20 tết năm đó…
Năm đó mùa đông được xem là một trong những mùa đông lạnh nhất từ trước đến nay, những cơn mưa phùn thường xuyên ghé xuống thành phố Hoa Phượng Đỏ. Toàn miền Bắc chìm trong giá rét, sương và gió… nhưng cũng chính hơi lạnh lại khiến cho đôi bàn tay của mỗi người ấm áp hơn mỗi lần được đan vào nhau.
– Khi nào anh mới được nghỉ tết ? – Là giọng nói trong trẻo của cô bé Vân Anh
– Bọn anh năm nhất, thi muộn lắm, chắc phải 25 mới được nghỉ cơ… – Quang “rùa” co ro bên một góc tường ngoài lớp học, nói chuyện với cô người yêu.
– Uhm… anh thi tốt, xong sớm rồi về với em nha !!
– Anh biết rồi mà, trời lạnh em đi đâu cũng nhớ mặc đủ ấm, quàng khăn vào kẻo lại ho nghe chưa ?
– Lại nói đến khăn, cái khăn anh mua cho em… nó bị rách mất rồi !!! – giọng Vân Anh nghe não nề đến đáng thương…
– Ủa ? Sao lại rách được ??
– Sao không ? em mới mọc răng sữa, hôm nọ ngứa răng quá mà lại nhớ anh nữa, nên … em cắn rách mất một góc oy`…
– :( đến chịu em thôi !! Ừhm, ngày kia là thứ 7, anh về anh lại mua cho em một cái khác nha, được chưa nào ?
– Không cần đâu, em khâu tạm lại là được mà… thứ 7 anh về anh dậy em nấu chè kho nhé, em muốn học nấu chè để tết nấu cho cả nhà ăn… :)
– Uhm được rồi, nhưng phải kêu anh bằng sư phụ như ngày xưa đó nha, hix, thôi anh vào lớp đây, lạnh quá… nha… yêu em… chụt chụt…
Tắt điện thoại ném sang một bên, Vân Anh bĩu môi chửi thầm “cái đồ rùa đáng ghét, lạnh gì mà lạnh, ở lại nói chuyện với người ta thêm một lúc nữa thì có làm sao ??” rồi cô nàng vươn vai, xô chăn bật dậy, xỏ chân vào đôi dép bông Doraemon người yêu mua ở chợ đêm Hà Nội, lững thững bước xuống nhà…
Có 5 người đang ngồi ở bộ ghế salon ngoài phòng khách, ngoài anh Tâm, còn có chú Tư “mén”, 3 người còn lại Vân Anh không biết là ai, trông họ có vẻ như phấn khởi lắm, thấy giọng anh Tâm hồ hởi chuyện hình như vừa lấy được giấy phép mở cửa hoạt động Galaxy trở lại, sau đó Vân Anh còn thấy anh ấy còn lấy một chai rượu tây trong tủ của ba, mở nắp rót mỗi người một chén uống cạn rồi kéo nhau đi mất…
Trước khi ra khỏi cổng, Tâm còn nói vọng vào trong nhà với Vân Anh :
– Ê Vịt con ! Trưa nay anh không ăn cơm nhà đâu nhé !! Nay tiến bộ ghê… dậy sớm quá nhỉ !!!
Đúng rõ ràng là ngôn ngữ trêu trọc, giờ đã 10 giờ sáng rồi chứ sớm gì mà sớm ??
Từ ngày ông Phi mất, biết mình hay phải ra ngoài nhiều ít khi ở nhà, Tâm ma xó đã dọn một phòng dưới tầng 1 rồi để đàn em thân tín là Chuyên “béo” ở lại nhà chăm sóc nhà cửa, tiện thể lái xe cho Vân Anh nếu con bé cần đi đâu, sau vụ luật sư riêng của ông Phi công bố tài sản thừa kế mà ông để lại cho Vân Anh đến gần 5 tỷ đồng bao gồm tiền mặt, vàng và tài sản đất đai, chưa kể đến nhà hàng ăn uống Thiên Ý và chiếc xe Mercedecs trị giá hơn chục tỷ. Tâm sợ con bé sẽ là trung tâm chú ý của nhiều người nên buộc phải cắt cử người trông chừng 24/24 cho Vân Anh. Ít ra cũng cần phải chờ thêm một thời gian cho mọi chuyện tạm lắng xuống cái đã.
23 tết năm…
20h00 tối nay sẽ có cuộc hội nghị gặp mặt cuối năm diễn ra tại khách sạn Kingston giữa 13 nhóm kinh doanh quán bar và vũ trường lớn nhất thành phố Hải Phòng, mọi sự chú ý gần như đổ dồn về bên Galaxy khi mà đây sẽ là lần đầu tiên Tâm “ma xó” thay mặt đàn anh đã mất là Phi “đen” tới dự buổi họp. Trước khi xuất phát, Tư “mén” đã dặn dò rất kỹ Tâm phải bình tĩnh và cảnh giác với mọi lời nói của bọn nhóm khác, chắc chắn chúng sẽ giở trò khiêu khích và thử xem thế lực của chúng ta hiện giờ như thế nào.
Đúng 20 giờ, Tâm “ma xó” đi cùng với Tư “mén” và Long “cùn” xuất hiện tại cửa khách sạn Kingston, có nhiều bọn đàn em của các nhóm khác chờ ở dưới sảnh để đón khách, chúng nhận ra đại ca Tư “mén” và đặc biệt là Tâm “ma xó” người đã nổi danh như cồn sau trận chiến tại Queen Club khi một mình đánh tan 8 nhân viên bảo vệ của Bình “lâm”.
Thấy khách quý, bọn này đon đả ra mở cửa xe rồi tận tình dẫn ba anh em lên tầng 2 nơi tổ chức buổi gặp mặt cuối năm.
Cánh cửa gỗ được mở ra, bên trong đã chuẩn bị sẵn bàn tiệc dành cho 30 khách mời, có vẻ như Tâm “ma xó” cùng với Tư “mén” và Long “cùn” là những người cuối cùng có mặt.
Trông thấy đàn em, người trụ trì cuộc họp lần này là Tuấn “tờ” ra tận cửa tiếp đón :
– Anh Tuấn ! Em xin lỗi vì đến hơi muộn một chút… – Tâm chủ động bắt tay rồi lịch sự bắt chuyện.
– Muộn gì đâu ? Đã ai ăn uống gì đâu mà muộn, 3 anh em vào đi, anh sắp xếp chỗ ngồi cả rồi.
Khi tất cả đã an vị, Tuấn “tờ” là người đứng lên phát biểu đầu tiên :
– Các anh em thân mến ! Hải Phòng của chúng ta ngày nay giống như một chiếc bánh gato, ít người ăn thì không hết mà nhiều người lao vào thì lại thiếu, chẳng đủ mà chia cho nhau. Cách đây mười mấy năm, mới chỉ có vài ba quán nhậu mọc lên gọi là chỗ ăn chơi cho anh em, nhưng hôm nay, con số này đã lên tới cả chục, và ngày càng hiện đại hơn, quy mô hơn. Chắc chắn bên cạnh đó sẽ có nhiều chuyện phức tạp diễn ra mà nếu như không cẩn thận, nhóm này sẽ dẫm chân nhóm khác, dẫn đến tranh chấp, ăn chia địa bàn và nhiều chuyện khác nữa. Buổi họp lần này là cơ hội để tất cả chúng ta cùng xem lại cách thức quản lý và hoạt động sao cho đúng với tiêu chí mà Ban quản trị đã đề ra… các anh em nếu thấy có bức xúc gì cứ nói, có mong muốn gì xin cứ đề đạt…
Lúc đầu mấy bọn club lâu năm cũng chỉ phát biểu vài lời, khoe khoang đồ hiệu, hướng dẫn làm ăn, thống kê lượng khách ra vào mỗi ngày, mỗi tháng, chỉ dẫn cách nhập rượu tây giá tốt, đồ hàng phục vụ dân chơi, đứa nào cũng cam đoan không có tình trạng cướp khách, lấn chiếm địa bàn…
Sau đến mấy lời phát biểu của bọn mới thành lập, bọn này cũng không phải vừa, chúng vừa có tiền, vừa có quyền, lại đông anh em nên cũng chẳng tỏ ra kính trên nhường dưới là bao nhiêu, có thằng thắc mắc tại sao làm ăn cùng một mặt hàng mà chúng lại phải đóng tiền bảo kê hàng tháng, đây là cách làm đã lỗi thời, ngày nay ai mạnh người ấy sống, miễn là cạnh tranh công bằng.
Lan man mãi cuối cùng cũng sang đến chuyện Galaxy, Tùng “rô” một thằng giang hồ cộm cán của club 12h to mồm phát biểu : “trước đây phần nhiều nể đại ca Phi “đen” nên hàng tháng đều đóng tiền đều đặn, nay ông ấy mất rồi, Galaxy lại còn bị công an cấm mở cửa, có lẽ nên bãi bỏ cái lệ thu phí bảo kê đi là vừa, bọn này ngoài Phi “đen” chẳng cần ai bảo kê hết”
Tuấn “tờ” giải thích : “Địa bàn đã phân chia từ lâu, vũ trường 12h làm ăn trên đất của Galaxy nên việc phải đóng tiền bảo kê hàng tháng là đúng, nếu có chuyện gì ít ra còn có người bảo lãnh…”
Tùng “rô” bật lại luôn : “ Bảo lãnh gì, bảo ông Phi “đen” đứng ra bảo lãnh nghe còn hợp lý, bây giờ bên Galaxy có còn ai đáng mặt mà dám đứng ra bảo kê cho bọn này ?”
Tư “mén” nóng mặt đập bàn đứng dậy : “Tùng “rô”, mày phát biểu như vậy là không biết nể ai ở đây rồi, không có anh Phi thì vẫn còn bọn tao ở đây, ý mày định sao ? Muốn phá lệ à ?
– Anh Tư, không phải bọn em không nể bọn anh, nhưng bảo bọn em tôn trọng thì được chứ bảo hàng tháng bọn này mang tiền sang đóng cho bên đó thì vô lý quá, anh cũng là dân có tiếng, sao phải chịu kiếp làm đệ cho một cái thằng đáng tuổi con anh là sao ?
Rõ ràng là những lời khích tướng nhằm vào Tâm “ma xó” … kẻ được Phi “đen” chỉ định thay ông lo liệu mọi việc ở Galaxy, nhưng trái với mong muốn của Tùng “rô” thì Tâm “ma xó” vẫn cứ ung dung mỉm cười, hướng đôi mắt sắc như dao cạo nhìn thẳng vào kẻ vừa nhắc đến mình, rõ ràng cái nhìn của Tâm đã khiến Tùng “rô” nổi điên :
– Sao thằng oắt con ? Tao nói sai điều gì à mà mày nhìn tao ?
Tâm chớp mắt, lắc đầu ngán ngẩm, hạng người vô ơn này Tâm không chấp, đánh nó tại đây cũng chẳng có lợi gì, chỉ sợ có kẻ nào đó đứng đằng sau giật dây mà thôi.
Thấy Tâm nhượng bộ, Tùng “rô” lại càng làm hơn :
– Sao thế ? Mọi ngày mày anh hùng lắm kia mà ? Hay là chỉ giỏi dựa hơi Phi “đen”, nay lão ấy chết rồi nên mày sợ đéo dám làm gì ?
Lần này thì không thể chấp nhận được nữa, Tâm xô bàn đứng dậy, ngay lập tức Tư “mén” túm chặt lấy Tâm, khuyên can :
– Đừng bị kích động, chắc chắn nó muốn khích tướng mình…
Thấy có chuyện xảy ra, Tuấn “tờ” và Bình “lâm” cũng can thiệp ngay, cả hai đều không muốn năm mới tết sắp đến mà lại xảy ra chuyện lục đục nội bộ, cuối cùng chốt lại một câu, chuyện của địa bàn nào địa bàn ấy giải quyết, Galaxy và 12h sẽ phải gặp nhau mà đàm phán, những lời này của Tuấn “tờ” khác nào nói với Tâm “ma xó” rằng mày có bản lĩnh thì sang bên 12h mà đánh thằng Tùng “rô” rồi bắt nó quy thuận mình, còn luật lệ sinh ra cũng chỉ là để tham khảo mà thôi.
Nghe thấy vậy, Tâm cười, buông một câu cuối cùng trước khi ra về :
– Nếu phải như vậy, e rằng từ sau sẽ chẳng còn câu lạc bộ 12h nào ở đất Hải Phòng này nữa…
Trên xe, Tâm “ma xó” hỏi ý kiến của Tư “mén” nên xử lý vụ bọn thằng Tùng “rô” như thế nào, nói về thằng này, Tư “mén” cũng hơi ái ngại, nó là thằng trộm cắp ở bến tầu, mấy lần vào tù ra tội, sau đi theo đại ca Toàn “teng” đâm chém, bảo kê khắp nơi mới có được số má, sau đó ông Toàn chết vì ung thư, Tùng “rô” bỏ đi biệt tích một thời gian vừa quay trở lại Hải Phòng được mấy năm nay, mang theo mấy thằng cộm cán dạt ở miền Nam ra, nghe đồn Tùng “rô” vào nam buôn ma túy, sau đó có chút vốn hắn quyết định hồi hương về Hải Phòng lập nghiệp, đi theo Phi “đen” rồi tự ý tách ra mở bar riêng, chúng nó chuyên cung cấp gái cho đại gia, chơi tài mà và mở sòng bạc ngay trong quán, trước đây hàng tháng đều có đóng tiền phí bảo kê đầy đủ cho Phi “đen” nhưng có lẽ sau khi ông Phi chết, Tùng “rô” quyết định nổi loạn nhằm thâu tóm địa bàn làm ăn.
– Quân số bọn nó có đông không anh ?
– Cũng đông, trên dưới 50 mươi thằng, nhưng thân tín thì chỉ được vài chục, chỉ sợ bọn nó chơi lén, úp hội đồng chứ bình thường tuổi gì mà dám qua Galaxy gây sự.
Nghe thấy vậy, Tâm quay sang hỏi Long “cùn” :
– Bên chú nếu điều đi cả thì được bao nhiêu người ?
Long chau mày, vẫn bực vụ lúc nãy Tâm ngăn không cho hắn đẫm vỡ mõm thằng Tùng “rô” bố láo, lẩm nhẩm rồi đáp :
– Khoảng gần năm mươi, thích thì em kéo cả làng đi cũng được…
– Được, chú cứ về thông báo tình hình trước cho anh em đi, khi nào anh có lệnh thì kéo cả sang bên chỗ chúng nó.
– Cái gì vậy ? Chú định chiến bọn nó thật đấy à ? – Tư “mén” vội vã hỏi…
– Không phải là chiến, mà là san bằng quán của bọn nó, 4 ngày nữa là hết tháng, nếu bọn nó vẫn nhất quyết đòi phá lệ, em buộc phải cho thằng Tùng “rô” ngồi xe lăn mà cút khỏi Hải Phòng này, lần này mình mà không làm dứt điểm, bọn còn lại chúng nó hợp với nhau, chắc chắn chúng ta sẽ không địch lại được đâu.
Nghe thấy Tâm “ma xó” nói vậy, Tư “mén” im lặng không hỏi thêm câu nào… hắn nghĩ… Tâm nói cũng đúng, nếu không thiết lập lại trật tự và một đế chế mới chắc chắn một ngày không xa cơ đồ của Phi “đen” sẽ bị bọn đàn em làm phản hết… Âu cũng là cái số thằng Tùng “rô” nó đen đủi mà thôi…
Long “cùn” là đệ ruột thân tín của Hòa “chua”, sau khi đại ca bị người ta hại chết, Long nghe theo lời của Phi “đen” đi theo Tâm “ma xó”, một là để giúp Tâm gây dựng cơ đồ tại Hải Phòng và hai là cùng với những anh em còn thân tín còn lại truy tìm tung tích kẻ đã ra tay hạ sát Hòa “chua”. Kể từ đó cho đến nay cũng đã hơn nửa tháng, nhưng Long vẫn chưa được nghe Tâm trả lời bất kỳ điều gì, nhiều lần Long có hỏi nhưng Tâm cũng cứ ậm ừ cho qua chuyện, rõ ràng tên đàn em của Hòa “chua” cũng đang tỏ thái độ rất bức xúc vì cho rằng Tâm “ma xó” chỉ lo chuyện làm ăn, khẳng định địa vị mà quên mất lời hứa sẽ thay ông Phi tìm ra chân tướng kẻ đã giết chết Hòa “chua”. Mới đây thôi, những đàn em thân thiết của Hòa “chua” cũng đã yêu cầu Tâm phải nhanh chóng điều tra làm rõ kẻ đứng đằng sau ám sát đại ca chúng, nhưng ngay lúc này thì Tâm chưa thể làm được gì, gã ma xó đành phải khất mọi người thêm một thời gian nữa… rõ ràng nếu không giải quyết êm xuôi mọi việc, uy tín của Tâm tại Galaxy sẽ đi xuống trầm trọng !
Tiếc cho những sự tính toán của Tâm khi mà Long “cùn” dẫu sao cũng chỉ là một thằng tiều phu, sức dài vai rộng nhưng đầu óc ngắn… và hắn đã mắc mưu một người…
Trong khi đó Tùng “rô” sau màn đấu khẩu rất mạnh miệng ở buổi họp cũng đang tỏ ra khá lo lắng trước sự lạnh lùng và im lặng của Tâm “ma xó”, rõ ràng Tâm không phải là một đứa con nít dễ dàng run sợ trước những lời đe dọa của hắn, thậm chí thời gian gần đây, Tùng “rô” liên tục được báo tin về ý định Tâm “ma xó” đang cử Long “cùn” tập trung anh em để đánh sập club 12h của hắn, rõ ràng với lực lượng còn sót lại của Phi “đen”, Hòa “chua”, Tư “mén” và bây giờ là đội quân bến cảng của Tâm “ma xó”, một mình Tùng “rô” chẳng thể nào đấu lại được… Nhưng với bản lĩnh của một tên giang hồ cộm cán từng vào tù ra tội, Tùng “rô” cũng quyết sẽ tử thủ đến cùng !!
Cũng trong lúc này, có hai kẻ đang tọa sơn quan hổ đấu là Tuấn “tờ” và Bình “lâm”, bọn chúng đã thành công với âm mưu khích tướng những băng nhóm bé hơn ở địa bàn của người đã chết là Phi “đen” đứng lên nổi loạn, mà kẻ đi đầu là thằng Tùng “rô”, chưa biết cuộc chiến giữa hắn và Tâm “ma xó” như thế nào, nhưng nếu Tâm thắng cũng chẳng sao, bọn chúng sẽ biết rõ thực lực của Tâm mà chủ động đề phòng, còn nếu Tâm thua, tất cả đã rõ, Galaxy đã hết thời !
Tất cả lúc này chỉ là chờ đợi chuyện gì sẽ xảy ra sau đây 4 ngày !
Thông báo: Tác mấy ngày nay sẽ bận nên không đăng chương được mong các độc giả thông cảm! Hôm nay tác đăng 4 chương trước, bao giờ hết bận tác sẽ đăng chương lại, xin chân thành cảm ơn các độc giả ủng hộ tác!
Chương 54 :
-
N/A
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK