Kim Hoa Thanh không định buông tha, tiếp tục uy hiếp: "Dương Như, anh cảnh cáo em, em cũng có cổ phần của bệnh viện. Nhớ rõ, anh là viện trưởng, và người đại biểu theo pháp lý chính là em. Nếu em không bán cổ phần để cứu bệnh viện, cả hai chúng ta đều sẽ vào tù, đừng nghĩ ai cũng có thể thoát. Em thực sự muốn ép anh đến bước cuối cùng, thì anh sẽ cùng em cá chết lưới rách."
"Đến lúc đó, em đừng trách anh không lưu tình mang mối quan hệ chúng ta hơn hai mươi năm qua ra ngoài ánh sáng, những tấm hình, video của chúng ta, còn có sinh ra Tống Tinh Nguyệt...... đây đều là bằng chứng. Anh jđã bị buộc đi đến bước này, tất cả danh lợi địa vị đã không còn quan trọng nữa. Cùng lắm bất chấp tất cả, làm mọi thứ sụp đổ theo."
Dương Như giận dữ nói: "Kim Thanh Hoa, anh uy hiếp tôi?"
"Là em ép anh, Dương Như, anh chưa từng muốn uy hiếp em. Tình cảm hơn hai mươi năm, em có thể trơ mắt nhìn anh bị bắt vào tù? Em là phu nhân Tống gia, Tống Tinh Nhật là con gái của em, máu mủ thân tình khó lòng nói bỏ là bỏ được. Dù đem em bán cổ phần đi, em cũng không cần lo lắng con đường sau này. Cho dù ngày sau Tống Húc không đối tốt với em, chỉ cần em giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn lần này, anh nhất định sẽ đối đãi với em thật tốt. Hai mươi năm qua, tình cảm của anh đối với em ra sao, chẳng lẽ em không biết?"
"Dương Như, xin em, giúp anh một lần cuối cùng thôi. Anh đã cùng đường, trừ em, anh không thể tìm được bất cứ anh có thể giúp anh."
"Coi như vì Tinh Nguyệt, em giúp anh lần này được không? Vượt qua chuyện này, tất cả bệnh viện anh đều cho em, năm cái bệnh viện đều sang tên em"
Được Kim Hoa Thanh vừa đấm vừa xoa, Dương Như có chút dao động.
Bà biết Tống Húc không đáng tin cậy, còn có rất nhiều lần luôn là Kim Hoa Thanh ở giúp bà. Nếu mất đi Kim Hoa Thanh, bà sẽ mất đi một trợ lực lớn, huống hồ Tinh Nguyệt còn là con của hắn.
Khi hắn gặp khó khăn, người duy nhất có thể đi cầu, cũng chỉ có bà.
"Được, em sẽ bán. Nhưng hơn 1 tỷ là quá thấp, ít nhất phải 2 tỷ, phải là tiền mặt. Nếu đối phương không đồng ý, em sẽ không bán."
Đầu dây điện thoại bên kia nghe Dương Như chấp nhận, thì thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Được, em yêu. Em chờ anh liên hệ với người mua, anh nhất định sẽ thuyết phục bọn họ trả 2 tỷ, chờ tin tốt của anh."
Dương Như không trả lời, trực tiếp cúp điện thoại.
2 tỷ đối với bà mà nói thì vẫn quá ít, 8% cổ phần đó ít nhất so với giá thị trường cũng phải từ 6 tỷ trở lên. Hơn nữa hôm nay còn là buổi ký kết hợp đồng chuyển hình, gía trị cổ phiếu tập đoàn Tống thị càng càng tăng cao.
Nhưng cũng không còn cách nào, bà không thể hạ mình đi cầu Tống Húc được, lòng tự trọng của bà tuyệt không cho phép cúi đầu với Tống Húc.
Phía Kim Hoa Thanh bà cũng không thể không cứu, cảm tình hai mươi năm, bà không thể đành lòng nhìn hắn ngồi tù được.
......
Trong đại sảnh, tất cả các phóng viên thi nhau đứng ở đằng trước, giành tìm vị trí quay chụp tốt nhất.
Vô số ánh đèn tụ lại, điên cuồng nhấp nháy, rất nhiều phóng viên đang đưa tin theo thời gian thực.
10 giờ, lễ ký kết hợp đồng đúng giờ bắt đầu.
Hai tay Tinh Thần đặt trước người, mỉm cười đứng trên bục, đôi mắt nhìn lướt qua một vòng bên dưới. Dưới đó, cô thấy vị trí Dương Như cùng Tống Tinh Nguyệt ngồi lúc nãy đã trống không, và cả hai đều không có mặt.
Mà chỗ của Tống Húc cũng trống rỗng.
Cánh môi Tinh Thần nhếch lên một nụ cười lạnh, hai người kia vậy mà ở trong trường hợp quan trọng như vậy cũng vắng mặt, quả không hổ là người một nhà, cả nhà đều không đến.
Người phụ trách ký tên cho 3 công ty khoa học công nghệ hàng đầu chuẩn bỉ ký kết hợp tác, cũng là những người đứng đầu các công ty khoa học công nghệ vừa nãy trò chuyện với Mộ Đình Tiêu. Bọn họ đang trò chuyện với ông nội Tống, bầu không khí rất không tồi.
Người chủ trì xua tay nói: "Mời mọi người hãy yên lặng, sau đây xin mời các vị bắt đầu ký tên"
Dưới bục vang lên từng đợt vỗ tay nhiệt liệt, một lát sau mới ngừng.
Ông nội Tống ký trước, sau đó đến người thứ hai, người thứ ba, rồi cứ lần lượt như vậy, Ký xong, bốn người đồng thời đứng lên, bắt tay chụp ảnh kỉ niệm.
Hội trường lại vang lên một tràng vỗ tay.
Thuận lợi ký xong hợp đồng, khẳng định rằng tập đoàn Tống thị đã dấn thân đầu tư sang lĩnh vực khoa học công nghệ. Tỏ rõ tiềm năng vô hạn của tập đoàn trong tương lai, và còn có thể trở thành xí nghiệp đi đầu trong lĩnh vực khoa học công nghệ.
Tâm tình của cô đang rất vui, nếu ông nội bồi dưỡng cô trở thành người thừa kế, cô nhất định sẽ đem tập đoàn phát triển rực rỡ, trở thành tập đoàn mạnh nhất trong ngành. Tuy rằng hiện tại cô mới 18 tuổi, nhưng kiếp trước, cô từng là sinh viên xuất sắc nhất của khoa khoa học công nghệ, từng vì thiết kế và phát triển ra hệ thống điều khiển chuyến bay mà nhận được rất nhiều giải thưởng lớn.
Lúc trước có thể thuận lợi tiến vào Mộ gia, cùng là do Mộ Lệ Sâm nhìn trúng tài năng của cô.
Chỉ là khi đó cô bị Tống gia chèn ép, dưỡng thành tính cách nhát gan nhu nhược.
Hiện tại, những gì đã mất ở đời trước, dù là danh lợi hay địa vị, cô đều phải đoạt lại.
Chỉ cần có một tia cơ hội có thể kế thừa tập đoàn Tống thị, cô đều phải tranh thủ nắm lấy. Tập đoàn không chỉ là tâm huyết của các thế hệ đời trước của Tống gia, mà còn là sự tự tin và nguồn vốn cho trận đấu giữa cô cùng Mộ Lệ Sâm.
Dù sao Mộ Lệ Sâm của bây giờ, cũng đã đứng trong vòng cao nhất của thương nghiệp Đế Đô.
Phóng viên chen lấn lên phía trước để chụp, Tinh Thần lui về sau, đem vị trí tốt nhất nhường cho ông nội Tống cùng ba người phụ trách ký kết của 3 công ty khoa học công nghệ.
Tiểu Đào nhân nhân đó đi lên, nhỏ giọng nói với cô: "Tam tiểu thư."
"Hửm?"
"Thái tử gia nói muốn chị mang đến tin tốt cho em."
"Chuyện gì?"
"8% cổ phần của Dương Như đã lấy được"
Hai mắt Tinh Thần tràn ngập khiếp sợ nhìn Tiểu Đào, thật khó tin. Vừa rồi Mộ Đình Tiêu còn đứng ở trên lầu, cái gì cũng chưa làm, vậy mà đã lấy được 8% cổ phần của Dương Như
Anh đã làm bằng cách nào.
Tinh Thần hỏi Tiểu Đào: "Là thật?"
Tiểu Đào cười hì hì, kiêu ngạo nói: "Đương nhiên, thái tử gia chúng ta một khi đã ra tay là không đời nào thất bại. Chờ buổi lễ kết thúc, ngài ấy sẽ đem hợp đồng chuyển nhượng cho em...."
"Cho tôi, tôi cũng không có tiền mua."
"Cho em xem...... Hì hì."
"Được, cho tôi xem một cái cũng được." Cô rất vui, so với bản hợp đồng ông nội ký còn càng vui hắn.
Làm thế nào Mộ Đình Tiêu có thể lấy được? 8% cổ phần đó Dương Như càng coi trọng nó hơn bất kì thứ gì, nếu để bà ta có 2 lựa chọn, một là chọn Tống Tinh Nguyệt, hai là chọn cổ phần, bà ta sẽ không chần chờ gì mà chọn cái thứ hai.
Sau đó bà ta sẽ đưa ra một lý do để biện hộ, rằng có cổ phần mới có thể có cơ hội trở mình, mới có thể đón Tống Tinh Nguyệt trở về. Lấy tài năng của bà ta, Đông Sơn tái khởi cũng không khó.
Cho nên....
Trong tay bà ta đã không còn cọng rơm cuối cùng để cứu sống, cũng không có thứ gì khiến cô phải kiêng kị. Vậy những chuyện về sau lại dễ làm rất nhiều.
Ví dụ như hôm nay, chính là cơ hội tốt nhất!
Tiểu Đào như nhìn ra ý nghĩ của Tinh Thần, nhỏ giọng nói: "Tam tiểu thư, giữa trưa là buổi tiệc cảm ơn của tập đoàn Tống thị. Người đến tham đều là các danh nhân tham dự buổi ký kết, phóng viên với các nhà truyền thông lớn. Ba người phụ trách ký kết của những công ty khoa học công nghệ đó 11 giờ sẽ lên phi cơ về Đế Đô. Ban lãnh đạo thành phố cùng phó tỉnh trưởng đúng 12 giờ sẽ mặt, màn khai mạc cần họ phải tham dự."
"Tin tức Tống gia sẽ không gây trở ngại tạo thành ảnh hưởng đối với tập đoàn, quyền khống chế Tống thị đều nằm trong tay lão gia tử. Hiện nay, tiểu thư là người được chọn bồi dưỡng để trở thành người thừa kế, người bị ảnh hưởng chỉ sợ là mỗi Tống Tinh Nhật."
Hơn nữa nếu không rèn sắt khi còn nóng, chờ Dương Như bình tĩnh lại, biết 8% cổ phần bị lừa bán. Nếu bà ta phản công lại, sẽ cá chết lưới rách hung hăng cắn cô một ngụm......
Tinh Thần không sợ đấu với bà ta ngoài sáng, nhưng nếu bà ta giở trò sau lưng, tỷ như lần bắt cóc lúc trước, thiếu chút nữa khiến cô bị mất mạng thì cô khó lòng phòng bị.
Tinh Thần hỏi Tiểu Đào: "Tống Húc đang ở đâu?"
"Hắn hiện giờ đang đi tìm thám tử tư theo dõi Dương Như, hơn nữa......" Tiểu Đào cười thần bí, càng tăng thêm giác tò mò.
"Hơn nữa gì?"
"Hắn tìm người giở trò để có thể nghe lén điện thoại Dương Như."