Chiều tối hôm nay Trình Giai Giai tan làm ở bệnh viện, cô quay về chung cư Thẩm Diệu Hàm đã nấu cơm đợi sẵn, cô chuyển ra ngoài sống vì cô đã chuyển nơi làm việc, đã quay về thành phố A rồi.
Thẩm Diệu Hàm cũng về thành phố A, ở đây có Tiêu Mỹ Trinh có Hứa Chí Quân bọn họ hiện tại cũng làm việc ở thành phố A.
“ Hôm nay cậu xem tin tức của Chu Trạch Dương chưa? ” Thẩm Diệu Hàm nhìn Trình Giai Giai đang rửa tay chuẩn bị vào dùng bữa nói.
“ Có chuyện gì sao? ” Trình Giai Giai kéo ghế ngồi xuống nhìn Diệu Hàm hỏi.
“ Cậu ấy về nước rồi, mẹ cậu ấy còn tuyên bố Lý Ngân Khánh là bạn gái của cậu ấy ” Thẩm Diệu Hàm cẩn thận nhìn sắc mặt của Trình Giai Giai mà kể cho cô nghe.
Trình Giai Giai nhẹ nhàng gật đầu, cô mỉm cười một cái “ Vậy thì tốt rồi ” cô gấp thức ăn bỏ vào miệng, Thẩm Diệu Hàm nấu ăn rất ngon nhưng hôm nay Giai Giai một chút mùi vị cũng không cảm thấy.
“ Cậu không sao đó chứ ” Thẩm Diệu Hàm hiểu rõ nhất suốt 3 năm qua Giai Giai cố gắng thế nào, dù bao nhiêu người tỏ tình cậu ấy đều từ chối vì đợi Chu Trạch Dương bây giờ nhận lại tin tức thế này.
Bọn họ khổ sở với nhau như vậy cuối cùng vẫn là bỏ lỡ.
Trình Giai Giai dùng còn chưa hết bát cơm, cô đã không dùng nữa mà im lặng quay về phòng, Thẩm Diệu Hàm không cần hỏi cũng biết được Trình Giai Giai đang rất buồn.
Một cô gái tốt như Trình Giai Giai sao lại khổ sở thế này.
Chu Trạch Dương về nước liền nghe được chuyện tin tức của mẹ anh nói, anh cũng chẳng mảy may quan tâm, anh cần loại bỏ Trịnh Thị ngay lập tức vì hiện tại Trịnh Thị chỉ là cái vỏ rỗng.
Cách đây một tháng con gái của Trịnh Gia, Trịnh Khả Vy bị bắt vì dùng chất kí©ɧ ŧɧí©ɧ trong quán bar, tin tức nổ ra khiến Trịnh Thị một phen chao đảo, cũng nhờ chuyện đó mà Chu Trạch Dương mới có thể lợi dụng mà mua hơn 30% cổ phần của Trịnh Thị.
Trịnh Nhàn trong cuộc họp cổ đông sáng nay đã tức điên lên vì Chu Trạch Dương, thằng nhóc này vậy mà khiến cả Trịnh Thị thuộc về tay nó, bây giờ Trịnh Thị chỉ là một nhánh của công ty mẹ là Chu Thị.
Chu Trạch Dương sau cuộc họp cổ đông thì được báo chí quay quanh phỏng vấn, sau lưng anh còn có Lý Ngân Khánh, cô ta được mẹ anh sắp xếp làm thư ký cho anh.
“ Chu Tổng cô gái phía sau cậu có phải là bạn gái của anh không? ”.
“ Chu Tổng anh đã mua được Trịnh Thị rồi sao? ”.
“ Chu Tổng nghe nói anh và Trịnh Thị trước kia là người có quen biết ”.
Đúng lúc Trình Giai Giai cũng Thẩm Diệu Hàm đi ngang đó có công việc, bắt gặp Chu Trạch Dương cùng bạn gái tin đồn đang trả lời phỏng vấn, Trình Giai Giai có chút sững người.
Nhìn anh bây giờ trưởng thành hơn nhiều rồi, cũng không dáng vẻ của thiếu niên năm đó nữa, Trình Giai Giai mỉm cười an ủi bản thân một cái.
Chu Trạch Dương tất nhiên là nhìn thấy cô, nhưng anh lại không dám nhìn cô quá lâu vì sợ cô biết được tình cảm của anh, vừa thấy cô nhìn mình Chu Trạch Dương liền quay sang chổ khác.
Lý Ngân Khánh thấy im lặng, cô ta liền nghĩ anh thừa nhận cô ta rồi, gương mặt vô cùng đắc ý.
Mà ngay chính hành động đó của anh đã khiến Trình Giai Giai hiểu lầm rằng anh đã chết tâm rồi.
Cô cười nhạt nắm lấy tay Thẩm Diệu Hàm rời khỏi đó, Thẩm Diệu Hàm lúc này muốn chạy đến đó đánh cho Chu Trạch Dương một cái cho chết anh ta, tại sao lại khiến bạn thân cô khổ sở thế này chứ.
“ Giai Giai! hay chúng ta không đến đó mua nữa, chúng ta về nhà thôi ” Thẩm Diệu Hàm kéo tay Giai Giai lại.
Trình Giai Giai quay đầu nhìn cô nàng “ Cậu không muốn ăn nữa sao? ”.
“ Không muốn chúng ta về nhà thôi ” Thẩm Diệu Hàm gật đầu, cô không muốn nhìn thấy Giai Giai của cô buồn nữa chi bằng về nhà đi bọn họ cùng nhau dùng cơm còn vui hơn.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Giai Giai bất lực gật đầu với cô nàng, quay đầu đi về, hôm nay cô làm buổi trưa nên mới có thời gian đưa Thẩm Diệu Hàm đi săn bánh ngọt vậy mà cô nàng lại làm lỡ cả buổi sáng của cô, còn gặp phải Chu Trạch Dương nữa chứ.
Chu Trạch Dương về đến Chu Thị liền cho người đi điều tra về Trình Giai Giai những năm nay, anh nhìn xem những thông tin mà bọn họ điều tra được, có chút bất ngờ khi biết cô và Từ Minh vốn là bạn đồng nghiệp từ lúc bên mỹ.
Vậy là lúc đó cô đã nói dối anh? mấy năm qua cô vốn chẳng hẹn hò với ai hết.
Lý Ngân Khánh từ bên ngoài bước vào trên tay là ly coffee, cô ta đi đến đặt xuống bàn cho Chu Trạch Dương.
“ Trạch Dương! mẹ gọi em và anh về nhà dùng cơm ” Giọng cô ta vô cùng ỏng ẹo.
Chu Trạch Dương lạnh lùng gạt tay cô ta ra khỏi người mình khó chịu nói “ Cô muốn thì tự mà về, tôi không rảnh ”.
Anh nói xong liền lạnh lùng đứng bật dậy đi ra ngoài, Lý Ngân Khánh tức giận, mắt vô tình liếc thấy những thông tin về Trình Giai Giai.
Cô ta tức giận vò nát cả tờ giấy Trình Giai Giai? cái tên này vẫn là cái tên này sao? cô ta khó khăn lắm mới bên cạnh anh được ngần ấy năm, vậy mà anh vẫn một lòng với con nhỏ đó.
Chu Trạch Dương lái xe đến bệnh viện mà cô làm việc, anh đến để khám tổng quát là 9 gặp Trình Giai Giai là 10, anh bước vào bên trong liền nhìn thấy Trình Giai Giai bước ra từ phòng phẫu thuật.
Cô nhìn thấy anh liền đứng hình mấy giây, sau đó liền lấy lại bình tĩnh mà lướt qua anh một cách lạnh nhạt, nhưng làm sao biết được trong lòng cô khó chịu đến mức nào.
Trình Giai Giai về phòng bệnh day day thái dương vì mệt mỏi.
Cánh cửa phòng liền vang lên tiếng gõ.
“ Vào đi ”
Chu Trạch Dương thông thả bước vào, Trình Giai Giai ngẩn đầu nhìn anh.
“ Anh đến đây làm gì? ” Thái độ vô cùng lơ đãng không mấy quan tâm.
Chu Trạch Dương bật cười nhướng mày nói “ Bác sĩ Trình cô còn phải hỏi? tôi đến bệnh viện chẳng lẽ đi mua sắm ” anh muốn nhìn xem sắc mặt của cô thế nào.
“ Được! vậy tôi đi đặt lịch giúp anh, hôm nay không phải tôi trực ” Trình Giai Giai gật gù nói.
“ Không cần! tôi muốn bác sĩ Trình là người khám ” Chu Trạch Dương vô cùng khó khăn, ở đây không ai dám cãi lời anh, nhưng Trình Giai Giai thật sự không nuốt nổi cái thái độ này.
Cô bất lực ngồi xuống nhìn Chu Trạch Dương.
Cô thừa biết anh muốn kiếm chuyện, nhưng bây giờ cô làm công ăn lương, cũng không thể nói gì khác.
“ Vậy anh muốn khám cái gì ”
“ Tôi muốn khám xem lòng dạ của bản thân đã sắc đá đến mức nào rồi ” Chu Trạch Dương đi lại chổ của cô đang ngồi tùy tiện ngồi lên bàn làm việc của cô.
Cô nhíu mày khó chịu đứng dậy tránh xa anh mấy bước “ Chu Tổng! phép tắc ”.
“ Phép tắc? ở đây tôi chính là phép tắc ” Chu Trạch Dương kéo tay cô ép sát cô vào lòng ngực mình.
Anh liếʍ lấy vành tai của cô khiến cô giật bắn mình rụt cổ lại, hai tay chống lên ngực anh muốn đẩy anh ra, nhưng anh chụp lấy hai tay của cô khoá lại trên đỉnh đầu.
Chu Trạch Dương liếʍ môi cô một cái “ Lâu ngày không gặp, em không muốn chào hỏi anh một câu đàng hoàng sao? ”.
“ Chu Tổng! anh không sợ bạn gái anh biết anh ở ngoài làm những chuyện này sao? ” Trình Giai Giai ánh mắt nghiêm túc nhìn anh, vô cùng khó chịu.
Chu Trạch Dương nhận ra cô là đang ghen vì bắt gặp anh cùng Ngân Khánh sáng nay sao? nhìn cô tức giận cũng đáng yêu thật đó.
“ Em ghen? ”
“ Tôi ghen sao? Chu Tổng anh đừng đùa nữa chúng ta không có quan hệ gì cả anh bảo tôi ghen thế nào? ” Trình Giai Giai bật cười nói.
Nghe đến không có quan hệ gì, Chu Trạch Dương có chút tức giận cắn lên môi cô, anh dùng chân khoá thân thể cô lại “ Nói lại lần nữa ” anh rời khỏi môi cô lạnh nhạt nói.
“ Tôi nói tôi và anh không có quan hệ gì cả ”
Trình Giai Giai vừa dứt câu liền bị Chu Trạch Dương quay người đè xuống bàn làm việc của cô, anh một tay gạt hết toàn bộ hồ sơ trên bàn xuống đất.
Anh giữ chặt hai tay cô mà hôn ngấu nghiến vào môi, nụ hôn mang theo một chút dịu dàng, một chút nhớ nhung, một chút tức giận.
Trình Giai Giai muốn đẩy anh ra nhưng không được, cô sợ lỡ như có người vào bất ngờ sẽ nhìn thấy mất.
“ Chu Trạch Dương! Anh đừng làm càng ” Trình Giai Giai tức giận nhưng cũng không dám nói lớn.
“ Anh cứ thích làm càng đấy, 3 năm trước là anh quá nhân nhượng với em, bây giờ thì đừng hòng ”.
Anh nói xong tay liền xé bỏ quần áo trên người cô, bản thân cũng thoát y, Trình Giai Giai nhìn anh đầy sợ hãi, Chu Trạch Dương học cái thói gan dạ này ở đâu ra vậy.
Anh bây giờ còn chẳng sợ cái gì luôn.
Chu Trạch Dương hôn lên môi cô, bên dưới không dạo đầu mà tiến sâu vào bên trong cô, Trình Giai Giai đau đến trợn tròn mắt mà dẫy dụa dưới thân anh.
“ Đau quá Chu Trạch Dương đồ khốn nhà anh ”
“ Ngoan! một chút nữa anh không di chuyển em chịu một chút ” Chu Trạch Dương nhìn cô mỉm cười, anh buông tay cô ra, bàn tay khẽ vuốt mồ hôi trên trán của cô.
Đợi một lúc anh mới chịu di chuyển, Trình Giai Giai bất lực chỉ biết nghe theo anh nếu cô la lên chắc chắn sẽ bị phát hiện, cô cắn răng không để bản thân bật ra tiếng rêи ɾỉ nào.
Chu Trạch Dương nhìn cô chịu đựng liền xót xa hôn lên môi cô, sau đó di chuyển nụ hôn lên cơ thể cô, mỗi nơi anh đi qua đều để lại dấu hôn đỏ chót.
Anh nhấc cố lên, Trình Giai Giai hai tay vòng qua cổ anh, chân vắc ngang hông anh thật chặt, anh đi chuyển về phía giường bệnh mà làm.
“ Chu Trạch Dương! Người khác vào bây giờ, anh chậm lại cái đồ khốn này ” Trình Giai Giai đánh vào người anh mấy cái.
Cô muốn khóc đến nơi rồi, giường bệnh cứ kêu cót két không ngừng.
“ Anh không chậm lại được, bên trong em bức anh sắp chết rồi, Giai Giai chịu một chút ” Chu Trạch Dương hôn lên môi cô rồi nói.
Cả một buổi trưa Chu Trạch Dương đến khám bệnh đến tận chiều tối ở trong phòng bác sĩ Trình và vẫn chưa thấy anh bước ra ngoài, Trình Giai Giai ở bên trong bị anh hành hết lần này đến lần khác, anh phóng thích không biết bao nhiêu lần vào bên trong cơ thể cô.
Khiến cô mệt mỏi chết đi được, Trình Giai Giai ngồi trong lòng anh mà ngủ ngon lành như một đứa trẻ, Chu Trạch Dương không ngại rút một điếu thuốc ra hút dù anh biết ở bệnh viện cấm hút.
Anh xoa xoa máy tóc dài của cô, ôm lấy cô ở trong lòng mình, nếu anh không gọi điện hỏi Hứa Chí Quân, nếu anh không bị Thẩm Diệu Hàm mắng một trận.
Thì chắc chắn anh cũng không biết được Trình Giai Giai vì anh thế nào, cũng yêu anh nhiều ra sao, cô cũng chưa từng ghét bỏ anh.
“ Tiểu Công Chúa ngốc anh yêu em nhiều như vậy, em lại không hiểu cho anh ” Chu Trạch Dương hôn lên trán cô.
Trình Giai Giai khẽ ừm cựa quậy một cái, Chu Trạch Dương bên dưới liền căng cứng.