“ Trạch Dương! Anh muốn ăn gì? ” Trình Giai Giai đi lại quầy thịt, cô không biết anh muốn anh gì nên hỏi cho chắc.
“ Anh muốn anh sường hầm ” Chu Trạch Dương không ngần lại lên tiếng, bình thường cuối tuần như này mới có dịp bắt Trình Giai Giai nấu ăn cho Chu Trạch Dương.
Lúc trước cuối tuần anh sẽ đòi cô nấu thức ăn mang sang, không thì lại qua nhà cô ăn ké cơm.
Trình Giai Giai gật gật cầm lấy miếng sường bỏ vào giỏ hàng, có món nước cũng phải có món khô tiêu chí nấu ăn của Trình Giai Giai là như vậy. Cô đi sang quầy rau củ lựa rau một ít nữa là được, Chu Trạch Dương nhìn thấy quả táo đỏ bên cạnh tâm trạng đột nhiên trùng xuống.
“ Được rồi Trạch Dương chúng ta về nhà ” Trình Giai Giai nở nụ cười vô cùng vui vẻ nhìn Chu Trạch Dương.
Chu Trạch Dương đứng ngây người với nụ cười của cô, thật sự lúc Trình Giai Giai cười lên lại rất xinh đẹp, anh đi theo cô đến quầy thanh toán, tiện tay đưa lên thanh toán một hộp dâu tây trước sự bất ngờ của Trình Giai Giai khi nãy cô đâu có thấy anh cầm gì đâu nhỉ?
Mọi hành động của họ lại bị một người khác chụp lại không bỏ sót một tình tiết nào, mà hạ người họ lại không hề nhận ra bản thân bị theo dõi.
Về đến nhà Chu Trạch Dương liền nằm ngửa đầu dựa vào sofa đẩy mệt mỏi, còn Trình Giai Giai như là một cô vợ hiền ở trong bếp nấu cơm trưa.
Nhìn Trình Giai Giai trong bếp mang tạp dề nấu ăn, trong lòng Chu Trạch Dương cảm giác lạ vô cùng, anh không biết thế nào nữa, nhưng thứ anh rõ nhất trong lòng anh không hề có Giai Giai.
“ Chu Trạch Dương anh đừng lười nữa mau đi tắm đi ” Trình Giai Giai ở trong bếp nói vọng ra.
“ Anh biết rồi ” Chu Trạch Dương đứng bật dậy lấy đồ đi tắm.
Tranh thủ lúc Chu Trạch Dương đi tắm cô dọn thức ăn ra bàn, sau đó đi rửa dâu tây bỏ vào chiếc rỗ nhỏ.
#playerDailymotion {width: 520px; float: right; padding-left: 10px; margin-right: -10px;}
Chu Trạch Dương mặc bộ đồ thun ở nhà đầu thoải mái, anh dùng khăn lau tóc ước ngẩn đầu nhìn Giai Giai chăm chỉ rửa dâu bỏ vào rỗ, thức ăn cũng được dọn sẵn ra bàn, lần nào cô cũng như thế cả.
Anh đi lại ôm Trình Giai Giai lên tiếng “ Ngày mai là sinh nhật em, em thích gì nhất ” Khi nãy nhìn ngày anh mới nhớ ngày mai là sinh nhật Giai Giai súyt chút nữa thì quên chuyện chính cần phải làm
“ Em thích anh! Trình Giai Giai bật cười nửa thật nửa đùa nói.
Chu Trạch Dương cũng bật cười theo cô “ Được vậy anh nguyện dâng tặng thân thể này cho em tùy ý sử dụng ” anh nói xong liền thơm lên má Trình Giai Giai một cái, cô chỉ biết bật cười với câu nói của anh.
Đồ ăn của Trình Giai Giai nấu rất ngon, mỗi lần cô nấu ăn anh đều ăn được rất nhiều, hôm nay Giai chỉ nấu trứng xào khổ qua, sường xào chua ngọt, với canh sường hầm, đều là những món đơn giản bình dân nhưng lại ngon vô cùng.
“ Em không định tổ chức sinh nhật sao? ” Chu Trạch Dương nhìn Giai Giai.
“ Em chỉ định nấu bữa cơm sau đó cùng anh đón sinh nhật là được, không cần phải tổ chức cầu kỳ, còn nếu ngày mai anh bận thì cũng không sao, năm nay không đón được thì năm sau có gì đâu ” Trình Giai Giai không thích tiệc tùng, mỗi năm đều cùng Tiêu Mỹ Trinh với Thẩm Diệu Hàm đi ăn một bữa rồi thôi, bây giờ Diệu Hàm không ở ttong thành phố, còn Mỹ Trinh lại bệnh cô cũng chẳng còn hứng thú.
“ Vậy ngày mai anh sang đón em đi mua đồ ” Chu Trạch Dương gật đầu đồng ý với cô, Trình Giai Giai rất hiểu chuyện, anh cũng biết cô rất tin tưởng anh.
Còn Tiêu Mỹ Trinh cô ở nhà chùm chăn kín mít, không mở cửa, ánh mắt vô hồn nhìn mọi thứ xung quanh, nhớ lại chuyện đó khiến cô bật khóc, tại sao vậy chứ? Sao lại thành ra thế này.
Lúc sáng cô thức dậy đã thấy Từ Minh Viễn thức trước, lúc cơn đau bên dưới truyền đến cả hai người lại không hề mặc quần áo, Tiêu Mỹ Trinh cũng ý thức được đã xảy ra chuyện gì.
Trong khi đầu óc cô nàng vô cùng hoảng loạn thì Từ Minh Viễn lại bình thản vô cùng, anh ta bấm điện thoại sau đó đưa sang cho Tiêu Mỹ Trinh xem.
Cô nàng trợn tròn mắt khi xem chiếc video được quay lại tối qua, ánh mắt chán ghét nhìn Từ Minh Viễn “ Từ nay về sau tôi gọi em nhất định phải có mặt, nếu không chiếc video này chắc chắn thành đề tài hot nhất ”.