• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giọng Bùi Hàn Chu gần trong gang tấc, phảng phất như chùm pháo hoa nhỏ đang nổ tung bên tai, nội tạng như được đốt lên bởi những luồng điện.

Bên tai cô ấm áp, mạch đập rất phối hợp cho phản ứng, tiếng đập rõ ràng kịch liệt.

Cô bọc chăn dùng sức trở mình, vùi hơn phân nửa khuôn mặt vào ổ chăn, liều mạng nói với bản thân phải sắm vai thành nhân vật giả bộ ngủ, dùng sức hít thở áp chế tình cảm, khóe môi lại nhịn không được lặng yên nhếch lên…

Cuối cùng không nhịn được nghẹn cười thành tiếng.

Bùi Hàn Chu:?

Anh nhìn bóng lưng cô một lúc lâu, lúc này mới vươn tay kéo góc chăn xuống, giải cứu gương mặt cô ra.

“Không ngủ cũng đừng giả bộ ngủ, anh biết em nghe thấy được.”

……

Ngày hôm sau, anh còn có công việc nên sớm đã rời đi.

Khi Lâm Lạc Tang rời giường đã hơn 8 giờ, đối mặt với ánh mặt trời tươi mới, cô lười biếng cuộn trên sô pha xem sách hướng dẫn.

Tuy rằng anh không nhấm nháp tác phẩm đắc ý cháo khổ qua của cô nhưng cô ăn xong một chén làm đẹp dưỡng nhan kia thì còn ngoài ý muốn cảm thấy cũng không tệ lắm.

Năng lực học tập của cô rất mạnh, lòng hiếu thắng cũng bị kích thích, tính toán nhất định phải làm một món đồ ngọt thành công khiến ông xã mình lau mắt mà nhìn.

Sau khi vơ vét sách hướng dẫn ở 《 Sổ ghi chép trồng cỏ 》, ánh mắt cô tập trung ổn định vào chiếc bánh pudding caramel và mousse chocolate.

Đầu tiên cho đường cát vào trong nước, đun đến khi trạng thái caramel sánh lại thì đổ vào trong khuôn đúc. Rồi sau đó làm lớp pudding. Sau khi trộn đều trứng, lòng đỏ trứng và đường cát thì đổ sữa trên lửa nhỏ và rây. Cuối cùng lại dùng sữa chua thêm dầu bắp chờ làm lớp bánh, tắm ở nhiệt độ nước là 140 độ trong 60 phút là bánh caramen pudding đã hoàn thành.

Lần thứ ba cô đã có thể làm được hiệu quả rất tốt, dần dần lên tay, lại thu phục chocolate mousse.

Cuối cùng cất vào hộp bánh ngọt mang theo đi ra ngoài.

Bé chuột bạch đầu tiên của cô là Nhạc Huy.

Quản lý Nhạc thấy cô hai xách cái hộp lên xe thì lập tức đắc ý tiến tới góp mặt, vừa nhận lấy vừa nói: “Em nói em đi làm là đi làm, còn tặng hai bọn anh quà gì thế?”

Lâm Lạc Tang: “……”

Sau đó, vào lúc cô xem các video huấn luyện gần đây của các thực tập sinh thì Nhạc Huy và Tiểu Noãn lấy nĩa ra nhấm nháp điểm tâm ngọt của cô.

Mọi người đều làm việc riêng của mình, Lâm Lạc Tang say sưa với điện thoại một lát, lúc này mới giống như vô tình chuyển sang Nhạc Huy: “Ăn ngon không?”

Nhạc Huy lúc này mới phản ứng lại, gật đầu: “Cũng không tệ lắm, em mua tiệm nào vậy?”

“Tự em làm đó.” Cô nói.

Nhạc Huy lập tức bị sặc, che miệng lại ho khan vài tiếng, mở ra hoàn toàn nắp hộp bánh, tỉ mỉ tán thưởng tứ phía một lần: “Thật hay giả, em học làm đồ ngọt khi nào vậy?”

Lâm Lạc Tang nghĩ ngợi: “Ba giờ trước.”

Nhạc Huy yên lặng buông chiếc nĩa trong tay xuống: “…… Vậy thật sự có thể ăn sao? Em sẽ không thả hooc môn kích thích cấp tốc gì ở ở bên trong đó chứ?”

“Em chuẩn bị làm cho chồng em ăn,” Lâm Lạc Tang đỡ trán nhẹ nhàng hỏi, “Anh cảm thấy sao?”

Nhạc Huy lại cầm lấy nĩa chọc một miếng: “Vậy không thành vấn đề, ha ha, cũng coi như em có lương tâm, biết cho bọn anh đầu tiên.”

“Không phải đâu anh Huy,” Tiểu Noãn nói với vẻ bùn nhão không thể trát tường, “Cái này anh còn nhìn không ra sao, là Tang Tang không xác định được mình làm ăn có ngon hay không, ăn ngon thì làm cho tổng giám đốc Bùi, không thể ăn thì mình anh đơn độc chịu khổ được rồi.”

Nhạc Huy im lặng một hồi, cắn miếng bánh cuối cùng vào trong miệng giận dữ vang dội rồi nhìn về phía Lâm Lạc Tang: “Mấy người kết hôn bọn em đều thật sự quá đáng đó nha.”

Tiểu Noãn lắc đầu: “Anh Huy, anh hùng không hỏi xuất xứ, có cái gì cho anh ăn đã không tệ lắm rồi.”

Sau đấy, Lâm Lạc Tang xuống xe và lại đến Đinh Thành quen thuộc.

Sau khi chấm dứt trận thi đấu ngày hôm qua, cuộc bỏ phiếu trực tuyến kết thúc vào ngày hôm nay, yêu cầu công bố danh sách thực tập sinh top 30 vào top 20.

Mà sau khi xác định được top 20, bọn họ sắp sửa chào đón trận thi đấu cuối cùng.


Từ hai mươi thực tập sinh lấy ra nhóm bảy người cuối cùng.

Chẳng phải mỗi tuần đều sẽ thi đấu, hoá ra thời gian không quá khẩn trương, các thực tập sinh sẽ tiến hành một ít hoạt động tuyên truyền cho tài trợ theo đợt hoặc là quay chụp quảng cáo có liên quan.

Nhưng mỗi tuần họ đều sẽ có nhiệm vụ, cũng sẽ có các cuộc kiểm tra lộ diện tương ứng, khán giả có thể lấy cái này để tiến hành bỏ phiếu và pick thực tập sinh mình thích.

Các thực tập sinh cũng đã học được rất nhiều trong mấy tháng qua, cũng trưởng thành rất nhiều, từ lúc bắt đầu bị tịch thu điện thoại và huấn luyện cường độ cao tra tấn, đến bây giờ không buông bỏ.

Quá trình thay đổi ước mơ thành thực tế luôn tàn nhẫn và ngây thơ.

Lúc Lâm Lạc Tang lên lầu, rất nhiều căn phòng đều đang chuẩn bị thu thập bài phỏng vấn cuối cùng, có thể là có MV kết thúc hồi ức cùng với ca khúc chủ đề rất dễ dàng khiến cho các thực tập sinh đỏ hốc mắt, trong phòng truyền đến tiếng khóc áp lực, cùng với ước hẹn an ủi lẫn nhau.

Cô điều chỉnh nhạc trong đại sảnh, đôi mắt của các thực tập sinh tiến hành xong phỏng vấn trước đã hoe mắt, theo trình tự tiến vào.

Công bố danh sách top hai mươi còn khó khăn hơn xem MV thúc giục nước mắt.

Cô công bố xong thứ hạng trong tiếng khóc nức nở lặng lẽ, mười chín người đầu tiên theo trình tự từ thấp đến cao, người thứ hai mươi là vị trí nguy hiểm nhất nên công bố cuối cùng.

May mắn, thỏa mãn, mất mát, sụp đổ, đủ loại cảm xúc của các thực tập sinh đan xen qua lại, ai cũng không thể đứng ngoài cuộc.

Nhưng mọi người khóc trong chốc lát, tất cả cảm xúc được trút ra thì lại bị thực tập sinh nào đó nói tướng thanh chọc cười, bầu không khí lại tốt lên lần nữa.

Dù sao cũng chỉ là một trận thi đấu, bọn họ nhớ kỹ cố vấn đã từng nói đường đời còn dài.

Vòng loại trừ luôn tàn nhẫn lại khiến người ta cảm động, Lâm Lạc Tang đứng ở rìa sân khấu cũng có rất nhiều cảm xúc.

Mấy tháng qua, đương nhiên cô thu hoạch không chỉ là độ phổ biến và vây quanh với tư cách là cố vấn.

Nhìn bọn họ lòng mang giấc mơ tử chiến đến cùng, cô cũng thu hồi được rất nhiều trái tim ban đầu.

Lúc sắp tan cuộc, đến phiên cô phát biểu.

Lâm Lạc Tang giơ microphone lên, lên tiếng dưới cái nhìn chăm chú của các thực tập sinh: “Đây hẳn là lần cuối cùng tôi đứng ở nơi này tuyên bố, lần sau sẽ là trên sân khấu của trận chung kết debut.”

“Tôi cảm thấy không cần đối đãi khác nhau, ví dụ như thăng hạng tôi nên nói gì, không thăng hạng nên cái gì, điều tôi muốn nói với tất cả các em đều giống nhau…”

“Bất luận kết quả có thế nào,” cô đối với ánh mắt chờ mong của họ, “Đừng phủ định bản thân, đừng vứt bỏ phẩm chất tốt đẹp, đừng quên nơi ban đầu mình muốn đến.”

Các thực tập sinh không vỗ tay nhưng nặng nề gật đầu với cô.

Lúc rời đi, Lâm Lạc Tang ngoài ý muốn bị một giọng nữ gọi lại: “Cô ơi!”

Cô quay đầu lại, là thật lâu không gặp nhưng lại rất quen thuộc Thời Sơ Nhiên.

Thật lâu trước đây Thời Sơ Nhiên vẫn là cô bé sẽ tránh ở phòng luyện tập lén khóc nhưng mấy tháng nay hình như đã thoát thai hoán cốt, nhảy múa càng ngày càng tốt, nỗ lực và thông minh, càng quan trọng hơn là tính cách đã sáng sủa hơn rất nhiều, trò chuyện giết thì giờ cũng đặc biệt thẳng thắn, hoàn toàn không hề để ý cái gọi là “chiều cao tiêu chuẩn của nhóm nhạc nữ”. Khi có người nghi ngờ thì Thời Sơ Nhiên sẽ cười dùng câu nói kia của Lâm Lạc Tang dỗi lại: “Dựa theo lời cậu nói, tôi không đủ đến cái gọi là tiêu chuẩn còn có thể đứng ở vị debut, nói chung là mọi người quả thật rất tán thành thực lực của tôi đi.”

Lâm Lạc Tang nghĩ vậy, Thời Sơ Nhiên cũng mở miệng: “Thật sự rất cảm ơn cô, cô giáo.”

“Trước kia em chỉ là một người bình thường nhất trong lớp D, sợ hãi bị cười nhạo cho nên phong bế bản thân không muốn để lộ ra ngoài. Buổi tối hôm đó lời cô nói, đối với cô mà nói có lẽ chỉ là một phần trăm thuận miệng an ủi, mỗi một thực tập sinh đều có thể có được, nhưng thật sự đối với em đã có tác dụng cổ vũ rất lớn.”

“Là khi đó, em bỗng nhiên cảm thấy mình quá nhát gan, hào phóng thể hiện không có gì mất mặt, sau đó lúc bắt đầu cạnh tranh thì thử đi tranh thủ, cho dù thất bại cũng nói với bản thân đừng nhụt chí, chờ cơ hội tiếp theo…… Cứ như vậy, có thể là ông trời cuối cùng cũng không nhìn được nữa, em bắt đầu có được vị trí Center trên sân khấu, có fan cổ vũ, có nhiều bạn hơn.”

“Cảm ơn cô khiến em khắc phục tâm ma của mình, sau khi mở ra, thế giới thật sự tốt đẹp lên nhiều.”

Sau khi nghe xong, Lâm Lạc Tang cười cười, nói đúng sự thật: “Tôi chỉ là chất xúc tác mà thôi, càng quan trọng hơn là nỗ lực của chính em mới khiến em làm được những cái đó.”

Hai người lại nói vài câu, lúc Lâm Lạc Tang đứng ở cầu thang chuẩn bị đi xuống dưới thì bỗng nhiên lại nghe thấy Thời Sơ Nhiên lớn tiếng kêu:

“Cô ơi, nếu có thể debut ở vị trí Center, em nhất định sẽ cảm ơn cô trước mặt hàng nghìn người!”

Từ đã từng quanh quẩn một chỗ trong top mấy mươi, đến bây giờ ổn định ở top 3 vị trí ra mắt, Thời Sơ Nhiên nghĩ có lẽ chính Lâm Lạc Tang cũng không rõ ràng lắm ý nghĩa của bản thân với cô ấy, nhưng cô ấy biết.

Là người thầy tốt, là ngọn đèn sáng, càng là lòng tin.

Lâm Lạc Tang đứng ở cầu thang không khỏi bật cười, nghĩ người ta debut đều trọng điểm cảm ơn fan hâm mộ, cô – một cố vấn ở phía sau màn thế mà cũng có cơ hội cảm ơn trắng trợn này.

“Được,” cô cong mắt, “Vậy chờ em để cố vấn tôi đây được nổi bật.”

*

Các thực tập sinh tiếp tục cống hiến hết mình cho buổi tập kín căng thẳng, Lâm Lạc Tang cũng về đến nhà tiếp tục hoạt động âm nhạc cho album thứ hai.

Vừa làm đã qua một buổi chiều, vào buổi tối, cô nhận được tin nhắn của Thịnh Thiên Dạ: 【 Ba thiếu một, chơi game, mau tới đây. 】

Lâm Lạc Tang đã gửi cái dấu chấm hỏi qua đó: 【 Chơi cái gì? 】

Thịnh Thiên Dạ: 【 Pubg. 】

Lâm Lạc Tang thẳng thắn nói: 【 Tớ không biết chơi. 】

【 Không sao đâu, Ninh Ninh cũng không biết, chị dạy mấy cưng. 】 Thịnh Thiên Dạ thấy cô còn đang do dự thì nói, 【 Tớ mới vừa đóng máy, muốn nghỉ ngơi chơi lớn một trận, cậu cũng không bên tớ sao? 】

Lâm Lạc Tang vừa lúc muốn nghỉ ngơi nên xoa cổ nói: 【 Được thôi. 】

Download phần mềm, sau khi đăng nhập vào phòng game, Lâm Lạc Tang nhìn ba nhân vật nữ thì mở mic đặt câu hỏi: “Không phải ba thiếu một sao, bây giờ không phải chỉ có ba người chúng ta thôi sao?”

Thịnh Thiên Dạ trả lời vô cùng thản nhiên: “Đúng vậy, sau khi cậu đến thì không phải ba thiếu một sao?”

Lâm Lạc Tang: “……”

Thịnh Thiên Dạ: “Thật sự không được, vậy cậu kéo người vào đi.”

Lâm Lạc Tang nói: “Các cậu không kéo được sao?”

Kỷ Ninh lúc này cuối cùng cũng mở mic nói: “Vừa rồi Phó Tu có vào, cậu ấy đã đá Phó Tu.”

Lâm Lạc Tang:?

“Được chưa nào các bạn, kéo không được thì chúng ta cứ ba đánh bốn, cũng không phải không được.” Thịnh Thiên Dạ nói được dứt khoát lưu loát, nói năng có phần nắm chắc.

Lâm Lạc Tang nghĩ đến gì đấy thì hỏi cô ấy: “Cậu đã từng chơi ba đánh bốn chưa?”

“Mấy trận đầu tiên tớ đều là ba chọi bốn, có đôi khi còn một chọi bốn nữa kìa.”

Nghe Thịnh Thiên Dạ nói xong, Lâm Lạc Tang nhấn vào danh sách chiến tích của cô ấy, sau khi nhìn một lát mới buồn bã nói: “Vẫn là để tớ kéo thêm một người đi.”

Thịnh Thiên Dạ nghẹn vài giây: “Cậu có ý gì?”

Cô đã đăng lên vòng bạn bè, La Tấn nô nức tấp nập báo danh sau 30 giây, cô xóa vòng bạn bè thêm La Tấn vào.

La Tấn vốn đang kêu gào “Mang các chị em ăn gà mang các chị em bay”, giây tiếp theo phát hiện Thịnh Thiên Dạ đang dạy hai cái tay mơ làm sao nổ súng, sau khi im lặng một lát thì nhận rõ hiện thực: “…… Anh hối hận.”

Mấy trận kế tiếp, bọn họ chơi vô cùng gập ghềnh, có đôi khi chém giết thảm thiết toàn quân bị diệt, có đôi khi lại có thể thuận lợi ăn gà.

Bùi Hàn Chu vừa về đến nhà đã nghe thấy tiếng kêu cứu kịch liệt vang lên trong phòng khách…

“Anh trai, cứu em nhanh lên, cứu em với anh trai!”

Anh híp mắt, bước nhanh đi vào phòng khách, quả nhiên phát hiện Lâm Lạc Tang đang chơi game.

La Tấn đã từng nói với anh điều vui sướng nhất khi dắt em gái chơi game chính là nghe người ta gọi là anh trai.

Khó thể tưởng tượng có một ngày Lâm Lạc Tang cũng sẽ thân mật gọi người ta như vậy, anh nhíu mày lại nhanh chóng đi đến bên cạnh cô, kéo xuống một bên tai nghe của cô rồi chất vấn: “Ai là anh trai em?”

“Thịnh Thiên Dạ,” cô vừa nhúc nhích đến sau bức tường vừa nhanh chóng trả lời anh, “ID của Thịnh Thiên Dạ là anh trai.”

Bùi Hàn Chu: “……”

Đáng tiếc Lâm Lạc Tang cuối cùng không thể chờ được “anh trai” tiến đến cứu viện, lúc song song đi đời nhà ma với Kỷ Ninh, cô chân thành kiến nghị: “Không bằng cậu vẫn nên trở về quay show tạp kỹ yêu đương đi, Ninh.”

Kỷ Ninh: “……”

“Cũng đã quay xong 500 năm rồi,” Kỷ Ninh nói, “Tớ bắn không tốt sao, tớ còn bắn chết ba người.”

Đối diện Thịnh Thiên Dạ nói: “Hai cậu kẻ tám lạng người nửa cân, đừng so với nhóm nhãi con.”

Đối với Thịnh Thiên Dạ than thở, La Tấn cũng nhịn không được nói chen vào: “Cô giáo Thịnh, cô cũng không khá hơn là bao.”

Bùi Hàn Chu nhạy bén nghe được giọng nói trong tai nghe cô nên trầm giọng hỏi: “La Tấn cũng ở đấy?”

Lâm Lạc Tang gật đầu: “Lúc ấy thiếu người nên kéo anh ấy vào.”

“Vậy sao không gọi anh?”

“Không phải anh bận sao,” Lâm Lạc Tang nói, “Cả người La Tấn…… dáng vẻ trông rất nhàn.”

La Tấn nghe lời này làm sao cũng đặc biệt giống khinh rẻ: “Chị dâu sao em có thể nói như vậy? Phai mờ đi sự cần mẫn khổ nhọc của anh trên cương vị khiến anh rất đau lòng ấy??”

Bùi Hàn Chu hé môi đang muốn nói chuyện thì bị Lâm Lạc Tang che miệng lại: “Anh đừng diss anh ấy, lỡ như đến lúc đó anh ấy không dẫn theo tụi em chơi game, em đến chỗ nào tìm người?”

Bùi Hàn Chu cụp mắt, nói chắc như đinh đóng cột: “Anh dẫn em.”

Lâm Lạc Tang ồn ào: “Anh biết bắn à?”

Một câu “Không ngờ anh lại toàn năng như vậy” còn chưa nói thành lời, cô nghe thấy anh trấn định đáp lại: “Không biết.”

Lâm Lạc Tang: “……”

Sau một lúc lâu nhìn chằm chằm Bùi Hàn Chu không lời gì để nói, Lâm Lạc Tang đột nhiên nhớ tới mình có việc phải làm nên mở mic ra thông báo đồng đội nói mình offline trước, Thịnh Thiên Dạ nói được, cũng nói hẹn hai ngày nữa.

Sau khi rời khỏi trò chơi, cô đứng dậy đến phòng bếp.

Bùi Hàn Chu vốn dĩ đang xem tin tức, đột nhiên nghe thấy phòng bếp truyền đến tiếng khua gõ, không khỏi nghĩ đến cô hoàn thành những tác phẩm nghệ thuật ở phòng bếp, cuối cùng vẫn không yên tâm tiến đến tìm tòi thực hư.

Còn chưa kịp tìm được gì thì bị cô đẩy đi ra ngoài: “Anh đừng tiến vào, ảnh hưởng đến sự phát huy của em.”

Bùi Hàn Chu hơi suy tư sau đó khuyên can: “Em muốn ăn cái gì đều có thể mua, đừng làm chuyện sẽ uy hiếp sinh mệnh.”

Lâm Lạc Tang:?

“Anh có thể lưu giữ một sợi tín nhiệm với vợ mình hay không?” Cô huơ huơ cái muôi vớt trong tay, “Đến cùng là cái gì khiến anh bền bỉ cảm thấy em sẽ nổ tung phòng bếp? Hôm nay em thật sự cần phải làm anh mở rộng tầm mắt, Bùi Hàn Chu.”

Anh thấy ánh mắt kiên định của cô thì chỉ phải thỏa hiệp rời khỏi.

Đang lúc Lâm Lạc Tang đưa đồ vào lò nướng thì phát hiện anh đang đứng trước ngăn tủ trong phòng khách kiểm tra gì đó: “Anh đang làm gì thế?”

Bùi Hàn Chu: “Kiểm tra bình chữa cháy trong nhà và thuốc trị bỏng một chút.”

“……”

Hai giờ sau, hai món đồ ngọt đã được làm xong, cô bày ra bàu sau đó chuyển đến trước mặt Bùi Hàn Chu rồi nhướng mày: “Anh ăn đi.”

Anh hơi khựng lại: “…… Cho anh?”

“Đúng vậy,” cô trịnh trọng đặt chiếc nĩa vào lòng bàn tay anh, “Em sẽ khiến anh biết cái gì gọi là lễ độ, lau mắt mà nhìn.”

Anh dường như đã phải đấu tranh tâm lý rất lớn, lúc này mới dùng nĩa cắt một miếng đưa vào trong miệng. Lâm Lạc Tang quan sát những thay đổi biểu cảm vi diệu trên khuôn mặt anh suy đoán lúc này hẳn là đúng rồi.

Ăn pudding, Bùi Hàn Chu lại nếm mousse chocolate, trầm ngâm sau một lúc lâu mới hỏi cô: “Em báo danh học?”

“Tự mình nghiên cứu,” cô khiêm tốn đắc ý trình bày, “Ngày hôm qua cháo khổ qua thật ra cũng ổn, là do anh không nếm thử.”

“Cho nên em thêm khổ qua vào đồ ngọt,” cô chỉ hai món trước mặt anh, “Thế nào, bánh pudding khổ qua và mousse chocolate khổ qua đều không tệ chứ?”

Bùi Hàn Chu:……?

Nhìn thấy anh cau mày, cô được như ý cười hai tiếng, “Lừa anh thôi, không có khổ qua, ngọt như vậy sao có thể bỏ thêm khổ qua.”

Bùi Hàn Chu không nói nữa, chỉ cụp mắt vẫn ăn vài miếng, lúc này mới nói: “Hương vị quả thật cũng không tệ lắm nhưng hơi chát.”

“Chát? Vì sao?” Cô lập tức trúng chiêu, thò lại gần chóp mũi hít hít, “Cho em nếm một chút.”

Anh làm bộ làm tịch múc một lớp cho cô, cô nâng cằm về phía trước, đột nhiên, khóe môi lại bị anh chặn lại hôn một cái.

“Lừa em,” anh cười như không cười, đuôi mắt hơi cong nhìn về phía cặp mắt hơi luống cuống của cô rồi thấp giọng nói, “Không chát, ngọt như vậy sao có thể chát.”

Ý thức được anh vậy mà lại dùng chiêu của cô chơi đùa cô, Lâm Lạc Tang lập tức giận không thể át, đứng lên muốn vớ gối đầu đánh anh: “Cái ông này vì chiếm ưu thế còn có lương tri không??”

“Không có,” anh lễ phép đáp, “Anh trước nay đều không có thứ lương tri này.”

“……”

Sau khi đấu trí đấu dũng đại chiến 300 hiệp với Bùi Hàn Chu, ngày hôm sau, Lâm Lạc Tang kéo lê thân hình mỏi mệt trên đường đến chăm nom thực tập sinh.

Phần lớn trình độ của thực tập sinh top 20 cũng không tệ lắm, dạy tương đối nhẹ nhàng, các cô ấy tiếp thu cũng mau lắm.

Sau khi lên lớp xong, Lâm Lạc Tang lại đến phòng luyện tập của mình để luyện vũ đạo viết bài hát, nếu có thực tập sinh có vấn đề muốn hỏi cô thì trực tiếp gõ cửa vào là được.

Không còn nhiều thời gian nữa là đến trận chung kết, vì không để lại tiếc nuối cho mọi người, mấy ngày nay cô vẫn luôn túc trực ở phòng luyện tập gần đó để hướng dẫn kịp thời nhất cho mọi người.

Sau mười ngày, trận công diễn chung kết chính thức mở màn, phòng phát sóng trực tiếp càng chật ních người, một phần là vì cô mà đến, một phần khác là muốn thấy quá trình ra đời của một thế hệ nhóm nữ mới.

Đêm nay tổng cộng có bốn buổi biểu diễn sân khấu, kèm theo một vài số phim ngắn thuộc nhiều thể loại hồi tưởng, nửa giờ cuối cùng trực tiếp dùng để công bố vị trí ra mắt của từng người một, chặt chẽ và đặc sắc.

Top 20 cũng có mười người là học trò dưới trướng Lâm Lạc Tang, ngay cả tổ đạo diễn cũng trêu ghẹo cô rằng dù chọn như thế nào thì vị trí debut cũng có một nửa tỷ lệ đều là học trò của cô, danh hiệu “người hướng dẫn tối ưu” kia cô lấy cái chắc rồi.

Lúc ấy tâm tư của cô có hơi lơ lửng, tùy ý trả lời hai tiếng, đang xem thứ hạng của Thời Sơ Nhiên.

Cô cảm thấy Thời Sơ Nhiên có thể đứng ở vị trí Center, bất luận là nỗ lực trình diễn trên sân khấu hay là sức mạnh và vẻ đẹp của vũ đạo hoặc hát nhảy ổn định, Thời Sơ Nhiên đều có thể biểu hiện rất khá, hơn nữa sau khi có ý thức tự mình thay đổi, khí chất của Thời Sơ Nhiên cũng được cải thiện rất nhiều.

Chẳng mấy chốc, các thực tập sinh bắt đầu lên sân khấu đầu tiên, Thời Sơ Nhiên có tỉ lệ dáng người tốt, sau khi thuần thục khống chế giày cao gót thì không nhìn ra khuyết điểm về chiều cao, ngược lại bởi vì khung xương nhỏ nên có vẻ ăn ảnh hơn.

Ánh mắt của Lâm Lạc Tang không có vấn đề.

Dù Thời Sơ Nhiên không biểu diễn ở vị trí Center cho trận này nhưng sau khi sân khấu kết thúc, số lượng vote của người qua đường cho cô ấy tăng vọt, hơn nữa fan nỗ lực, cô ấy nhanh chóng từ hạng ba vọt tới hạng nhất.

Tuy rằng sân khấu thứ hai có học viên mới được ủng hộ thay thế được vị trí thứ nhất trên bảng xếp hạng nhưng Thời Sơ Nhiên vẫn ổn định ở top 2, bất luận tính như thế nào cũng có thể debut.

Sau màn trình diễn của hai mươi thực tập sinh chia làm ba tổ kết thúc, mọi người lại cùng nhau lên sân khấu hát ca khúc chủ đề do Lâm Lạc Tang viết và bài hát tuyên truyền xuyên suốt, lúc này ê-kíp chương trình mới thả ra một ít tuyển tập ngoài lề cùng phỏng vấn tuyển tập, khán giả xem, hậu trường cũng đang khẩn trương thống kê số phiếu.

Càng tới gần thời điểm công bố số phiếu thì số phiếu càng tăng nhiều, bởi vì fan các nhà đều thả ra phiếu ẩn giấu, muốn đưa idol mình ra mắt. Vốn dĩ loại gameshow này ít nhiều đều sẽ có ẩn tình, còn có show tạp kỹ bởi vì tình huống ra mắt và thực tế kém quá nhiều mà bị mọi người trêu chọc là nhóm rút thăm.

Nhưng với tư cách là người đầu tư và nhà chế tác Lâm Lạc Tang từ chối chuyện mờ ám này, cô yêu cầu số phiếu hậu trường hoàn toàn minh bạch, không thể có bất luận sơ sẩy gì, phải bảo đảm mỗi người trong nhóm đều là do khán giả tuyển chọn. Như vậy nhóm nữ mới chân thật, cũng có năng lượng sinh mệnh.

Khi công bố phiếu ở hậu trường, đạo diễn nói với cô: “Ý tứ của em là bảy người đầu tiên được khán giả bầu đều phải ra mắt ư?”

“Đương nhiên ạ,” cô không rõ, “Cái này còn có cái gì dị nghị sao?”

“Đương nhiên là có, bây giờ em được khán giả bầu chọn ở hạng sáu, vậy em muốn debut không?”

“……”

Cô cúi đầu xem, cũng không biết là khán giả nào mù quáng xem náo nhiệt, rõ ràng phòng phát sóng trực tiếp đã thay đổi màu sắc của bảy vị trí debut đầu tiên ở bảng xếp hạng. Bên cạnh chân dung cô còn có huy chương cố vấn, kết quả này cũng có thể đưa cô đến thứ sáu.

Đạo diễn chấp hành cười: “Tang à, em bảo mấy fan của em đừng vote nữa, có tiền mua album thì sướng biết mấy.”

“Fan em không có vote đâu,” Lâm Lạc Tang nói, “Nhiều lắm là tài khoản bình thường bình chọn, sẽ không mua thứ hạng cho em đâu.”

Nhân viên công tác trước máy tính nói: “Lượng bầu chọn của Tang Tang rất đều đều, là khán giả thích cô ấy nên luôn tự bình chọn cho cô ấy, không phải kiểu từng đợt từng đợt của fan.”

“Quả nhiên không nên bỏ qua con đường nhân duyên của em,” Đạo diễn chấp hành nhìn Lâm Lạc Tang rồi cười nói, “Anh đánh giá nếu fan của em thật sự tham dự, hot search đêm nay sẽ là # Lâm Lạc Tang Kế hoạch bồi dưỡng phát triển ra mắt lại ở vị trí Center #.”

May mắn, sau khi khán giả biểu đạt tình yêu thì không tiếp tục quấy rối nữa, ổn định Lâm Lạc Tang ở vị trí thứ 8 sẽ không debut, dù cho trước sau ào ào vũ bão làm sao lộn xộn thì Lâm Lạc Tang cũng sẽ trở lại vị trí trước tiên.

Nhạc Huy cười gần chết: “Hoá ra xuất sắc nhất đêm nay không phải là các nhà battle, mà là em – người đã ra mắt với tư cách là cố vấn ổn định ở hạng tám!”

Để cho thần bí, năm phút sau bảng xếp hạng ủng hộ để trống, đều vẽ hình mosaic lên tất cả thực tập sinh, chỉ có thể nhìn thấy mọi người di chuyển qua lại và không biết đứng ở vị trí ra mắt rốt cuộc là ai.

Trong nửa giờ vàng cuối cùng, fan hâm mộ của các nhà dốc hết tất cả vốn liếng, cổng bầu chọn đóng cửa.

Ngay cả Lâm Lạc Tang cũng không biết cuối cùng được ra mắt là người nào, bảy tấm thẻ dựa theo trình tự được bàn giao đến lòng bàn tay cô, cô bắt đầu công bố.

Không có nhiều sự khác biệt so với những gì cô dự đoán, học trò dưới trướng cô có bốn người debut, cố vấn còn lại mỗi người một học trò, Lưu Bình không có.

Thời Sơ Nhiên xếp hạng nhất, ra mắt ở vị trí C.

Tên nhóm là S7, đối lập với thế hệ Seven trước.

Thi đấu đến hồi kết thúc, bất luận có được ra mắt hay không mà nói đối với thực tập sinh đều là tài nguyên rất lớn, huống hồ lấy mức độ nổi tiếng của chương trình, hôm nay không ra mắt trong số bảy người thì sau này cũng có thể chạm vào cơ hội khác.

Ngoại trừ mặt Lưu Bình rất thối thì những người còn lại đều đang chúc mừng nhau, những thực tập sinh bị loại tề tụ ở một bên sân khấu, vì đồng đội được ra mắt vung tay hét to.

Lâm Lạc Tang vốn dĩ cũng quên mất một sự kiện nào đó, mãi cho đến khi Thời Sơ Nhiên nhận lấy microphone, không tiếp tục sử dụng khuôn mẫu “Cảm ơn ba mẹ các fan thầy cô nhân viên công tác công ty” của các thực tập sinh trước, chỉ nói với Lâm Lạc Tang bằng đôi mắt ngấn lệ:

“Trước nay em không cảm thấy em có thể được ra mắt, cũng cảm thấy em không có tư chết để được nhìn thấy. Nhưng ngày hôm đó lúc em một mình vụng trộm luyện tập, cô giáo lại phát hiện ra em, hơn nữa nói với em debut không có quy tắc cố định nào, bảo em cố gắng luyện tập. Khi đó em đã suy nghĩ, cô giáo đã có thành tựu cao như vậy nhưng vẫn một mình luyện tập đến đêm khuya, không chê phiền lụy mà an ủi thực tập sinh xảy ra vấn đề trong lòng, mỗi một phút đối với cô đều quý giá như vậy, em tuyệt đối không thể lãng phí thời gian của cô.”

“Em làm được rồi,” Thời Sơ Nhiên nói, “Em không có cô phụ mỗi một câu nói của cô.”

“Em đều rất biết ơn mọi người nhưng cô là người ảnh hưởng đến quỹ đạo cuộc đời em, nếu không có dịu dàng ngày đó của cô, có lẽ em đã tự mình từ bỏ. Tuy rằng chỉ là ghi hình một show tạp kỹ nhưng cô thật lòng thật dạ đối đãi với chúng em, chưa từng có qua loa có lệ,” Thời Sơ Nhiên cúi người thật sâu với cô, “Em cũng lấy thân phận nhóm trưởng bảo đảm, nhất định cẩn tuân tất cả lời dạy bảo của cô, mỗi một sân khấu đều dốc hết toàn lực như sân khấu cuối cùng.”

Cô ấy nói: “Cô là quy tắc của chúng em, cũng là điểm mấu chốt của bọn em.”

Ngày đó, hơn phân nửa hot search đều bị 《 Kế hoạch bồi dưỡng phát triển 2》 nhận thầu, giống như hơn phân nửa nhóm đều bị Lâm Lạc Tang nhận thầu, top 10 nhìn đi nhìn lại đều đủ loại từ ngữ.

Weibo official của Kế hoạch bồi dưỡng phát triển cũng nhanh chóng làm tổng kết siêu dài, cũng công bố “Người hướng dẫn tối ưu” có nhiều học sinh dưới cờ được ra mắt và “Cố vấn Bá Nhạc” có học sinh ra mắt ở vị trí Center đều do một mình Lâm Lạc Tang hái được.

Tổng kết siêu dài có liên quan đến tổng kết hot search, nhấp vào tổng kết sân khấu, tổng kết lớn ngoài lề, còn có tổng kết tăng fan.

Phía dưới lập tức làm sáng tỏ: 【 Không chặt chẽ cẩn thân, hạng mục cuối cùng phải là “thực tập sinh” có được nhiều fan nhất. Nếu không tính thực tập sinh, tăng fan nhiều nhất chính là Lâm Lạc Tang, tăng hơn 10 triệu, chỗ tôi có ảnh, mọi người cảm thụ một chút. 】

Thực tập sinh tăng fan nhiều nhất cũng mới chừng 6 triệu mà Lâm Lạc Tang với tư cách là cố vấn xuất hiện không đúng giờ, cũng dưới tình huống không có show tạp kỹ khác thu hoạch thêm 4 triệu.

Phía dưới Weibo khác cũng có thể nhìn thấy đủ loại bình luận có quan hệ với Lâm Lạc Tang xuất hiện:

【 Em gái Sơ Nhiên nói hay quá đi, Tang Tang còn không phải là quy tắc và điểm mấu chốt trong giới giải trí sao T-T】

【 Một show tạp kỹ bồi dưỡng quay chung quanh thực tập sinh, hút fan nhiều nhất lại là cố vấn, bởi vậy có thể thấy được người nghiêm túc làm việc nhất định sẽ được phát hiện. Các bạn có phát hiện không, các thực tập sinh khác kêu cố vấn khác đều là cả tên lẫn họ nhưng chỉ có lúc đến phiên cô mới kêu cô là cố vấn Tang Tang, rất có thể nhìn ra sự khác biệt, các thực tập sinh đều thật lòng thích cô. 】

【 Mặc dù thế, mị còn cảm thấy Lâm Lạc Tang ở vị trí thứ tám thật buồn cười ha. 】

【 Tôi cũng cảm thấy Lâm Lạc Tang làm không tệ trong đợt này, nhưng nhóm đi đến nơi này còn chưa kết thúc, mọi người đừng cảm động quá sớm, các người quên Seven hoạt động nát nhừ ở thời kỳ sao ư? Sống sờ sờ kéo sụp cái nhóm kia. Lâm Lạc Tang rốt cuộc có nghiêm túc làm việc hay không phải xem sự phát triển tiếp theo của nhóm nữ này, hy vọng đừng trở thành thất vọng thứ hai, nếu không mùa ba của chương trình này tôi sẽ không xem. 】

Nhìn đến đây, Lâm Lạc Tang cũng âm thầm gật đầu.

Thật ra đến bây giờ mới là bắt đầu, cô nhất định sẽ cố gắng đưa S7 hoạt động, không cho bi kịch của Phi Yên và Seven tái diễn lần thứ hai.

*

Sau khi《 Kế hoạch bồi dưỡng phát triển 》được ghi hình xong, Lâm Lạc Tang vừa sắp xếp bước phát triển tiếp theo của S7  vừa đẩy lui tất cả lịch trình, chuyên tâm ở nhà cân nhắc album thứ hai.

Gần năm tháng sau, nhóm S7 cũng thuận lợi online lên sóng xong xuôi. Sự gắn kết của các thành viên ngày càng bền chặt hơn, nhóm đang lên kế hoạch cho một chuyến lưu diễn, album thứ hai của cô cũng nghênh đón ra mắt.

Có vết xe đổ, cô không khẩn trương như vậy nữa, chỉ là khó tránh khỏi vẫn còn hơi đứng ngồi không yên.

Nhạc Huy cũng đi qua đi lại ở công ty, cuối cùng xem thời gian nhảy dựng rồi nhanh chóng nói: “Anh mua một tấm thử xem.”

……

…………

Hai phút trôi qua, Lâm Lạc Tang hỏi: “Mua được không?”

Nhạc Huy: “……”

“Cái điện thoại hư này của anh nên đổi rồi, giao diện mua sắm cả buổi cũng không thể tải được.”

Tiểu Noãn: “Không phải anh mới đổi điện thoại sao”

“Đúng vậy, lúc này mới dùng mấy tháng đã…” Nhạc Huy đột nhiên khựng lại nhìn về phía các cô, “Các em thử xem có thể mua hay không? Chỗ anh luôn hiện thị lỗi tải lại.”

Lâm Lạc Tang thử một chút, cũng hiện thị lỗi tương tự, mật mã thanh toán cũng chưa hiển thị.

Tiểu Noãn cũng ấn vào điện thoại hai lần: “Em cũng vậy èo, còn văng thật nhanh.”

Nhạc Huy và Lâm Lạc Tang hai mặt nhìn nhau vài giây, rồi sau đó nói: “Không phải là…… người mua quá nhiều…… đóng băng APP…… rồi chứ……”

Lâm Lạc Tang cũng đắn đo vài giây: “Không thể nào……”

Nhưng rất nhanh, Weibo official của APP gửi đến thông báo thứ nhất, nói với cô rằng:

【 Do có quá nhiều người cùng lúc mua 《 Mất hiệu lực 》 của Lâm Lạc Tang, server không thể tải được, dẫn tới giao diện không thể tải được trang, anh nhân viên kỹ thuật đang khẩn cấp sửa chữa, mong mọi người thử thêm vài lần tạm thời đừng nóng nảy. 】

Phía dưới có người vù vù khoa giao diện nghe nhạc của mình: 【 Tui mua được, trước thay mọi người nghe một chút, hì hì. 】

Kết quả tất nhiên là đưa đến cơn tức giận của nhiều người:

【 Không được nghe!! Bạn không có tài khoản!! 】

【 Tui ra lệnh cho bạn lập tức quay màn hình cho tui!!! 】【 Lần trước ngủ quên bỏ lỡ phát hình bản đầu, lần này cố ý đặt đồng hồ báo thức đặc biệt mua nhưng không cướp được. Con mẹ nó, ai có thể ngờ. 】

Mười lăm phút sau, APP cuối cùng cũng sửa chữa xong có thể thuận lợi mua sắm, nhưng tuy là như thế, album thứ hai của cô cũng sập trong hai phút đầu, doanh số bán hàng đánh thẳng lên 50 triệu.

Kỉ lục cô lập cho album đầu tiên lâu như vậy cũng chưa có ai phá vỡ, cuối cùng phá vỡ kỷ lục album thứ nhất của cô lại là album thứ hai của cô…vẫn là trong tình huống sập nền tảng.

Khi Nhạc Huy nhìn thấy con số cũng bật dậy từ trên sô pha.

“Fuck, trâu bò!”

“Nó giải thích một cách sinh động rằng có thể vượt qua Lâm Lạc Tang chỉ có Lâm Lạc Tang!”

“Anh vui vẻ quá, anh lại có thể được tăng tiền lương rồi, yêu em, Tiểu Tang!!!”

Ngoài công ty cũng ồn ào, ông chủ thậm chí cũng tìm tới cửa, nắm tay cô và nói với cô tuyệt đối đừng đổi công ty, công ty nửa giang sơn chỉ nâng đỡ cô.

……

Sau khi Lâm Lạc Tang về nhà từ công ty vẫn cảm thấy không quá chân thật, cuối cùng quyết định bình tĩnh một chút gọt cho mình một quả táo.

Lấy dao gọt hoa quả ra, cô liên tục tước ra từng tầng vỏ hơi mỏng, lực chú ý thật đúng là đã bị “Không tước đứt vỏ trái cây” hấp dẫn, thậm chí ngay cả Bùi Hàn Chu về cũng chưa chú ý đến.

Anh ngồi vào bên cạnh cô, thản nhiên nói: “Nói với em một chuyện.”

Lúc này cô mới nhận ra anh đã trở về, “dạ” một tiếng, vẫn hết sức chăm chú ở chuyện gọt vỏ táo.


Bùi Hàn Chu không nhanh không chậm nói: “Anh đã tạo cho em một chiến đội thể thao điện tử.”


“Đến lúc đó em muốn đánh game thì tìm bọn họ dẫn em.”


Cô rất tự nhiên mà “vâng” một tiếng, tiếp tục chuyên chú với nghiệp lớn vỏ trái cây của mình, mãi đến khi phản ứng lại anh vừa mới nói gì thì tay run lên.


Vỏ trái cây trên tay bị tước đứt rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK