Bà cố gắng nén cơn giận trong lòng!
Vốn định hai ngày này sẽ thu thập cô ta, để cô ta không thể đến đúng giờ thi, nhưng lại bởi vì chuyện Tống Húc mà không thể làm được.
Trong đoạn thời gian này bà làm cái gì cũng đều không thuận lợi, như thể toàn thế giới đang chống đối lại bà.
Không thể liên lạc được với Tinh Nhật, mỗi lần gọi đến luôn là trợ lí của cô bắt máy, nói không chụp quảng cáo cũng là đang đóng phim.
Càng tức giận hơn là bệnh viện Nhã Trình của Kim Hoa Thanh viện xảy ra chuyện, oanh động khắp cả nước đại sự. Hai mươi năm qua danh tiếng bệnh viện hắn vẫn luôn rất tốt, làm nên bệ đỡ để hắn có thể giành được danh tiếng rất không tồi trong giới y học.
Vì chuyện này, hắn đã phải từ chức chủ tịch hiệp hội y học thành phố S, chức viện trưởng thì bị thu hồi, đã vậy còn bị Cục quản lí Y dược giao trách nhiệm điều tra.
Tống Húc bởi vì chuyện của Hạ Lệ Cầm, đã hoàn toàn cạch mặt với bà. Sáng nay bọn họ còn cãi nhau một trận lớn, tàn nhẫn nói nhất định phải ly hôn với bà. Ngay cả sự kiện quan trọng như hôm nay cũng không có đến tham dự, trong hai mươi năm qua đây là lần đầu tiên.
Bên ngoài đã có tin đồn hai người bất hòa, chỉ là đã bị sự tham dự buổi ký kết này của Tống Tinh Thần áp xuống.
Còn Tinh Nguyệt, tính tình càng ngày càng kém. Trước kia bà vẫn còn có kiên nhẫn để dỗ nó, nhưng giờ khi thấy bộ mặt tràn đầy ghen ghét, tâm trạng rất không ổn định đó, bà cũng lười dỗ tiếp.
Mọi thứ đều nằm ngoài quyền khống chế của bà, loại cảm giác này khiến Dương Như rất phiền lòng.
Trong vô thức, Tống Tinh Thần đã bắt đầu không thể hiện bản thân kém cỏi hơn Tinh Nguyệt nữa, mà càng biểu hiện ra chính mình càng vượt trội hơn. Thậm chí ông nội còn có ý bồi dưỡng cô ta trở thành người nối nghiệp, không, ông đã thực hiện điều đó.
Đáng chết, Tống gia không được an ổn, Tống Tinh Thần lại thẳng đường lên cao, tiền đồ sáng lạn, chuyện này làm sao có thể được!
Bà làm sao có thể bị tiểu tạp chủng Tống Tinh Thần đó dẫm lên.
"Mẹ, tất cả mọi người đều nói Tống Tinh Thần sẽ tiếp quản tập đoàn Tống thị, dựa đâu cơ chứ? Cho dù ông nội không có thích ba, nhưng còn có chị cả cơ mà, chị cả nhất định là có tư cách kế thừa tập đoàn. Vậy tại sao ông nội lại muốn dẫn cô ta đi cùng trong sự kiện quan trọng như này?"
"Mẹ, nếu mẹ không nghĩ cách ra cách đi, Tống Tinh Thần nhất định sẽ cướp lấy tập đoàn Tống thị. Mẹ xem lễ phục cô ta mặc đi, đó là bộ Thủy Nguyệt Hoa Ngân, cả thế giới chỉ có một bộ, nhìn là biết ông nội đã để mắt đến cô ta."
Tống Tinh Nguyệt chua chát nói, càng khiến cơ giận của Dương Như đạt đến đỉnh điểm.
"Im miệng, không để yên cho mẹ thì sẽ chết sao. Mỗi ngày con thì luôn khóc nháo, giở thói với mẹ. Tống Húc thì suốt ngày không về nhà, còn có chị con nữa, gọi đến thì không nghe.... Giờ thì tốt rồi, Tống Tinh Thần được lòng ông nội, được ông bắt đầu tập trung bồi dưỡng cô ta, một nhà chúng ta đều bị cô ta dẫm lên đầu."
"Nếu về sau cô ta kế thừa tập đoàn, cả nhà chúng ta sẽ không bao giờ có ngày lành nữa."
Dương Như không quên lúc trước bọn bà đã làm những gì để chèn ép Tống Tinh Thần, khiến rất nhiều lần làm cô ta xém chút nữa sẽ chêt đi một cách oan ức, nhưng cô ta vẫn sống sót qua được.
Điều này khiến Dương Như giận đến ngứa răng.
Chỉ thiếu một chút hút nữa thôi, vì sao lúc đó Tống Tinh Thần không chết luôn cho xong, nếu cô ta chết đi, sẽ không còn ai tranh tập đoàn Tống thị tvới bọn họ nữa.
Hiện tại Dương Như hối hận muốn chết.
Dương Như nén giận nhìn chằm chằm Tống Tinh Thần đứng trên bục. Từ sau hôm nay,Tống Tinh Thần chắc chắn sẽ càng ngày càng suôn sẻ, phất lên như diều gặp gió, tiến bộ không ngừng, trở thành người lãnh đạo tập đoàn Tống thị, thậm chí sẽ trơt thành nữ doanh nhân lớn nhất của thành phố S......
Danh lợi, địa vị và mọi thứ.
Đáng chết, đây đều là những gì Dương Như muốn nhất, cho dù bà nỗ lực cả đời vẫn không thể với đến, vậy mà tiểu tạp chủng đó lại dễ dàng chạm được.
Bà cực kì không cam lòng!
Lúc này, điện thoại bà reo lên, nhìn dãy số gọi tới, bà thu liễm cảm xúc nhìn sang xung quanh, thấy lực chú ý của mọi người đều tập trung trên bục, bà dặn dò Tống Tinh Nguyệt: "Tinh Nguyệt, mẹ đi nghe điện thoại, con đừng chạy loạn khắp nơi. con còn đang bị ông nội cấm túc, nếu bị ông phát hiện, hậu quả rất nghiêm trọng."
Tống Tinh Nguyệt rất không kiên nhẫn đáp: "Con biết rồi."
Tống Tinh Thần cực kì nổi bật, vốn dĩ cô đã không vui, mẹ còn nói rằng cô không thể chạy lung tung. Đều là con gái Tống gia, dựa vào cái gì cô chỉ được đứng ở chỗ này, không thể đi lại.
Nhân vật chính của buổi lễ hôm nay là tập đoàn Tống thị, huống hồ còn có nhiều danh nhân tới như vậy. Không đi làm quen một phen, để mọi người biết rằng cô là nhị tiểu thư Tống gia thì lần đi này chẳng phải như không sao.
Sau khi Dương Như đi nghe điện thoại, Tống Tinh Nguyệt cũng rời khỏi bị trí, đi làm quen mở rộng mạng lưới giao thiệp của mình một vòng.
......
Tinh Thần đứng ở trên bục, cảm thấy có một ánh mắt lạnh lùng đang nhìn mình. Ngẩng đầu lên,liền thấy trên lan can kính lầu 2, Mộ Đình Tiêu một thân lễ phục màu đen đang đứng ở chỗ dễ thấy nhất.
Anh một tay cầm chiếc ly đế cao, đôi mắt hơi sâu lạnh nhạt nhìn Tinh Thần, trên gương mặt điển trai không có chút biểu cảm gì, cao cao tại thượng như bậc đế vương nhìn xuống cô.
Đứng sau anh là vài người đàn ông trung niên, họ đều những khuôn mặt thường xuyên xuất hiện trên mạng. Đặc biệt là khi họp báo công bố ra mắt sản phẩm mới, các trang báo lớn luôn hiện lên chân dung rõ nát của những người này, bọn họ là những người đứng đầu một số công ty khoa học công nghệ lớn trong nước.
Đây chính là địa vị của Mộ Đình Tiêu hiện tại, anh mới chỉ 21 tuổi, mà đã cùng những người đứng đầu của các công ty khoa học công nghệ ở cùng một chỗ, trò chuyện vui vẻ.
Kiếp trước nếu anh không phải vì cô, anh đã đứng cao hơn.
Tinh Thần ngọt ngào cười với Mộ Đình Tiêu, dùng khẩu hình miệng nói: "Em sẽ đạt đến độ cao của anh, và sẽ vượt qua anh."
Trên khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông, môi mỏng đột nhiên cong lên nở một nụ cười. Anh vốn đã rất ít cười, huống chi là những nơi đông người như này.
Hiển nhiên, anh đã hiểu được khẩu hình miệng của cô, và anh cười vì sự tự tin và cuồng ngạo đó.
Tinh Thần thu mắt, nơi đông người như này không thể quá lộ liễu được,
Đột nhiên, ông nội Tống sau khi đọc bài diễn văn rất dài xong, rồi lại nói tiếp: "Hôm nay nhân dịp cơ hội này, tôi muốn giới thiệu đến mọi người một chút về cháu gái tôi, Tinh Thần."
Tinh Thần tự nhiên đi lên trước, đứng ở bên người ông.
"Tinh Thần cũng là một trong những cổ đông của tập đoàn Tống thị, lần này đưa cháu gái đến đây cũng là để mọi người có thể quen mặt. Nào Tinh Thần. đến chào hỏi mọi người đi."
Tinh Thần đứng trước microphone, mỉm cười nhìn xuống các vị khách bên dưới: "Chào mọi người, tôi là Tinh Thần, là cháu gái ba của ông nội. Đây là lần đầu tiên tôi tham dự mộ buổi lễ ký kế hợp đồng long trọng như này, cảm ơn ông nội đã cháu tới đây để có thêm hiểu biết, và có thể làm quen với mọi người."
Dưới bục là một trận vỗ tay, rất náo nhiệt.
Có thể thấy những người tham dự buổi lễ này đều có chút hảo cảm với cô. Co có khuôn mặt rất dễ mến, dáng vẻ khiêm tốn, giọng nói ngọt ngào, ở một nơi nghiêm túc như đây, thích hợp gãi đúng chỗ ngứa để điều hòa không khí.
Tinh Thần lui ra sau, người chủ trì cầm microphone đi đến chính giữa: "Xin cảm ơn Tống lão tiên sinh, được rồi, buổi lễ ký kết hợp đồng, chính thức bắt đầu."
......
Phòng nghỉ hội trường.
Sau khi Dương Như đóng cửa lại, mới nhận điện thoại, nhỏ giọng nói: "Sao bây giờ anh lại gọi đến? Em đang ở buổi lễ ký kết hợp đồng, khắp nơi đều là người, đây là nơi công chúng đó."
Ở đầu dây bên kia, người đàn ông lôi kéo cà vạt, sốt ruột nói: "Bên này anh thật sự không chịu nổi nữa, ai ra vào đều có phóng viên bám theo. Cũng không biết tên khốn nạn nào để lộ ra, còn thông báo khắp nơi trên mạng, những người đó mỗi ngày tới bệnh viện làm loạn. Hiện tại, phần lớn bệnh nhân phải nằm viện cũng đã chuyển viện, rất nhiều y tá, bác sĩ từ chức, bệnh viện sắp không chống đỡ được rồi. 5 hộ gia đình bị nhiễm HIV đang ở toà án khởi tố anh, làm thế nào bọn họ cũng không chịu giải quyết rieng."