Sau khi mua xong mọi thứ thì Cố Minh Kiệt đưa Tiểu Di về nhà của cô khi hai người họ về tới nhà đã thấy Ái Quyên và Nhược Giai đang dọn nhà xem ra hai cô nàng sau khi bày trò với chị của mình đã một đường đi thẳng về nhà luôn thì phải?Tiểu Di sau khi thấy cả hai cô em gái của mình đã về nhà lấy làm lạ rốt cuộc hai cô nhóc có việc bận gì mà bỏ cô rơi cô ở công ty rồi lại về sớm như vậy?.vừa bước xuống xe Tiểu Di đã hỏi Ái Quyên khi thấy cô nàng đi ra mở cổng.
– Ái Quyên em và Nhược Giai có việc gì gấp mà bỏ cả chị lại thế hả?rồi còn về sớm như vậy?hai đứa bày trò gì phải không?.
Ái Quyên lúc này có chút giật mình nhẹ khi nghe sự chất vấn của chị mình nhưng cuối cùng Ái Quyên cũng tìm ra lí do hợp lí để nói.
– Em và Nhược Giai phải đi đổ xăng xe cho chị đấy chị đi xe chẳng để ý gì hết xăng cũng không biết thật là.
Tiểu Di nghi ngờ nhìn Ái Quyên sau đó hỏi lại.
– Xe hết xăng thật sao?lúc sáng chị đi vẫn bình thường mà.
Ái Quyên vẫn chống chế nói.
– Không tin thì chị tự xem đi em phải đi đổ đầy bình xăng cho chị rồi đấy em mà không để ý khéo ba chị em chưa tới siêu thị đã phải đi bộ rồi.
Tiểu Di ngẫm nghĩ đúng là lâu rồi cô chưa đổ xăng xe thật có lẽ Ái Quyên nói đúng,nhìn Ái Quyên một cái sau đó Tiểu Di nói.
– Giúp chị mang đồ vào nhà đi rồi phụ chị nấu ăn chị Tiểu Nhiên của em sắp về rồi đấy.
Lúc Tiểu Di đi tới cốp xe lấy đồ Ái Quyên mới dám thở mạnh cứ nói dối chị Tiểu Di của cô nàng thế này khéo Ái Quyên lên cơn đau tim mất.vì trong cốp xe còn có cả đồ của hắn nữa nên khi lấy đồ Tiểu Di luôn cẩn thận để riêng đồ cho hắn sang một bên sợ lấy nhầm Ái Quyên thấy trong cốp xe có khá nhiều đồ lại còn có thứ giống nhau có chút tò mò Ái Quyên hỏi chị mình.
– Chị sao hôm nay chị mua nhiều đồ thế?lại còn đồ không giống nhà chúng ta hay dùng nữa chứ?.
Cố Minh Kiệt đang đứng bên cạnh chờ Tiểu Di lấy đồ ra để anh xách vào nhà nghe Ái Quyên hỏi hắn lên tiếng trả lời.
– Là đồ của anh,tiện thể anh và chị Tiểu Di của em đi mua đồ anh nhờ cô ấy mua hộ anh mấy thứ luôn.
Ái Quyên nhìn sang hắn trao cho hắn một ánh mắt tán thưởng cũng biết tận dụng cơ hội quá cơ.
Khi Tiểu Di đã lấy hết đồ ra đưa cho hắn và Ái Quyên cầm khi cô định đóng cốp xe lại thì hắn lên tiếng.
– Tiểu Di lấy cho tôi túi quần áo tôi vừa nhờ em mua vừa nãy.
Tiểu Di khó hiểu nhìn hắn chuyện là vừa nãy hắn cứ một mực nhờ Tiểu Di chọn cho hắn một bộ đồ đơn giản mặc ở nhà ví dụ như quần tây và áo thun chẳng hạn.lúc đầu Tiểu Di nhất định không chịu giúp hắn nhưng hắn nhất định kéo Tiểu Di vào khu bán quần áo bất đắc dĩ Tiểu Di đành chọn cho hắn một bộ đồ là một chiếc quần tây và 1 chiếc áo thun trắng trơn vải khá dày dặn và mềm mại đặc biệt đây là mẫu thiết kế của Lãnh Thị.vì Tiểu Di là nhà thiết kế nên khi nhìn sơ qua Tiểu Di cũng có thể đoán được hắn mặc size nào hơn nữa dáng hắn quá chuẩn nên cũng chẳng khó để chọn đồ phù hợp.điều đáng nói là khi Tiểu Di đang chọn đồ cho hắn thì hắn tới một gian hàng gần đó lấy thêm một chiếc quần nhỏ để trong hộp rồi cũng rất tự nhiên bỏ vào xe đẩy khi Tiểu Di hỏi hắn tại sao phải mua đồ ở đây?không phải đồ của hắn đều do anh David thiết kế sao?nhưng hắn chỉ cười nhìn Tiểu Di nói.
– Từ từ em sẽ biết.
Vậy mà lúc này hắn lại muốn cô lấy túi đồ đó cho hắn rốt cuộc hắn định làm gì?thấy sự thắc mắc của Tiểu Di Cố Minh kiệt chỉ bình thản nói.
– Tôi không có thói quen ăn cơm khi chưa tắm vậy nên hôm nay tôi tắm nhờ nhà em một hôm được chứ?.
Tiểu Di trừng mắt nhìn hắn rốt cuộc cô đã có câu trả lời cho thắc mắc của mình rồi nhưng có điều không biết từ bao giờ mặt hắn lại dày như vậy nhỉ?đã bắt cô lựa đồ hộ hắn,rồi lại đến nhà cô ăn cơm trực,bây giờ thì đòi tắm nhờ có khi nào hắn nhờ cô giặt đồ hộ hắn luôn hay không nhỉ?như hiểu những gì Tiểu Di đang nghĩ hắn nhếch môi cười nói.
– Nếu có thể em giặt đồ luôn hộ tôi cũng được,khi nào khô tôi sẽ tới lấy sau.
Nói xong đôi chân dài của hắn đi thẳng vào nhà bỏ mặc Tiểu Di đang mặt đỏ bừng vì tức giận thấy vậy Ái Quyên đi tới nắm tay kéo Tiểu Di vào nhà vừa nói.
– Chị bớt giận đi tức giận sẽ mọc mụn haiz…đúng là bạn thân nên David và anh Minh Kiệt giống y chang nhau.
Vào đến bên trong nhà trong khi Tiểu Di,Ái Quyên và Nhược Giai đang chuẩn bị nấu ăn thì hắn vào phòng Tiểu Di tắm nhờ đúng là hiện tại để nói về độ mặt dày của hắn thì không thể nói hết được.
Đang loay hoay nấu ăn thì Tiểu Di thấy hắn bước từ từ phòng mình bước ra,tạo hình hiện tại của hắn khiến Tiểu Di có chút mê muội,hắn mặc chiếc quần tây màu đen Tiểu Di lựa cho khi nãy vì chiếc quần vừa in với người hắn cộng thêm một chiếc áo thun trắng trơn khiến hắn hiện tại mang một vẻ đẹp soái ca hút hồn người khác.nhưng chưa kịp mê muội lâu thì Tiểu Di lại tròn mắt khi nhìn thấy hắn một tay đang cầm chiếc laptop của cô, tay bên kia hắn cũng đang cầm một chiếc khăn tắm để lau tóc của mình chỉ có điều đó là khăn tắm của cô.hắn đi tới phòng khách đặt laptop của Tiểu Di xuống bàn rồi đi tới chỗ Tiểu Di vừa lau tóc vừa nói.
– Tiểu Di tôi biết tôi rất đẹp trai nhưng em đừng nhìn tôi chằm chằm như thế dù sao ở đây cũng có Ái Quyên và Nhược Giai em không ngại nhưng tôi rất ngại nha.
Tiểu Di tức giận nhìn hắn cái tên này…Tiểu Di trừng mắt nhìn hắn nói.
– Ngại cái đầu anh ấy Cố Minh Kiệt,ai cho phép anh lấy khăn tắm của tôi lau tóc hả?mà đừng nói với tôi anh lấy dầu gội của tôi gội đầu luôn nhé?…
Cố Minh Kiệt vẫn rất tự nhiên nhún vai nói với Tiểu Di.
– Tôi thấy trong phòng em chỉ có một chiếc khăn tắm thôi nên tôi dùng tạm ai bảo em khi nãy không mua khăn tắm cho tôi nên tôi phải miễn cưỡng dùng chung với em thôi có gì đâu,hơn nữa loại dầu gội em đang dùng cũng giống loại dầu gội tôi đang dùng vậy nên chúng ta dùng chung cũng không sao.
Tiểu Di lúc này đang cố kìm chế cơn tức giận của mình cô thật muốn dùng chiếc thìa to đang cầm trên tay gõ cho hắn mấy cái mà,trong khi Ái Quyên và Nhược Giai đang nhịn cười khổ sở xem ra người anh rể của hai cô đang dùng chiêu” mặt dày theo đuổi” đây mà.sau khi cố gằng giữ bình tĩnh Tiểu Di trừng mắt hỏi hắn.
– Vậy anh mang máy tình của tôi ra đây làm gì?.
Cố Minh Kiệt thản nhiên nói.
– Trong lúc em nấu ăn thì tôi sẽ làm việc hôm nay vì phải đưa em đi mua đồ chuẩn bị cho bữa tiệc tối nay nên tôi tan làm sớm hơn mọi hôm, còn một số việc tôi chưa làm xong,vì không mang theo máy tính nên tôi mượn tạm máy tính của em một chút không vấn đề gì chứ?.
Tiểu Di chỉ “hừ “một tiếng sau đó quay lại công việc nấu ăn của mình cô mới không thèm lí sự với anh ta nữa thật tức chết cô mà.thấy Tiểu Di đã không còn chất vấn mình nữa Cố Minh Kiệt mỉm cười vui vẻ khi lên lại phòng cất khăn tắm hắn còn cố ý nói thêm.
– Đồ tôi để trong phòng tắm em giặt xong phơi khô rồi nhớ là qua cho tôi nhé Tiểu Di rảnh tôi ghé qua lấy.
Tiểu Di lúc này thật sự muốn phát điên thật rồi cô đặt mạnh chiếc thìa xuống hét lên.
– Cố Minh Kiệt anh…
Nhưng Tiểu Di chưa nói thêm điều gì thì bóng dáng hắn cũng rất nhanh đi khuất mặc kệ cơn thịnh nộ của Tiểu Di lúc này.hậm hực quay lại nấu ăn Tiểu Di đang lầm bầm mắng chửi hắn thì giọng hắn lại vang lên.
– Em muốn mắng chửi gì thì nói to lên Tiểu Di chứ nói nhỏ quá tôi không nghe thấy gì cả.
Tiểu Di đang chứa một bụng tức giận nhưng cô nhịn thà cãi nhau với đầu gối còn hơn.bỗng nhiên Tiểu Di nghe thấy tiếng cười khúc khích bên cạnh của Ái Quyên và Nhược Giai,trao cho hai cô em gái mình ánh mắt đe dọa Tiểu Di quay sang hỏi.
– Hai đứa cười cái gì?vui lắm sao mà cười hả?thích chị cho hai đứa một trận không?.
Cả Ái Quyên và Nhược Giai đồng thanh lắc đầu.lúc này giọng hắn lại vang lên.
– Tiểu Di tôi nghĩ em nên thay mật khẩu máy tính đi mật khẩu gì mà dễ thế này không biết? nhắm mắt tôi cũng có thể đoán ra mật khẩu của em.
Cuối cùng thì Ái Quyên và Nhược Giai quyết định đẩy Tiểu Di ra khỏi bếp chứ người ở ngoài tìm cách chọc tức người ở trong tìm cách kìm chế khéo tối nay họ không có cơm ăn mất.vừa lúc đó Tiểu Hi,Lãnh Tử Thiên,Gia Linh,Dương Nhất Phong cũng vừa tới bước vào nhà họ thấy không khí trong nhà đang không ổn lắm thì phải?Tiểu Di thì mặt đang đen sì còn Cố Minh Kiệt thì đang thản nhiên làm việc trên máy tính của Tiểu Di.thấy vậy Gia Linh đi tới hỏi Tiểu Di.
– Tiểu Di cậu làm sao thế?tớ thấy sắc mặt cậu không tốt lắm thì phải?.
Tiểu Di nhìn hắn rồi nhìn Gia Linh nói.
– Tớ bị một con cún chêu ngươi thôi Gia Linh
Hắn nghe vậy ngẩng đầu lên nói.
– Tôi tuổi gà không phải cún Tiểu Di.
Mọi người bất giác bật cười hóa ra là hai con người này đang cãi nhau hỏi sao một người thì tức giận một người thì nhởn nhơ như không thế này.Tiểu Di kìm chế cơn giận của mình hậm hực.
– Tớ đi tắm.
Nói xong Tiểu Di mang một bụng tức giận vào phòng hắn thấy vậy nhếch môi cười nói theo.
– Dù tức tôi nhưng đừng trút giận lên đồ của tôi đấy nhé,nó vô tội mà…
Tiểu Di nắm chặt hai tay một đường đi thẳng vào phòng không thèm quay lại ở dưới mọi người đang lắc đầu cười.Dương Nhất Phong quay sang ngồi cạnh hắn hỏi.
– Cậu lại chọc giận gì Tiểu Di thế hả?nhìn thái độ của cô bé vừa nãy xem ra rất tức giận đấy.
Hắn bình thản trả lời tên bạn thân của mình.
– Tôi cố tình chọc giận cô ấy mà,còn giận là còn quan tâm tôi chỉ sợ cô ấy không có cảm xúc gì với tôi thôi cậu hiểu không?.
Tiểu Hi lắc đầu cười cười nhìn hắn nói.
– Vừa này nhìn Tiểu Di nó như muốn cho anh một trận nhớ đời ấy,nếu nhà không có ai tôi dám cá nó đánh cho anh một trận rồi.
Hắn không nói gì chỉ nhún vai nói.
– Biết đâu cô ấy đánh tôi xong thì tôi lại có cớ ăn vạ bắt cô ấy chăm sóc tôi thì sao nhỉ?.
Mọi người lại nhìn hắn lắc đầu hắn muốn được Tiểu Di tha thứ đến phát điên rồi thì phải?.
Sau đó thì Lãnh Tử Thiên và Dương Nhất Phong cùng ngồi nói chuyện với hắn trong khi Gia Linh và Tiểu Hi đi tắm sau đó sẽ xuống nấu ăn nốt để Ái Quyên và Nhược Giai đi tắm.một lúc sau Hoàng Lâm và David cũng tới họ gặp nhau lúc tới đây nên lúc này cả hai người họ mới vào đây cùng một lúc.chưa thấy người nhưng giọng David đã vang lên.
– Bà xã anh tới rồi.
Tiếng kêu đủ to của David khiến Ái Quyên giật mình cô nàng vội vàng chạy ra ngoài bịt miệng David lại nhìn mọi người cười ngại ngùng rồi quay sang David nói nhỏ.
– Anh có im đi không hả?anh chị đang ở đây anh không biết ngại hả?.
David gỡ tay của Ái Quyên ở miệng mình ra còn cố tình hôn một cái rồi cười nói.
– Thì ở đây có bà xã của anh nên anh gọi thôi có gì mà ngại,nếu như anh gọi người yêu của người khác là bà xã thì mới ngại chứ còn rõ ràng em là bà xã của anh mà không đúng sao?hơn nữa trước kia bọn họ toàn cho anh ăn cẩu lương giờ anh cũng làm y chang họ thôi cho họ hiểu cảm giác của anh lúc ấy để anh xem ai dám ý kiến nào.
Ái Quyên lườm David một cái cô nàng biết anh vốn dĩ mặt rất dày nên không ngại nhưng mặt Ái Quyên cô rất mỏng được không?nhất là khi anh chị đang nhìn cô nàng chằm chằm như thế không ngại mới lạ ấy.
– Mặc kệ anh em đi tắm không nói với anh nữa.
Nói xong Ái Quyên bỏ đi lên phòng để David nhìn theo lắc đầu mỉm cười.
– Người yêu anh ngại ngùng đáng yêu chết đi được ấy.