Để mặc Đức ở lại nhà với những suy nghĩ ngổn ngang, Hải Anh lấy xe của chồng, vui vẻ đưa hai đứa nhóc đến siêu thị gần nhà.
Cô vốn dĩ không có ý định làm kế toán gì đó, chỉ là tiện miệng nói ra mà thôi. Nhưng ai ngờ thái độ của Đức lại đặc sắc thế chứ, hợp lắm, đã vậy cô biến giả thành thật luôn cho vừa!
Hai đứa nhóc, một người lớn hào hứng đẩy xe vào siêu thị chọn đồ. Hải Anh không biết trong nhà còn những gì nên cô cứ thấy có gì cần liền mua thứ nấy. Tủ lạnh trong nhà rất lớn, có gì không chứa đủ đâu chứ? Cứ mua đi, hiện tại cô có tiền, hơn nữa còn có một ông chồng rất nhiều tiền. Không tiêu cho con, cho mình để nó cho gái bớt hay sao? Quá dại!
Đức Anh và Khải cũng hào hứng dạo quanh, Đức Anh còn nhỏ, lại được yêu chiều nên chọn đủ thứ nó thích. Khải ngược hẳn lại, mặc dù rất thích cái này, cái kia, còn thường xuyên lén nhìn Đức Anh bằng ánh mắt hâm mộ nhưng tuyệt nhiên không chọn lựa hoặc cầm bất kì thứ gì. Thằng bé bảo nó chưa làm ra tiền nên không thể tiêu lung tung, tiền của mẹ Hải Anh lại càng không được dùng bậy. Nếu không.. về nhà nhất định sẽ bị bố cho ăn đòn nát đít!
Hải Anh dỗ dành mãi mới mua được cho nó một món đồ chơi nhỏ. Thằng bé mừng rơn nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra miễn cưỡng, vừa cảm ơn vừa cúi đầu sung sướng vuốt ve món đồ chơi nhỏ. Thêm một lần nữa Hải Anh nghi ngờ khả năng nuôi dạy con cái của người đàn ông đẹp mã kia, có khi nào anh ta hành hạ thằng bé không nhỉ?
"Mẹ Hải Anh đúng là tốt nhất trên đời!" Khải ngồi ghế sau cùng Đức Anh, nhỏ giọng "Mẹ anh cũng không tốt bằng mẹ Hải Anh!"
"Thế mẹ anh đâu?"
"Mẹ anh bỏ đi rồi!" Khải bĩu môi "Bị bố anh đuổi đi đấy! Mẹ ở với chú nào ý, xong bị bố đuổi đi! Lúc ý mẹ còn không mặc quần áo, xấu hổ lắm!"
"Eo ơi kinh thế! Em không thèm cởi chuồng đâu!"
"Nhưng anh vẫn xem được mông em, ha ha ha.."
"Anh Khải là đồ xấu xa!"
"Cho em xem lại mông anh nhé!"
"(ง ͡ʘ ͜ʖ ͡ʘ)ง"
Hải Anh có cảm giác bản thân lại biết thêm vài điều không nên biết! Đám nhóc con này lỡ miệng nhiều chuyện vậy làm cô hơi rén đó nha! Nghĩ tới mấy lần Hải Anh đi đón con, các cô ở lớp nhìn cô bằng ánh mắt kì quái, cô thật sự tò mò, không biết thằng bé nhà mình ra lớp có "lỡ mồm" nói gì không phải không nữa?