• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Căn phòng chờ của diễn viên nữ chỉ có một mình Trình Doãn, khiến mấy cô diễn viên khác không ngừng nói Đông nói Tây.

"Cô ta dám một mình chiếm căn phòng đó sao? Dựa vào đâu chứ? Cô ta lại dùng tiền mua chuộc ekip à? Đúng là lấy tiền đè người mà."

"Đừng nói nữa, nói không chừng cô ta còn dùng tiền mua đứt mấy cái giải thưởng năm nay rồi. Cô còn nhớ không? Vai diễn đầu tay của cô ta chính là làm nô tì cho Lâm tiểu thư của chúng ta đó! Vậy mà trong một năm đã mua được mấy bộ phim đóng chính rồi. Huhu, tiền... đều là tiền."

"Không sao, không sao! Chúng ta còn Lâm Xuyến để cô ta cạnh tranh, Lâm Xuyến đi lên bằng thực lực, nhất định sẽ đè chết cô ta!"

Căn phòng chờ không cách âm, phòng bên cách vách từ đầu đến cuối đều nghe thấy.

Hàm Tình nhìn Trình Doãn, cô đang ngửa đầu ra sau ghế, an tĩnh nhắm mắt dưỡng thần. Vẻ đẹp mơ màng của thiếu nữ, cái cổ kiêu hãnh như một con thiên nga, sự trong sáng không nhiễm bụi trần.

Hàm Tình bất giác muốn duỗi tay ra chạm vào, đến khi khoảng cách là một đầu ngón tay, giọng nói thánh thót của Trình Doãn lại vọng đến. "Còn bao lâu nữa?"

"À... gần hai tiếng nữa..." Vội vàng thu tay lại.

"Chị đi đâu thế?"

Trình Doãn xoay nắm cửa, bước ra khỏi phòng chờ. "Giãn gân cốt."

...


"Ha... nào... nhỏ tiếng thôi, cô muốn người bên ngoài nghe thấy hết sao?"

"Tần Lâm, anh mà sợ thì cũng chẳng có gan đè tôi ra thế này..."

Cánh cửa hé mở, tiếng hoan ái cùng thanh âm va chạm của da thịt. Trình Doãn mở bừng hai mắt, không thể tin được.

Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.

Tiếng giày cao gót truyền qua khe cửa, Trình Nhược như bừng tỉnh trợn mắt lên nhìn. Người ngoài kia, đúng là Trình Doãn sao?

Đôi mắt xám khói của cô ta nhếch lên, đá đá chân mày, cái nhìn đầy thách thức hướng về phía cửa, cả người cô ta nảy lên theo nhịp, bộ mặt rất hưởng thụ khoái cảm.

Trình Doãn kéo môi, thong thả xách váy rời đi.

"Tần Lâm... có vẻ như cô ta hối hận rồi..."

Vương Tần Lâm dừng động tác, nét mặt hoài nghi. "Hối hận cái gì?"

Trình Nhược nhếch môi, âm hiểm nhìn hắn. "Vợ hụt của anh ấy, cô ta vừa thấy chúng ta làm tình."

Vương Tần Lâm bỏ ngoài tai mấy lời đó, hắn đang hứng lên, chỉ muốn một lần xả hết toàn bộ. "Mặc kệ cô ta."

"Vương Tần Lâm!" Trình Nhược bực dọc quát. "Tôi cho anh thế này mà không biết báo đáp sao? Tôi nhờ đạo diễn Quách hẹn cô ta rồi. Biết điều thì tranh thủ đi!"

...

Trình Doãn đi dạo hết hai dãy hành lang, nâng cổ tay nhìn đồng hồ, cũng phải quay về thay lễ phục rồi.

"Cô Trình, đạo diễn Quách có lời mời cô." Phía sau có người đi đến, thủ hạ của ông ta.

Trình Doãn không có ý định từ chối, ánh mắt lãnh đạm. "Dẫn đường đi."

Trong một phòng vip khác, bên ngoài có hai vệ sỹ canh cửa, thấy cô đi đến, hành động máy móc giúp cô mở cửa.

Căn phòng không quá rộng nhưng lại chẳng mấy sáng sủa, bao phủ lên không gian chỉ là chút ánh sáng lập lòe, yếu ớt.

"Không ngờ cô đến thật."

Vương Tần Lâm ngồi chính giữa, bộ quần áo nghiêm chỉnh đứng đắn bị hắn giày vò xộc xệch.

Hành sự xong vội vã chạy đến đây à?

"Nói đi." Trình Doãn đi đến trước mặt hắn, ánh mắt lạnh lẽo phủ xuống, khiến Vương Tần Lâm có chút bất ngờ.

"Cô không thắc mắc tại sao không phải đạo diễn Quách à?" Vương Tần Lâm nhếch môi, ánh mắt không đổi nhìn chằm chằm cô, vừa nhìn vừa uống rượu.

Trình Doãn ghét bỏ rũ mi mắt. "Khác gì nhau? Hay anh cảm thấy, sắp làm anh rể tôi thì bản thân đáng giá hơn một chút."

Đôi mắt hung tợn của hắn trừng lớn, đặt cốp ly rượu xuống mặt bàn. Hắn dùng tốc độ kinh người lao về phía Trình Doãn, muốn ôm chặt lấy cô.

Thân thể Trình Doãn linh hoạt né tránh, mũi dao găm từ đâu ra đã kề đến trước mặt hắn, sắc bén vô tình.

Cô chán ghét bị hắn đụng chạm, từ sau bị hắn cưỡng hiếp đụng vào người ở Imelda, bên người lúc nào cũng thủ sẵn hung khí.

"Trình Doãn, cô đừng không biết tốt xấu! Cô cũng biết giải thưởng buổi lễ này quan trọng nhường nào. Chỉ cần tôi nói với ông ta một tiếng, toàn bộ giải thưởng đều sẽ là của cô."

"Vương Tần Lâm, không có lời nào tử tế thì đừng gọi tôi đến đây!"

Hắn cười lớn. "Hay là cô cho rằng, bản thân thần thánh đến mức không cần người ta nâng đỡ? Cô có biết diễn viên mới vào nghề phải lấy lòng chủ đầu tư thế nào mới có tài nguyên hay không?"

Trình Doãn hướng về phía cửa.

"Trình Doãn, đừng không biết tốt xấu!"

Thiếu nữ xoay lưng lại, ý cười trên môi lạnh ngắt. "Trình Nhược cũng lấy lòng anh như vậy đúng không?"

Sắc mặt Vương Tần Lâm thoáng chốc tối sầm lại, đột nhiên hắn không còn lời nào để nói nữa, cứ thế để mặc cô rời đi.

Hắn dường như phát hiện một điều, từ khi Dụ Ngôn Gia đưa cô thoát khỏi roi da của hắn trước mắt Trình gia, người phụ nữ này đã trở nên khó dạy dỗ.

Mà tâm trạng hắn, hụt hẫng như vừa mất mát một thứ gì đó... rất đáng giá.

...

"Trình Gia! Trình Gia! Đẹp quá đi! Tôi muốn sinh con cho em!"

"Trình Doãn ca ca! Đẹp gái quá đi! Bên này nè, em ở bên này nè!"

Tiếng réo tên đầy phấn khích, ánh đèn flash ba trăm sáu mươi độ. Các đoàn làm phim lần lượt tiến vào thảm đỏ, cả một góc trời được chiêm nghiệm toàn những nhan sắc trời sinh đã là cực phẩm.

Tam kim ảnh hậu Chung Miện, ảnh đế xuất sắc Ưu Thành Nhan, nữ diễn viên đề cử cho giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất Trình Doãn, diễn viên đỉnh lưu Hạ Nhiên, còn vài tiểu hoa đán mới nổi nữa... một dàn cast chất lượng như vậy cộng với khí thế hoành tráng từ lúc bước vào. Đội hình thế này cũng đủ đánh sập đoàn làm phim khác rồi.

Ưu Thành Nhan tươi cười vẫy tay với fan, liếc sang bên cạnh, thiếu nữ dù có gắng gượng tươi cười xinh đẹp thế nào chăng nữa cũng chẳng che được khí sắc không vui trên mặt.

Ưu Thành Nhan cố tranh thủ ghé tai Trình Doãn. "Vừa đi đánh nhau đúng không?"

Trình Doãn vẫn duy trì nét cười bên miệng. "Tiếc quá, không rủ tiền bối Ưu đi cùng rồi!"

"Chậc, hai đứa to nhỏ cái gì thế?" Chung Miện thân mật ôm eo cô, tạo phản ứng vô cùng tự nhiên giữa tiền bối và hậu bối, tiếng đèn flash xé trời.

Các blogger bắt đầu vào việc.

[Chào các bạn, hôm nay chúng ta sẽ nói về buổi liên hoan phim X, các bạn thấy đội hình nào đẹp nhất?]

Đoàn làm phim "Vòng Vây" đã xong, trên thảm đỏ dài, sự xuất hiện của đoàn làm phim Lâm Xuyến cũng gây xôn xao dư luận không nhỏ.

[Tài nguyên của Giai Thụy phân cho gà cưng đều như nhau, nhưng năm nay, rõ ràng hậu bối Trình Doãn đã vượt mặt tiền bối tận hai dự án kinh điển rồi...]

[Ppp: Lương Ngạn đâu, bạn gái đi trước kìa anh.]

Cũng chẳng biết tin này được truyền từ đâu ra, từ lúc bộ phim chiếu rạp của Trình Doãn và Lương Ngạn hợp tác đã liên tục dấy lên không ít tin đồn hẹn hò.

[Qqq: Ấy, mọi người có thấy phụ kiện trên người Trình Doãn rất quen không?]

Diễn đàn bùng nổ, thi nhau lôi vấn đề sự kiện vải vóc của Trình Doãn ra bàn tán.

[Xxx: Tìm ra rồi! Bộ sưu tập giới hạn của Imelda! Ôi trời!]

[Yyy: Dụ tổng có bao giờ công khai mấy việc này đâu, ngay cả Đàm Ngư trước kia cũng không được đeo mấy thứ này, chuyện này là sao đây?]

[Eee: Hả? Có chuyện động trời thế này à? Tôi có nên quay xe qua làm fan cô ta để ké phúc lợi hay không?]

Đúng thế!

Vòng tay, vòng cổ, khuyên tai hay nhẫn đều là bộ sưu tập phiên bản giới hạn độc quyền của Imelda, người có tiền chưa chắc đã mua được! Còn về Trình Doãn, dù Trình gia có tiền đến mức nào cũng không đến mức này chứ?

No1 hot search tối nay.

[#1: Nghi vấn Dụ tổng - người đàn ông kim cương, chính là kim chủ đáng nghi nhất của nữ diễn viên mới nổi Trình Doãn!]

Ở nơi nào đó, trong văn phòng khô khan, lạnh lẽo. Thư Ký báo cáo nửa chừng liền bị gương mặt biến sắc của boss dọa sợ.


"Lương Ngạn là ai?" Thanh âm trầm trầm vang lên, chính là khí thế không giận tự uy bức người.


Thư Lý nhanh nhẹn tiếp lời. "Có lẽ là đồng nghiệp của cô Trình, tôi sẽ điều tra thêm."


Đuôi mắt dài của Dụ Ngôn Gia không rời màn hình lấy một giây, hàn khí tỏa ra dày đặc.


Lương Ngạn... cô ấy có bạn trai từ bao giờ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK