• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



“Tôi nói là trên áo cô có cái gì bẩn bẩn ấy, để tôi phủi đi cho.” Không chờ cô ta kịp phản ứng, Giản Thù đã bước lên một bước, móc cổ áo cô ta, đổ thẳng thứ trong túi áo khoác của mình vào.



“A a a a a a!!” Tần Khả Khả chợt thét lên thất thanh, ra sức kéo áo len bất chấp cả hình tượng, chỉ muốn hất viên đá trong áo ra.



Thế nhưng Giản Thù đổ nguyên cả một túi, ít thì cũng phải hai mươi mấy viên, lạnh đến nỗi khiến cô ta vừa hất vừa kêu, ánh mắt của cả đoàn phim đều đổ dồn về phía bên này. Thấy cô ta như vậy, mọi người muốn cười lại không dám cười.



Trợ lý của Tần Khả Khả vội vàng chạy tới giải quyết giúp cô ta, mất tròn một phút mới lấy hết được đá ở trong áo ra.



Kẻ đầu sỏ Giản Thù thảnh thơi đứng một bên, hai tay khoanh trước ngực xem cảnh tượng này, dáng vẻ như thể chẳng liên quan gì đến mình vậy.



Tuy mấy viên đá đều đã rơi hết xuống, nhưng cũng không ít viên tan chảy vì nhiệt độ cơ thể, hóa thành nước lạnh ngấm vào quần áo, vừa ẩm ướt vừa lạnh.



Một cơn gió đông thổi qua, Tần Khả Khả lạnh đến mức răng đập vào nhau cầm cập, đến mắng chửi Giản Thù cũng chẳng nổi nữa, phải nhờ trợ lý đỡ vào trong phòng thay đồ để thay quần áo.



Đến cửa phòng thay đồ, họ mới phát hiện ra cửa bị khóa chặt, lấy chìa khóa tới cũng không mở ra được. Trợ lý khom người nhìn, ổ khóa bị thứ gì đó nhét vào, chặn mắt khóa rồi. Tần Khả Khả run rẩy quát ngậu lên: “Còn ngây ra đó làm gì nữa, tìm thợ mở khóa đến đi!”



Ngoài phim trường, đạo diễn vẫn chưa đến. Giản Thù ngồi trên ghế đọc phần kịch bản tiếp theo như không có chuyện gì xảy ra.



Lúc cô còn nhỏ, sau khi bị bắt cóc được cứu ra đã quyết chí làm một cảnh sát với hình tượng kiên cường, bắt hết tất cả kẻ xấu trong thiên hạ lại.



Mà vai nữ chính do Tần Khả Khả diễn đó, chính là người bị hại, lại một lần nữa bị sát thủ liên hoàn năm xưa bắt lại vào mười năm sau. Nội dung của câu chuyện phát triển xoay quanh việc đi ứng cứu cô ta.



Liên quan đến vụ án của mười năm trước, thực ra nội dung mà mọi người bên ngoài được biết ít ỏi đến đáng thương, chỉ có một số bài phân tích trên mạng cùng với những tài liệu mà đạo diễn kiên trì thu thập. Nhưng dù gì thì khả năng lý giải của họ cũng rất phiến diện, thế nên không thể nào cải biên hoàn toàn chân thực được, chỉ có thể đưa câu chuyện đó đến mười năm sau, thay đổi một số chi tiết, dùng kỹ thuật của hiện tại để kiểm chứng.



Hung thủ mà họ thiết lập là một nhân viên bảo vệ môi trường, vấn đề logic và thời gian của tất cả các phương diện trong kịch bản cũng được điều chỉnh rất hợp lý.



Giản Thù đóng vai nữ phụ, cảnh quay không nhiều nhưng cũng không ít, chỉ ở ngay phần đầu phim, cô và nữ chính đồng thời xuất hiện. Sau đó, nữ chính bị bắt cóc, cảnh sát lần theo manh mối tra ra được hung thủ chính là hung thủ trong vụ án giết người liên hoàn của mười năm trước, nên tìm đến cô, yêu cầu cô nhớ lại những tình tiết cụ thể khi cô bị bắt cóc trước kia, cung cấp manh mối đanh thép cho cảnh sát.



Trong cả một ngày trời, Giản Thù đều thản nhiên quay xong cảnh quay của mình như không có chuyện gì xảy ra, trong ánh mắt chỉ muốn lột da róc thịt cô của Tần Khả Khả.



Sau khi kết thúc, Giản Thù bắt taxi đi thẳng đến đồn cảnh sát.



Trời đã tối hẳn, trên cả con đường đều được trang trí đầy không khí Giáng sinh. Giản Thù ghé vào cửa sổ, thầm nghĩ, nếu có thể tìm được một anh bạn trai để cùng tận hưởng ngày lễ Giáng sinh thì tốt biết bao.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK