"Có chút xung đột, tôi sẽ giải quyết."
Sau khi Lục Vân tắt máy, vẻ mặt hắn rất hờ hững, có vẻ không bất ngờ chút nào cả. Đây là chuyện hắn đã sớm đoán trước được.
Lúc trước bảo Kim Chí Thành hỗ trợ tiêu thụ sản phẩm của tập đoàn Khuynh Thành cũng chỉ vì thăm dò thái độ của Diệp gia, hiện tại đã có được kết quả.
Diệp gia, các người càng chèn ép thì tôi càng phải chống đối đến cùng!
Ánh mắt Lục Vân rất kiên định, trực tiếp đi đến bộ nghiên cứu phát triển của tập đoàn Khuynh Thành một chuyến, tìm người phụ trách là Quách Anh rồi giao cho cô một phần phối liệu tẩy trắng da.
Lục Vân thật sự không rành việc quản lý công ty, nhưng trước đó chị Khuynh Thành đã nói với hắn, chỉ cần sản phẩm tốt thật thì không sợ bị chèn ép, huống chi Lục Vân có rất nhiều phương pháp mở rộng sản phẩm mới của mình ra ngoài.
"Chế phần phối liệu làm trắng này thành một ngàn cái mặt nạ hàng mẫu, tôi cần dùng gấp." Lục Vân dặn dò.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Quách Anh dẫn dắt đoàn đội nghiên cứu phát triển, là nhóm người đi theo Diệp Khuynh Thành sớm nhất, rất trung thành và tận tâm với tập đoàn Khuynh Thành. Trước kia trong cuộc họp báo sản phẩm mới, tập đoàn Khuynh Thành gặp phải nguy cơ, đoàn đội của cô ấy vẫn kiên định đi cùng Diệp Khuynh Thành.
Lục Vân tin cô ấy.
Sau khi dặn dò xong, Lục Vân lại gọi điện thoại cho Thẩm Kim Hoa, nói cho anh ta mình chuẩn bị tổ chức một buổi đấu giá từ thiện ở tỉnh thành, vật đấu giá là mười tác phẩm mới của Vân Lộc đại sư.
Thẩm Kim Hoa bảo đảm chắc nịch rằng mình sẽ sắp xếp ổn thoả mọi chuyện.
Sau khi làm xong những chuyện này, khóe miệng Lục Vân nhếch ra một nụ cười lạnh: “Khương Lam, nghe nói Diệp gia các người cũng có sản nghiệp liên quan đến mặt nạ dưỡng ẩm làm trắng da, chúng ta cứ so xem sản phẩm của ai có hiệu quả càng tốt hơn."
Hiện tại điều Lục Vân phải làm chính là chờ ngày thị trường mỹ phẩm dưỡng da của tỉnh Giang Nam chấn động.
Sau khi trở lại biệt thự, Liễu Yên Nhi hưng phấn chạy tới ôm cổ Lục Vân và nói: “Tiểu Lục Vân, chị thành công rồi."
"Thành công gì?" Lục Vân sửng sốt.
"Cô đọng chân khí đó, chị đã cô đọng ra chân khí rồi."
Khóe miệng Lục Vân đột nhiên giật giật: “Mới có mấy tiếng thôi mà chị thành công? Em hoài nghi chị đang đùa em."
"Chị đùa em làm gì, không tin tự em nhìn đi!"
Liễu Yên Nhi vươn một ngón tay ngọc trắng nõn ra quơ quơ trước mặt Lục Vân, quả nhiên ở đầu ngón tay cô có một dòng khí màu xanh nhạt đang di chuyển.
Thật sự thành công!
Lục Vân đầy khiếp sợ, nhìn Liễu Yên Nhi như đang xem quái vật: “Chị Yên Nhi, chị là yêu nghiệt à?"
"Hừ hừ, hiện tại biết chị của bây lợi hại rồi đúng không!" Liễu Yên Nhi kiêu ngạo ưỡn ngực lên.
Lục Vân vừa định khen thêm hai câu thì ánh mắt đột nhiên đanh lại.
Không đúng, chân khí chị Yên Nhi cô đọng ra không thích hợp!
Chân khí của tu luyện giả được ngưng tụ dựa vào thể chất cá nhân của người đó. Thể chất của mỗi người không giống nhau, vậy nên cho dù cả hai đều là tu luyện giả thì chân khí cũng sẽ có sự khác biệt.