Mục lục
Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong, hắn rời khỏi Hạnh Lâm Đường.

Trong toàn bộ quá trình, hắn coi Nguyễn Ba như không khí.

Nguyễn Ba lập tức càng thêm xấu hổ nhưng ông ta căn bản không dám nổi giận bởi vì bọn họ là người đắc tội trước nên ông ta chỉ có thể xin lỗi.

Thiệu Ngọc Thành đến bên cạnh Lâm Thanh Đàn, cúi đầu xuống và nói: “Cô Lâm, là do tôi thiếu hiểu biết. Xin cô hãy tha thứ cho hành vi ngu ngốc của tôi.”

Lâm Thanh Đàn cau mày nói: “Mấy người đi đi!”

Dù sao cô cũng là người lương thiện nên khi thấy đối phương xin lỗi như vậy, cô cũng không nói lời độc ác gì mà chỉ mặc kệ bọn họ rời đi.

Nguyễn Ba cùng những người khác cảm thấy vô cùng cay đắng.

Bọn họ đã dày công đi tìm những bậc thầy trong y học nhưng tìm mãi chẳng thấy.

Cuối cùng đến lúc tìm được, lại còn đắc tội với hai người bọn họ. Loại cảm giác này làm sao có thể chỉ gói gọn trong hai chữ hối hận được.

Thấy Lâm Thanh Đàn không muốn nói chuyện với mình, Nguyễn Ba không còn cách nào khác ngoài nói chuyện với Dư Hồng Văn với vẻ ngại ngùng: “Lão Dư, vì tình bạn nhiều năm giữa chúng ta, ông giúp chúng tôi nói những lời tốt đẹp trước mặt cô Lâm nhé.”

“Gì cơ? Ông nói gì cơ?”

“Tôi nói vì tình bạn nhiều năm giữa chúng ta…”

“Hừ, đừng có mơ, tôi không có giao tình gì với ông cả, cũng không còn là thành viên của Hiệp hội Trung y nữa. Các người mau đi đi, đừng cản trở chúng tôi làm việc.”

Dư Hồng Văn còn không thèm ngẩng đầu lên, liên tục dùng chổi quét dưới chân của Nguyễn Ba.

Khóe miệng của Nguyễn Ba giật giật nói: “Lão Dư, sao ông có thể nói như vậy được? Vị trí Hội phó Hiệp hội Trung y luôn dành cho ông, chỉ chờ ông đồng ý quay lại thôi.”

“Xin lỗi, tôi không xứng. Làm sao tôi có thể gia nhập một nơi tuyệt vời như Hiệp hội Trung y chứ!” Dư Hồng Văn mỉa mai.

“Lão Dư…”

“Cút! Ông muốn tôi trở mặt sao?”

Thấy ông như vậy, Nguyễn Ba nở nụ cười bất đắc dĩ. Tạm thời mang Thiệu Ngọc Thành và đám người rời đi để không bị những người ở đây nghi ngờ.

Bọn họ chỉ có thể đợi cơn giận của Dư Hồng Văn và những người khác tiêu tan rồi quay lại vào lần sau.

Ngày hôm sau, khi Lâm Thanh Đàn đang châm cứu cho bệnh nhân thì đột nhiên nghe thấy tiếng Dư Hồng Văn hét lớn từ bên ngoài. Cô cứ tưởng ông cụ bị làm sao nên vội chạy ra khỏi phòng châm cứu, vừa ra thì thấy một người đàn ông thấp bé.

Đó là người Nhật Bản tình nguyện làm người châm cứu ngày hôm qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
07 Tháng năm, 2023 19:39
Ra được vài chương là hết
GL
04 Tháng năm, 2023 12:35
Truyện hay. Hóng bạo chương.
02 Tháng năm, 2023 10:43
Lâu ra chương mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK