Ngày hôm sau Lương Tình đã gọi cho Hoắc Mạc Niên về việc Lương Ái Nhu xin nghỉ vài ngày, sang tận mấy hôm sau Trương Mịch Lam mới biết được tin này liền đổ lỗi cho Bạch Ngữ Ninh. Bà tức giận nghiến răng nghiến lợi mắng mỏ cô đủ kiểu, Hoắc Kì Lâm ở bên cạnh cũng không nhịn nổi phải nói vài ba câu.
" Chuyện của bọn nhỏ cứ để tụi nó giải quyết bà nhúng tay vào làm gì?"
" Hừ con dâu của Hoắc Gia chỉ có thể Lương Ái Nhu thôi, những người khác tôi đều không chấp nhận."
" Chẳng lẽ ngay cả hạnh phúc của con trai mình bà cũng quyết định thay nó, bà có thấy bản thân mình quá đáng không?"
" Những việc tôi làm đều là muốn nó hạnh phúc thôi! Tôi với ông cũng là do mai mối mới đến được với nhau đấy!"
Hoắc Kì Lâm thấy bản thân không nói được liền quay người bỏ đi để lại bà ở trong phòng khách, bà gọi điện cho người đi điều tra tin tức của Bạch Ngữ Ninh, bà muốn xem gia cảnh của cô thế nào?
Khoảng một tuần nữa là đến tiệc sinh thần của Hoắc Kì Lâm nên bà luôn bận bịu chuẩn bị nên mới biết tin này, bà nghĩ đến trong bữa tiệc đó bà có thể tuyên bố chuyện đính hôn của Hoắc Mạc Niên và Lương Ái Nhu. Còn về Bạch Ngữ Ninh nhất định bà sẽ gặp thẳng mặt để bắt cô rời khỏi con trai mình.
Sau khi nhận được lời mời đến dự tiệc, Bạch Ngữ Ninh có hơi khẩn trương, không biết nên lựa món quà gì cho phù hợp với ông, cô có hỏi anh về sở thích của ông. Hoắc Mạc Niên nhìn cô lo lắng để chuẩn bị quà, giống như đang chuẩn bị ra mắt ba chồng, anh mỉm cười xoa đầu cô.
" Việc chọn quà cứ để anh chuẩn bị."
" Không được, như vậy không có thành ý chút nào?"
" Ngoài những việc anh kể ra còn sở thích khác không?"
" Ừm ông ấy còn rất thích câu cá."
Bạch Ngữ Ninh rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, đầu óc mù mịt không nghĩ ra món quà gì, với lại nhà của anh giàu như vậy phải tặng cái gì đó để tầm xứng với ông. Cô không nghĩ ra liền thở dài một hơi, Hoắc Mạc Niên ôm cô vào lòng để cô ngồi lên đùi của mình.
Ngồi ở trong lòng Hoắc Mạc Niên, cô nghĩ đến tình tiết bữa tiệc đó nhưng không thể nào nhớ được, truyện đó cô đã xem lâu rồi, chỉ nhớ được vài thứ mà thôi. Việc chọn quà cô đành để anh giúp đỡ vậy, cảm nhận được bàn tay hư hỏng của anh đang sờ đến đùi của mình, cô bắt đầu vùng vẫy muốn thoát ra.
" Đừng, đang trong giờ làm việc đấy!"
Hoắc Mạc Niên đành dừng lại hành động của mình vẻ mặt bất mãn nhìn cô, cô đành ra sức dỗ ngọt đứa trẻ to xác này. Dỗ một chút Hoắc Mạc Niên lại nhịn không được mà hôn lên đôi môi đang chu dỗ anh.
Chiếc lưỡi ma quái không ngừng càn quét bên trong để hút hết mật ngọt, cô muốn trốn tránh nhưng lại càng bị anh ôm chặt hơn, tiếp nhận nụ hôn mạnh bạo kia, cảm nhận cô hô hấp khó khăn mới luyến tiếc bỏ qua.
Hoắc Mạc Niên còn muốn hôn thêm lần nữa nhưng lại có tiếng gõ cửa cắt ngang hai người, nhân cơ cội hội này Bạch Ngữ Ninh vội người trốn thoát khỏi tên biến thái kia chạy vọt ra ngoài, đi ra khỏi cửa nhìn thấy Lâm Dịch Châu còn không quên nói cảm ơn hắn một câu.
" Đúng lúc gì chứ? Cái gì mà đúng lúc?? thư kí bạch khó hiểu thật đấy!"
Lâm Dịch Châu vừa mới bước vào đã cảm nhận khí lạnh bao quanh người, hắn rùng mình nhẹ nhìn xung quanh, khi bắt gặp ánh mắt sắc lạnh kia, vội cầu nguyện cho bản thân, tay cầm tay tài liệu mà run rẩy đưa cho anh. Hoắc Mạc Niên thật muốn ném cái người trước mặt ra khỏi đây, nếu không tại hắn thì anh đã không trơ mắt nhìn con mồi mình chạy mất thế này.
" Tháng sau cậu đến thành phố C đưa tài liệu qua đó và công tác ở đó một tuần đi!"
" Hoắc Tổng chúng ta có thể gửi mail là được, ở đó có hơi xa tôi…"
" Hửm? Bất mãn?"
" Dạ không có!"
" Lui đi."
Vừa mới quen bạn gái không bao lâu lại bắt đầu chia xa nhau vừa hay tháng sau lại là sinh nhật của bạn gái hắn, Lâm Dịch Châu vừa đi vừa suy nghĩ không biết bản thân đã đắc tội gì với anh mà anh lại ra tay tàn nhẫn như thế!
Lương Ái Nhu sau khi nghỉ việc ở Hoắc Thị, cô chỉ ở trong phòng thường hay suy nghĩ vu vơ, ba mẹ Lương thấy cô chẳng còn vui cười như trước vô cùng thương xót, hỏi Lương Tình về vụ việc này.
Sau khi nghe mọi chuyện, hai người chẳng biết nên khuyên thế nào, mẹ Lương lại đem chuyện này kể lại cho Trương Mịch Lam nghe. Bà không muốn con gái mình chịu ủy khuất thế này, bà cùng với Trương Mịch Lam chung tay nghĩ ra kế hoạch chia rẽ cặp đôi kia, và hợp tác cho Lương Ái Nhu và Hoắc Mạc Niên.
Vì muốn con gái trở về như lúc trước mẹ Lương đã kêu cô đi dạo mua sắm vừa hay gặp Trương Mịch Lam cũng mua sắm, thế là ba người cùng đi, Lương Ái Nhu cũng không còn nhiệt huyết như xưa chỉ gật đầu chào cho qua. Sau khi lựa đồ một vòng ba người cùng đi dùng bữa với nhau, đột nhiên Lương Ái Nhu lên tiếng.
" Con không muốn từ bỏ anh Niên đâu ạ! Hai người có muốn giúp con không?"
" Đương nhiên là có rồi, vị trí vợ của Mạc Niên chỉ con mới xứng đáng."
" Con muốn làm gì?"
" Trong buổi tiệc đó con sẽ ra tay!"
" Trong buổi tiệc đó, bác cũng sẽ giúp con tuyên bố hôn ước năm xưa của hai nhà!"
" Phải rồi, cái hôn ước đó là do bà nội con và bà nội Hoắc đã lập ra, sao mẹ không nghĩ đến chuyện này sớm hơn chứ!"
" Bọn con có hôn ước với nhau sao?"
" Chuyện này Mạc Niên cũng không biết, đến lúc đó sẽ tạo bất ngờ cho nó!"
Lương Ái Nhu rất mong chờ ngày đó diễn ra, cô muốn xem bộ mặt thua cuộc của Bạch Ngữ Ninh, hai người đã xảy ra quan hệ thì đã sao, cô cũng có thể cho anh thứ đó. Bạch Ngữ Ninh hoàn toàn không xứng ở vị trí đó, một kẻ không cha không mẹ cũng muốn giành đồ với cô sao?
" Chuyện của bọn nhỏ cứ để tụi nó giải quyết bà nhúng tay vào làm gì?"
" Hừ con dâu của Hoắc Gia chỉ có thể Lương Ái Nhu thôi, những người khác tôi đều không chấp nhận."
" Chẳng lẽ ngay cả hạnh phúc của con trai mình bà cũng quyết định thay nó, bà có thấy bản thân mình quá đáng không?"
" Những việc tôi làm đều là muốn nó hạnh phúc thôi! Tôi với ông cũng là do mai mối mới đến được với nhau đấy!"
Hoắc Kì Lâm thấy bản thân không nói được liền quay người bỏ đi để lại bà ở trong phòng khách, bà gọi điện cho người đi điều tra tin tức của Bạch Ngữ Ninh, bà muốn xem gia cảnh của cô thế nào?
Khoảng một tuần nữa là đến tiệc sinh thần của Hoắc Kì Lâm nên bà luôn bận bịu chuẩn bị nên mới biết tin này, bà nghĩ đến trong bữa tiệc đó bà có thể tuyên bố chuyện đính hôn của Hoắc Mạc Niên và Lương Ái Nhu. Còn về Bạch Ngữ Ninh nhất định bà sẽ gặp thẳng mặt để bắt cô rời khỏi con trai mình.
Sau khi nhận được lời mời đến dự tiệc, Bạch Ngữ Ninh có hơi khẩn trương, không biết nên lựa món quà gì cho phù hợp với ông, cô có hỏi anh về sở thích của ông. Hoắc Mạc Niên nhìn cô lo lắng để chuẩn bị quà, giống như đang chuẩn bị ra mắt ba chồng, anh mỉm cười xoa đầu cô.
" Việc chọn quà cứ để anh chuẩn bị."
" Không được, như vậy không có thành ý chút nào?"
" Ngoài những việc anh kể ra còn sở thích khác không?"
" Ừm ông ấy còn rất thích câu cá."
Bạch Ngữ Ninh rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, đầu óc mù mịt không nghĩ ra món quà gì, với lại nhà của anh giàu như vậy phải tặng cái gì đó để tầm xứng với ông. Cô không nghĩ ra liền thở dài một hơi, Hoắc Mạc Niên ôm cô vào lòng để cô ngồi lên đùi của mình.
Ngồi ở trong lòng Hoắc Mạc Niên, cô nghĩ đến tình tiết bữa tiệc đó nhưng không thể nào nhớ được, truyện đó cô đã xem lâu rồi, chỉ nhớ được vài thứ mà thôi. Việc chọn quà cô đành để anh giúp đỡ vậy, cảm nhận được bàn tay hư hỏng của anh đang sờ đến đùi của mình, cô bắt đầu vùng vẫy muốn thoát ra.
" Đừng, đang trong giờ làm việc đấy!"
Hoắc Mạc Niên đành dừng lại hành động của mình vẻ mặt bất mãn nhìn cô, cô đành ra sức dỗ ngọt đứa trẻ to xác này. Dỗ một chút Hoắc Mạc Niên lại nhịn không được mà hôn lên đôi môi đang chu dỗ anh.
Chiếc lưỡi ma quái không ngừng càn quét bên trong để hút hết mật ngọt, cô muốn trốn tránh nhưng lại càng bị anh ôm chặt hơn, tiếp nhận nụ hôn mạnh bạo kia, cảm nhận cô hô hấp khó khăn mới luyến tiếc bỏ qua.
Hoắc Mạc Niên còn muốn hôn thêm lần nữa nhưng lại có tiếng gõ cửa cắt ngang hai người, nhân cơ cội hội này Bạch Ngữ Ninh vội người trốn thoát khỏi tên biến thái kia chạy vọt ra ngoài, đi ra khỏi cửa nhìn thấy Lâm Dịch Châu còn không quên nói cảm ơn hắn một câu.
" Đúng lúc gì chứ? Cái gì mà đúng lúc?? thư kí bạch khó hiểu thật đấy!"
Lâm Dịch Châu vừa mới bước vào đã cảm nhận khí lạnh bao quanh người, hắn rùng mình nhẹ nhìn xung quanh, khi bắt gặp ánh mắt sắc lạnh kia, vội cầu nguyện cho bản thân, tay cầm tay tài liệu mà run rẩy đưa cho anh. Hoắc Mạc Niên thật muốn ném cái người trước mặt ra khỏi đây, nếu không tại hắn thì anh đã không trơ mắt nhìn con mồi mình chạy mất thế này.
" Tháng sau cậu đến thành phố C đưa tài liệu qua đó và công tác ở đó một tuần đi!"
" Hoắc Tổng chúng ta có thể gửi mail là được, ở đó có hơi xa tôi…"
" Hửm? Bất mãn?"
" Dạ không có!"
" Lui đi."
Vừa mới quen bạn gái không bao lâu lại bắt đầu chia xa nhau vừa hay tháng sau lại là sinh nhật của bạn gái hắn, Lâm Dịch Châu vừa đi vừa suy nghĩ không biết bản thân đã đắc tội gì với anh mà anh lại ra tay tàn nhẫn như thế!
Lương Ái Nhu sau khi nghỉ việc ở Hoắc Thị, cô chỉ ở trong phòng thường hay suy nghĩ vu vơ, ba mẹ Lương thấy cô chẳng còn vui cười như trước vô cùng thương xót, hỏi Lương Tình về vụ việc này.
Sau khi nghe mọi chuyện, hai người chẳng biết nên khuyên thế nào, mẹ Lương lại đem chuyện này kể lại cho Trương Mịch Lam nghe. Bà không muốn con gái mình chịu ủy khuất thế này, bà cùng với Trương Mịch Lam chung tay nghĩ ra kế hoạch chia rẽ cặp đôi kia, và hợp tác cho Lương Ái Nhu và Hoắc Mạc Niên.
Vì muốn con gái trở về như lúc trước mẹ Lương đã kêu cô đi dạo mua sắm vừa hay gặp Trương Mịch Lam cũng mua sắm, thế là ba người cùng đi, Lương Ái Nhu cũng không còn nhiệt huyết như xưa chỉ gật đầu chào cho qua. Sau khi lựa đồ một vòng ba người cùng đi dùng bữa với nhau, đột nhiên Lương Ái Nhu lên tiếng.
" Con không muốn từ bỏ anh Niên đâu ạ! Hai người có muốn giúp con không?"
" Đương nhiên là có rồi, vị trí vợ của Mạc Niên chỉ con mới xứng đáng."
" Con muốn làm gì?"
" Trong buổi tiệc đó con sẽ ra tay!"
" Trong buổi tiệc đó, bác cũng sẽ giúp con tuyên bố hôn ước năm xưa của hai nhà!"
" Phải rồi, cái hôn ước đó là do bà nội con và bà nội Hoắc đã lập ra, sao mẹ không nghĩ đến chuyện này sớm hơn chứ!"
" Bọn con có hôn ước với nhau sao?"
" Chuyện này Mạc Niên cũng không biết, đến lúc đó sẽ tạo bất ngờ cho nó!"
Lương Ái Nhu rất mong chờ ngày đó diễn ra, cô muốn xem bộ mặt thua cuộc của Bạch Ngữ Ninh, hai người đã xảy ra quan hệ thì đã sao, cô cũng có thể cho anh thứ đó. Bạch Ngữ Ninh hoàn toàn không xứng ở vị trí đó, một kẻ không cha không mẹ cũng muốn giành đồ với cô sao?