Hôm nay là ngày các cô gái và những vị chủ tịch nào đó sang Mỹ thăm ba mẹ David đón giáng sinh và năm mới bên đó.từ sáng sớm họ đã có mặt ở sân bay chờ chuyến bay sang New York.vì ở đây ai cũng đi máy bay rồi nên không có gì quá xa lạ cả vì lần này mọi người cùng đi lúc về còn có thêm David và Ái Quyên nên Cố Minh Kiệt đã nói thư ký Hoàng Lâm chuẩn bị máy bay riêng của Cố Thị cho chuyến bay lần này của họ.
Họ ngồi theo cặp cạnh nhau từ lúc lên máy bay họ đã được phục vụ đầy đủ mọi thứ cần thiết rồi,cũng vì đây là máy bay riêng của Cố Thị nên trên máy bay cũng chỉ có một nhân viên phục vụ và một phi công lái máy bay mà thôi.Sau khi ổn định chỗ ngồi Tiểu Di hỏi Tử Đan.
– Tử Đan đây là lần thứ mấy em sang Mỹ rồi?chắc không phải lần đầu đúng không?.
Tử Đan đang chùm chăn lên người mình và Mạc Cẩn Vũ gật đầu trả lời Tiểu Di.
– Vâng em và anh Cẩn Vũ đã vài lần sang Mỹ công tác rồi chị Tiểu Di,nhưng sang vì công việc thôi chứ em chưa tham quan được nhiều nơi ở Mỹ ngoài 2 nhà hàng em và anh ấy hay hẹn gặp đối tác bên Mỹ bàn công việc hay ký hợp đồng và khách sạn nơi em và anh ấy hay ở lại bên này.
Tiểu Hi ngồi gần Tử Đan và Mạc Cẩn Vũ nhìn người anh trai mình nhíu mày.
– Anh Cẩn Vũ em đang tự hỏi anh mang Tử Đan sang Mỹ công tác,cũng ở qua đêm vài lần vậy mà đến quảng trường thời đại anh cũng chưa mang Tử Đan tới thăm một lần sao anh Cẩn Vũ?.
Mạc Cẩn Vũ nhìn sang Tử Đan nói.
– Tử Đan em nhớ xem đã bao lâu rồi anh và em chưa sang Mỹ công tác?chắc gần 2 năm rồi nhỉ?mà anh và em lúc trước ngoài công việc ra thì chúng ta rất ít tiếp xúc với nhau, vậy nên trước kia dù có đi công tác với nhau anh và em cũng phận ai người đó lo thôi đúng chứ Tử Đan?và đó là lý do cho câu hỏi của em đấy Tiểu Hi.
Tiểu Hi à lên một tiếng sau đó lại cản thán.
– Anh Cẩn Vũ xem trước kia Tử Đan phải làm việc cho một vị chủ tịch quá cứng nhắc như anh chắc con bé vất vả lắm?em đang tự hỏi sao con bé có thể làm việc và bên cạnh anh lâu vậy nhỉ?là em thì em đã sớm chạy mất dép rồi thật đấy.
Hoàng Lâm ngồi bên kia bỗng thở dài nói.
– Tôi lại muốn thà làm việc với một vị chủ tịch cứng nhắc còn hơn làm việc với một vị chủ tịch cứ hở ra khi đối tác nữ tới công ty bàn công việc hay hẹn gặp thân là chủ tịch nhưng một hai đẩy thư ký của mình đi thay.đấy là chưa kể mặc cho thư ký của mình có vợ sắp cưới rồi nhưng vẫn nói thư ký của mình còn độc thân,may là người yêu của vị thư ký đó là người hiểu chuyện không có lẽ vị thư ký kia đã tự cắn lưỡi mình rồi xuống với tổ tiên lâu rồi.
Cố Minh Kiệt trừng mắt nhìn Hoàng Lâm.
– Ý cậu là gì Hoàng Lâm?hôm nay cậu dám cả gan nói kháy tôi sao?.
Hoàng Lâm thờ ơ nhìn Cố Minh Kiệt trả lời.
– Chủ tịch tôi nào nói kháy chủ tịch đâu,tôi là đang nói thẳng mặt chủ tịch luôn đấy chứ có vòng vo gì đâu.
Cố Minh Kiệt nhìn Hoàng Lâm đầy bất mãn.Chuyện là hôm trước có một đối tác của Cố Thị,mặc dù chủ tịch công ty đó là một vị chủ tịch nam hẹn gặp Cố Minh Kiệt bàn công việc nhưng khi Hoàng Lâm và Cố Minh Kiệt tới thì họ vô tình thấy vị chủ tịch kia mang cả con gái theo vậy là theo thường lệ Cố Minh Kiệt chờ thư ký của mình xuống xe để mở cửa cho mình xuống,vừa xuống xe hắn nhìn thư ký của mình một cái sau đó hắn lập tức mở cửa xe ngồi vào ghế lái không quên nói vọng ra.
– 'Hoàng Lâm cậu đi gặp đối tác hộ tôi đi,tôi có việc gấp cần đi ngay bây giờ'.
Mặc kệ thư ký Hoàng Lâm đang đứng bất động ở đó Cố Minh Kiệt đã lái xe đi rồi,khỏi phải nói Hoàng Lâm không vui ra sao nhưng thân là thư ký của hắn mà lúc này Hoàng Lâm không thể làm gì hơn được vậy là dù muốn hay không Hoàng Lâm vẫn phải vào bên trong gặp đối tác thay hắn một mình.chuyện sẽ không có gì nếu con gái vị chủ tịch kia nhìn trúng Hoàng Lâm vậy mà khi vị chủ tịch kia dò hỏi hộ con gái ông ta Hoàng Lâm có người yêu chưa Cố minh Kiệt lại lắc đầu ý nói Hoàng Lâm chưa có người yêu.báo hại Hoàng Lâm bị con gái vị chủ tịch kia bám theo một ngày không buông tha,mãi tới chiều hôm qua Hoàng Lâm trực tiếp mang Nhược Giai ra giới thiệu Nhược Giai là vợ sắp cưới của mình thì cô gái kia mới hậm hực bỏ đi và buông tha cho Hoàng Lâm vậy mới nói làm việc với một vị chủ tịch băng lãnh đã khổ rồi còn bị vị chủ tịch ấy' báo' liên tục như vậy nữa thì hỏi xem Hoàng Lâm sống sao được đây?.
Tiểu Di ngồi bên cạnh Cố Minh Kiệt cũng nghiêm túc nhìn Cố Minh Kiệt.
– Minh Kiệt sao anh thỉnh thoảng lại gây chuyện báo hại thư ký của anh thế hả?em đã nói với anh nhiều lần rồi Hoàng Lâm anh ấy và Nhược Giai đang quen nhau vậy mà hết Tử Đan đến con gái của vị chủ tịch kia anh cứ 1.2 nói Hoàng Lâm anh ấy chưa có người yêu là sao?may là Nhược Giai là cô gái hiểu chuyện không thì….
Cố Minh Kiệt nhìn bà xã mình nổi giận xịu mặt nói.
– Anh biết rồi sau anh sẽ không báo hại cậu ta nữa là được mà em đừng tức giận.
Tiểu Di trừng mắt nhìn Cố Minh Kiệt.
– Còn có lần sau sao Minh Kiệt?.
Cố Minh Kiệt vội vàng lắc đầu.
– Sẽ không có lần sau bà xã.
Mọi người đã quá quen với những chuyện và hình ảnh như hiện tại nên cũng không thấy gì lạ lẫm cả,mà ngược lại họ lại thấy vui vẻ khi Cố Minh Kiệt bị Tiểu Di mắng như hiện tại mới buồn cười chứ?.Lãnh Tử Thiên lên tiếng nói sang chuyện khác.
– Anh nghe David nói bên New York khá lạnh các em và các cậu mang đủ đồ để giữ ấm cơ thể rồi chứ?vì chúng ta vừa đón giáng sinh vừa đón năm mới bên đó nên nếu ốm thì e chuyến đi này của mọi người sẽ mất vui đấy.
Hàn Vĩnh Kỳ gật đầu đầu tiên.
– Tiểu Nhiên chuẩn bị khá nhiều đồ cho tôi rồi chắc không thiếu đâu.
Cố Minh Kiệt cũng gật đầu nói.
– Tiểu Di cũng chuẩn bị cho tôi khá nhiều đồ ấm rồi.
Những người còn lại lần lượt gật đầu xem ra có bà xã mình bên cạnh họ sẽ chẳng phải lo gì cả.
Chuyến bay bắt đầu từ Trung Quốc tới New York bắt đầu khởi hành vì thời tiết khá lạnh có nhiều sương mù nên máy bay phải mất một lúc lâu mới có thể bay được vậy nên dự tính chuyến bay của họ sẽ tới New York vào buổi tối thay vì buổi chiều như dự tính.
Bên Mỹ sau một ngày tới đây hiện tại Ái Quyên đã quen dần với gia đình David và thời tiết bên này,vì gần giáng sinh và năm mới nên ba mẹ David thường xuyên vắng nhà vào ban ngày vì họ đi tới các nhà thờ phát quà giáng sinh cho các trẻ em mồ côi ở đây,Ái Quyên cũng muốn đi nhưng ba mẹ David nói họ chỉ đi một chút thôi sẽ về hơn nữa ngoài trời đang có tuyết họ sợ Ái Quyên sẽ ốm mất vì dù gì Ái Quyên cũng không thể quen ngay với thời tiết ở đây được.
Vì nhận được tin anh chị mình sẽ đáp chuyến bay tới đây vào buổi tối nên Ái Quyên và David đang ra sân bay đón họ.trên xe Ái Quyên vẫn đang có chút hờn dỗi chuyện là vừa nãy lúc Ái Quyên đang xem phim David bỗng từ đâu đi ra bế Ái Quyên lên phòng mặc cho Ái Quyên dãy dụa ra sao,khi lên đến phòng David không nói nhiều lập tức đè lên người Ái Quyên cuồng dã hôn khiến Ái Quyên choáng váng và sau khi Ái Quyên tỉnh táo lại thì chiếc váy và chiếc áo khoác trên người Ái Quyên đã bị lột sạch rồi.và cũng không để Ái Quyên phản kháng điều gì David đã bắt đầu đưa Ái Quyên đi vào trầm luân rồi.David trên người Ái Quyên điên cuồng đòi hỏi còn Ái Quyên chỉ biết rên rỉ và bất lực để David đưa vào trầm luân mà thôi.mãi tới khi David thỏa mãn thì David mới tha cho Ái Quyên và đó là vào cách đây một tiếng trước tất nhiên là vì David nể tình tối nay họ phải ra sân bay đón mọi người không thì giờ Ái Quyên cũng không thể xuống giường được đâu.càng tức giận hơn khi David nói anh đang trừng phạt Ái Quyên vì buổi ăn trưa hôm trước Ái Quyên bênh bố của David OMG khỏi phải nói Ái Quyên tức giận ra sao con người này đến lý do trừng phạt cũng vô lý như thế.David đang lái xe bên cạnh Ái Quyên không khỏi buồn cười vì khuôn mặt tức giận của Ái Quyên lúc này.
– Bà xã em đang giận anh đấy à?hay em không phục việc anh trừng phạt em vừa nãy?.
Ái Quyên trừng mắt nhìn David không nói gì.thấy vậy David bật cười nói thêm.
– Bà xã em định mang khuôn mặt này ra đón mọi người sao?em không sợ sau khi thấy khuôn mặt giận dỗi này của em họ sẽ tiễn anh đi gặp đất mẹ bao la sao bà xã?.
Lúc này Tiểu Quyên mới đáp lại lời David.
– David anh vô lý vừa thôi đến lý do anh đưa ra để trừng phạt em cũng rất vô lý đấy anh biết không hả?.em ghét anh chết đi được ấy David.
David bật cười sau đó cho xe đi chậm lại rồi véo nhẹ má Ái Quyên.
– Bà xã em nhớ em đã cho anh' nhịn' bao lâu rồi không?nếu anh không cố tình trừng phạt em thì chính anh sẽ vì 'nhịn' quá lâu mà chết đấy.em thử nghĩ xem một người đàn ông bình thường khi ôm người yêu trong lòng mà không được làm gì có phải quá cực hình không?nếu không sợ em hôm qua mới đi máy bay một quãng đường khá xa nên mệt thì anh đã ăn sạch em từ hôm qua rồi,anh cố nhịn tới trưa nay là quá giỏi rồi đấy bà xã của anh ạ.
Ái Quyên đỏ bừng mặt nhìn người đàn ông của mình bên cạnh sau đó quay mặt đi nói.
– Em thật sự lười cãi nhau với anh David.
David bật cười vì biết Ái Quyên đã hết giận anh rồi rất nhanh họ đã tới sân bay khi cả hai vào bên trong một lúc thì cả hai đã thấy những hình bóng quen thuộc đi ra Ái Quyên nhanh chóng vẫy tay hét lên.
– Anh,chị bọn em ở đây này.
Mọi người cũng đã nhìn thấy Ái Quyên và David họ nhanh chóng di chuyển về phía hai người, khi họ vừa tới nơi Ái Quyên đã vui vẻ nhào vào ôm các chị mình vui mừng nói.
– Các chị tới rồi.
Trong khi David gần đó có chút giật mình sau đó giọng David vang lên.
– Tiểu Quyên cẩn thận không ngã,em mới xa họ 2 ngày thôi mà làm như xa lắm rồi không bằng ấy.
Ái Quyên rời khỏi vòng tay của các chị mình bĩu môi nhìn David.
– Kệ em.
David lắc đầu cười sau đó nhìn mọi người.
– Chào mừng các cậu và các em đã tới New York Mỹ giờ thì chúng ta về thôi nào.
Mọi người gật đầu sau đó cùng nhau ra về xem ra họ sẽ có một kỳ nghỉ lễ đáng nhớ ở New York trong vài ngày tới.