Quán rượu Paso Doble.
Vương Đông Quân và Như Hiền tìm một khu ghế ngồi xuống gọi rượu và trái cây rồi bắt đầu tán gẫu với nhau đủ thứ chuyện trên đời.
Như Hiến uống ngụm cocktail rồi than thở: "Mới đó thôi đã gần mười năm trôi qua kể từ thời mình còn học cấp ba rồi. Bây giờ tôi chỉ tiếc là sau khi thời cấp ba kết thúc, người bạn duy nhất có quan hệ khá tốt với tôi từ hồi đi học đến tận bây giờ chỉ có mình cậu. "
Vương Đông Quân cười khổ: "Một đời người chỉ cần vài người bạn thân thiết xương máu là đủ rồi, cứ kết bè kết bạn khắp nơi thì đến cuối cùng cũng chỉ gom được một đống mèo mả gà đồng."
"Nói cũng đúng." Như Hiền gật đầu: "À phải rồi Vương Đông Quân, gần đây tôi đang cân nhắc xem có nên chuyển nghề không. Thị trường Yoga của thành phố Hoa Hình cạnh tranh ngày càng khốc liệt, với cả gia đình cũng không ủng hộ tôi làm cái nghề này."
"Thế thì lại chả đơn giản quá? Cái khác thì tôi không dám hứa nhưng tìm một công việc cho cậu trong công ty tôi là chuyện hết sức đơn giản."
Như Hiền nheo mắt lại nhìn Vương Đông Quân như thần chết cười nham hiểm: "Ồ? Thế thì sắp xếp cho tôi công việc bí mật bên cạnh cậu được không? Là kiểu thư ký nữ thường xuyên bị tổng giám đốc bá đạo bắt ép thực hiện quy tắc ngầm trong công ty, mấy tình tiết thường hay chiếu trên phim truyền hình ấy. Yên tâm đi, tôi sẽ không nói cho vợ cậu biết đâu, quan hệ lén lút mới kích thích chứ."
"..." Đầu Vương Đông Quân đầy vạch đen và nó có nghĩa là anh đang cạn lời.
"Thôi được rồi. Không ghẹo cậu nữa đâu." Như Hiện chợt nghiêm mặt lại: "Tớ không muốn đi làm công cho bạn học cũ của mình tí nào, tạm thời tớ đang có hai sự lựa chọn là làm streamer hoặc mở cửa hàng thú cưng. Trước mắt hai ngành nghề đó đang trên đà phát triển và cực kì được nhiều người ưa chuộng. Nói chung là tốt hơn làm Yoga nhiều, anh em, nêu ý kiến nghe thử xem nào?"
Streamer nữ hả?
Trong mắt Vương Đông Quân, dáng người và mặt mũi của Như Hiền có thể đánh bại tất cả các streamer nữ đang được cộng đồng mạng tung hô trong nháy mắt, hơn nữa cô ấy có năng khiếu trong âm nhạc và nhảy múa cộng với tính cách thoải mái cởi mở đầy dí dỏm. Gom hết tất cả các yếu tố lại với nhau, có lẽ Như Hiền sẽ nổi tiếng.
Nhưng kèm theo đó là vùng trũng của các nền tảng live stream quá sâu, bên trong có hằng hà sa số các thể loại quy tắc ngầm bẩn thỉu nên Vương Đông Quân không muốn bạn mình tiếp xúc với những thứ đó.
Anh đề nghị: "Mở cửa hàng thú cưng nghe có vẻ ổn đấy, ấm áp và thú vị ra phết. Nếu không thích thì cậu có thể chuyển sang làm spa thú cưng các kiểu, nói chung là được."
"Thế thì quyết định mở cửa hàng thú cưng nhé. Chờ đến lúc tớ cắt băng khai trương quán cậu phải có mặt đấy, không thì sau này đừng nhìn mặt nhau nữa." Như Hiền tỏ vẻ đồng ý.
Thật ra trong lòng cô ấy đang có cảm giác vui vẻ và thỏa mãn kỳ lạ.
Làm gì có chuyện Như Hiền không thể đoán ra lý do Vương Đông Quân không cho cô làm nữ streamer? Tất nhiên anh đang lo lắng và muốn bảo vệ cô rồi.
Tiếc là Vương Đông Quân là người đã có vợ, nếu không…
Đang nghĩ tới đó thì Vương Đông Quân lên tiếng: "Ai da. Tự dưng bụng tôi khó chịu quá vậy nè, cậu ngồi đây chơi một mình tí nhé, tôi vào nhà vệ sinh đá"
"Đi đi. Ăn nhiều ị lớn đống chó nó thương." Như Hiền khẽ trêu chọc.
Ngoài cửa quán rượu Paso Doble lúc bấy giờ, chiếc BMW dừng lại và một đôi nam nữ bước xuống.
Gã đàn ông kia thì hơi béo, cả người núc ních mỡ và trên cánh tay gã có băng gạc quấn quanh, mặt mũi loang lổ các mảng xanh tím. Gã ta chính là Triệu Ninh vừa bị Vương Đông Quân đánh tơi bời hoa lá trưa nay. Có thể nói Triệu Ninh là chó không bỏ được thói ăn phân vì gã không thể ném bản chất ăn chơi đàn đúm của mình đi được.
Hôm nay Triệu Ninh chịu quá nhiều nhục nhã, tìm Vương Đông Quân trả thù chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nhưng điều quan trọng với gã hơn trong lúc này là chạy đến đây uống rượu chơi bời sung sướng, tối đến lại tìm thêm một con đàn bà kiểm tra xem phần dưới đó có bị Vương Đông Quân dọa hỏng hóc gì không.
Lại chả thế, vừa mới chạy vào bệnh viện băng bó xong thì Triệu Ninh lập tức nhắn đại cái tin cho ả người tình từng quan hệ với gã và đi thẳng đến quán rượu Paso Doble..
"Ây da, tổng giám đốc Triệu này. Đêm hôm trễ rồi còn hẹn người ta ra ngoài, phải cho người ta ăn khuya lót dạ cho đỡ đói đấy. Gần đây người ta đang thích chiếc túi kia đẹp lắm." Người phụ nữ tựa vào lòng gã dịu dàng nói.
Nếu Vương Đông Quân ở đây thì chắc chắn anh sẽ nhận ra người phụ nữ này.
Đó là Nguyễn Ngọc My, bạn học thời cấp ba của anh. Lần trước họp hội bạn học cấp ba cô ta đã sỉ nhục và mỉa mai Vương Đông Quân không biết bao nhiêu lần và kết thúc bằng việc anh mắng cô ta là loại phụ nữ hám tiền.
Triệu Ninh thích thú véo eo Nguyễn Ngọc My, cười lên tiếng: "Mỗi cái túi xách thôi mà có gì đâu, đêm nay sau khi chúng ta uống rượu xong em dùng hết vốn liếng tài năng của mình phục vụ tôi hài lòng thì chẳng những một cái túi mà cả cửa hàng luôn cũng được."
"Anh Triệu Ninh tuyệt vời nhất. Bảo đảm tối nay anh sẽ hài lòng." Nguyễn Ngọc My hôn chụt lên mặt Triệu Ninh.
Hai người cùng với hại vệ sĩ Triệu Ninh dẫn theo cùng nhau vào quán rượu.
Bàn đã được đặt sẵn, sau khi gọi rượu xong Triệu Ninh bắt đầu đặt tay lên đùi Nguyễn Ngọc My vuốt ve như chốn không người, nhưng ánh mắt bẩn thỉu kia lại dán chặt vào vòng eo lắc lư của các cô gái trên sàn nhảy. Thời gian trôi qua, gã bắt đầu thấy miệng đắng lưỡi khô.
Mẹ nó nếu gã tên khốn kiếp Vương Đông Quân kia không đánh gã bị thương, không tiện chạy lên nhảy thì gã đã bay tót lên sàn vuốt ve mấy em xinh tươi trên đó rồi. Nói không chừng gã còn dùng tiền kéo thêm hai em nữa cho tối nay, cộng thêm Nguyễn Ngọc My nữa sẽ thành trận 'chiến' bốn người.
Chậc chậc chậc. Nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi.
Chợt, ánh mắt Triệu Ninh dừng lại ở bóng người con gái đang ngồi trước quầy bar.
Mẹ nó chứ. Hàng ngon cực.
Kinh nghiệm bao năm nay cho gã biết chắc chắn người con gái đó có dáng người và gương mặt cực kì xinh đẹp lung linh.
Nghĩ thế, Triệu Ninh rót một ly rượu rồi đẩy Nguyễn Ngọc My ra đứng dậy sang bên kia.
"Tổng giám đốc Triệu, anh sao thế?" Nguyễn Ngọc My gọi gã nhưng Triệu Ninh không hề quay lại.
Gã đi tới sau lưng cô gái đó rồi vỗ vai: "Người đẹp à, em đến đây có một mình thôi hả? Uống chút rượu không?"
Như Hiền quay đầu lại nhìn Triệu Ninh, cảm giác khó chịu và chán ghét dâng lên theo bản năng, cô ấy khéo léo từ chối: "Xin lỗi nha, tôi đến đây với bạn, ông tìm người khác mời rượu đi."
Khoảnh khắc Như Hiền quay đầu lại, mắt Triệu Ninh sắp rớt ra tới nơi rồi. Chậc chậc xem này. Không ngờ gã lại gặp được một con nhóc có cả dáng người và gương mặt tuyệt vời chẳng kém gì Hạ Niệm Chân, gã nhất định phải tóm cho bằng được mới thôi.
Triệu Ninh đưa ra điều kiện: "Người đẹp à, lại đây uống với anh mấy ly rồi anh cho em ba mươi năm triệu được không?"
"Không có hứng thú." Như Hiền từ chối ngay tắp lự.
Thái đó đó khiến Triệu Ninh hơi khó chịu: "Nhóc con, em có biết anh là ai không? Từ chối rượu anh mời sẽ nhận lấy hậu quả rất đáng sợ đấy."
"Không biết. Và tôi cũng chẳng muốn biết."
"Mẹ nó." Triệu Ninh trở nên tức tối.
Loại con gái càng ương bướng cứng đầu thì gã lại càng có ham muốn chinh phục: "Hôm nay em nhất định phải uống hết ly rượu này."
Nói dứt câu thì gã vỗ tay gọi hai tên vệ sĩ bên kia sang, Ngọc My cũng theo chân họ.
Nhìn thấy Mai Như Hiền, mặt Nguyễn Ngọc My lập tức tối sầm: "Thì ra là con quỷ cái này."
"Hai người biết nhau hả?" Triệu Ninh tò mò hỏi Ngọc My.
Ngọc My gật đầu, nghĩ tới buổi họp mặt bạn học cũ lần trước bị Như Hiền quậy um sùm lên rồi còn tát cho mặt cô ta sưng phồng như quả bong bóng thì Ngọc My lại càng sôi máu.
Vì thế, cô ta nhanh chóng hắt nước bẩn lên người Như Hiền: "Cô ta là bạn thời cấp ba của em, nhìn bề ngoài cô ta hiền lành trong sáng thế thôi nhưng ai cũng biết cô ta dơ bẩn thế nào. Cô ta ỷ mình là cô giáo dạy Yoga nên vừa dạy Yoga cho mấy bà vợ trong gia đình giàu có vừa lén lút làm trò bẩn thỉu với chồng người ta, thứ này trơ trẽn và đê tiện lắm."
Như Hiền bắt đầu khó chịu: "Ngọc My. Cô đặt điều bịa chuyện vừa vừa thôi."
Ngọc Minh vẫn vênh mặt lên như đang thách thức xem Như Hiền có thể làm gì cô ta: "Rồi sao, có giỏi thì cô đánh tôi đi nè?"
"Cô giáo dạy Yoga hả?" Triệu Ninh không hề quan tâm đến cuộc cãi vã của hai người, gã chỉ quan sát dáng người của Như Hiền. Chậc chậc. Thảo nào các đường cong lại xinh đẹp thế này, thì ra là giáo viên dạy Yoga, chắc chắn cô gái này có thể làm thử rất nhiều tư thế mới mẻ.
Vì thế, Triệu Ninh lập tức ra lệnh cho hai vệ sĩ ngay không cần nghĩ ngợi: "Lập tức 'mời' cô gái xinh đẹp này đến bàn tôi ngồi chơi xơi nước đi, tôi muốn uống vài ly với cô ấy."
Vương Đông Quân và Như Hiền tìm một khu ghế ngồi xuống gọi rượu và trái cây rồi bắt đầu tán gẫu với nhau đủ thứ chuyện trên đời.
Như Hiến uống ngụm cocktail rồi than thở: "Mới đó thôi đã gần mười năm trôi qua kể từ thời mình còn học cấp ba rồi. Bây giờ tôi chỉ tiếc là sau khi thời cấp ba kết thúc, người bạn duy nhất có quan hệ khá tốt với tôi từ hồi đi học đến tận bây giờ chỉ có mình cậu. "
Vương Đông Quân cười khổ: "Một đời người chỉ cần vài người bạn thân thiết xương máu là đủ rồi, cứ kết bè kết bạn khắp nơi thì đến cuối cùng cũng chỉ gom được một đống mèo mả gà đồng."
"Nói cũng đúng." Như Hiền gật đầu: "À phải rồi Vương Đông Quân, gần đây tôi đang cân nhắc xem có nên chuyển nghề không. Thị trường Yoga của thành phố Hoa Hình cạnh tranh ngày càng khốc liệt, với cả gia đình cũng không ủng hộ tôi làm cái nghề này."
"Thế thì lại chả đơn giản quá? Cái khác thì tôi không dám hứa nhưng tìm một công việc cho cậu trong công ty tôi là chuyện hết sức đơn giản."
Như Hiền nheo mắt lại nhìn Vương Đông Quân như thần chết cười nham hiểm: "Ồ? Thế thì sắp xếp cho tôi công việc bí mật bên cạnh cậu được không? Là kiểu thư ký nữ thường xuyên bị tổng giám đốc bá đạo bắt ép thực hiện quy tắc ngầm trong công ty, mấy tình tiết thường hay chiếu trên phim truyền hình ấy. Yên tâm đi, tôi sẽ không nói cho vợ cậu biết đâu, quan hệ lén lút mới kích thích chứ."
"..." Đầu Vương Đông Quân đầy vạch đen và nó có nghĩa là anh đang cạn lời.
"Thôi được rồi. Không ghẹo cậu nữa đâu." Như Hiện chợt nghiêm mặt lại: "Tớ không muốn đi làm công cho bạn học cũ của mình tí nào, tạm thời tớ đang có hai sự lựa chọn là làm streamer hoặc mở cửa hàng thú cưng. Trước mắt hai ngành nghề đó đang trên đà phát triển và cực kì được nhiều người ưa chuộng. Nói chung là tốt hơn làm Yoga nhiều, anh em, nêu ý kiến nghe thử xem nào?"
Streamer nữ hả?
Trong mắt Vương Đông Quân, dáng người và mặt mũi của Như Hiền có thể đánh bại tất cả các streamer nữ đang được cộng đồng mạng tung hô trong nháy mắt, hơn nữa cô ấy có năng khiếu trong âm nhạc và nhảy múa cộng với tính cách thoải mái cởi mở đầy dí dỏm. Gom hết tất cả các yếu tố lại với nhau, có lẽ Như Hiền sẽ nổi tiếng.
Nhưng kèm theo đó là vùng trũng của các nền tảng live stream quá sâu, bên trong có hằng hà sa số các thể loại quy tắc ngầm bẩn thỉu nên Vương Đông Quân không muốn bạn mình tiếp xúc với những thứ đó.
Anh đề nghị: "Mở cửa hàng thú cưng nghe có vẻ ổn đấy, ấm áp và thú vị ra phết. Nếu không thích thì cậu có thể chuyển sang làm spa thú cưng các kiểu, nói chung là được."
"Thế thì quyết định mở cửa hàng thú cưng nhé. Chờ đến lúc tớ cắt băng khai trương quán cậu phải có mặt đấy, không thì sau này đừng nhìn mặt nhau nữa." Như Hiền tỏ vẻ đồng ý.
Thật ra trong lòng cô ấy đang có cảm giác vui vẻ và thỏa mãn kỳ lạ.
Làm gì có chuyện Như Hiền không thể đoán ra lý do Vương Đông Quân không cho cô làm nữ streamer? Tất nhiên anh đang lo lắng và muốn bảo vệ cô rồi.
Tiếc là Vương Đông Quân là người đã có vợ, nếu không…
Đang nghĩ tới đó thì Vương Đông Quân lên tiếng: "Ai da. Tự dưng bụng tôi khó chịu quá vậy nè, cậu ngồi đây chơi một mình tí nhé, tôi vào nhà vệ sinh đá"
"Đi đi. Ăn nhiều ị lớn đống chó nó thương." Như Hiền khẽ trêu chọc.
Ngoài cửa quán rượu Paso Doble lúc bấy giờ, chiếc BMW dừng lại và một đôi nam nữ bước xuống.
Gã đàn ông kia thì hơi béo, cả người núc ních mỡ và trên cánh tay gã có băng gạc quấn quanh, mặt mũi loang lổ các mảng xanh tím. Gã ta chính là Triệu Ninh vừa bị Vương Đông Quân đánh tơi bời hoa lá trưa nay. Có thể nói Triệu Ninh là chó không bỏ được thói ăn phân vì gã không thể ném bản chất ăn chơi đàn đúm của mình đi được.
Hôm nay Triệu Ninh chịu quá nhiều nhục nhã, tìm Vương Đông Quân trả thù chỉ là chuyện sớm hay muộn. Nhưng điều quan trọng với gã hơn trong lúc này là chạy đến đây uống rượu chơi bời sung sướng, tối đến lại tìm thêm một con đàn bà kiểm tra xem phần dưới đó có bị Vương Đông Quân dọa hỏng hóc gì không.
Lại chả thế, vừa mới chạy vào bệnh viện băng bó xong thì Triệu Ninh lập tức nhắn đại cái tin cho ả người tình từng quan hệ với gã và đi thẳng đến quán rượu Paso Doble..
"Ây da, tổng giám đốc Triệu này. Đêm hôm trễ rồi còn hẹn người ta ra ngoài, phải cho người ta ăn khuya lót dạ cho đỡ đói đấy. Gần đây người ta đang thích chiếc túi kia đẹp lắm." Người phụ nữ tựa vào lòng gã dịu dàng nói.
Nếu Vương Đông Quân ở đây thì chắc chắn anh sẽ nhận ra người phụ nữ này.
Đó là Nguyễn Ngọc My, bạn học thời cấp ba của anh. Lần trước họp hội bạn học cấp ba cô ta đã sỉ nhục và mỉa mai Vương Đông Quân không biết bao nhiêu lần và kết thúc bằng việc anh mắng cô ta là loại phụ nữ hám tiền.
Triệu Ninh thích thú véo eo Nguyễn Ngọc My, cười lên tiếng: "Mỗi cái túi xách thôi mà có gì đâu, đêm nay sau khi chúng ta uống rượu xong em dùng hết vốn liếng tài năng của mình phục vụ tôi hài lòng thì chẳng những một cái túi mà cả cửa hàng luôn cũng được."
"Anh Triệu Ninh tuyệt vời nhất. Bảo đảm tối nay anh sẽ hài lòng." Nguyễn Ngọc My hôn chụt lên mặt Triệu Ninh.
Hai người cùng với hại vệ sĩ Triệu Ninh dẫn theo cùng nhau vào quán rượu.
Bàn đã được đặt sẵn, sau khi gọi rượu xong Triệu Ninh bắt đầu đặt tay lên đùi Nguyễn Ngọc My vuốt ve như chốn không người, nhưng ánh mắt bẩn thỉu kia lại dán chặt vào vòng eo lắc lư của các cô gái trên sàn nhảy. Thời gian trôi qua, gã bắt đầu thấy miệng đắng lưỡi khô.
Mẹ nó nếu gã tên khốn kiếp Vương Đông Quân kia không đánh gã bị thương, không tiện chạy lên nhảy thì gã đã bay tót lên sàn vuốt ve mấy em xinh tươi trên đó rồi. Nói không chừng gã còn dùng tiền kéo thêm hai em nữa cho tối nay, cộng thêm Nguyễn Ngọc My nữa sẽ thành trận 'chiến' bốn người.
Chậc chậc chậc. Nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi.
Chợt, ánh mắt Triệu Ninh dừng lại ở bóng người con gái đang ngồi trước quầy bar.
Mẹ nó chứ. Hàng ngon cực.
Kinh nghiệm bao năm nay cho gã biết chắc chắn người con gái đó có dáng người và gương mặt cực kì xinh đẹp lung linh.
Nghĩ thế, Triệu Ninh rót một ly rượu rồi đẩy Nguyễn Ngọc My ra đứng dậy sang bên kia.
"Tổng giám đốc Triệu, anh sao thế?" Nguyễn Ngọc My gọi gã nhưng Triệu Ninh không hề quay lại.
Gã đi tới sau lưng cô gái đó rồi vỗ vai: "Người đẹp à, em đến đây có một mình thôi hả? Uống chút rượu không?"
Như Hiền quay đầu lại nhìn Triệu Ninh, cảm giác khó chịu và chán ghét dâng lên theo bản năng, cô ấy khéo léo từ chối: "Xin lỗi nha, tôi đến đây với bạn, ông tìm người khác mời rượu đi."
Khoảnh khắc Như Hiền quay đầu lại, mắt Triệu Ninh sắp rớt ra tới nơi rồi. Chậc chậc xem này. Không ngờ gã lại gặp được một con nhóc có cả dáng người và gương mặt tuyệt vời chẳng kém gì Hạ Niệm Chân, gã nhất định phải tóm cho bằng được mới thôi.
Triệu Ninh đưa ra điều kiện: "Người đẹp à, lại đây uống với anh mấy ly rồi anh cho em ba mươi năm triệu được không?"
"Không có hứng thú." Như Hiền từ chối ngay tắp lự.
Thái đó đó khiến Triệu Ninh hơi khó chịu: "Nhóc con, em có biết anh là ai không? Từ chối rượu anh mời sẽ nhận lấy hậu quả rất đáng sợ đấy."
"Không biết. Và tôi cũng chẳng muốn biết."
"Mẹ nó." Triệu Ninh trở nên tức tối.
Loại con gái càng ương bướng cứng đầu thì gã lại càng có ham muốn chinh phục: "Hôm nay em nhất định phải uống hết ly rượu này."
Nói dứt câu thì gã vỗ tay gọi hai tên vệ sĩ bên kia sang, Ngọc My cũng theo chân họ.
Nhìn thấy Mai Như Hiền, mặt Nguyễn Ngọc My lập tức tối sầm: "Thì ra là con quỷ cái này."
"Hai người biết nhau hả?" Triệu Ninh tò mò hỏi Ngọc My.
Ngọc My gật đầu, nghĩ tới buổi họp mặt bạn học cũ lần trước bị Như Hiền quậy um sùm lên rồi còn tát cho mặt cô ta sưng phồng như quả bong bóng thì Ngọc My lại càng sôi máu.
Vì thế, cô ta nhanh chóng hắt nước bẩn lên người Như Hiền: "Cô ta là bạn thời cấp ba của em, nhìn bề ngoài cô ta hiền lành trong sáng thế thôi nhưng ai cũng biết cô ta dơ bẩn thế nào. Cô ta ỷ mình là cô giáo dạy Yoga nên vừa dạy Yoga cho mấy bà vợ trong gia đình giàu có vừa lén lút làm trò bẩn thỉu với chồng người ta, thứ này trơ trẽn và đê tiện lắm."
Như Hiền bắt đầu khó chịu: "Ngọc My. Cô đặt điều bịa chuyện vừa vừa thôi."
Ngọc Minh vẫn vênh mặt lên như đang thách thức xem Như Hiền có thể làm gì cô ta: "Rồi sao, có giỏi thì cô đánh tôi đi nè?"
"Cô giáo dạy Yoga hả?" Triệu Ninh không hề quan tâm đến cuộc cãi vã của hai người, gã chỉ quan sát dáng người của Như Hiền. Chậc chậc. Thảo nào các đường cong lại xinh đẹp thế này, thì ra là giáo viên dạy Yoga, chắc chắn cô gái này có thể làm thử rất nhiều tư thế mới mẻ.
Vì thế, Triệu Ninh lập tức ra lệnh cho hai vệ sĩ ngay không cần nghĩ ngợi: "Lập tức 'mời' cô gái xinh đẹp này đến bàn tôi ngồi chơi xơi nước đi, tôi muốn uống vài ly với cô ấy."