Còn 400 đô cô cất giữ rất cẩn thận. Vì số tiền này cô là để mua quà cho anh. Và cũng là số tiền đầu tiên tự tay làm ra được nên rất vui, vốn định nói với anh nhưng sợ bị mắng nên giấu luôn cho chắc anh. Minh Hoàng Lễ mà biết được nhiều khi lại đè cô ra đánh cho một trận á. Sợ lắm.
Hôm nay xin chị Vân Anh nghĩ làm một buổi tối để đi ăn với mọi người.
Chị Vân Anh đương nhiên đồng ý rồi. Nhưng Trần Quân hôm nay lại không nghĩ được nên chỉ có năm người đi mà thôi.
Khi đi qua cửa hàng đồng hồ nam. Tuyết Thanh vào nhìn xem, để tìm mua cho anh. Chiếc đồng hồ 20.000 đô kia không mua được nên mua cái khác cho anh vậy.
Nhưng xem một hồi cô vẫn không vừa ý cái nào. Tuyết Thanh chỉ biết thở dài.
"Hay cậu mua thứ khác cho anh họ tớ đi". Lam Ái đang ăn kem thì nói.
Cô ấy cũng biết được việc cô đi làm thêm vì muốn mua quà sinh nhật cho anh họ mình.
"Không được!!". Cô lắc đầu. Anh thì không như các cô sử dụng gì cũng được, nhưng thân phận anh cao quý như thế xài đồ không có giá trị cô lại không muốn.
Đi cả một trung tâm thương mại cô không mua được gì cũng không thấy gì vừa ý cả.
- ----------
Hai ngày sau đó
Kế đó Châu Trung hỏi cô rảnh không hẹn chụp thêm các sản phẩm mới. Tuyết Thanh liền đồng ý lần này Châu Trung muốn cô chụp trong ba tiếng tiền sẽ là 800 đô, Tuyết Thanh đang suy nghĩ làm thế nào để mua quà cho anh nên liền đồng ý.
Hẹn sau khi tan học sẽ đến chụp cho anh ta, hôm nay Minh Hoàng Lễ đi đến sảnh tiệc của nhà Lâm Tân Viễn nên không đón cô đi học về được.
Vốn dĩ anh muốn cô đi đến đó cùng mình, nhưng vì đi làm thêm nên đã từ chối, nên anh cũng không ép cô. Vui là được rồi.
Hà Tuyết Thanh thầm mong anh đừng phát hiện. Lần nay anh mà biết chỉ không đơn giản là bị tét mông đâu.
Việc gì anh cũng chiều nhưng có một số việc cô không được nói dối thì sẽ không sao.
Lần này không chỉ cô mà người bên cạnh cũng nói dối, chuyện này là rất lớn nên tuyệt đối không được để anh biết được!
Khi chụp đến sáu giờ tối thì cô nghĩ ngơi một lúc, lúc này Minh Hoàng Lễ đã ở buổi tiệc nhà của Lâm Tân Viễn.
"Cô bé không đến chơi à". Lâm Tân Viễn hỏi anh.
"Không! Em ấy có chút việc nên không đến được".
"Ừm". Lâm Tân Viễn cũng không hỏi gì thêm, cũng không sao cả điều là quen biết với nhau, nên lần này không đến được thì lần khác vậy.
Còn rất nhiều khi gặp nhau, không nhất thiết phải là hôm nay mới được.
Năm anh em lâu lâu mới họp mặt, nên bọn họ nói rất nhiều. Dù sao cũng là anh em thân thiết với nhau.
"Cô bé nhà cậu chỉ có tôi là chưa gặp mà thôi ". Hoàng Nhất Thiên uống một ngụm rượu mà nói. Có phải trớ trêu không nhỉ. Ba anh em kia ai cũng gặp cô bé đó, chỉ có anh ta là chưa được gặp.
Thậm chí có rất nhiều cơ hội nhưng toàn bỏ lỡ nhau cả, Hoàng Nhất Thiên rất tò mò về cô gái này.
"Ha ha." Minh Hoàng Lễ cười anh cũng không để ý đến việc này. Cô là của anh, anh em gặp nhiều cũng không tốt.
"Cũng đúng". Kiều Nam Cảnh nói. Nhưng anh ta cảm thấy hai người này rất giống nhau. "Hôm nào cậu đến gặp thử xem, tôi cảm thấy cô bé đó với cậu cũng rất giống nhau".
"Vậy à". Hoàng Nhất Thiên cũng không nói gì, người giống người cũng là rất bình thường.
"Sẽ có cơ hội gặp mà". Minh Hoàng Lễ nói.
Anh em gật đầu. Cũng không ai để tâm đến việc này nhiều.
Hoàng Nhất Thiên ngồi một lúc thì rời đi vì em trai anh ta lại gây chuyện nên phải đi giải quyết.
Đến hơn tám giờ thì tiệc bắt đầu. Vốn dĩ thân phận của Minh Hoàng Lễ xuất hiện ở đây lại còn chơi chung với Lâm Tân Viễn nên có một số người lại chê trách anh vì muốn dựa hơi của nhà họ Lâm.
Minh Hoàng Lễ chỉ cười nhạt, anh vốn không quan tâm miệng đời. Người đời vốn là như thế.
Khi anh khó khăn nhất thì chỉ có anh em này là giúp anh tuyệt đối mà thôi, nên anh rất quý trọng tình cảm anh em này.
"Cậu định khi nào công khai thân phận thật vậy". Lục Thế Phương hỏi anh.
"Đang chơi vui mà. Công khai?Sao lại phải làm thế ".
"...cậu định dùng thân phận Minh Hoàng Lễ ăn chơi sa đoạ này để công khai cô gái nhỏ đó à".
"...". Minh Hoàng Lễ cũng im lặng. Anh sẽ công khai cô chứ nhưng mà thân phận nào bây giờ. Minh Hoàng Lễ ăn chơi đó công khai ra cô gái nhỏ sẽ bị mắng chửi là được bao nuôi hay thậm chí là nhân tình của anh!
Nếu công khai thân phận lão đại Hắc Phong thì cô sẽ bị các kẻ thù của anh dòm ngó đến khi đó sẽ nguy hiểm cho cô.
Thân phận nào Minh Hoàng Lễ thấy cũng không được cả.
Tự nhiên lúc này Minh Hoàng Lễ cảm thấy thân phận của anh không có cái nào xài được và tốt cho bé con cả. Chắc anh phải làm một thân phận doanh nhân mới được, như vậy mới xứng với bé cưng.
Lục Thế Phương cũng không hỏi nhiều chỉ nói đừng để cho cô gái nhỏ của mình bị thiệt mà thôi.
Cô bé đó Lục Thế Phương rất thích và có ý định nhận làm em gái nuôi. Để sau này khi gả đi cô cũng được vinh hoa và nở mặt.
Cô gái này mồ côi cha mẹ, nên nếu lấy Minh Hoàng Lễ thì sẽ bị mắng chửi nên anh có ý định như thế.
Nhưng tạm thời vẫn không nói ra. Đợi thời cơ thích hợp vậy. Nhưng không ngờ ba người bạn còn lại họ nhìn im im thế thôi nhưng trong lòng lại nghĩ sẽ nhận làm em gái!
Nhưng không ngờ Lục Thế Phương lại vô tình thấy hình ảnh quảng cáo sản phẩm lại được tràn lan trên khắp các trang mạng và nhận được lời khen rất nhiều.
Lục Thế Phương nhìn thấy rồi nhìn về phía Minh Hoàng Lễ!! Cái tên này để cho cô gái nhỏ đi làm thêm à sao làm nhiều vậy?
Không phải phản ứng mạnh lắm sao.
"Cô gái nhà cậu. Cậu cho em ấy đi làm thêm nữa sao". Lục Thế Phương không nhịn được mà hỏi.
"Hả". Minh Hoàng Lễ nhìn anh ta. "Không! Chỉ đi làm ở quán nước thôi".
"Làm thêm". Kiều Nam Cảnh cũng tò mò xen vào.
Anh ta chưa kịp hỏi thì Thanh Phong đã xuất hiện trên gương mặt lại đầy vẻ ngạc nhiên và kinh động. Vội vàng đi đến.
Thanh Phong thấy hình ảnh của phu nhân thì sợ vỡ cả mật!
Phu nhân lén đi à hay sao lại thế này cơ chứ! Còn hai người đi theo đâu?
Khốn kiếp thật. Ăn nói làm sao với lão đại đây.
"Có gì vậy". Minh Hoàng Lễ hỏi.
"Lão đại!! Anh xem đi". Thanh Phong đưa điện thoại ra. Trên đó toàn là hình ảnh của phu nhân.
Minh Hoàng Lễ cầm lấy xem thì trợn trắng mắt lên!!! Đây!!! Đây là vợ anh mà?? Cô dám đi quảng cáo à. Tức chết anh ta mà.
Hình ảnh này cô được trang điểm rất nhẹ nhàng nhưng lại thanh tao thoát tục đến kinh diễm. Rất đẹp.
Nhưng ai cho đi thế này hả!
Minh Hoàng Lễ xem hết đoạn video quảng cáo đó mà nén lại cơn tức giận.
Cô!! Dám lừa dối anh sao! Thậm chí còn hai người đi theo nữa, thật to gan! Dám thông đồng với phu nhân của họ qua mặt anh thế này đó. Cả gan làm bậy như nhau, từ lớn đến nhỏ.
Giỏi!
Cô giờ đây giỏi hơn rồi!
Được lắm. Vậy mà anh cũng tin được cơ đấy. Bé à dạo này anh chiều với cưng em quá rồi đúng không bé!
Mẹ kiếp!
Bốp!! Minh Hoàng Lễ tức giận ném điện thoại vào tường.
Chỉ tội cho Thanh Phong điện thoại đó anh mới mua được hai ngày thôi. iPhone 14 Pro max của anh!! Cứ thế mà vỡ tan tành.
"Có chuyện gì thì từ từ giải quyết, cậu nóng tính thế này cô gái nhỏ nhà cậu sẽ sợ".
Lâm Tân Viễn khuyên bảo anh ta, nhưng hiện tại Minh Hoàng Lễ nghe không vào từ nào. Lập tức ra lệnh cho Thanh Phong đi điều tra xem bây giờ phu nhân đang ở đâu.
Minh Hoàng Lễ về nhà trước đợi cô ở nhà! Giỏi lắm rồi, phản hết rồi. Thông đồng với nhau để lừa dối anh.
Anh không cho phép cô lừa dối anh dù chỉ một chuyện nhỏ nhoi. Thói quen xấu phòng ngừa hậu quả về sau.
Anh quyết định về nhà đợi, sẽ không để yên chuyện này. Cả hai người đi theo cô nữa.
- ----------
Chụp hình xong thì Hà Tuyết Thanh đi theo họ về nhà, lúc này Thanh Phong đã dừng xe ở phía sau và chính mắt thấy phu nhân từ studio đó bước ra.
Chậm rãi lái xe theo phu nhận về đến nhà. Chỉ mong lão đại đừng nóng giận quá thôi.
Khi về đến nhà! Cô ngạc nhiên khi thấy anh đang ngồi ở ghế sô pha. Chẳng phải anh đi đến nhà Lâm Tân Viễn sao, sao lại ở nhà, anh không đi hả?
"Anh!". Cô vui vẻ gọi anh. Nhưng Minh Hoàng Lễ chỉ liếc nhìn cô một cái mà không nói gì.
"Anh không đến nhà anh Lâm Tân Viễn sao ạ". Tuyết Thanh ngồi xuống ghế rót cho mình một ly nước.
"Em đã đi đâu". Minh Hoàng Lễ cố gắng kiềm chế lại không tức giận.
"Em đi làm thêm mà".
"Hà Tuyết Thanh!!!"z Minh Hoàng Lễ gọi tên cô. Hiện tại anh đang cố gắng kiềm chế để bản thân không hung dữ để làm cô sợ.