi với Trung Nhất»

"Mình cũng là vì lo cho cậu, muốn đòi lại công bằng cho cậu thôi mà. hix hix"

"Rồi rồi, mình biết cậu thương mình nhất. Cậu nhanh thu hồi tin nhắn đi kìa. "

"OK, mình làm ngay đây. "

Tắt điện thoại Ngọc Linh liền vào nhóm nhắn 1 tin giải thích.

« Là hiểu lầm, Trung Nhất vô tội. Người có tội là người yêu cũ của Triệu Vy, mình hơi gấp gáp..hahaha. Xin lỗi cậu nha Trung Nhất. »

Lần này nhóm lại một phen sôi đông nhưng mũi nhọn hướng tới là Ngọc Linh chứ không phải Trung Nhất.

Trung Nhất gọi cô một lần nữa, lần này cô nhanh chóng bắt máy.

« Em rất có hương vị phụ nữ, đừng nghe lời người khác. »

« À xin lỗi anh, tại em không nói rõ với Ngọc Linh nên cô ấy hiểu lầm. Anh đừng trách cô ấy.  »

« Không sao, nhưng lần sau tôi thật sự không hy vọng bản thân lại có tiếng mà không có miếng như vậy đâu. »

« Em cúp máy đây, em có việc. Tạm biệt anh. »

Trung Nhất nhìn màn hình điện thoại rồi nhếch môi cười, chỉ mới nhiêu đó đã tìm đường chạy anh rồi sao.

Người đàn ông kia thật là có phúc không biết hưởng lại còn dám chê bảo bối của anh.

Kỳ nghĩ tết kết thúc, mẹ Vy chuẩn bị nào là gà vịt , rau củ cho cô mang đi Sài Gòn để dành ăn dần. Sau khi dọn dẹp hết đóng đồ ăn trữ vào tủ lạnh Triệu Vy liền đi tắm chuẩn bị để ra ngoài, hôm nay cô có hẹn cùng Ngọc Linh, Kim Anh và Cẩm Tú đi ăn đồ nướng.

Bốn cô gái vừa gặp nhau liền tự sướng một tấm gửi vào nhóm chat.

Trung nhất nhận được ảnh thì nhắn tin riêng cho cô.

« Em đã lên rồi à. »

« Umm, em vừa lên hôm nay. »

« Ngày mai tôi dắt em đi ăn nhé. »

Ngọc Linh đã lén xem ké tin nhắn của cô, nhìn được là Trung Nhất nhắn liền nhướng mày với hai cô gái còn lại. Nhanh chóng cướp lấy điện thoại từ tay cô đưa về phía Kim Anh.

Chưa đầy 5 giây một tin nhắn đã được gửi đi.

« Ăn anh được không ? »

Trung Nhất vừa nhìn có thể đóan ra tin nhắn này không phải cô gái của anh gửi.

« Trả điện thoại cho cô ấy đi. »

Cẩm Tú và Kim Anh đọc xong tin nhắn thì thấy hết thú vị, đưa điện thoại cho Triệu Vy.

« Không vui tí nào, xem ra Trung Nhất rất hiểu cậu. » Kim Anh

« Mình cũng thấy Trung Nhất rất quan tâm cậu đó Triệu Vy. » Cẩm Tú

« Hay là cậu thử yêu đương với cậu ấy đi. Hai người nhìn rất hợp đôi.  » Ngọc Linh

« Mình cũng có suy nghĩ đến chuyện này nhưng chưa chắc anh ấy thích mình. » Triệu Vy

« Chắc chắn thích cậu, tin mình đi mình xin lấy danh dự của người yêu mình ra thề. » Kim Anh

Cẩm Tú và Ngọc Linh liền bắt chước theo Kim Anh cũng giơ tay lên mang danh dự của người yêu ra thề. Triệu Vy cũng thật bó tay, thề như vậy có quá đáng không chứ. Không biết ba người đàn ông ở nhà bị người yêu mình nhắc tên hắt xì hay không.

« Đừng nói chuyện của mình nữa, Cẩm Tú cậu đồng ý quen Duy Anh lúc nào đó. Sao không ai kể cho mình nghe vậy. »

Khi được hỏi về Duy Anh Cẩm Tú không che được nụ cười hạnh phúc trên môi, bắt đầu kể về quá trình yêu đương của cậu ấy và Duy Anh. Cẩm Tú còn rủ cả bọn khi nào có lịch rảnh cùng nhau đi Đà Lạt chơi, coi như ăn mừng cô có bạn trai. Cả bọn đều rất thích Đà Lạt nên liền nhanh chóng đồng ý với lời đề nghị này và bắt đầu cùng nhau bàn về kế hoạch chuyến đi.

Kết thúc buổi hẹn Triệu Vy và Ngọc Linh ghé shop quần áo sắp xếp một số công việc rồi cũng tạm biệt nhau về nhà.

Đến lúc nằm trên giường Triệu Vy mới nhớ bản thân chưa trả lời tin nhắn của Trung Nhất, cô mở điện thoại trả lời anh.

« Lúc nảy là Kim Anh với Cẩm Tú, không phải em. »

« Tôi đã biết không phải em. »

« Umm, thật lợi hại »

« Có thưởng không ? »

« Ngày mai, em mời anh xem phim nhé. »

« Tôi không cần em mời, em chỉ cần đi cùng tôi là được. »

« Ummm, anh ngủ ngon. »

« Ngủ ngon. »

Triệu Vy tắt điện thoại đi ngủ, ngủ rất ngon. Đến khi báo thức reo lên cô mới lười nhát thức dậy để chuẩn bị đi làm. Tâm trạng gần đây của Triệu Vy thật tốt, nhìn thấy gì cũng cảm thấy thật vui vẻ và thoải mái.

Một ngày làm việc thật đầy năng lượng, trước khi về còn vui vẻ hỏi thăm từng người trong phòng khám mới rời đi. Sự thay đổi của cô tất cả mọi người đều nhận ra chỉ duy nhất cô vẫn cảm thấy bản thân không khác gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK