• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Min

Mặc kệ nội tâm suy nghĩ như thế nào, sau khi biết Tần Chinh sẽ không can thiệp vào hôn nhân của mình, Tần Tử Hành nhanh chóng mang theo lễ vật chạy tới Bạch gia thương lượng chuyện đính hôn.

Tuy rằng rất muốn cùng Tần gia giảm bớt xung đột, nhưng Bạch Hải Vinh trong xương cốt lại có một cỗ ngạo khí. Thấy Tần Chinh thân là trưởng bối mà ngay cả mặt cũng không lộ, trong lòng lão tức giận, nói cái gì cũng không chịu đáp ứng cửa hôn sự này.

Họa trong giặc ngoài, Bạch gia thực mau liền bị nháo đến người ngã ngựa đổ. Trong giới không giấu được mọi chuyện, không quá mấy ngày, Quý Lam Xuyên liền từ miệng Triệu Trác biết được tin đồn không lớn không nhỏ này.

Lúc đó, đối phương đang thúc giục cậu phát sóng lại càng sớm càng tốt, bởi vì gần đây có quá nhiều chuyện, Quý Lam Xuyên đã lâu không lấy thân phận “Vân Lam” livetrseam.

Tuy nhiên, đối với bản thân Quý Lam Xuyên, làm streamer chưa bao giờ là lựa chọn tốt nhất của cậu, tình yêu viên mãn hài hòa, cậu cũng muốn làm ra một số thành tựu trong sự nghiệp.

Trong thế giới chủ nghĩa lấy thuyết vô thần làm chủ đạo, huyền học phong thủy nhất định không thể được công bố rầm rộ. Nhưng cho dù là như vậy, Quý Lam Xuyên cũng có thể dùng tiền tiết kiệm và nhân khí tích góp trước đó, để chống đỡ hoạt động của một văn phòng.

Kiếp trước vừa mới ra khỏi núi, cậu liền dùng phương thức này để xây dựng gót chân trong ngành. Bây giờ làm lại một lần, cho dù hoàn cảnh có chút thay đổi, nhưng chậm rãi làm ra chút thành tựu cũng không phải là việc khó.

Đem ý nghĩ của mình nói rõ với Triệu Trác, Quý Lam Xuyên cũng không muốn luôn phiền toái đối phương mà lãng phí thời gian ở chỗ cậu. Cũng may lúc trước cậu không có xúc động thay đổi hiệp ước, dựa theo hợp đồng trong tay nguyên chủ mà xem, Quý Lam Xuyên trả số tiền vi phạm hợp đồng cũng không tính là nhiều.

“Tiền phạt vi phạm hợp đồng?” Không nghĩ tới đối phương lại đột nhiên đem đề tài nhảy đến hủy hợp đồng, Triệu Trác bên kia điện thoại nhất thời có chút mơ mơ, “Không cần không cần. Nếu thật sự cậu muốn hủy hợp đồng, trực tiếp nói với tôi một tiếng là được.”

Buồn cười, Strawberry Live là sản nghiệp dưới tay Tần tam gia, “Tiểu Tam thẩm” nói muốn hủy hợp đồng, hắn dám lấy tiền hủy hợp đồng sao?

Lúc trước vội vàng thúc giục đối phương, chỉ là sợ nhiệt độ trong livestream của Vân Lam giảm bớt, không có lợi cho thiếu niên sau này tái xuất. Hiện tại xem ra, đối phương thật sự không muốn đi theo con đường streamer này.

“Quy củ chính là quy củ, không có đạo lý vì một mình tôi mà phá vỡ.”

Quyết tâm cùng nguyên chủ hảo hảo đoạn tuyệt để trở về chính mình, Quý Lam Xuyên đương nhiên sẽ không ỷ vào có Tần gia làm chỗ dựa mà tùy ý hủy ước.

Triệu Trác khuyên can mãi, vẫn là không thể dao động quyết tâm của thiếu niên tuân thủ quy củ này.

Sau lần Tần Tử Hành hồ nháo đòi đuổi người, Strawberry Live liền do Phương Văn tự mình phân thần quản lý. Tin tức liên quan đến thiếu niên mỗi ngày, đều đặt ở góc bàn của văn phòng tầng trên cùng. Cho nên, Tần Chinh rất nhanh liền biết được chuyện thỏ con nhà mình muốn hủy hợp đồng.

Vì thế, sau bữa tối hôm nay, Quý Lam Xuyên vẻ mặt khó hiểu nhận lấy một xấp giấy từ trong tay nam nhân.

“Tầng bảy của cao ốc Thụy Tường, nơi đó là khu thám tử tư nổi tiếng trong ngành ở M thành, hẳn là rất thích hợp cho sự phát triển văn phòng của em.” Thấy thiếu niên mang theo nghi hoặc, Tần Chinh ngữ khí đạm nhiên mà giải thích.

“Ngài làm sao biết em muốn mở văn phòng…….” Cúi đầu nhìn về hợp đồng mua bán nhà cửa giấy trắng mực đen trong tay, vẻ mặt Quý Lam Xuyên khó nén nổi kinh ngạc. Bỗng nhiên nhớ tới quan hệ cấp trên giữa đối phương và Triệu Trác, cậu đột nhiên có chút nhụt chí nghẹn lại.

“Tôi chính là biết.” Sờ sờ cái đầu nhỏ đang rũ xuống của thiếu niên, Tần Chinh tiếng nói bình thản mà đáp, “Bởi vì em là Quý Lam Xuyên. “

Vô luận xuyên qua thế giới nào, đối phương vẫn là Quý đại sư kiêu ngạo mà lại tiêu sái.

Cảm giác tâm hữu linh tê thật sự quá tuyệt vời, Quý Lam Xuyên đem hợp đồng ném lên sô pha, liều lĩnh hung hăng nhào vào trong ngực nam nhân. Tần Chinh một tay đón người vào lòng, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng thiếu niên: “Trang trí cùng vận hành là tự mình làm hả?”

Mặc dù có thể sắp xếp đến cùng, nhưng Tần Chinh cũng không muốn đem đối phương nuôi phế. Ở trong lòng hắn, so với chim hoàng yến trong lồng để người ta mua vui, thiếu niên càng thích hợp làm chim ưng bay lượn phía chân trời hơn.

“Vâng.” Nhỏ giọng đáp một tiếng, Quý Lam Xuyên ngửa đầu nhìn thẳng vào mắt đối phương, “Tần Chinh, hình như em càng yêu anh nhiều hơn một chút.”

Thật may mắn, sau khi xuyên qua cậu có thể gặp được một người hiểu mình và yêu mình như vậy.

Hai chân bỗng dưng bay lên không, thiếu niên đang nghiêm túc tỏ tình trong chớp mắt, liền bị nam nhân dễ dàng ôm ngang.

Theo thói quen đỡ lấy bả vai đối phương, biết đám người Trương mụ vẫn còn ở đó, Quý Lam Xuyên giãy giụa hai cái: “Thả em xuống.”

“Không có cửa.”

Một tay trấn áp sự phản kháng của thiếu niên, Tần tam gia ăn chay một tuần ôm người sải bước lên lầu, chuẩn bị cùng thỏ con nhà mình hảo hảo thảo luận một phen vận động có liên quan đến “Yêu cùng hài hòa”.

—— Chiêu trêu chọc xong liền chạy này, ở trước mặt nam nhân có giá trị vũ lực sau khi khai trai, đã hoàn toàn mất đi hiệu lực.

Những ngày yên bình luôn thoáng qua như nước chảy. Khi thu đông đến, nhiệt độ ở M thành giảm mạnh, thậm chí còn chào đón một trận tuyết đầu mùa hiếm hoi mãi chưa tan.

Tần Chinh đang đứng ở phụ cận cao ốc Thụy Tường đợi ai đó, trong tay còn thập phần không phù hợp với hình tượng mà cầm một ly trà sữa nóng hổi.

Thời gian không chờ đợi ai, biết danh tiếng của mình trong giới và trên mạng sẽ không cách nào duy trì được hai năm. Quý Lam Xuyên vì xây dựng sự nghiệp, liền thay đổi phong cách lười biếng thường ngày. Thế là, cậu bắt đầu cần cù chạy qua chạy lại giữa trường học và văn phòng.

Bình thường còn phải luyện múa đi học, “Văn phòng Vân Lam” của thiếu niên cũng chỉ có thứ bảy chủ nhật mới mở cửa. Bất quá, nhờ sự duy trì của fans cùng sự tò mò của tiểu thư phu nhân trong giới, lúc văn phòng vừa mới khai trương, việc làm ăn liền rất rực rỡ.

Chú trọng chất lượng hơn số lượng, liên tiếp giải quyết xong mấy chuyện phiền toái, thanh danh Quý Lam Xuyên ở trong giới cũng theo nước lên thuyền cao. Chính vì thế, thiếu niên vừa mới bắt đầu sự nghiệp, lại có vẻ so với Tần tam gia trăm công ngàn việc còn bận rộn hơn.

“Tần Chinh!”

Sau một hồi định thần, nam nhân liền nghe được giọng nói quen thuộc của con thỏ con nhà mình. Hắn ngẩng đầu lên, vừa lúc nhìn thấy thiếu niên ở cách đó không xa phất tay với mình.

Gần tết Dương Lịch, mấy ngày nay nhiệt độ hạ thấp, đối phương mặc một chiếc áo khoác lông vũ mềm mại, viền mũ có lông tơ màu trắng làm cho cậu thoạt nhìn đặc biệt đáng yêu.

Ba bước gộp hai mà chạy về phía Tần Chinh, thiếu niên trong lúc nói chuyện thở ra mấy ngụm khói trắng: “Xin lỗi, hôm nay em phải sửa sang lại tư liệu, thật sự quá nhiều việc.”

Không muốn mỗi ngày xử lý việc bắt quỷ trừ tà, Quý Lam Xuyên đang cố gắng mở rộng công việc kinh doanh của mình liên quan đến cục phong thủy. Đáng tiếc chuyện phong thủy vốn đã thấy hiệu quả chậm chạp, vì muốn chuyển đổi, cậu chỉ có thể cân nhắc thêm một chút biện pháp khởi nghiệp, nhanh chóng có thể sinh ra dị tượng hù dọa người.

Càng giống con thỏ.

Nhìn bộ dáng thiếu niên nhảy nhót vội vàng, manh đến trong lòng nhũn ra, Tần Chinh nhét trà sữa trong tay cho đối phương: “Không sao đâu, lần sau nhớ phải đeo găng tay.”

Từ sau khi cùng thiếu niên xác định quan hệ, Tần tam gia trầm mê công việc, liền rất ít khi tăng ca xã giao vào cuối tuần.

“Ngài không phải cũng không đeo sao?”

Hai tay cầm lấy trà sữa, Quý Lam Xuyên không phục mà làm mặt quỷ với đối phương. So với chính mình bọc thành quả bóng, Tần Chinh ăn mặc có thể nói là thập phần đơn bạc, áo khoác dạ dài càng tôn lên bờ vai rộng cùng đôi chân dài của người đàn ông.

“Bởi vì thân thể của tôi so với em khỏe mạnh hơn.” Chỉnh cổ áo lỏng lẻo của thiếu niên, Tần Chinh giơ tay nhéo nhéo khuôn mặt đối phương, “Nghe lời, không được cãi lại.”

Mười lăm tuổi chênh lệch, cho phép nam nhân dễ dàng chuyển đổi qua lại giữa vai trò trưởng bối và người yêu. Mỗi khi không thuyết phục được người khác bằng lý lẽ, Tần Chinh sẽ ngắn ngủi bưng lên cái giá trở về thân phận “Tổng tài ba ba”.

“Ồ.”

Khuôn mặt bị đối phương không nhẹ không nặng nhéo lấy, thanh âm thiếu niên nói chuyện thoáng có chút hàm hồ.

Sau khi nam nhân hài lòng buông mình ra, Quý Lam Xuyên một tay cầm trà sữa, một tay vụng trộm dùng bàn tay nhỏ bé ấm áp để nắm lấy bàn tay to của Tần Chinh.

Mười ngón tay siết chặt, hai người giống như tất cả các cặp tình nhân trên thế giới này, bình thường mà lại ngọt ngào đi trên đường. Sau khi trải qua những ngày thường xuyên chụp ảnh chung bị lộ ra ánh sáng, các paparazzi ở M thành đã lười ngồi xổm chụp lén cặp đôi “Cẩu nam nam” thường tú ân ái này.

Nếu không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, năm sau Tần gia hẳn là sẽ nghênh đón ít nhất hai lần tin vui mới đúng.

“Nghe nói vị Bạch gia kia bị bệnh?” Nhớ tới tin đồn lúc rảnh rỗi nghe được, Quý Lam Xuyên vừa đi theo người đàn ông đến vị trí đỗ xe, vừa uống trà sữa tò mò hỏi.

Trên phố đồn đãi, gần đây trạng thái thân thể của Bạch Hải Vinh càng ngày càng xấu, thậm chí chỉ có thể ở trong bệnh viện nghỉ ngơi điều dưỡng. Người nắm quyền ngã bệnh, giá cổ phiếu Bạch thị dao động rất mạnh, ngay cả Bạch Thời Niên thường chỉ lo nghệ thuật, cũng không thể không đến công ty nhậm chức trấn an lòng người.

Hai tháng nay, Tần Chinh đem Bạch thị chèn ép đúng mực đến rất tốt. Hắn không có một hơi đem Bạch gia đánh tan, mà là thời thời khắc khắc để cho đối phương giẫm lên sợi dây đang trên bờ vực phá sản. Cũng đúng là bởi vì điểm này, rất nhiều truyền thông suy đoán, nguyên nhân Bạch Hải Vinh sinh bệnh hẳn là đổ lên đầu Tần tam gia.

Không có thời gian chú ý đến những tài khoản bịa đặt lung tung kia, Tần Chinh không chút kiêng dè gật đầu: “Ừ, nghe Tần Tử Hành nói, hình như ông ta bị bệnh hết sức nghiêm trọng.”

Tần Tử Hành.

Nghe đến cái tên này, khóe miệng Quý Lam Xuyên lập tức giật giật, đối phương gần đây không biết là đang làm cái trò gì, luôn cố ý vô tình đến lấy lòng mình. Nếu không phải trong mắt Tần Tử Hành không hề có tình yêu, Quý Lam Xuyên sẽ hiểu lầm đối phương muốn một lần nữa theo đuổi “Quý Lam”.

Cũng may loại ân cần đủ mờ mịt này đã dừng lại, nếu không tổng tài ba ba tuyệt đối sẽ không giống như bây giờ mà giếng cổ không sóng.

“Hôn sự của Tần Tử Hành và Bạch Thời Niên…” Đoán chừng đối phương muốn cho “Ba kế” này thổi gió gối đầu, Quý Lam Xuyên vứt bỏ suy đoán không đáng tin cậy trong đầu, nhặt một đề tài mình cảm thấy hứng thú tiếp tục hỏi.

“Sẽ sớm thôi.”

Tuy rằng, rất ít khi quan tâm bát quái trong giới, nhưng Tần Chinh đối với thế cục phán đoán lại có cảm giác nhạy bén nhất, ngoại trừ Bạch Hải Vinh, Bạch gia sẽ không có người khác đi phản đối cửa hôn sự này.

Theo lý mà nói, một lão tướng ở thương hải thăng trầm mấy chục năm, như thế nào cũng sẽ không bởi vì tạm thời xuống dốc mà tức giận đến mức phải nhập viện. Nhớ tới Thiên Đạo xấu xa lại thích gây chuyện kia, Quý Lam Xuyên lấy tay chỉ lên: “Ngài nói đây có phải là 'sức mạnh của cốt truyện' hay không?”

Dù sao chỉ cần có Bạch Hải Vinh ở đây, Tần Tử Hành và Bạch Thời Niên không thể thuận lợi kết hôn như trước đây. Đối với một quyển tiểu thuyết cẩu huyết lấy tình yêu làm chủ mà nói, nhân vật chính công thụ bị phá CP quả thực là kết cục có độc nhất.

“Không dễ nói, Bạch Hải Vinh qua tuổi trung niên, sinh tràng bệnh nặng cũng là bình thường.”

Săn sóc mở cửa xe ra, Tần Chinh dùng ánh mắt ý bảo thiếu niên ngồi vào bên trong trước. Sau khi biết nguyên nhân cái chết của đối phương trước khi xuyên qua, hắn chưa bao giờ lại để thiếu niên ngồi lên ghế phụ nữa.

Quý Lam Xuyên cười chào hỏi chú tài xế, liền ngoan ngoãn lên xe, nhưng lại nghe được bên Tần Chinh truyền đến một trận ho khan không ngừng.

➖➖➖➖➖

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK