• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đúng thật vừa tan học Chu Trạch Dương đã đợi sẵn cô ở trước cửa lớp, Trình Giai Giai bị Trạch Dương doạ cho hồn bay phách lạc, cô đứng nhìn Trạch Dương đang đợi mình liền lên tiếng.

“ Cậu về đi tôi tự đi được rồi ”

“ Tôi đến đó uống nước, sẵn tiện chở cậu đi ” Chu Trạch Dương liền biện ra cho mình một lý do mà anh cho là cực kỳ hợp lý luôn nha.

Trình Giai Giai không thể phản bác lại cái lý do này của Trạch Dương liền mặc kệ mà bước đi tiếp, tại sao cái tên này cứ dính lấy cô vậy, rõ ràng chỉ gặp có hai lần, lại chưa từng quen biết.

Trạch Dương đi theo luyên thuyên cô mãi cô mới cắn răng leo lên xe để Trạch Dương chở đi đến quán làm thêm, Trình Giai Giai trong xe ngồi im lặng không nói gì, đột nhiên cô tò mò liền hỏi.

“ Sao cậu đối xử tốt với tôi? ”

“ À...thì... Tại tôi thích cậu đấy ” Chu Trạch Dương hơi bất ngờ trước câu hỏi của Giai Giai, anh ấp a ấp úng nói với Giai Giai.


Trình Giai Giai thoáng chút cứng đơ người, cái gì mà thích cô, mới gặp hai lần đã thích, Chu Trạch Dương là bị ấm đầu sao? Cô có gì để mà thích chứ.

Giai Giai sau câu nói đó liền không nói gì nữa, cô im lặng cho đến chổ làm, Trình Giai Giai xuống xe Chu Trạch Dương cũng bước theo vào quán, chọn một vị trí thích hợp để ngồi mà có thể ngắm được Trình Giai Giai.

Giai Giai xem Chu Trạch Dương như tàn hình, chị nhân viên làm cùng cô bảo cô ra oder nước cô liền năn nỉ bảo chị đi giúp đi, Trình Giai Giai không muốn tiếp xúc với Chu Trạch Dương quá nhiều.

Chu Trạch Dương thấy người ra oder nước không phải Trình Giai Giai liền có chút bất ngờ, liếc mắt nhìn vào bên trong thấy Trình Giai Giai đang đứng nhìn ra, thấy Chu Trạch Dương nhìn lại liền quay sang chổ khác.


Kiên trì thật Chu Trạch Dương hôm nào cũng ngồi ở quán Giai Giai làm việc cho đến khi cô tan tầm mới chịu rời đi, riết rồi Trình Giai Giai coi đó là thói quen, hôm nào cậu ta cũng đến.

Vừa về đến nhà Chu Trạch Dương đã nhắn đến, Trình Giai Giai cảm thấy thật sự, thật sự bất lực với cái tên này, đột nhiên lại đi thích cô.

[ Cậu kèm tôi học được không? Thành tích của tôi dạo này không tốt ]

[ Thành tích của tôi cũng không tốt ] Trình Giai Giai liền gõ lại, một câu từ chối khéo.

#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}

[ Nhưng tốt hơn của tôi, cậu kèm tôi học nhé, năn nỉ, tôi trả lương cho cậu được không? ] Đầu dây bên kia bắt đầu giở trò.

[ Bao nhiêu ] Trình Giai Giai thấy Chu Trạch Dương năn nỉ liền bật cười, cô cầm điện thoại nhanh chóng trả lời.

[ Gấp đôi tiền cậu làm ở quán coffee, cậu thấy sao? ] Chu Trạch Dương bên kia vô cùng đắc ý, thành tích của anh đứng đầu khoa của anh luôn, chỉ là cách này cảm thấy rất tốt.

[ Được! Là cậu nói ] Trình Giai Giai thật sự hết cách với Chu Trạch Dương rồi.

[ Vậy ngày mai tôi đón cậu đến thư viện, chúng ta bắt đầu học nhé ] Chu Trạch Dương bên kia vui vẻ nhảy múa không ngừng, bước đầu của kế hoạch thành công mĩ mãn.

[ Ừm, nếu câu không lo học nhất định tôi sẽ không kèm cậu ] Giai Giai vừa mỉm cười vừa trả lời Chu Trạch Dương.

Năm phút sau liền thấy Chu Trạch Dương up hình lên Instagram, tấm hình chỉ chụp vài dòng chữ trên tập được làm mờ kèm dòng trạng thái [ Có cô giáo mới rồi ]

Tuy chỉ là dòng trạng thái bình thường nhưng lại được mấy ngàn lượt tim trong vòng mấy phút, Hứa Chí Quân, Từ Minh Viễn, La Đông Phong cùng nhau thi đua vào bài viết mà bình luận.
[ Cái đồ mê gái bỏ bạn ] Từ Minh Viễn.

[ Tôi cũng muốn học ] La Đông Phong.

[ Chu Trạch Dương cậu vô tri thật ] Hứa Chí Quân.

[ Này Chí Quân, Đông Phong, tôi cũng muốn được học, các cậu có muốn không ] Từ Minh Viễn liền tag tên các thành viên vào, còn thả thêm icon khóc lóc.

[ Cậu cũng vô tri theo cậu ta đấy Minh Viễn ] Hứa Chí Quân nhanh chóng trả lời bình luận của Từ Minh Viễn.

Nhiều người bạn khác cũng vào hỏi Trạch Dương, bọn họ cứ nghĩ có cô giáo mới thật.

[ Cô giáo xinh không? ] Một bạn nam.

[ Là ai vậy Trạch Dương? ] Một bạn nữ khác.



Tiếc thật Chu Trạch Dương không trả lời bất kỳ cái bình luận nào cả, Trình Giai Giai vào trang của anh xem thì không khỏi bất ngờ, lượt theo dõi lên đến cả trăm nghìn, nhưng anh theo dõi chỉ có Hứa Chí Quân, Từ Minh Viễn, La Đông Phong, và Trình Giai Giai còn một tài khoản nữa chỉ là để chữ viết tắt, khiến Trình Giai Giai không khỏi tò mò, nhưng đó là chuyện riêng của Chu Trạch Dương nên cô cũng không quan tâm đến nữa.
Hôm sau Chu Trạch Dương đến đón Trình Giai Giai đi đến thư viện, trên người cậu mặc đồ rất thoải mái, chỉ là chiếc áo hoodie bên trong còn có một cái áo thun trắng, kèm với quần jeans màu xanh nhạt, Chu Trạch Dương rất vui vẻ, trong lòng như nở hoa.

Trình Giai Giai mặc chiếc áo thun với chiếc quần yếm jeans, trên vai còn mang balo, tóc được cô búi kiểu đuôi ngựa, thả xuống vài lọn tóc ở phía trước, khuôn mặt trắng noãn chỉ tô lên một ít son môi, nhưng lại rất xinh nha.

Cả hai cùng nhau đến thư viện, cô hỏi Chu Trạch Dương cần kèm những môn nào, Chu Trạch Dương cũng nói rõ cho cô nghe những môn đó, sau đó cô đi đến kệ sách trong thư viện, lấy ra một ít sách cần thiết cho Chu Trạch Dương.

Còn Chu Trạch Dương từ khi nào đã chạy đi mua hai ly nước mang về rồi, thấy Trình Giai Giai miệt mài tìm sách cho mình, lòng cậu đột nhiên trùng lại. Giai Giai lựa xong sách liền đi đến chổ Chu Trạch Dương cô đặt một chồng sách xuống trước mặt Trạch Dương.
“ Sao mà nhiều quá vậy? ” Chu Trạch Dương nhìn đống sách không ngừng than thở.

“ Cậu có học không? ” Trình Giai Giai liếc một cái nói.

Chu Trạch Dương giật mình gật đầu lia lịa “ Học, học chứ ”

Trong khi Trình Giai Giai ngồi chỉ từng chi tiết, giảng từng li từng tí không ngừng, vì sợ Trạch Dương không hiểu, còn Chu Trạch Dương thì ngồi chóng cằm nhìn cô, mắt không hề đặt vào cuốn sách.

Đột nhiên giọng của Giai Giai vang lên “ Cậu mà không tập trung là tôi đi về đấy ”

Chu Trạch Dương nghe thấy liền bắt đầu chăm chú nghe cô giản, sau đó làm bài, Chu Trạch Dương căn bản không kém mấy môn này, cậu làm rất thuần thục, giải bài cực kỳ nhanh.


Trình Giai Giai cảm thấy có chút là lạ, những bài cô chưa nói đến mà Chu Trạch Dương cũng làm được, khiến cô nhìn Chu Trạch Dương đến đơ cả người ra.

“ Cậu cảm thấy tôi rất đẹp trai phải không? ” Chu Trạch Dương vừa làm bài vừa lên tiếng.


Giai Giai liền thu lại ánh mât của mình “ Đẹp cái đầu cậu ” Nhưng nói thật Chu Trạch Dương kiể đẹp không có một góc chết nào, góc nào cũng đẹp hết, thật sự khiến người ta mê mệt.


Trạch Dương cố gắng giải thật nhanh, để tiết kiệm thời gian, lấy cơ hội mà dẫn cô đi chơi, Trình Giai Giai trong khi đợi anh làm bài liền lấy sách ra đọc gϊếŧ thời gian, nhưng lạ thật cô không thể tập trung khi có Trạch Dương ở đây, trong đầu cô toàn hiện lên Trạch Dương, khiến cô cảm thấy cảm giác lạ này hoàn toàn không đúng với cô thường ngày.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK