Mục lục
Cố Tổng Chúng Ta Ly Hôn Đi - Bé Thơm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Việc đầu tiên của các cô gái khi vào nhà là chạy thẳng vào bếp tìm Tiểu Di khi thấy cô đang rất vui vẻ nấu ăn xem ra mọi thứ vẫn rất ổn họ đã có thể yên tâm rồi.họ bất chợt cùng nhìn nhau sau đó Gia Linh lên tiếng chêu chọc Tiểu Di.

– Aiza xin chào cố thiếu phu nhân ạ,thiếu phu nhân đang làm gì thế có cần chúng tôi phụ giúp gì không nhỉ?.

Tiểu Di giật mình nhìn ra cửa khi thấy bốn cô bạn của mình và hai cô em gái của mình đang đứng đó nhìn Tiểu Di nhưng Tiểu Di lại không nhận ra ánh mắt họ đang nhìn mình đầy ý chêu chọc thấy vậy Tiểu Di vui vẻ nói.

– Mọi người tới rồi sao?tớ nấu sắp xong rồi nên các cậu không cần giúp gì tớ nữa đâu nghỉ ngơi đi.

Tiểu Hi nhìn Tiểu Di sau đó tới gần bạn mình thấy vài vết đỏ mờ ám trên cổ Tiểu Hi lập tức hiểu vấn đề cô nàng nháy mắt chêu chọc Tiểu Di.

– Tiểu Di hôm qua cậu ngủ ngon không?mà cậu ngủ không thả màn hả?muỗi đốt đỏ hết cổ rồi?.

Tiểu Di lúc này đã nhận ra Gia Linh đang cố tình chêu chọc mình ngại ngùng Tiểu Di cố kéo cổ áo của mình cao lên một chút đỏ mặt không nói gì cả thấy vậy Tiểu Nhiên đi tới bên cạnh Tiểu Di mỉm cười nói với Gia Linh.

– Thôi nào Tiểu Linh cậu đừng chêu Tiểu Di nữa không phải lúc trước cậu cũng từng như vậy sao?cứ chêu cậu ấy cho cố rồi đến lúc cậu ấy không cho ăn cơm ké thì đừng khóc nhé không ai thương đâu.1

Sau đó Tiểu Nhiên cầm dao thái hành giúp Tiểu Di rồi nhẹ nhàng hỏi.

– Tiểu Di vậy là cậu đã đồng ý tha lỗi cho Cố Minh Kiệt rồi phải không?.

Tiểu Di không nói chỉ ngại ngùng gật đầu xác nhận điều đó.mỉm cười Tiểu Nhiên nói với Tiểu Di.

– Chúc mừng cậu Tiểu Di vậy là đi một vòng lớn cuối cùng cậu và anh Minh Kiệt vẫn gặp lại nhau ở nơi cả hai bắt đầu là ngôi nhà này.tớ tin quyết định lần này của cậu là đúng Tiểu Di ạ hãy thật hạnh phúc nhé.

Tiểu Di cũng mỉm cười nhìn Tiểu Nhiên.

– Cảm ơn cậu Tiểu Nhiên chắc chắn tớ sẽ hạnh phúc.

Lúc này Nhược Giai cũng lên tiếng nhìn Tiểu Di nói.

– Chị Tiểu Di em thay mặt anh Hoàng Lâm xin lỗi chị về chuyện hôm qua anh ấy đã tự ý đưa chị tới đây khi chính anh ấy cũng biết anh Minh Kiệt đang bị thuốc khống chế,mong chị bỏ qua cho anh ấy nhé.

Tiểu Di đang bỏ cá ra đĩa khi nghe Nhược Giai nói vậy cô chỉ mỉm cười lắc đầu.

– Em không cần phải xin lỗi thay Hoàng Lâm càng không cần áy náy với chị về chuyện đó đâu Tiểu Giai,thật ra lúc lên xe Hoàng Lâm đã nói cho chị biết tình trạng của Minh Kiệt lúc đó rồi chỉ là chị tự nguyện muốn giúp anh ấy không liên quan gì tới Hoàng Lâm cả vậy nên chị sẽ không nhận lời xin lỗi của em thay Hoàng Lâm đâu.

Nhược Giai nhìn Tiểu Di sau đó gật đầu nói.

– Anh Hoàng Lâm hôm qua có nói với em anh ấy vì bất đắc dĩ mới phải làm thế,lúc đó anh ấy không thể nghĩ ra cách nào khác ngoài cách đó cả,hơn nữa trong lúc dần mất đi lí trí anh ấy nói anh Minh Kiệt vẫn gọi tên chị chứng tỏ anh Minh Kiệt yêu chị rất nhiều đấy chị Tiểu Di.

Từ vừa nãy tới giờ chỉ có Ái Quyên im lặng thấy vậy Tiểu Di có chút cảm thấy lạ vì chẳng bao giờ Ái Quyên trầm ngâm như vậy cả.

– Ái Quyên em đang suy nghĩ gì mà tâp trung thế hả?em đang có chuyện gì khó nghĩ sao?.

Nghe Tiểu Di hỏi Ái Quyên không hẹn mà mọi người cùng nhìn Tiểu Di sau đó Ái Quyên Ngập ngừng trả lời Tiểu Di.

– Có một vài chuyện vừa xảy ra thôi chị Tiểu Di,em không sao đâu.

Tiểu Di khó hiểu nhìn Ái Quyên.

– Nhưng là chuyện gì khiến em như người mất hồn vậy hả?có chuyện gì đó rất quan trọng khiến em ra như vậy phải không Ái Quyên?.

Ái Quyên im lặng không nói gì thấy vậy Tiểu Hi xen vào nói.

– Là chuyện Đường Ái Mỹ âm mưu hãm hại con bé nhưng cô ta chưa kịp làm gì thì đã bị David phát hiện ra bắt lại rồi mà cũng liên quan tới cậu nữa mà cậu không biết sao Tiểu Di?.

Gia Linh cũng thắc mắc hỏi Tiểu Di.

– Tiểu Di Cố Minh Kiệt chưa nói gì với cậu sao?.

Tiểu Di khó hiểu quay sang nhìn Gia Linh.

– Nói gì là nói gì Gia Linh?anh ấy không nói gì với tớ cả,rốt cuộc có chuyện gì xảy ra mà tớ chưa biết sao?.

Ngần ngừ một chút Gia Linh cũng nói cho Tiểu Di biết mọi chuyện.

– Thì là chuyện người hạ xuân dược Cố Minh Kiệt ấy,cậu không thắc mắc hỏi Cố Minh Kiệt ai chuốc thuốc anh ấy à?.

Tiểu Di càng tỏ ra bất ngờ hơn thật ra không phải cô không hỏi mà là do hắn không chịu nói cho cô biết.hiện tại thấy Gia Linh hỏi vậy Tiểu Di thật sự thắc mắc biết mình lỡ lời Gia Linh chuyển đề tài sang chuyện khác.

– Nhược Giai chị nghe anh Nhất Phong nói tối hôm nay ba mẹ Hoàng mời em tới nhà họ ăn cơm sao?.

Biết Gia Linh đang lảng sang chuyện khác Tiểu Di nhìn Gia Linh gắt nhẹ.

– Triệu Gia Linh!!!.

Gia Linh bất giác có chút ớn lạnh mỗi lần Tiểu Di gọi cả họ cả tên ai đó ra chứng tỏ cô đang rất tức giận biết là không thể giấu được nữa Gia Linh đành nói ra mọi chuyện.

– Ừm.. Tiểu Di thật ra người chuốc thuốc Cố Minh Kiệt cậu cũng biết đấy là…ừm….Diệp Băng Tâm.

Cái tên Diệp Băng Tâm được Gia Linh nói ra khiến Tiểu Di sững sờ đã rất lâu rồi Tiểu Di mới lại nghe thấy cái tên ấy nhưng điều khiến Tiểu Di thẫn thờ là việc Diệp Băng Tâm chính là người chuốc thuốc hắn hôm qua, rốt cuộc mục đích của Diệp Băng Tâm là gì đây?nếu hôm qua hắn không kìm chế tốt bản thân mình thì rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra rồi?đến nghĩ Tiểu Di cũng không dám nghĩ cố giữ bình tĩnh Tiểu Di hỏi Gia Linh.

– Tại sao các cậu biết người hạ thuốc anh ấy là Diệp Băng Tâm?hay đó chỉ là suy đoán của các cậu thôi?.

Tiểu Hi nhìn Tiểu Di nói.

– Thật ra Diệp Băng Tâm và Đường Ái Mỹ đã bị người của David và Cố Thị bắt lại rồi,hơn nữa thông qua camera được ghi lại thì người hạ thuốc rõ ràng là Diệp Băng Tâm chắc cô ta nghĩ làm việc đó trong góc khuất sẽ không ai thấy nhưng xui cho cô ta là bữa tiệc hôm qua là của Cố Thị và mọi ngóc ngách trong phòng đều có camera quan sát ít nhất là 2 cái.

Các cô gái cũng nhìn Tiểu Di và Ái Quyên các cô biết cả hai đang rất khó xử với Ái Quyên đó là em gái cùng cha khác mẹ của mình dù cho người được coi là bố của Ái Quyên không ra gì hơn nữa đứa em gái kia cũng chẳng phải đứa em tốt khi liên tục hành hạ Ái Quyên nhưng dù sao đó cũng là gia đình của Ái Quyên dù cô đã từ họ từ rất lâu rồi.với Tiểu Di đó là người không xa lạ với Tiểu Di cô ta còn là người mà Cố Minh Kiệt từng làm tất cả vì cô gái đó nhưng có lẽ Tiểu Di sẽ không can thiệp quá nhiều vào chuyện này dù sao cô vẫn muốn xem hắn sẽ làm gì với người phụ nữ đó.như sợ Tiểu Di và Ái Quyên mềm lòng tha cho Diệp Băng Tâm và Đường Ái Mỹ Gia Linh nhìn cả hai nói.

– Tiểu Di,Tiểu Quyên tớ không hi vọng cả hai mềm lòng tha cho hai người phụ nữ độc ác kia đâu nhé,người ta bảo “nhân nhượng với kẻ thù là tự hại chính mình” mà  với hai con người ấy tớ nghĩ sẽ chẳng có hi vọng thay đổi gì đâu vậy nên tốt hơn hết các cậu đừng xen vào chuyện này để anh David và Cố Minh Kiệt xử lý đi nhé.

Ở bên ngoài Hoàng Lâm đưa ví cầm tay của Tiểu Di hôm qua để quên trên xe của anh ta khi đưa hắn về đây đưa cho hắn.

– Chủ tịch đây là túi của Thiếu phu nhân hôm qua thiếu phu nhân để quên trên xe tôi lúc đưa ngài về đây tôi gửi chủ tịch lát nữa đưa cho thiếu phu nhân giúp tôi thưa chủ tịch.

Hắn gật đầu cầm lấy ví cầm tay của Tiểu Di từ Hoàng Lâm để bên cạnh mình,thấy vậy Vĩnh Kỳ lên tiếng hỏi hắn.

– Cố Minh Kiệt cậu và Tiểu Di làm lành rồi sao?tôi thấy thái độ của hai người rất khác thì phải.

Hắn ngả lưng ra ghế thoải mái thừa nhận.

– Như cậu thấy sao thì nó là vậy đấy Vĩnh Kỳ.

Lúc này mọi người cùng à lên một tiếng sau đó David lên tiếng chêu chọc hắn.

– Cố Minh Kiệt tôi hơi lo cho cậu đấy bị hạ thuốc lại ở cùng người mình yêu vậy mà sáng nay Tiểu Di vẫn dậy được thế kia có phải rất lạ không?hay cậu bị yếu hả?….

Đối với câu nói chêu chọc của tên bạn David này hắn có chút bực bội tại sao cậu ta dám nghi ngờ bản lĩnh đàn ông của hắn chứ?nhếch môi cười hắn nhìn David  hỏi.

– Vậy mỗi lần cậu ở cùng Ái Quyên cô bé đó cũng không rời giường được sao?nhưng kì lạ là một năm 365 ngày tôi chưa thấy Chu Ái Quyên nghỉ làm ngày nào cả hay cậu thậm chí còn chưa động được tới con người ta hả David?..

David bất ngờ với sự đáp trả của hắn anh chàng nhanh chóng nhìn vào bên trong bếp sau đó nghiến răng nói.

– Cố Minh Kiệt cậu lập tức im miệng cho tôi,tôi biết thương hoa tiếc ngọc cậu hiểu chưa hả?.

Hắn dù đang bị mọi người chêu chọc nhưng chuyện nào ra chuyện đó hắn không quên hôm qua hắn bị hạ thuốc.Dương Nhất Phong lên tiếng hỏi hắn.

– Cố Minh Kiệt hôm qua thế nào?cảm giác mất khống chế chắc không thoải mái chút nào đâu nhỉ?.

Thấy sự cợt nhả của Dương Nhất Phong hắn trừng mắt nhìn tên bạn này của mình.

– Cậu muốn biết cảm giác thế nào thì tự mình uống thuốc cậu sẽ biết cảm giác của tôi thôi vậy nên không cần hỏi tôi điều đó.

Lãnh Tử Thiên bật cười nhìn Dương Nhất Phong sau đó nhìn hắn nói.

– Nhưng thật sự nể cậu đấy bị hạ dược nhưng việc đầu tiên là tìm thư ký và người mình yêu thay vì tìm đại ai đó “giải dược” đúng là bản lĩnh của chủ tịch Cố Thị có khác.

Hắn không trả lời câu hỏi của Lãnh Tử Thiên mà lại nhìn sang thư ký của mình lạnh lùng ngồi đó nghe Hoàng Lâm báo cáo công việc,sau khi nghe một loạt báo cáo hắn chỉ hỏi lại một vấn đề.

– Hoàng Lâm cậu đã bắt được Diệp Băng Tâm chưa?.

Hoàng Lâm hơi rùng mình khi nghe hắn hỏi sau đó anh chàng gật đầu nói.

– Tôi đã cho người bắt Diệp Băng Tâm và Đường Ái Mỹ nhốt vào kho chờ chủ tịch sử lý rồi.

Hắn hơi chau mày hỏi lại.

– Đường Ái Mỹ cũng tham gia vào việc hạ thuốc tôi sao?.

David lên tiếng trả lời hắn.

– Cô ta nhắm vào Tiểu Quyên không phải cậu chẳng qua cô ta cũng cùng thuyền với Diệp Băng Tâm thôi.

Vĩnh Kỳ lên tiếng hỏi hắn.

– Vậy giờ cậu định giải quyết Diệp Băng Tâm thế nào Minh Kiệt?nợ mới,nợ cũ tình luôn một thể đi chứ hả?.

Hắn nhếch môi lạnh lùng nói.

– Cái giá cô ta sắp phải trả sẽ rất đắt vốn dĩ tôi cũng đang cho người tìm cô ta không nghĩ cô ta lại tự dẫn xác tới tính kế với tôi vì sự ngu ngốc này tôi sẽ khiến cô ta nhớ mãi.chơi dao thì có ngày đứt tay thôi không phải sao?.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK