Mục lục
Bút Ký Thời Không - Bắc Ly Tâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nữ yêu liếc mắt nhìn Sơ Nghiên, lại chuyển sang Mặc Phàm. Nhìn thấy trai đẹp, hai mắt nữ yêu lập tức sáng rỡ, chỉnh sửa tư thế sao cho đẹp nhất, quyến rũ nhất, mị nhãn như tơ, liếc mắt đưa tình nhìn Mặc Phàm:

"Thiếu gia đẹp trai đây muốn mua tin gì nha~"

Mặc Phàm mặt không đổi sắc lùi lại một bước, đứng sau lưng Sơ Nghiên. Sơ Nghiên cũng chậm rãi lên tiếng:

"Tin tức của Bán Yêu thuộc Linh hồ nhất tộc."

Sắc mặt nữ yêu hơi nghiêm lại, đưa mắt liếc qua Sơ Nghiên một cái, điệu đà quay lại chỗ ngồi của bản thân, cô vắt chéo chân, một tay chống cằm, tựa người ra sau ghế ngồi:

“Về đi, chỗ này không bán tin tức của Linh hồ nhất tộc.”

Mặc Phàm hơi nhíu mày, rất không vui vì thái độ của nữ yêu. Người mà hắn nâng niu trên tay, lại có kẻ dám xem thường cô ấy trước mặt hắn?

Sơ Nghiên còn chưa tỏ thái độ gì, đã cảm nhận được sát khí của Mặc Phàm từ phía sau toả ra.

“Cô, đang tỏ thái độ gì vậy hả?”

Rắc!!

Ánh mắt Mặc phàm loé lên tia thị huyết, bầu không khí trong Bách Yêu quán nháy mắt lạnh xuống.

Gương mắt nữ yêu lập tức thay đổi, lập tức đưa tay nhấn nút cảnh báo trên bàn. Trong chớp mắt, Sơ Nghiên và Mặc Phàm đã nằm trong vòng vây của chúng yêu trong Bách Yêu quán.

“Muốn đến Bách Yêu Quán gây sự? Đúng là nghé con không sợ cọp!”

Sơ Nghiên hơi thở ra một hơi, mềm mỏng một chút không phải tốt hơn rồi sao?

Tên nam chủ này cứ thích làm mọi chuyện rắc rối hơn.

Ngược lại có chút giống tính cách cốt truyện mô tả một chút.

- ------

Có Mặc Phàm ở đây, đương nhiên không cần Sơ Nghiên tự mình ra tay, một mình hắn cũng đủ xử lí đám tiểu Yêu này.

Chưa đầy năm phút, đám Yêu đều nằm la liệt trên đất, bao gồm cả nữ yêu lúc đầu quyến rũ hắn.

Sơ Nghiên liếc nhìn nữ yêu kia, không khỏi có chút kinh ngạc.

Không phải thiết lập là nam chủ không đánh phụ nữ à? Đổi thiết lập sao?

Mà thôi, cũng không phải vấn đề quan trọng gì lắm...



Đương nhiên, Mặc Phàm không ra tay với phụ nữ, nhưng cũng phải tuỳ trường hợp nữa. Nữ yêu này dám trước mặt hắn xem thường vợ hắn, bảo hắn không tức giận? Vậy hắn liền không xứng làm nam nhân!

Sơ Nghiên ngồi trên ghế, nhìn nữ yêu kia, chậm rãi nói:

“Có thể cho ta tin tức được chưa?”

Cô nâng mắt nhìn vào phía sau rèm, Mặc Phàm cũng chú ý đến sự xuất hiện của người khác. Không tồi, là một cao thủ Nguyên Anh, chẳng qua đến Mặc Phàm còn không đánh lại, không phải vấn đề lớn gì.

“Đứng đó nhìn trộm lâu như vậy, ngươi không định bước ra sao?”

Mặc Phàm đứng bên cạnh Sơ Nghiên, không biết từ đâu lấy ra một ít điểm tâm ngọt cùng một bình trà, châmj rãi rót một ly cho Sơ Nghiên. Lại rót cho bản thân một ly, sau đó mới chậm rãi mở miệng.

Lúc đầu không ai đáp lại hắn, Sơ Nghiên lẫn Mặc Phàm đều không có phản ứng gì, chỉ im lặng chờ người bên trong bước ra. Kẻ sau bức màn cũng không cố ý kéo dài nữa, chậm rãi từ bên trong bước ra. Hắn bước đến, bóng người từ từ in lên rèm. Là một nam nhân, hắn đưa tay vén rèm lên.

“Hai vị cao thủ đến Bách Yêu quán này của ta, là muốn mua tin tức hay là muốn gây sự đây?”

Sơ Nghiên nâng mi nhìn hắn. Nam nhân vén rèn, bàn tay thon dài trắng noãn như tuyết ánh nhìn đầu tiên khiến người chú ý chính là mái tóc bạch kim óng ả tuỳ ý xoã dài, một bộ cổ phục trắng tinh có chú xộc xệch, để lộ bờ ngực và cơ bụng rắn chắc. Một đôi mắt lục bích xinh đẹp, đáng chú ý chính là đôi tai hồ ly trắng tinh trên đầu hắn.

Linh hồ nhất tộc?

Chẳng trách muốn tra tin tức của Linh hồ nhất tộc, nữ yêu kia lại không chút nhiều lời trực tiếp đuổi khách.

“Bách Yêu quán lại không bán tin tức, còn trách bọn ta gây sự sao?”

Mặc Phàm lạnh lùng lên tiếng, khí thế trên người hắn hoàn toán áp đảo tất cả mọi người xung quanh.

Nam nhân hồ yêu nhíu mày, mở miệng:

“Ngươi đúng là không nói lí lẽ, Bách Yêu quán là của ta, bán tin tức hay không cũng là ta quyết, ta không bán cho ngươi, không phải nên xem lại bản thân ngươi hay sao?”

Ha, thứ Mặc Phàm hắn muốn, xưa nay chưa từng có chuyện xem người khác. Nếu không muốn nói chuyện nhẹ nhàng, vậy thì đánh đến khi hắn nôn tin tức ra thì thôi!

Mặc Phàm vừa tiến lên một bước, linh lực trong cơ thể vừa động, muốn ra tay dạy chỗ tên hồ ly mặt trắng trước mặt. Nhưng hắn vừa định ra tay, Sơ Nghiên đã đưa tay ngăn hắn lại.

Cô bước lên một bước, khẽ chớp mắt một cái, đồng tử chuyển sang màu đỏ, hai tai cũng biến dài nhọn, tám chiếc đuôi trắng muốt từ từ hiện ra. Sau khi tu vi tăng thêm một cảnh giới, Sơ Nghiên liền mọc thêm một chiếc đuôi nữa, hiện tại tổng cộng có 8 chiếc đuôi…

“Hồ tộc!!? Ngươi cũng là hồ tộc!?”

Nam hồ ly kinh ngạc kêu lên, điều khiến hắn càng khó tin, nữ tử trước mặt hiện tại mới bao lớn, bát vỹ a, đây chẳng phải nói cô ấy là hậu nhân của Cửu vỹ hồ sao!!?

Thái độ của nam hồ lặp tức thay đổi, cung kính cúi người:

“Mời điện hạ vào trong.”

Sơ Nghiên cũng không quan tâm lắm cách xưng hô của hắn, thu lại đuôi, trở về bộ dạng bình thường, sau đó bước vào.

Nhưng Mặc Phàm lại khác, hắn chú ý đến xưng hô của nam hồ. Điện hạ sao? Trong Linh hồ nhất tộc, người có thể được nhận danh xưng này có được mấy người chứ?

Xem ra bạn học nhỏ của hắn, thân phận cũng không đơn giản a…

_____

Sau khi hai người đi vào, số người tụ tập ngoài Bách Yêu quán cũng lần lượt rời đi. Những người bị Mặc Phàm và Sơ Nghiên làm bị thương cũng được đưa đi trị thương. Hai người ra tay có chừng mực, cũng không để lại thương tích gì quá nặng.

Trong phòng riêng.

"Điện hạ, tiểu yêu tên Nhược Bạch, là quản lý của Bách Yêu quán phân quán của Yêu thành này. Vừa rồi mạo phạm, xin điện hạ thứ tội."

Sơ Nghiên nâng mắt nhìn hắn, chậm rãi mở miệng:

"Ta cần biết về Bán Yêu của Linh Hồ nhất tộc."

Cô dừng một chút, suy tư lại nói:

"Là Hồ tộc yêu Nhân tộc, lịch sử Hồ tộc có ghi nhận gì không?"



Nhược Bạch rũ mắt, cung kính nói:

"Thỉnh điện hạ cho ta ba ngày, ta sẽ đem toàn bộ tư liệu đến cho ngài."

"Được. Hiện tại ta tạm thời ở tại Yêu cung, có chuyện gì thì đến đó tìm ta."

"Vâng, điện hạ!"

Nhược Bạch cung kính đáp lại, sau đó ngẩng đầu nhìn Sơ Nghiên hồi lâu, mới mở miệng:

"Điện hạ, thật ra với huyết mạch của người, không khó tra ra. Nếu tiểu yêu nhớ không sai, lúc Linh hồ nhất tộc ta vẫn còn ờ Tiên giới, có một tiền bối đã động lòng với phàm nhân, phạm vào đại kỵ. Cuối cùng còn cố chấp nhiễu loạn thời không, mở ra cửa không gian giúp nữ nhi của hắn bỏ trốn..."

Sơ Nghiên chăm chú lắng nghe, cô có cảm giác, đây chính là cái cô đang cần tìm.

"Có tư liệu cụ thể về chuyện này không?"

Nhược Bạch chóng cằm, suy tư một chút:

"Chuyện này vốn đã là chuyện của hàng vạn năm trước, ta cũng không nắm chắc có thể tra rõ ràng."

"Ừ..."

_______

Bao nhiêu đó thông tin, thật ra cũng đủ để Sơ Nghiên biết rõ ngọn nguồn. Không cần chờ tin tức của Nhược Bạch, cô đã có thể hoàn thành nhiệm vụ ẩn xác nhận thân thế của Nguyên chủ này rồi.

Đại khái mà nói, Nhan Hi chính là huyết thống Cửu Vỹ hồ duy nhất còn xót lại của Linh hồ nhất tộc. Hơn nữa, có lẽ Nhan Hi đến từ thời không của mấy vạn năm trước, lúc mà Linh hồ nhất tộc vẫn còn là Tiên tộc.

Cho nên....

[Ting, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ phụ tuyến 2: tìm ra thân thế nguyên chủ, thưởng một ngàn tích phân! Mở ra thương thành hệ thống...]

[Đang mở...]

[Ký chủ đại nhân, rất vui được diện kiến chị nha! Ta chính là hệ thống đỉnh cấp- Thiên Hoa đại đại!]

Một đám dữ liệu tụ lại, chậm rãi hóa thành một cô nhóc tóc vàng be bé trước mặt Sơ Nghiên. Tiểu hệ thống mặt một bộ váy màu hồng nhạt, tóc vàng búi hai bên, hai mắt long lanh to tròn, trên vai còn có một đôi cánh trong suốt, trên đầu còn có một vòng tròn trắng phát sáng.

Sơ Nghiên nhìn chằm chằm hệ thống đột ngột xuất hiện trước mắt, đưa tay chọt vào má nó.

[Ai nha, ký chủ, chị làm gì nha, không cần bị vẻ ngoài của bảo bảo mê hoặc a]

"Đây là chân thân của ngươi à?"

Sơ Nghiên nhìn tiểu Thiên Hoa bay lượn trước mặt, chẫm rãi hỏi.

[Đúng nha, trước đây là do tích phân ít quá, ta mới không thể tạo ra bản thể được, nhưng hiện tại thì khác nha, tích phân của ký chủ đã trên 1000 a]

"....Chuyện này có tốn tích phân không?"

[...có nha]

Thiên Hoa chậm rì rì trả lời, hơi bay lùi ra xa lập tức biến mất. Nó cảm thấy nếu ở lại, tuyệt đối bị ký chủ bóp chết a!!

Sơ Nghiên đương nhiên không tức giận, mở ra thương thành hệ thống mất 1000 tích phân, cũng có vài thứ rất hữu ít.

Vậy thì không cần cái gì cô cũng phải động tay động chân.

Dù sao đám tích phân đó với cô mà nói cũng không quá quan trọng, cái cô cần là mỗi lần giúp nguyên chủ hoàn thành tâm nguyện, thu lại lượng hồn lực cần thiết để chữa trị thần hồn.

"Ngày mai chúng ta sẽ rời khỏi Yêu giới."

Tính đến bốn người cũng ở Yêu giới gần một tuần rồi, ở Trái đất không biết trôi qua bao lâu. Dù sao không gian ở Yêu giới và Nhân giới là hoàn toàn khác nhau.



Mặc Phàm nhíu mày, hắn vẫn chưa có được Địa Ngục Hoa. Hắn chỉ đến thăm dò một lần, có lẽ 12 giờ đêm mai sẽ là lúc nó nở rộ trong Huyết Trì, đó cũng chính là thời gian tốt nhất để hái Hoa Địa Ngục.

Hoa Địa Ngục là Tiên cấp linh dược, ngàn năm trưởng thành, ngàn năm kết hoa, ngàn năm thành thục. Phải đợi đến 3000 năm mới có một cơ hội, nếu hắn bỏ qua lần này, thì sẽ không đợi được lần sau nữa. Đây là chí bảo cần thiết để luyện chế đan dược hỗ trợ phi thăng, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua cơ hội ngàn năm có một này!

"Bạn học nhỏ, em và ba người kia quay về trước, anh còn có chút chuyện ở Yêu giới, sẽ quay về sau."

Mặc Phàm bắt lấy tay nhỏ cũng Sơ Nghiên, nghiêm túc nhìn cô nói.

Hoa Địa Ngục lần này là song tịnh, có đến tận hai đóa, đúng là hiếm thấy.

Nếu có thể... hắn muốn cùng bạn học nhỏ của hắn phi thăng.

Mặc Phàm suy nghĩ, vô thức lộ ra nụ cười ngây ngốc.

Sơ Nghiên nhìn hắn, khẽ chớp mắt. Cô đương nhiên đoán được hắn ở lại vì Hoa Địa Ngục. Vốn muốn rời khỏi trước thời gian Hoa Địa Ngục thành thục hoàn toàn, không ngờ vẫn không ngăn được hắn.

Sơ Nghiên khẽ gật đầu, nói:

"Được."

Hắn muốn lấy Hoa Địa Ngục, còn cô phải ngăn cản hắn lấy Hoa Địa Ngục.

_______

Sáng hôm sau, bốn người đến chỗ Phong Thanh Ngân nói lời từ biệt. Phong Thanh Ngân có tâm tư giữ người, đều bị Mặc Phàm một lời phủi sạch lí do. Cuối cùng vẫn để bọn họ rời đi.

Rời khỏi Yêu cung, bốn người liền tách ra. Sơ Nghiên tạm biệt Mặc Phàm, dẫn theo Phong Dụ và Phương Tĩnh rời khỏi Yêu giới.

Mặc Phàm đeo một chiếc mặt nạ lên, gương mặt liền lập tức biến hóa thành một con Sói Yêu, quay ngược lại Yêu thành.


Hắn không biết rằng, bản thân chưa đi bao lâu, một bóng người từ sau cây bước ra, nhàn nhạt nhìn hắn rời đi.


[Ting, dùng 6 tích phân, đổi ba viên dị dung đan, hiệu quả sử dụng 24 giờ.]


Sơ Nghiên ăn Dị dung đan vào, lập tức hóa thành một bộ dạng khác. Mái tóc chuyển bạc, móng tay, lỗ tai, răng nanh và đuôi đều hiện ra. Chuẩn hình dáng của một con Hồ yêu vừa trưởng thành. Chẳng qua lần này cô không có đem tám cái đuôi ra, mà chỉ là một con hồ yêu bình thường một đuôi.


Sơ Nghiên nhìn bộ dạng hiện tại của mình, khá hài lòng. Dị dung đan sơ cấp này cũng không tồi.


[Ký chủ, cùng hóa thân thành phản diện nào!]


________


Mặc Phàm: Lão bà thành kẻ thù, làm sao bây giờ!!! Online chờ, gấp!!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK