Sáng hôm sau, Hoắc Mạc Niên không đánh thức cô dậy, việc đưa Bùi Xuyên đến trường sẽ do đàn em phụ trách. Lúc thức dậy, Bùi Xuyên phát hiện ra không thấy Bạch Ngữ Ninh đâu cả, chỉ thấy Hoắc Mạc Niên đứng sẵn chờ cậu trước cửa phòng, cậu còn chưa hiểu chuyện gì thì đã bị bế lên rời khỏi nhà. Ở trước nhà, có mấy người đàn ông lạ mặt thân toàn đồ đen, anh giao cậu cho bọn họ.
" Nè nhóc, mẹ nhóc đang ngủ nên không thể đưa nhóc đi học được."
" Sao chú lại biết chứ."
" Mẹ nhóc nhờ đưa nhóc đi học."
" Lần này cháu tin chú đấy!"
Nhờ có sự việc tối qua Bùi Xuyên đã có thiện cảm với Hoắc Mạc Niên, trong lòng chỉ hơi thắc mắc vì sao anh và cô quen nhau, nhưng cũng không muốn làm phiền đến cô nên nghe lời đến trường cùng người của anh.
Hoắc Mạc Niên quay về phòng của mình, nhìn cô đang say sưa giấc ngủ, anh không chần chừ mà nằm xuống rồi ôm cô vào trong lòng. Đang mơ mộng cô cảm nhận được sự ướt át ở cổ, cô nhíu mày theo phản xạ lấy tay đẩy đầu của anh ra và tìm một tư thế thoải mái chui rút vào lòng của anh.
Mọi hành động của Bạch Ngữ Ninh đều được thu vào tầm mắt, anh bật cười hôn nhẹ lên má và môi của cô.
" Ưm! Tránh ra em muốn ngủ."
Giọng ngáy ngủ vang lên, cô không thể mở mắt được. Đêm qua đã quá sức với cô cho nên sáng may cô phải nạp lại năng lượng không muốn làm gì hết. Hoắc Mạc Niên mỉm cười không phá cô nữa mà ôm cô ngủ tiếp.
Đến giữa trưa, cả hai người đều bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại vang lên, Hoắc Mạc Niên cầm lấy nhìn tên hiển thị trên màn hình anh có chút bực mình.
" Chuyện gì?"
“Khi nào cậu về.”
" Chưa xác định được."
" Nhưng mà nhớ đến đúng ngày dự hôn lễ của tớ đấy."
" Nhất định."
Người vừa mới gọi điện cho anh là Lương Tình, chuyện của cậu ta và Hoắc Trân Mông anh cũng vừa mới hay tin. Không nghĩ bọn họ tiến triển nhanh đến mức đã có con với nhau nên mới gấp rút chuẩn bị hôn lễ như vậy, tuần sau là hôn lễ của họ.
Hoắc Mạc Niên rơi vào trầm tư của chính mình. Bạch Ngữ Ninh cũng bị tiếng chuông kia đánh thức và nghe được cuộc nói chuyện của hai người, cô nhẹ nhàng trèo lên người của anh mà ôm chặt, giọng thì thầm.
" Sao vậy? Có chuyện khó xử với anh sao?"
" Tuần sau là hôn lễ của Lương Tình và Hoắc Trân Mông em họ của anh."
" Anh muốn em trở về sao?"
" Nếu em không muốn thì chúng ta sẽ sống ở đây."
" Không cần phiền phức như vậy, với lại ở đây cách xa nhà anh như vậy, em không muốn trở thành tội đồ chia rẻ anh và gia đình. Em sẽ chuẩn bị rồi chúng ta về."
" Em nói thật sao?"
" Thật đấy về hồ sơ của Bùi Xuyên thì phải anh ra tay rồi."
" Cảm ơn em."
Hoắc Mạc Niên vui mừng ôm chặt cô vào lòng, cô cũng đang tận hưởng niềm hạnh phúc đột nhiên cô cảm nhận được bàn tay ma quái bắt đầu giở trò với cô, hai khỏa mềm bị bàn tay kia nắn bóp đủ hình dạng, lúc này cô mới phát hiện ra trên cơ thể ngoài trừ cái áo ngủ mỏng manh kia ra thì không gì cả. Phía dưới lại bắt đầu chảy mật dịch dính trên ngón tay của anh.
" Đủ rồi…ân…"
" Anh bế em đi tắm."
Hoắc Mạc Niên bế cô đặt trên bồn rửa mặt mà hôn tới tấp, khi nãy cô nằm trên người của anh, anh có thể cảm nhận được cơ thể mềm mại kia khó khăn lắm mới nhịn được nhưng ngón tay cô không yên phận mà cứ sờ đến cơ ngực nên ngọn lửa đã bùng cháy lên, phía dưới bị mông cô cọ xát cương lên phát đau.
Hai người triền miên không dứt, nhân lúc cô vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn anh dã nhanh tay cởi bỏ bộ đồ của hai người, tay lần mò đến phía dưới. Cảm nhận được vật lạ cô muốn khép chân lại nhưng đã bị anh chen vào giữa hai chân cô và hai ngón tay bắt đầu tiến vào trong.
" Ha…ưm"
Được Hoắc Mạc Niên buông tha đôi môi đỏ sưng kia, cô ngửa cổ lên vì khoái cảm, ánh mắt chứa một tầng sương mỏng, môi anh hôn lên cằm thon gọn kia cô từng chút từng thưởng thức, sau đó di chuyển xuống cổ. Nhìn dấu đêm qua vẫn còn lưu lại, anh hài lòng hôn lên nó và chuyển xuống đôi thỏ trắng kia.
Một bên bị anh nắm bóp một bên được anh chăm sóc bằng miệng, phía dưới được ngón tay anh ra vào nhịp nhàng nên cao trào đến rất nhanh, những ngón chân xinh đẹp vì cao trào mà cuộn lại siết chặt hông anh.
" Aaa…"
Bụng thon bắt đầu co rút mãnh liệt, gương mặt ửng hồng lên, Hoắc Mạc Niên lần nữa hôn lấy môi cô và bế cô vào bồn tắm, xả nước ấm vào và anh cũng ngâm mình cùng cô. Phía dưới từ từ tiến vào, vì có nước ấm cô chẳng thấy đau mấy mà vô cùng thoải mái muốn anh vào sâu hơn.
Khi vật cứng vào trong hết cả hai đều rên vì thỏa mãn, phía dưới bắt đầu nhịp tấu ra ra vào vào. Cô cũng nhiệt tình phối hợp và rên lớn hơn, tiếng rên kiều mị của cô là thứ khiến anh phát điên, vì thế động tác bắt đầu nhanh hơn, mỗi lần tiến vào đều vào rất sâu khiến cả hai nhanh chóng đạt đến khoái cảm.
" Nè nhóc, mẹ nhóc đang ngủ nên không thể đưa nhóc đi học được."
" Sao chú lại biết chứ."
" Mẹ nhóc nhờ đưa nhóc đi học."
" Lần này cháu tin chú đấy!"
Nhờ có sự việc tối qua Bùi Xuyên đã có thiện cảm với Hoắc Mạc Niên, trong lòng chỉ hơi thắc mắc vì sao anh và cô quen nhau, nhưng cũng không muốn làm phiền đến cô nên nghe lời đến trường cùng người của anh.
Hoắc Mạc Niên quay về phòng của mình, nhìn cô đang say sưa giấc ngủ, anh không chần chừ mà nằm xuống rồi ôm cô vào trong lòng. Đang mơ mộng cô cảm nhận được sự ướt át ở cổ, cô nhíu mày theo phản xạ lấy tay đẩy đầu của anh ra và tìm một tư thế thoải mái chui rút vào lòng của anh.
Mọi hành động của Bạch Ngữ Ninh đều được thu vào tầm mắt, anh bật cười hôn nhẹ lên má và môi của cô.
" Ưm! Tránh ra em muốn ngủ."
Giọng ngáy ngủ vang lên, cô không thể mở mắt được. Đêm qua đã quá sức với cô cho nên sáng may cô phải nạp lại năng lượng không muốn làm gì hết. Hoắc Mạc Niên mỉm cười không phá cô nữa mà ôm cô ngủ tiếp.
Đến giữa trưa, cả hai người đều bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại vang lên, Hoắc Mạc Niên cầm lấy nhìn tên hiển thị trên màn hình anh có chút bực mình.
" Chuyện gì?"
“Khi nào cậu về.”
" Chưa xác định được."
" Nhưng mà nhớ đến đúng ngày dự hôn lễ của tớ đấy."
" Nhất định."
Người vừa mới gọi điện cho anh là Lương Tình, chuyện của cậu ta và Hoắc Trân Mông anh cũng vừa mới hay tin. Không nghĩ bọn họ tiến triển nhanh đến mức đã có con với nhau nên mới gấp rút chuẩn bị hôn lễ như vậy, tuần sau là hôn lễ của họ.
Hoắc Mạc Niên rơi vào trầm tư của chính mình. Bạch Ngữ Ninh cũng bị tiếng chuông kia đánh thức và nghe được cuộc nói chuyện của hai người, cô nhẹ nhàng trèo lên người của anh mà ôm chặt, giọng thì thầm.
" Sao vậy? Có chuyện khó xử với anh sao?"
" Tuần sau là hôn lễ của Lương Tình và Hoắc Trân Mông em họ của anh."
" Anh muốn em trở về sao?"
" Nếu em không muốn thì chúng ta sẽ sống ở đây."
" Không cần phiền phức như vậy, với lại ở đây cách xa nhà anh như vậy, em không muốn trở thành tội đồ chia rẻ anh và gia đình. Em sẽ chuẩn bị rồi chúng ta về."
" Em nói thật sao?"
" Thật đấy về hồ sơ của Bùi Xuyên thì phải anh ra tay rồi."
" Cảm ơn em."
Hoắc Mạc Niên vui mừng ôm chặt cô vào lòng, cô cũng đang tận hưởng niềm hạnh phúc đột nhiên cô cảm nhận được bàn tay ma quái bắt đầu giở trò với cô, hai khỏa mềm bị bàn tay kia nắn bóp đủ hình dạng, lúc này cô mới phát hiện ra trên cơ thể ngoài trừ cái áo ngủ mỏng manh kia ra thì không gì cả. Phía dưới lại bắt đầu chảy mật dịch dính trên ngón tay của anh.
" Đủ rồi…ân…"
" Anh bế em đi tắm."
Hoắc Mạc Niên bế cô đặt trên bồn rửa mặt mà hôn tới tấp, khi nãy cô nằm trên người của anh, anh có thể cảm nhận được cơ thể mềm mại kia khó khăn lắm mới nhịn được nhưng ngón tay cô không yên phận mà cứ sờ đến cơ ngực nên ngọn lửa đã bùng cháy lên, phía dưới bị mông cô cọ xát cương lên phát đau.
Hai người triền miên không dứt, nhân lúc cô vẫn còn chìm đắm trong nụ hôn anh dã nhanh tay cởi bỏ bộ đồ của hai người, tay lần mò đến phía dưới. Cảm nhận được vật lạ cô muốn khép chân lại nhưng đã bị anh chen vào giữa hai chân cô và hai ngón tay bắt đầu tiến vào trong.
" Ha…ưm"
Được Hoắc Mạc Niên buông tha đôi môi đỏ sưng kia, cô ngửa cổ lên vì khoái cảm, ánh mắt chứa một tầng sương mỏng, môi anh hôn lên cằm thon gọn kia cô từng chút từng thưởng thức, sau đó di chuyển xuống cổ. Nhìn dấu đêm qua vẫn còn lưu lại, anh hài lòng hôn lên nó và chuyển xuống đôi thỏ trắng kia.
Một bên bị anh nắm bóp một bên được anh chăm sóc bằng miệng, phía dưới được ngón tay anh ra vào nhịp nhàng nên cao trào đến rất nhanh, những ngón chân xinh đẹp vì cao trào mà cuộn lại siết chặt hông anh.
" Aaa…"
Bụng thon bắt đầu co rút mãnh liệt, gương mặt ửng hồng lên, Hoắc Mạc Niên lần nữa hôn lấy môi cô và bế cô vào bồn tắm, xả nước ấm vào và anh cũng ngâm mình cùng cô. Phía dưới từ từ tiến vào, vì có nước ấm cô chẳng thấy đau mấy mà vô cùng thoải mái muốn anh vào sâu hơn.
Khi vật cứng vào trong hết cả hai đều rên vì thỏa mãn, phía dưới bắt đầu nhịp tấu ra ra vào vào. Cô cũng nhiệt tình phối hợp và rên lớn hơn, tiếng rên kiều mị của cô là thứ khiến anh phát điên, vì thế động tác bắt đầu nhanh hơn, mỗi lần tiến vào đều vào rất sâu khiến cả hai nhanh chóng đạt đến khoái cảm.