Mục lục
Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê - Tống Tinh Thần - Mộ Lệ Sâm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Small

Mấy người bọn họ đi ra sảnh lớn sân bay, Mộ gia đã phái người tới đón dẫn đầu là một người trung niên nho nhã, nghe nói là quản gia của Mộ lão.

Quản gia vừa xuất hiện liền mỉm cười đánh giá Tinh Thần.

Tinh Thần nghĩ có phải Mộ Đình Tiêu từng ở trước mặt Mộ lão nhắc qua cô hay không, sau đó quản gia mới biết nên mới nhìn cô như vậy.

Quản gia đưa Tinh Thần và ông nội Tống lên một chiếc xe Bentley.

Hai người ngồi ở ghế sau chuyện .

Ông nội Tống hỏi: "Có chuyện cháu được chọn làm hoa khôi trong đợt bình chọn gì đó của Đế Đại đúng không?"

Tinh Thần cười hì hì hai tiếng: "Ông sao biết được vậy."

"Cũng đã lên hotsearch Weibo, ông còn có thể không biết sao, ánh mắt sinh viên Đế Đại không tồi."

Ông nội Tống cũng chưa nói vì tìm tin tức của cô mà đã học được  dùng Weibo, Weibo của ông có hơn một ngàn fans. Trong hội đồng cao tầng của tập đoàn thì ông là nhiều fans nhất, vì thế mà cũng từng đắc ý vì điều đó.

Xe lái ra nội thành, hai bên quốc lộ đan xen rất nhiều biệt thự được xây lên thành hàng, biệt thự dựa núi gần sông, phong cách trang hoàng độc đáo.

Đi vào cánh cửa chạm khắc theo phong cách châu Âu, đi qua cây cầu vòm tròn bằng đá ngọc bích bốn làn dài trăm mét, dọc theo đường núi chạy lên đỉnh .

Con đường hai bên là vành đai xanh tuyệt đẹp, cây cối xanh um, vào hè hoa lá nở rộ, xe đi lên trên núi cứ như đi vào tiên cảnh trần gian.

Tinh Thần kinh ngạc cảm thán: "Đây là nhà thủy tạ của Mộ gia, ông ơi, quả nhiên rất lớn."

"Đương nhiên, từ lúc bắt đầu đi vào cổng thì khắp quả núi này đều thuộc về Mộ gia, bao gồm con sông vây quanh dưới chân núi đó, bên trái núi còn có thác nước cao trăm mét."

"Lớn hơn cả nhà chúng ta nữa!"

Đế Đô là nơi tấc đất tấc vàng, ngọn núi này cũng không biết có giá trị bao nhiêu!

"Lên núi phong cảnh càng đẹp, đến tối còn có thể nhìn thấy cảnh đêm ở toàn bộ Đế Đô, phồn hoa thu hết vào trong mắt."

Quản gia ngồi ở đằng trước cười nói: "Tống tiên sinh và Tống tiểu thư đến tối hãy ở lại nhà thuỷ tạ đi, Mộ lão đã sắp xếp phòng cho khác xong rồi ạ."

Ông nội Tống cười từ chối nói: "Không được, buổi chiều còn có việc."

"Xem ngài nói kìa, lễ trao giải vẫn còn hai ngày, ngài vội như vậy làm gì."

Tinh Thần nói: "Đúng vậy ông ạ, chi bằng chúng ta ở một đêm ngắm cảnh đêm Đế Đô?"

Trong lòng Tinh Thần nghĩ cái gì, ông nội Tống  hiển nhiên biết rõ.

Ông bất đắc dĩ cười nói: "Cháu đó, được thôi, đến tồi liền làm phiền ở nhà thuỷ tạ vậy."

......

Tiến vào đỉnh núi, Tinh Thần mới biết được vì sao gọi là nhà thuỷ tạ.

Đỉnh núi có một cái hồ rất to, chất nước trong vắt, màu trời xanh mây trắng chiếu xuống hiện ra một màu xanh biếc.

Nhà thuỷ tạ xây ở ngay bên cạnh hồ, cả khu nhà ở chiếm mấy nghìn mét vuông, có vườn hoa, đài phun nước, bể bơi, còn có một sân gôn.

Những cách thức như vậy, cho dù đặt ở trên toàn thế giới cũng là căn biệt thư cao cấp ít ỏi hiếm có.

Mộ lão sớm đã chờ ở bên cạnh bãi đỗ xe, chờ ông nội Tống và Tinh Thần.

Xe lái vào bãi đỗ xe, Mộ lão liền đi lên đón.

Thân hình ông cường tráng, so với ông nội Tống còn to hơn, mặc một bộ vest màu tối, đeo cà vạt màu xanh da trời, sắc mặt hồng hào, hai mắt có thần.

"Ai nha, ông bạn già à, hôm nay cuối cùng cũng đưa ông đến được đây, chúng ta đã rất lâu không gặp mặt rồi."

Ông nội Tống xuống xe bát tay với Mộ lão.

"Tôi sớm nên đến thăm ông nhưng công việc ở công ty thật sự quá bận rộn, tôi không rời đi được."

"Ông cũng đã bao nhiêu tuổi rồi, làm lụng vất vả như vậy để làm gì, ông có thể kiếm được hết tiền không cơ chứ?"
"Tôi không giống ông có tận sáu người con trai, hai người con gái, còn có một đàn cháu trai cháu ngoại giỏi giang. Tôi chỉ có một thằng con trai duy nhất, quan trọng là thằng con trai cũng không biết cố gắng, aizzz, đừng nói nữa!"

Mộ lão buông tay ra, thấy Tinh Thần đang yên tĩnh mỉm cười đứng bên cạnh ông nội Tống.

Tinh Thần mặc một chiếc váy dài đến chân, dáng đứng thanh mảnh, lớp trang điểm trên mặt nhìn không ra, ngũ quan tinh tế nhỏ xinh, làn da trắng sứ, tươi cười ngọt ngào xinh đẹp.

Toàn thân trên dưới đều tản ra khí chất nhã nhặn dịu dàng, là loại con gái mà trưởng bối thích .

Quả nhiên Mộ lão vừa thấy Tinh Thần, vui vẻ nói: "Đây là Tinh Thần đúng không, ông bạn già, cháu gái này của ông thật sự có tiền đồ đó. Xinh đẹp, lại thông minh, còn được đề cử là một trong mười thanh niên ưu tú trong cả nước. So với mười mấy cháu trai cháu ngoại của tôi, một đứa cháu của ông cũng đã hơn mười mấy đứa cháu của tôi rồi."
"Đừng khen con bé, một khi khen là bảo đảm nó sẽ đắc ý cho mà xem."

"Được rồi, vào trong trước đã, đường xá xa xôi, người giúp việc đã chuẩn bị xong bữa sáng, cùng nhau ăn đi."

Tinh Thần đỡ ông nội Tống đi vào trong phòng.

Dùng xong bữa sáng, Tinh Thần ở cùng ông nội Tống đánh với Mộ lão chơi ván cờ.

Kì nghệ của Mộ lão không uyên thâm bằng ông nội Tống nên đã bị gϊếŧ vài ván, cô liền đề nghị đi dạo trong vườn thuận tiện tham quan nhà thuỷ tạ.

Nhà thuỷ tạ rất lớn, một buổi sáng đi dạo cũng không xong.

Trong phòng cờ, hai ông già đang thích thú tràn trề chơi cờ vây, Mộ lão không địch lại ông nội Tống, bị gϊếŧ tận năm ván. Sau thất bại nặng nề, ông quyết định chuyển sang chơi cờ tướng*.

*Trong raw là 军棋. (quân kì) thì t tra baidu thấy nó cũng na ná cờ tướng bên mình chẳng qua là nhiều quân hơn thôi, nên t cứ để là cờ tướng cho mn dễ tưởng tượng nhé.
Ông nội Tống thắng nên rất vui, vui cười hớn hở: "Cờ vây, ông cũng không phải đối thủ của tôi."

"Không nhất định, chúng ta đánh hai ba ván rồi lại nói sau."

Bắt đầu chơi cờ, ông nội Tống liền nói: "Ông không phải ở chung với Đình Tiêu sao, không gặp thấy cậu ấy?"

"Hôm nay không nói cho nó, trước khi đám các ông tới nó đã ra ngoài từ sớm."

"Sao ông không nói cho, tôi đã khá lâu không gặp cậu ấy rồi."

Mộ lão cười nói: "Hai tháng trước nò còn mới từ thành phố S về sao, đứa nhỏ này càng lớn càng không nghe lời. Tôi không biết nói suốt ngày bận rộn cái gì, nói thì ít, cái gì cũng không nói với tôi, thật là khác nhau mà! Vẫn là cháu gái của ông ngoan, vừa rồi trên bàn cơm tôi cũng đã nhìn thấy, này không cho ăn kia không cho ăn, ngoài mặt là quản nghiêm thực tế là quan tâm ông, bên cạnh tôi lại chẳng có áo bông nhỏ tri kỉ quan tâm tôi như vậy."
"Ông đừng làm dáng vẻ này với tôi, mười mấy cháu nội cháu ngoại của ông ai mà không tài giỏi cơ chứ, đặc biệt là Mộ Lệ Sâm với Mộ Đình Tiêu đều là rồng trong đám người*."

*Nhân trung chi long: hình dung nhân tài kiệt xuất phi phàm.

Nhắc tới đến hai thẳng cháu trai của Mộ lão, Mộ lão liền vui tươi hớn hở đến không khép được miệng!

Bên ngoài, Tinh Thần cùng Đàm ca với Kiều Thâm ở cạnh nhà thuỷ tạ câu cá, trong hồ tự nhiên lớn này có rất nhiều cá, khó trách Mộ Đình Tiêu nói Mộ lão mỗi ngày đều bận rộn câu cá.

Khi cô thả cần câu xuống, dây câu liền động, nhấc lên được một con cá lớn ước chừng sáu cân*.

*Đơn vị đo đại lượng của Trung khác chúng ta nha. 1 cân = 16 lạng = 596,8  đó nên 6 cân này chỉ bằng tầm 3,6 cân thôi nhen.

Sáng sớm đã câu được bốn năm con.
Cái này không tồi, mồi câu vừa ném xuống dây câu lại động.

Tinh Thần nhanh chóng thu dây, là một còn cá vương nặng 8 cân, ngay cả Kiều Thâm cùng Đàm ca đều hỗ trợ kéo cần.

Ba người câu rất vui vẻ.

Mộ lão nhìn Tinh Thần, càng xem càng vừa lòng.

Ông hạ một quân cờ, cười tủm tỉm nói với ông nội Tống: "Ông bạn già, hôm nay mời ông đến đây là có một chuyện tốt muốn bàn với ông."

Ông nội Tống nâng mắt nhìn ông bạn già dò hỏi: "Chuyện gì vậy? Để tôi và ông cùng bàn bạc, ông cứ nói đi."

"Cháu gái Tinh Thần của ông tôi rất thích, thông minh, giỏi giang, còn nghiên cứu phát minh ra hệ thống. Đứa con gái tốt như vậy, tôi không nỡ để con bé rơi vào trong nhà người khác, cho nên muốn nói trước với ông, tôi có một cháu trai vừa ý Tinh Thân nhà ông."

Trong lòng ông nội Tống vui vẻ.
Ông biết Tinh Thần thích Mộ Đình Tiêu, ông cũng vừa lòng đứa nhỏ Đình Tiêu kia, chỉ bằng tình cảm qua lại giữa hai nhà, việc này 100% có thể thành!

Nếu không ngại Tinh Thần tuổi nhỏ, ông thật đúng là muốn chủ động tác hợp hai người.

Ông nội Tống cười, cố tình thần bí hỏi: "Cháu trai nào của ông vậy? Nhân phẩm như nào? Có ưa nhìn không?"

----------

Hế lô các ba, đến hôm nay t mới chợt nhận ra là t hay up muộn thật sự :>>> Hiếm hôm được buổi sớm ghê ấy, à mà tình hình là sắp lên 12 rồi nên có ai có khả năng đú muốn đu cùng mình thì cứ ib với mình nhé ;-; Hổng có yêu cầu gì quá cao đâu, biết edit ổn ổn xong mình check lại lần nữa thôi ý. Chứ thật sự rất bận không có thời gian để trĩ cả tiếng làm cả chương được nữa ;-; ai mún thì cứ ib nha, t test thử 1 lần là xong :

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK