Giám đốc gọi điện thoại hỏi ý kiến cấp trên, sau đó đồng ý: "Lần này thật sự xin lỗi, phiền mọi người tới lấy tiền đặt cọc”. Dương Đông đang định đi theo giám đốc ra ngoài lấy tiền, vừa mở cửa ra, đột nhiên một thân hình cao lớn chặn đứng đường đi của hai người.
Đứng ở cửa phòng là một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Chàng trai cao hơn một mét tám mươi, cô gái cao khoảng một mét bảy lăm, cánh tay của cô gái đang khoác lấy tay chàng trai.
Gương mặt chàng trai khôi ngô tuấn tú, lông mày, đôi mắt, sống mũi đều tinh xảo như đao khắc, góc nào trên khuôn mặt cũng lộ ra nét điển trai xuất chúng. Toàn thân cậu ta mặc một bộ Âu phục màu tím cao cấp, khoe ra thân hình thẳng tắp, bộ quần áo làm nền tôn lên vóc dáng vô cùng vạm vỡ của cậu ta.
Chiều cao hơn một mét tám mươi, cộng thêm thân hình vạm vỡ, cậu ta đứng trước mặt người khác trông như một ngọn núi vậy.
Khoảnh khắc vừa nhìn thấy chàng trai đó, đến tôi cũng bị vẻ ngoài bắt mắt của cậu ta thu hút!
Cô gái đi bên cạnh chàng trai cũng thu hút ánh nhìn của tất cả bạn nam, thân hình cô gái cũng rất hoàn mỹ, toàn thân mặc những nhãn hiệu nổi tiếng, e rằng chiếc túi trên tay phải của cô ta có giá trị lên đến hơn mười nghìn tệ!
Lại nhìn gương mặt của cô gái, mái tóc xoăn sóng đen nhánh nhẹ nhàng lướt trên vai, khuôn mặt đúng chuẩn như một ngôi sao mạng xã hội, làn da trắng nõn trang điểm nhẹ, gương mặt không chút tì vết, lông mày thẳng, mắt to, cằm thuôn, thân hình hoàn mỹ và chiều cao một mét bảy lăm, toàn thân mặc đồ hàng hiệu, khiến cho tất cả những người con gái khác ở đây đều bị lu mờ.
Lưu Thiến không có ưu thế về chiều cao, nhưng vẻ ngoài của Lưu Thiến cũng có nét đẹp của riêng mình. Mặc dù không đẹp bằng người con gái trước mặt, nhưng mọi người đều biết cô gái trước mặt đã phẫu thuật thẩm mỹ, gương mặt không biết trải qua bao nhiêu lần dao kéo mới được như bây giờ.
"Lớp trưởng!"
"Quốc Thắng, sao cậu lại... tới đây!"
"Lớp trưởng, không phải cậu nói sang đầu năm mới về nước hay sao?"
Người đàn ông này là Lý Quốc Thắng?
Bạn trai của Lưu Thiến?
Cậu ta... Cậu ta lại đi cùng một cô gái khác?
Thầy giáo và các bạn học nhìn thấy Lý Quốc Thắng đều vô cùng kích động.
Lý Quốc Thắng rất lễ phép cúi người chào, hỏi thăm sức khỏe thầy giáo, hỏi thăm các bạn học, cậu ta rất lịch sự, toàn thân toát lên phong thái quý tộc.
"Thưa thầy, thưa các bạn, lần này tôi đột ngột trở về nước là vì muốn tạo một bất ngờ cho mọi người”.
"Mọi người trong nhóm lớp suốt ngày rủ nhau tụ tập, chỉ một mình tôi không tới, họp lớp năm nào cũng thiếu một mình tôi”.
"Cho nên lần này tôi đã xin nghỉ phép, sáng sớm hôm nay về nước rồi”.
Sắc mặt Lưu Thiến vô cùng khó coi, tôi cảm nhận được sự đau lòng và tuyệt vọng trong ánh mắt cô ấy, nhưng cô ấy vẫn miễn cưỡng gượng cười, cùng mọi người chào đón Lý Quốc Thắng trở lại.
Chắng trách Lưu Thiến thích Lý Quốc Thắng, kiểu đàn ông có ngoại hình hoàn mỹ, khí chất cao quý như vậy là người có thể khiến mấy cô nữ sinh la hét chói tai, còn tôi... so với Lý Quốc Thắng, không có một chút ưu thế nào về ngoại hình!
Gương mặt Lý Quốc Thắng luôn nở nụ cười, một nụ cười cao sang nhiệt tình: "Tôi xin giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn gái tôi, con gái chủ tịch Lư của tập đoàn Xuân Kỳ, Lư Phi Phi”.
Tập đoàn Xuân Kỳ? Cái tên này hình như tôi đã nghe ở đâu đó rồi.
"Lớp trưởng, bạn gái của cậu thật xinh đẹp”.
"Lớp trưởng, cậu quả thực rất may mắn có được một cô bạn gái xinh đẹp như vậy”.
"Tôi nói này lớp trưởng, mọi người đều biết cậu độc thân, suốt ngày nói chuyện trong nhóm lớp, mấy cô bạn nữ trong lớp cũng toàn độc thân cả, ai cũng đều thích cậu, cậu thật sự đã làm tổn thương trái tim người ta đấy”.
Mọi người ở đây đều tấm tắc khen vẻ đẹp của Lư Phi Phi, mà Lư Phi Phi cũng rất lịch sự, mỉm cười cảm ơn mọi người, dường như cô ta rất hưởng thụ những ngôn từ xu nịnh của người khác.
Một người bạn học hình như chợt nhớ ra điều gì đó, sửng sốt nói: "Trời ơi, vị tiểu thư xinh đẹp này là con gái chủ tịch Lư, anh Quốc Thắng, chị Phi Phi, tôi đang làm việc ở tập đoàn Xuân Kỳ, sau này mong hai người giúp đỡ”.
Một người khác cũng kinh ngạc nói: "Tập đoàn Xuân Kỳ, không lẽ là... không lẽ chính là tập đoàn lớn nhất của tỉnh, chủ tịch là... Lư Thần Dương?"
Lại một người lên tiếng: "Đây chính là người giàu có nhất tỉnh chúng ta đó..."
Lư Thần Dương? Đó không phải là lần trước... đại thọ của bà Lưu, là người mà Âu Dương Bác mời tới, là người đầu tiên chúc thọ, chấn động bốn bề!
Thực lực, mối quan hệ, công ty của Lư Thần Dương, mười Âu Dương Bác cũng không bằng!
Lý Quốc Thắng lại cưa được con gái của Lư Thần Dương!
Trời đất ơi, tôi vô cùng kinh ngạc!
Tên khốn bội bạc này, bỏ rơi Lưu Thiến để đến với Lư Phi Phi, được lắm!
Trong nháy mắt, các bạn học đã ùa tới vây quanh Lý Quốc Thắng và Lư Phi Phi, mồm năm miệng mười chào hỏi, lấy lòng, chúc mừng hai người họ.
Hai người đó lập tức trở thành tiêu điểm ở đây.
Lưu Thiến đứng một bên, ánh mắt ửng đỏ, trong lòng rất khó chịu. Tôi bước tới, kéo lấy tay trái của Lưu Thiến, nắm thật chặt, như vậy cô ấy sẽ dễ chịu một chút.
Giám đốc đứng ở bên kia, lúc này hét lớn: "Mọi người đã ồn ào xong chưa, khách của chúng tôi sắp tới đây rồi, mời mọi người lấy tiền đặt cọc và lập tức rời khỏi đây!"
Không khí lập tức yên ắng trở lại, Lý Quốc Thắng lạnh lùng nhìn giám đốc: "Ở đây đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiền đặt cọc? Đuổi chúng tôi đi?"
Sắc mặt Lư Phi Phi cũng sa sầm xuống: "Chúng tôi tới đây để ăn cơm, chúng tôi có thể tới ăn cơm ở một nhà hàng hạ đẳng như này, là đã nể mặt các anh rồi”.
"Các anh muốn chúng tôi đi ư?"
Khí thế của Lư Phi Phi rất mạnh mẽ, gọi khách sạn lớn nhất thành phố là một nhà hàng hạ đẳng!
Gương mặt giám đốc không nén nổi giận dữ: "Tôi không quan tâm các người là ai, khách của chúng tôi sắp đến rồi, mời các người lập tức đi cho!"
"Nếu không, tôi sẽ gọi bảo vệ tới đuổi các người đi!"
Lý Quốc Thắng đứng trước mặt mọi người, thản nhiên nói: "Anh giám đốc, ban nãy anh cũng nói rồi, đây là lỗi của nhà hàng các anh, là sai sót của nhân viên, chứ không phải lỗi của chúng tôi”.
"Nhà hàng các anh đã chấp nhận yêu cầu đặt phòng của chúng tôi thì phải cư xử thành thật, làm ăn phải lấy con người làm gốc, lấy sự thành thật làm gốc, không thành thật thì không tiếp tục làm ăn được đâu”.
Lư Phi Phi nói: "Quốc Thắng, không cần phải nhiều lời với loại người hạ đẳng này, anh ta muốn gọi bảo vệ thì cứ để anh ta gọi, đến lúc đó, cho anh ta biết hậu quả sẽ nghiêm trọng ra sao”.
Lư Phi Phi liên tục nhắc tới từ hạ đẳng hai lần, không khỏi khiến tôi nhớ tới trước kia Đàm Quý Dương nói tôi là loại người hạ đẳng.
Giám đốc nghe vậy, sắc mặt trở nên rất khó coi: "Vị tiểu thư này, chúng tôi làm việc theo quy tắc của khách sạn, nhân viên chúng tôi có sai sót trong công việc, nhất định chúng tôi sẽ xử phạt”.
"Căn phòng này được người khác đặt trước mọi người, nhân viên của chúng tôi đặt cho mọi người lần thứ hai, cho nên mong mọi người thứ lỗi, mời mọi người rởi khỏi đây, chúng tôi sẽ hoàn trả gấp mười lần tiền đặt cọc”.
Có thể leo lên vị trí giám đốc, đương nhiên sẽ biết cách thăm dò thái độ qua lời nói và sắc mặt con người, nhận ra cặp đôi nam nữ trước mặt có khí thế không tầm thường, toàn thân hàng hiệu, không phải là những người đơn giản.
Dĩ nhiên, ban nãy bạn bè đông đúc đồng loạt ùa lên đẩy giám đốc sang một bên, âm thanh ồn ào khiến giám đốc không nghe rõ thân phận của Lư Phi Phi.
Đứng ở cửa phòng là một đôi nam nữ trẻ tuổi.
Chàng trai cao hơn một mét tám mươi, cô gái cao khoảng một mét bảy lăm, cánh tay của cô gái đang khoác lấy tay chàng trai.
Gương mặt chàng trai khôi ngô tuấn tú, lông mày, đôi mắt, sống mũi đều tinh xảo như đao khắc, góc nào trên khuôn mặt cũng lộ ra nét điển trai xuất chúng. Toàn thân cậu ta mặc một bộ Âu phục màu tím cao cấp, khoe ra thân hình thẳng tắp, bộ quần áo làm nền tôn lên vóc dáng vô cùng vạm vỡ của cậu ta.
Chiều cao hơn một mét tám mươi, cộng thêm thân hình vạm vỡ, cậu ta đứng trước mặt người khác trông như một ngọn núi vậy.
Khoảnh khắc vừa nhìn thấy chàng trai đó, đến tôi cũng bị vẻ ngoài bắt mắt của cậu ta thu hút!
Cô gái đi bên cạnh chàng trai cũng thu hút ánh nhìn của tất cả bạn nam, thân hình cô gái cũng rất hoàn mỹ, toàn thân mặc những nhãn hiệu nổi tiếng, e rằng chiếc túi trên tay phải của cô ta có giá trị lên đến hơn mười nghìn tệ!
Lại nhìn gương mặt của cô gái, mái tóc xoăn sóng đen nhánh nhẹ nhàng lướt trên vai, khuôn mặt đúng chuẩn như một ngôi sao mạng xã hội, làn da trắng nõn trang điểm nhẹ, gương mặt không chút tì vết, lông mày thẳng, mắt to, cằm thuôn, thân hình hoàn mỹ và chiều cao một mét bảy lăm, toàn thân mặc đồ hàng hiệu, khiến cho tất cả những người con gái khác ở đây đều bị lu mờ.
Lưu Thiến không có ưu thế về chiều cao, nhưng vẻ ngoài của Lưu Thiến cũng có nét đẹp của riêng mình. Mặc dù không đẹp bằng người con gái trước mặt, nhưng mọi người đều biết cô gái trước mặt đã phẫu thuật thẩm mỹ, gương mặt không biết trải qua bao nhiêu lần dao kéo mới được như bây giờ.
"Lớp trưởng!"
"Quốc Thắng, sao cậu lại... tới đây!"
"Lớp trưởng, không phải cậu nói sang đầu năm mới về nước hay sao?"
Người đàn ông này là Lý Quốc Thắng?
Bạn trai của Lưu Thiến?
Cậu ta... Cậu ta lại đi cùng một cô gái khác?
Thầy giáo và các bạn học nhìn thấy Lý Quốc Thắng đều vô cùng kích động.
Lý Quốc Thắng rất lễ phép cúi người chào, hỏi thăm sức khỏe thầy giáo, hỏi thăm các bạn học, cậu ta rất lịch sự, toàn thân toát lên phong thái quý tộc.
"Thưa thầy, thưa các bạn, lần này tôi đột ngột trở về nước là vì muốn tạo một bất ngờ cho mọi người”.
"Mọi người trong nhóm lớp suốt ngày rủ nhau tụ tập, chỉ một mình tôi không tới, họp lớp năm nào cũng thiếu một mình tôi”.
"Cho nên lần này tôi đã xin nghỉ phép, sáng sớm hôm nay về nước rồi”.
Sắc mặt Lưu Thiến vô cùng khó coi, tôi cảm nhận được sự đau lòng và tuyệt vọng trong ánh mắt cô ấy, nhưng cô ấy vẫn miễn cưỡng gượng cười, cùng mọi người chào đón Lý Quốc Thắng trở lại.
Chắng trách Lưu Thiến thích Lý Quốc Thắng, kiểu đàn ông có ngoại hình hoàn mỹ, khí chất cao quý như vậy là người có thể khiến mấy cô nữ sinh la hét chói tai, còn tôi... so với Lý Quốc Thắng, không có một chút ưu thế nào về ngoại hình!
Gương mặt Lý Quốc Thắng luôn nở nụ cười, một nụ cười cao sang nhiệt tình: "Tôi xin giới thiệu với mọi người một chút, đây là bạn gái tôi, con gái chủ tịch Lư của tập đoàn Xuân Kỳ, Lư Phi Phi”.
Tập đoàn Xuân Kỳ? Cái tên này hình như tôi đã nghe ở đâu đó rồi.
"Lớp trưởng, bạn gái của cậu thật xinh đẹp”.
"Lớp trưởng, cậu quả thực rất may mắn có được một cô bạn gái xinh đẹp như vậy”.
"Tôi nói này lớp trưởng, mọi người đều biết cậu độc thân, suốt ngày nói chuyện trong nhóm lớp, mấy cô bạn nữ trong lớp cũng toàn độc thân cả, ai cũng đều thích cậu, cậu thật sự đã làm tổn thương trái tim người ta đấy”.
Mọi người ở đây đều tấm tắc khen vẻ đẹp của Lư Phi Phi, mà Lư Phi Phi cũng rất lịch sự, mỉm cười cảm ơn mọi người, dường như cô ta rất hưởng thụ những ngôn từ xu nịnh của người khác.
Một người bạn học hình như chợt nhớ ra điều gì đó, sửng sốt nói: "Trời ơi, vị tiểu thư xinh đẹp này là con gái chủ tịch Lư, anh Quốc Thắng, chị Phi Phi, tôi đang làm việc ở tập đoàn Xuân Kỳ, sau này mong hai người giúp đỡ”.
Một người khác cũng kinh ngạc nói: "Tập đoàn Xuân Kỳ, không lẽ là... không lẽ chính là tập đoàn lớn nhất của tỉnh, chủ tịch là... Lư Thần Dương?"
Lại một người lên tiếng: "Đây chính là người giàu có nhất tỉnh chúng ta đó..."
Lư Thần Dương? Đó không phải là lần trước... đại thọ của bà Lưu, là người mà Âu Dương Bác mời tới, là người đầu tiên chúc thọ, chấn động bốn bề!
Thực lực, mối quan hệ, công ty của Lư Thần Dương, mười Âu Dương Bác cũng không bằng!
Lý Quốc Thắng lại cưa được con gái của Lư Thần Dương!
Trời đất ơi, tôi vô cùng kinh ngạc!
Tên khốn bội bạc này, bỏ rơi Lưu Thiến để đến với Lư Phi Phi, được lắm!
Trong nháy mắt, các bạn học đã ùa tới vây quanh Lý Quốc Thắng và Lư Phi Phi, mồm năm miệng mười chào hỏi, lấy lòng, chúc mừng hai người họ.
Hai người đó lập tức trở thành tiêu điểm ở đây.
Lưu Thiến đứng một bên, ánh mắt ửng đỏ, trong lòng rất khó chịu. Tôi bước tới, kéo lấy tay trái của Lưu Thiến, nắm thật chặt, như vậy cô ấy sẽ dễ chịu một chút.
Giám đốc đứng ở bên kia, lúc này hét lớn: "Mọi người đã ồn ào xong chưa, khách của chúng tôi sắp tới đây rồi, mời mọi người lấy tiền đặt cọc và lập tức rời khỏi đây!"
Không khí lập tức yên ắng trở lại, Lý Quốc Thắng lạnh lùng nhìn giám đốc: "Ở đây đã xảy ra chuyện gì vậy? Tiền đặt cọc? Đuổi chúng tôi đi?"
Sắc mặt Lư Phi Phi cũng sa sầm xuống: "Chúng tôi tới đây để ăn cơm, chúng tôi có thể tới ăn cơm ở một nhà hàng hạ đẳng như này, là đã nể mặt các anh rồi”.
"Các anh muốn chúng tôi đi ư?"
Khí thế của Lư Phi Phi rất mạnh mẽ, gọi khách sạn lớn nhất thành phố là một nhà hàng hạ đẳng!
Gương mặt giám đốc không nén nổi giận dữ: "Tôi không quan tâm các người là ai, khách của chúng tôi sắp đến rồi, mời các người lập tức đi cho!"
"Nếu không, tôi sẽ gọi bảo vệ tới đuổi các người đi!"
Lý Quốc Thắng đứng trước mặt mọi người, thản nhiên nói: "Anh giám đốc, ban nãy anh cũng nói rồi, đây là lỗi của nhà hàng các anh, là sai sót của nhân viên, chứ không phải lỗi của chúng tôi”.
"Nhà hàng các anh đã chấp nhận yêu cầu đặt phòng của chúng tôi thì phải cư xử thành thật, làm ăn phải lấy con người làm gốc, lấy sự thành thật làm gốc, không thành thật thì không tiếp tục làm ăn được đâu”.
Lư Phi Phi nói: "Quốc Thắng, không cần phải nhiều lời với loại người hạ đẳng này, anh ta muốn gọi bảo vệ thì cứ để anh ta gọi, đến lúc đó, cho anh ta biết hậu quả sẽ nghiêm trọng ra sao”.
Lư Phi Phi liên tục nhắc tới từ hạ đẳng hai lần, không khỏi khiến tôi nhớ tới trước kia Đàm Quý Dương nói tôi là loại người hạ đẳng.
Giám đốc nghe vậy, sắc mặt trở nên rất khó coi: "Vị tiểu thư này, chúng tôi làm việc theo quy tắc của khách sạn, nhân viên chúng tôi có sai sót trong công việc, nhất định chúng tôi sẽ xử phạt”.
"Căn phòng này được người khác đặt trước mọi người, nhân viên của chúng tôi đặt cho mọi người lần thứ hai, cho nên mong mọi người thứ lỗi, mời mọi người rởi khỏi đây, chúng tôi sẽ hoàn trả gấp mười lần tiền đặt cọc”.
Có thể leo lên vị trí giám đốc, đương nhiên sẽ biết cách thăm dò thái độ qua lời nói và sắc mặt con người, nhận ra cặp đôi nam nữ trước mặt có khí thế không tầm thường, toàn thân hàng hiệu, không phải là những người đơn giản.
Dĩ nhiên, ban nãy bạn bè đông đúc đồng loạt ùa lên đẩy giám đốc sang một bên, âm thanh ồn ào khiến giám đốc không nghe rõ thân phận của Lư Phi Phi.