Sau khi cùng nhau dọn dẹp đồ để Tiểu Nhiên vào ở cùng,sau đó họ cùng nhau đi mua vài món ăn tạm để lót bụng vì họ mới đây có lẽ ngày mai họ sẽ tới siêu thị mua đồ về nấu ăn giờ thì ăn tạm cái gì trước đã.sau bữa ăn thì Tiểu Di nhớ ra chưa gọi điện cho mẹ Trần báo cho bà biết họ đã tới nơi an toàn rồi và tiện thể họ cũng muốn giới thiệu Tiểu Nhiên cho mẹ Trần biết.
– Mẹ Trần con Tiểu Di đây,mẹ đang dạy các em học bài sao?bọn con tới đây vào buổi chiều nhưng lo dọn dẹp nên giờ mới gọi về cho mẹ được.
Thật sự Sơ Trần rất lo cho Tiểu Di,Tiểu Hi và Gia Linh khi không thấy 3 cô gọi về báo cho bà biết họ đã tới nơi hay chưa?vậy nên hiện tại khi thấy Tiểu Di gọi điện về bà đã bớt lo đi phần nào rồi.
– Ta đang dạy các em con học bài Tiểu Di các con đi làm bọn chúng rất buồn đấy,các con tới đó mà không gọi về cho ta có biết ta rất lo hay không hả?mọi thứ ở đó ổn chứ Tiểu Di?ba đứa có gặp vấn đề gì không?.
Sơ Trần luôn là vậy dù cả 3 không phải máu mủ do bà sinh ra nhưng bà vẫn luôn coi 3 cô gái như con mình hết lòng yêu thương và chăm sóc và lo lắng cho họ.
Gia Linh chen mặt vào điện thoại nói với Sơ Trần.
– Bọn con quên mất gọi về cho mẹ Trần yên tâm,con xin lỗi vì đã làm mẹ Trần lo lắng ạ,bọn con cũng rất nhớ các em mẹ Trần giúp bọn con nói với các em bọn con sẽ về thăm chúng khi rảnh được chứ ạ?.
Tiểu Hi cũng í ới bên ngoài nói vọng vào.
– Bọn con tới đây may là đã tìm được phòng trọ và còn quen được một người bạn mới rất đáng yêu đấy ạ,để bọn con giới thiệu cậu ấy với mẹ trần nhé.
Vừa nói Tiểu Hi vừa kéo Tiểu Nhiên vào cho mẹ Trần nhìn thấy,vì lần đầu nói chuyện với người mà ba cô bạn của mình gọi là mẹ Trần nên Tiểu Nhiên có phần lúng túng và ngại ngùng.
– Con chào sơ trần con là Lâm An Nhiên cùng học khoa thiết kế với Tiểu Di,Gia Linh và Tiểu Hi con nghe các cô ấy nói về sơ rất nhiều ạ.
Sơ trần nhìn cô bé đang nói chuyện với mình đó là một cô bé đáng yêu nhưng cô bé có một đôi mắt buồn có lẽ hoàn cảnh của cô bé ấy cũng không khác 3 cô con gái của bà là bao.mỉm cười sơ Trần vui vẻ nói với Tiểu Nhiên.
– Chào con Tiểu Nhiên ta là người đã nuôi Tiểu Di,Tiểu Hi và Gia Linh từ nhỏ nên chúng hay gọi ta là mẹ trần nếu con muốn thì hãy gọi ta là mẹ Trần cũng được dù sao con cũng là bạn của ba đứa nó mà.
Tiểu nhiên nhìn sơ Trần gật đầu có lẽ từ khi ba mẹ Tiểu Nhiên qua đời và phải chịu sự hành hạ của ba mẹ nuôi thì đây là lần đầu tiên sau từng ấy năm cô cảm nhận được có một người quan tâm và nhìn cô bằng ánh mắt yêu thương đến như thế này.
– Vâng mẹ Trần con biết rồi nếu sau này có thời gian rảnh con sẽ cùng các cậu ấy về thăm mẹ Trần nhé.
Tiểu Di,Gia Linh và Tiểu Hi nhìn Tiểu Nhiên nói chuyện với mẹ Trần cả ba biết rằng quá khữ của tiểu Nhiên rất khổ cực sau khi ba mẹ cô ấy mất Tiểu Nhiên được một cặp vợ chồng nhận nuôi cứ nghĩ họ sẽ thay ba mẹ ruột Tiểu Nhiên yêu thương và chăm sóc cô nhưng đời không như mơ bố mẹ nuôi của Tiểu Nhiên là hai người khốn nạn nhất mà họ biết thậm chí ba nuôi của Tiểu Nhiên còn có ý định hiếp dâm cô ấy khi cô ấy vừa tròn 12 tuổi,ngoài ra họ còn là hai con nghiện cờ bạc chính hiệu khi họ đã mang tất cả mọi thứ ra cầm cố để đánh bạc họ đã định bán Tiểu Nhiên vào nơi của bọn buôn người chuyên cung cấp gái cho các quán bar may mà Tiểu nhiên trốn được sau đó nhờ các ni cô trong chùa nuôi dưỡng tiểu Nhiên mới có ngày hôm nay nên khi nhận được sự quan tâm và tình cảm của Mẹ Trần Tiểu Nhiên đã rất xúc động.để xóa bớt cảmv giác buồn bã hiện tại Tiểu Di lên tiếng nói.
– Mẹ Trần người là yêu thương Tiểu Nhiên không yêu thương bọn con nữa sao ạ?hôm nay Tiểu Linh và Tiểu Hi còn đòi tét mông con nữa đấy ạ.
Mẹ Trần nhìn Tiểu Di bật cười dù bên ngoài Tiểu Di,Tiểu Hi và Gia Linh đều tỏ ra rất chín chắn nhưng bà biết thật ra chúng cũng có sự hồn nhiên và nghịch ngợm đúng với lứa tuổi của mình chỉ là do từ nhỏ tuổi thơ của chúng không được vui vẻ như người ta nên chúng mới tự tạo cho mình một cái mặt nạ mạnh mẽ mà thôi.
Thấy Tiểu Di đang mách lẻo với mẹ Trần Gia Linh và Tiểu Hi cũng không chịu thua lên tiếng nói với mẹ Trần.
– Mẹ đừng nghe Tiểu Di nói lung tung là cậu ấy dám bỏ bọn con ở phòng rồi tới trường tham quan một mình bọn con chỉ muốn phạt cậu ấy để cạu ấy nhớ thôi ạ.
Ngay sau đó là cuộc tranh luận của cả 3 cô gái thậm chí họ còn lôi cả tiểu Nhiên vào làm cô nàng dở khóc,dở cười may mà sơ trần thấy sự khó xử của tiểu Nhiên nên đã lên tiếng giúp cô.
– Ba đứa đấy lớn rồi mà vẫn như con nít ấy không có ta ở đó nên các con phải biết yêu thương nhau đừng dận dỗi nhau hoài như còn ở đây sẽ không có ai phân xủa giúp các con đâu đấy.
Cả 3 nhìn mẹ Trần sị mặt xuống mẹ Trần nói đúng ở đây họ không có ai thân thích nữa cả vì thế họ phải yêu thương và bảo vệ nhau mới phải.
Sau một lúc nói chuyện với mẹ Trần cả 4 cô gái bắt đầu đi ngủ họ còn nói với nhau rất nhiều chuyện trên trời dưới đất với nhau nữa điều đó làm họ hiểu nhau hơn.
Sáng hôm sau như đã hứa 4 cô gái sẽ quay lại trường Thanh Hoa để thăm nơi đó với Tiểu Di dù đây là lần thứ 2 quay lại đây nhưng có rất nhiều nơi mà ngày hôm qua Tiểu Di chưa thăm quan vậy nên hôm nay cô sẽ cùng 4 người bạn của mình tham quan hết tất cả mọi nơi ở ngôi trường này.
Lúc này ở trường Thanh Hoa Cố Minh Kiệt,Hàn Vĩnh Kỳ,Lãnh Tử Thiên và Dương Nhất Phong đang hoàn thành nốt những thứ chuẩn bị cho buổi chào đón năm học mới và chào tân sinh viên mới năm nhất tới trường theo học.đang trang trí sân khấu bỗng Lãnh tử Thiên đẩy vai Dương Nhất Phong chỉ tay về phía 4 cô gái đang cười nói vui vẻ cách họ không xa và cả hai đoán chắc 4 cô gái ấy là sinh viên mới vì chỉ có sinh viên mới tới tới đây học họ mới tỏ ra thích thú chỉ trỏ xung quanh ngôi trường này như vậy mà thôi.
– Quả như lời cậu nói những sinh viên mới vào trường năm nay rất xinh đẹp nhưng có vẻ họ không được đầy đặn lắm nhỉ?.
Dương Nhất Phong cũng nhìn theo hướng chỉ tay của Lãnh Tử Thiên quả thật 4 cô gái đó rất xinh đẹp nhưng cậu ta có cần nhìn kĩ như vậy hay không?.
– Ý cậu là cô gái nào không đầy đặn Tử Thiên?tớ lại thấy cô gái mặc váy vàng kia giống con lăng quăng vì cô ta cứ chỉ trỏ nơi này nơi kia suốt như lăng quăng vậy.
Lãnh Tử Thiên vỗ vai Dương Nhất Phong chỉ về phía cô gái đang mặc váy hồng và làm điệu bộ như muốn nói cô gái đó “Ngực nhỏ”.
Vừa lúc đó cuộc trò chuyện của hai chàng công tử đào hoa Nhất Phong và Tử Thiên đã vô tình lọt vào tai của Gia Linh và Tiểu Hi.cả hai cô gái quay ngoắt lại nhìn hai tên biến thái vừa nói họ kia.Gia Linh nghiến răng hỏi tên tóc vàng vừa nói cô là lăng quăng kia hỏi.
– Anh đang nói ai là con lăng quăng thế tên tóc vàng như đuôi bò kia?.
Lần đầu trong đời Dương Nhất Phong bị một cô gái gọi như vậy,các cô gái khi thấy họ không hò hét ầm ĩ thì cũng là tìm cách trèo lên giường họ cho bằng được vậy mà cô gái không biết cao thấp kia dám sỉ nhục mái tóc màu vàng đẹp đẽ của anh là đuôi bò sao?.
– Này cô kia cô nói ai tóc đuôi bò hả?cô là chán sống rồi phải không?.
Trong khi Dương Nhất Phong và Gia Linh đang cãi nhau qua lại thì bên này Lãnh Tử Thiên và Tiểu Hi cũng không chịu ngồi yên.
Tiểu Hi đang chĩa cái nhìn sắc như dao về phía Lãnh Tử Thiên nãy giờ lần đầu trong đời Tiểu Hi biết có một tên biến thái như tên kia mà hắn còn là sinh viên trong trường Tiểu Hi sắp học nữa chứ.
– Tên biến thái kia anh vừa làm hành động gì thế hả? anh có tin tôi chọc mù mắt anh ra không hả?
Lãng Tử Thiên và Dương Nhất Phong bị phụ nữ phũ như thế,từ khi có nhận thức cả hai luôn là tâm điểm vây quanh của rất nhiều cô gái vậy mà…Lãnh Tử Thiên liếc nhìn xuống ngực Tiểu Hi một lần nữa nhếch miệng cười gian tà nói.
– Của cô nhỏ thì tôi nói nhỏ không lẽ của cô nhỏ lại muốn tôi nói nó to sao?hay cô chưa bao giờ tự nhìn ngực mình để biết nó to hay nhỏ phải không?.
Tiểu Hi bất giác đỏ bừng mặt đúng là của cô có hơi khiêm tốn thật nhưng cô thấy hài lòng là được mắc gì tên biến thái kia lại trắng trợn trước mặt nhiều người như vậy lại đi nói của cô nhỏ hả?.
– Tên biến thái kia anh muốn chết không?là anh tự chuốc lấy đừng trách tôi đây không cảnh cáo anh trước biết chưa?
sau khi chĩa cái nhìn như dao về phía Lãnh Tử Thiên Tiểu Hi tháo đôi dày búp bê mà mình đang đi dưới chân ra và..bụp chiếc dày búp bê của Tiều Hi hạ cánh an toàn trên khuôn mặt đẹp trai của Lãnh Tử Thiên.
Vì mải can ngăn Gia Linh và Nhất Phong mà Tiểu Di và Tiểu Nhiên không để ý tới Tiểu Hi và Tử Thiên đang cãi nhau bên này khi họ nghe tiếng hét của Tử Thiên quay lại thì họ đã thấy anh chàng thiếu gia nhà họ Lãnh nằm dưới đất ôm mặt rồi và Tiểu Hi đang thong dong đi lại lấy đôi dày của mình đi lại vào chân với khuôn mặt đầy hả hê.Tiểu Nhiên vội vàng chạy lại kéo Tiểu Hi lại cúi đầu vội vàng xin lỗi người con trai vừa bị bạn cô ném dày vào mặt kia.
– Xin lỗi anh bạn tôi nóng quá mất khôn mong anh rộng lòng tha thứ được không ạ.?
Trong khi Tiểu Di đang bàng hoàng thì cô lại nghe thấy tiếng kêu đầy đau đớn của chàng trai phía sau lưng cô khi quay lại Tiểu Di phải bịt miệng đầy ngạc nhiên khi thấy người con trai vừa cãi nhau với Gia Linh đang ôm chỗ hiểm của mình đầy đau đớn hóa ra cô nàng Gia Linh đã tặng cho Dương Nhất Phong một cái lên gối chuẩn khôn cần chỉnh ngay giữa chỗ hiểm của anh ta vì không để ý nên Nhất Phong đã lãnh trọn cú lên gối đó của Gia Linh.Tiểu Di vội vàng đi tới lôi bạn mình ra phía sau rồi rối rít xin lỗi nạn nhân của Gia Linh.
– Em xin lỗi anh bạn em vì tức giận nên mới làm thế với anh mong anh bỏ qua cho.
Tiểu Nhiên và Tiểu Di vội vàng kéo bạn mình đi ra khỏi trường lúc đầu họ nói là đến thăm trường nhưng với tình hình hiện tại nếu Tiểu Di và Tiểu Nhiên không kéo 2 cô bạn của mình đi thì có lẽ 2 chàng trai kia sẽ giết hai người bạn của hai cô mất thôi.
Từ vừa nãy tới giờ Cố Minh Kiệt vẫn nhìn chằm chằm Tiểu Di hắn nhận ra cô chính là cô gái hôm qua hỏi hắn lớp của cô điều hắn quan tâm không phải là bạn mình bị hai cô bạn của cô gái ấy làm gì mà điều hắn quan tâm là tại sao mỗi khi thấy cô gái đó tim hắn đều đập rất nhanh không kiểm soát được.
Hàn Vĩnh Kỳ đang mỉm cười đầy thú vị xem ra hai tên bạn đào hoa của hắn có người trị được rồi,hắn không thấy thương xót cho hai tên bạn mình mà ngược lại Vĩnh Kỳ lại thấy đáng đời cho hai tên bạn mình đúng là vỏ quýt dày có móng tay nhọn có khác.
Với Tử Thiên và Nhất phong cả ai đang rất đau đớn nhưng họ cũng không quên nghĩ cách dạy dỗ hai cô gái không biết trời cao đất dày là gì kia một trận.
Trong khi Tiểu Hi và Gia Linh khi được Tiểu Di và Tiểu Nhiên lôi đi Gia Linh vẫn không quên hét lại phía sau.
– Coi như hôm nay tôi ra đường bước chân trái nên mới gặp anh biết chưa hả?.đồ biến thái kia đừng để tôi gặp lại anh đấy.