Nghe đến tên hai vị thuốc này, tôi lập tức nghĩ đến cái chết của ông trưởng thôn cũ, ông trưởng thôn cũ đã chết do trúng độc ô đầu và bán hạ!
Lẽ nào số thuốc đã hại chết ông trưởng thôn cũ được lấy từ chỗ Triệu Linh Nhi?
Cho dù phải thì cũng không thể chứng minh được gì, Triệu Linh Nhi chỉ là bán thuốc mà thôi.
Không thể nói người bán dao là kẻ giết người.
Tôi nói: “Linh Nhi, sau này tránh xa Trương Vân Sơn một chút, ông ta không phải hạng người tốt đẹp gì”.
Trương Vân Sơn là một ông già háo sắc, lần trước Lâm Ngọc Lam đến chỗ Trương Vân Sơn khám bệnh, nếu tôi không kịp thời phát hiện thì đã xảy ra chuyện từ lâu.
Triệu Linh Nhi đẹp như tiên nữ, tôi sợ Trương Vân Sơn sẽ nảy sinh ý đồ với Triệu Linh Nhi.
Triệu Linh Nhi ngẩn người, tỏ vẻ khó hiểu hỏi: “Sao anh và bác sĩ Trương nói giống hệt nhau vậy?”
“Hôm nay tôi đi bán thuốc vừa hay nghe ngóng tin tức của anh, bác sĩ Trương nói anh không phải người tốt, bảo tôi tránh xa anh một chút”.
Tôi nhíu chặt mày, hỏi: “Cô nghe ngóng tin tức gì ở tôi?”
Triệu Linh Nhi đáp: “Gần đây tôi nghe người trong thôn nói trưởng thôn cũ của thôn các anh đã chết, hình như có liên quan đến anh, thế là tôi hỏi bác sĩ Trương, dù sao thì hai người cũng ở cùng thôn”.
“Ông ta còn nói anh đã giết trưởng thôn cũ”.
“Lúc đó tôi nghe thấy thế thì rất buồn. Tôi biết anh là người tốt, sao có thể giết người được chứ”.
Tin tức truyền đi nhanh thật, đến Triệu Linh Nhi cũng biết rồi, có lẽ dân cư ở các thôn xung quanh cũng đã nghe được chuyện này.
Triệu Linh Nhi vẫn luôn ở bên tôi, cách nửa tiếng lại kiểm tra cơ thể tôi, xác nhận vết thương của tôi không chuyển biến xấu mới yên tâm.
Truyền xong ba bình nước biển thì đã hơn một giờ sáng, tôi khuyên Triệu Linh Nhi đi nghỉ ngơi.
Triệu Linh Nhi nói: “Anh ngủ trên giường tôi, em trai tôi và Trần Kế Tần thì ngủ với nhau, nhà tôi hết phòng trống rồi, tôi đi đâu nghỉ ngơi đây?”
“Lại nói, anh là người bệnh với vết thương nặng như vậy, tôi không thể bỏ mặc anh được, tối nay tôi sẽ chăm sóc cho anh”.
Triệu Linh Nhi đã có vẻ mệt mỏi từ lâu, ban ngày cô ta và em trai đeo thuốc đi bán, bận rộn trong thị trấn cả một ngày, tối đến còn phải chăm sóc tôi.
Tôi nhìn mà đau lòng, nói: “Linh Nhi, hôm nay thật sự làm phiền cô rồi, cô đã cứu tôi mà tôi còn chiếm giường của cô”.
“Cô vất vả cả ngày rồi, không nghỉ ngơi sao được”.
Triệu Linh Nhi kéo tay tôi, nói: “Sơn Thành, so với những gì anh đã giúp tôi thì chuyện này có là gì đâu chứ”.
“Tôi biết gần đây xảy ra rất nhiều chuyện làm anh cũng không yên ổn. Tôi hỏi anh, anh lại không nói tôi nghe”.
“Anh yên tâm, dù có xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ là người bạn tốt nhất của anh”.
Trong lòng tôi rất cảm động, Triệu Linh Nhi thật là đơn thuần.
Tôi ngẫm nghĩ rồi nói: “Giường này có thể nằm được hai người, hay là hai chúng ta chịu khó ngủ cùng nhau đi”.
Triệu Linh Nhi nhìn vị trí trên giường, nói: “Vậy cũng được, nhưng anh là bệnh nhân anh ngủ bên trong, tôi ngủ bên ngoài, có chuyện gì tôi cũng có thể chăm sóc anh”.
“Nhưng mà... anh không được đụng vào tôi đâu nhé, nếu anh có tâm tư gì xấu xa thì tôi sẽ không tha cho anh, ha ha...”
Thế là tôi dịch người vào trong một chút, Triệu Linh Nhi cởi áo ngoài ra móc lên móc treo trên tường.
Cô ta mặc bên trong một chiếc áo cổ tròn bó sát người, có thể nhìn thấy chiếc lưng thẳng tắp, bụng dưới phẳng lì không có chút mỡ thừa.
Ngực của cô ta không lớn lắm, có thể là do tuổi còn nhỏ, vẫn chưa phát triển hoàn toàn.
Có lẽ là vì nịt ngực quá chặt, vành cổ tròn của áo trong lại to thu gọn cặp ngực vào một chỗ, lộ ra khe ngực không tính là quá sâu.
Triệu Linh Nhi ngồi bên giường, tiếp tục cởi quần ngoài. Gần đây trời lạnh, cô ta mặc bên dưới một chiếc quần màu đen. Sau khi chiếc quần rộng rãi được cởi bỏ, đôi chân thon thả xinh đẹp, không có chút mỡ thừa nào lộ ra.
Dáng vóc của Triệu Linh Nhi rất hoàn hảo, tôi rất muốn biết làn da bên dưới lớp áo của cô ta rốt cuộc như thế nào.
Triệu Linh Nhi cực kì chu đáo, trên giường chỉ có một chiếc chăn nhường cho tôi đắp, bản thân cô ta chỉ đắp một phần nhỏ.
Khoảng cách giữa hai người chúng tôi chỉ có mười mấy centimet, vì là giường đơn nên nó vốn dĩ đã tương đối nhỏ.
Triệu Linh Nhi đột nhiên tiếp xúc với ánh mắt của tôi, mặt hơi đỏ lên, trông rất quyến rũ.
“Ngủ đi, tối nay sẽ không tắt đèn, anh đã truyền ba bình nước chắc chắn lát nữa sẽ muốn đi vệ sinh”.
Mặc dù Triệu Linh Nhi quay lưng về phía tôi, nhưng trên người vẫn tỏa hương thơm mê người.
Tôi cứ mong được ôm Triệu Linh Nhi vào lòng, thậm chí là trong lòng tôi không thể chờ nổi muốn có được Triệu Linh Nhi.
Tôi cũng không biết vì sao, hình như từ khi tu luyện, chức năng sinh lý của tôi rất mạnh, nhu cầu rất cao.
Nếu tôi không bị thương thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt thế này, nhưng bây giờ tôi chỉ có thể nghĩ trong đầu mà thôi.
Có lẽ là Triệu Linh Nhi đã mệt lắm rồi, cô ta nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngực tôi thì lại nhói đau từng đợt, không cách nào ngủ được. Hơn nữa, một người đẹp tuyệt trần nằm bên cạnh tôi thế này, sao tôi có thể ngủ nổi chứ?
Mười mấy phút sau, Triệu Linh Nhi bỗng xoay người lại. Tôi đang nằm ngửa, lúc này cũng không nhịn được khẽ chuyển động cơ thể, lặng lẽ xoay mình lại.
Gương mặt xinh đẹp của Triệu Linh Nhi hoàn toàn phô bày trước mắt tôi. Ngũ quan vô cùng tinh xảo, lông mày, mắt, mũi, miệng, đường nét khuôn mặt tinh tế như được điêu khắc.
Trên mặt cô ta không có bất cứ tì vết nào, da dẻ mịn màng như nước, giống hệt búp bê.
Tôi không kìm được đưa tay tới trước khuôn mặt của Triệu Linh Nhi, tỉ mỉ vuốt ve gương mặt hoàn hảo ấy không nỡ rời tay.
Triệu Linh Nhi bỗng nhiên hừ nhẹ một tiếng khiến tôi giật mình, vội vàng rụt tay về.
Triệu Linh Nhi không thức giấc, mà là nhẹ cử động thân thể, sau đó giơ một chân qua đè lên người tôi.
Mặc dù qua một lớp quần, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm từ chân của Triệu Linh Nhi truyền tới, rất mềm mại và thoải mái.
Bình thường Triệu Linh Nhi ngủ một mình, đây là phản ứng tự nhiên, ngủ ở một tư thế một lúc lâu sẽ đổi sang tư thế khác.
Cơ thể Triệu Linh Nhi dần dần tiến sát về phía tôi, bình thường khi người ta ngủ, nhất là khi ngủ trên chiếc giường kê sát tường thì đều thích quay người vào phía trong.
Tôi nhân cơ hội đưa tay ra đặt lên người Triệu Linh Nhi, nhẹ nhàng lướt xuống dọc theo cánh tay cô ta. Chiếc áo trong của cô ta trơn nhẵn, tôi còn có thể cảm nhận được hơi ấm mê người truyền tới từ trên thân thể cô ta.
Triệu Linh Nhi không thức giấc, tôi to gan lướt dọc từ eo cô ta lên trên, sau đó dừng ở bầu ngực phía bên trái của cô ta.
Ngực Triệu Linh Nhi tròn đầy, giống như nụ hoa chưa nở, tính đàn hồi cao. Tôi khẽ nắn bóp, cảm giác đầy đặn ấy truyền từ lòng bàn tay tới tận đáy lòng tôi.
Hơn nữa, cảm giác kích thích khi làm lén lút đánh vào cả thân xác lẫn tinh thần tôi, hơi thở của tôi trở nên gấp gáp...
Tôi to gan hơn nữa, tiếp tục vân vê bầu ngực của Triệu Linh Nhi, cô ta lại khẽ hừ một tiếng nhưng vẫn không tỉnh lại.
Tôi bắt đầu có chút không kiêng dè, tay đưa xuống phía dưới vén áo của cô ta lên, bắt đầu sờ soạng từ bụng đi lên...
Da dẻ Triệu Linh Nhi mềm như tơ lụa. Tôi không thể chờ đợi thêm nữa mà mò tay lên trên, thò vào bên trong áo ngực, nắm lấy gò núi của Triệu Linh Nhi bóp nhẹ nhàng, chậm rãi xoa nắn quanh quầng nhũ hoa.
Lẽ nào số thuốc đã hại chết ông trưởng thôn cũ được lấy từ chỗ Triệu Linh Nhi?
Cho dù phải thì cũng không thể chứng minh được gì, Triệu Linh Nhi chỉ là bán thuốc mà thôi.
Không thể nói người bán dao là kẻ giết người.
Tôi nói: “Linh Nhi, sau này tránh xa Trương Vân Sơn một chút, ông ta không phải hạng người tốt đẹp gì”.
Trương Vân Sơn là một ông già háo sắc, lần trước Lâm Ngọc Lam đến chỗ Trương Vân Sơn khám bệnh, nếu tôi không kịp thời phát hiện thì đã xảy ra chuyện từ lâu.
Triệu Linh Nhi đẹp như tiên nữ, tôi sợ Trương Vân Sơn sẽ nảy sinh ý đồ với Triệu Linh Nhi.
Triệu Linh Nhi ngẩn người, tỏ vẻ khó hiểu hỏi: “Sao anh và bác sĩ Trương nói giống hệt nhau vậy?”
“Hôm nay tôi đi bán thuốc vừa hay nghe ngóng tin tức của anh, bác sĩ Trương nói anh không phải người tốt, bảo tôi tránh xa anh một chút”.
Tôi nhíu chặt mày, hỏi: “Cô nghe ngóng tin tức gì ở tôi?”
Triệu Linh Nhi đáp: “Gần đây tôi nghe người trong thôn nói trưởng thôn cũ của thôn các anh đã chết, hình như có liên quan đến anh, thế là tôi hỏi bác sĩ Trương, dù sao thì hai người cũng ở cùng thôn”.
“Ông ta còn nói anh đã giết trưởng thôn cũ”.
“Lúc đó tôi nghe thấy thế thì rất buồn. Tôi biết anh là người tốt, sao có thể giết người được chứ”.
Tin tức truyền đi nhanh thật, đến Triệu Linh Nhi cũng biết rồi, có lẽ dân cư ở các thôn xung quanh cũng đã nghe được chuyện này.
Triệu Linh Nhi vẫn luôn ở bên tôi, cách nửa tiếng lại kiểm tra cơ thể tôi, xác nhận vết thương của tôi không chuyển biến xấu mới yên tâm.
Truyền xong ba bình nước biển thì đã hơn một giờ sáng, tôi khuyên Triệu Linh Nhi đi nghỉ ngơi.
Triệu Linh Nhi nói: “Anh ngủ trên giường tôi, em trai tôi và Trần Kế Tần thì ngủ với nhau, nhà tôi hết phòng trống rồi, tôi đi đâu nghỉ ngơi đây?”
“Lại nói, anh là người bệnh với vết thương nặng như vậy, tôi không thể bỏ mặc anh được, tối nay tôi sẽ chăm sóc cho anh”.
Triệu Linh Nhi đã có vẻ mệt mỏi từ lâu, ban ngày cô ta và em trai đeo thuốc đi bán, bận rộn trong thị trấn cả một ngày, tối đến còn phải chăm sóc tôi.
Tôi nhìn mà đau lòng, nói: “Linh Nhi, hôm nay thật sự làm phiền cô rồi, cô đã cứu tôi mà tôi còn chiếm giường của cô”.
“Cô vất vả cả ngày rồi, không nghỉ ngơi sao được”.
Triệu Linh Nhi kéo tay tôi, nói: “Sơn Thành, so với những gì anh đã giúp tôi thì chuyện này có là gì đâu chứ”.
“Tôi biết gần đây xảy ra rất nhiều chuyện làm anh cũng không yên ổn. Tôi hỏi anh, anh lại không nói tôi nghe”.
“Anh yên tâm, dù có xảy ra chuyện gì, tôi cũng sẽ là người bạn tốt nhất của anh”.
Trong lòng tôi rất cảm động, Triệu Linh Nhi thật là đơn thuần.
Tôi ngẫm nghĩ rồi nói: “Giường này có thể nằm được hai người, hay là hai chúng ta chịu khó ngủ cùng nhau đi”.
Triệu Linh Nhi nhìn vị trí trên giường, nói: “Vậy cũng được, nhưng anh là bệnh nhân anh ngủ bên trong, tôi ngủ bên ngoài, có chuyện gì tôi cũng có thể chăm sóc anh”.
“Nhưng mà... anh không được đụng vào tôi đâu nhé, nếu anh có tâm tư gì xấu xa thì tôi sẽ không tha cho anh, ha ha...”
Thế là tôi dịch người vào trong một chút, Triệu Linh Nhi cởi áo ngoài ra móc lên móc treo trên tường.
Cô ta mặc bên trong một chiếc áo cổ tròn bó sát người, có thể nhìn thấy chiếc lưng thẳng tắp, bụng dưới phẳng lì không có chút mỡ thừa.
Ngực của cô ta không lớn lắm, có thể là do tuổi còn nhỏ, vẫn chưa phát triển hoàn toàn.
Có lẽ là vì nịt ngực quá chặt, vành cổ tròn của áo trong lại to thu gọn cặp ngực vào một chỗ, lộ ra khe ngực không tính là quá sâu.
Triệu Linh Nhi ngồi bên giường, tiếp tục cởi quần ngoài. Gần đây trời lạnh, cô ta mặc bên dưới một chiếc quần màu đen. Sau khi chiếc quần rộng rãi được cởi bỏ, đôi chân thon thả xinh đẹp, không có chút mỡ thừa nào lộ ra.
Dáng vóc của Triệu Linh Nhi rất hoàn hảo, tôi rất muốn biết làn da bên dưới lớp áo của cô ta rốt cuộc như thế nào.
Triệu Linh Nhi cực kì chu đáo, trên giường chỉ có một chiếc chăn nhường cho tôi đắp, bản thân cô ta chỉ đắp một phần nhỏ.
Khoảng cách giữa hai người chúng tôi chỉ có mười mấy centimet, vì là giường đơn nên nó vốn dĩ đã tương đối nhỏ.
Triệu Linh Nhi đột nhiên tiếp xúc với ánh mắt của tôi, mặt hơi đỏ lên, trông rất quyến rũ.
“Ngủ đi, tối nay sẽ không tắt đèn, anh đã truyền ba bình nước chắc chắn lát nữa sẽ muốn đi vệ sinh”.
Mặc dù Triệu Linh Nhi quay lưng về phía tôi, nhưng trên người vẫn tỏa hương thơm mê người.
Tôi cứ mong được ôm Triệu Linh Nhi vào lòng, thậm chí là trong lòng tôi không thể chờ nổi muốn có được Triệu Linh Nhi.
Tôi cũng không biết vì sao, hình như từ khi tu luyện, chức năng sinh lý của tôi rất mạnh, nhu cầu rất cao.
Nếu tôi không bị thương thì tôi nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội tốt thế này, nhưng bây giờ tôi chỉ có thể nghĩ trong đầu mà thôi.
Có lẽ là Triệu Linh Nhi đã mệt lắm rồi, cô ta nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Ngực tôi thì lại nhói đau từng đợt, không cách nào ngủ được. Hơn nữa, một người đẹp tuyệt trần nằm bên cạnh tôi thế này, sao tôi có thể ngủ nổi chứ?
Mười mấy phút sau, Triệu Linh Nhi bỗng xoay người lại. Tôi đang nằm ngửa, lúc này cũng không nhịn được khẽ chuyển động cơ thể, lặng lẽ xoay mình lại.
Gương mặt xinh đẹp của Triệu Linh Nhi hoàn toàn phô bày trước mắt tôi. Ngũ quan vô cùng tinh xảo, lông mày, mắt, mũi, miệng, đường nét khuôn mặt tinh tế như được điêu khắc.
Trên mặt cô ta không có bất cứ tì vết nào, da dẻ mịn màng như nước, giống hệt búp bê.
Tôi không kìm được đưa tay tới trước khuôn mặt của Triệu Linh Nhi, tỉ mỉ vuốt ve gương mặt hoàn hảo ấy không nỡ rời tay.
Triệu Linh Nhi bỗng nhiên hừ nhẹ một tiếng khiến tôi giật mình, vội vàng rụt tay về.
Triệu Linh Nhi không thức giấc, mà là nhẹ cử động thân thể, sau đó giơ một chân qua đè lên người tôi.
Mặc dù qua một lớp quần, nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận được hơi ấm từ chân của Triệu Linh Nhi truyền tới, rất mềm mại và thoải mái.
Bình thường Triệu Linh Nhi ngủ một mình, đây là phản ứng tự nhiên, ngủ ở một tư thế một lúc lâu sẽ đổi sang tư thế khác.
Cơ thể Triệu Linh Nhi dần dần tiến sát về phía tôi, bình thường khi người ta ngủ, nhất là khi ngủ trên chiếc giường kê sát tường thì đều thích quay người vào phía trong.
Tôi nhân cơ hội đưa tay ra đặt lên người Triệu Linh Nhi, nhẹ nhàng lướt xuống dọc theo cánh tay cô ta. Chiếc áo trong của cô ta trơn nhẵn, tôi còn có thể cảm nhận được hơi ấm mê người truyền tới từ trên thân thể cô ta.
Triệu Linh Nhi không thức giấc, tôi to gan lướt dọc từ eo cô ta lên trên, sau đó dừng ở bầu ngực phía bên trái của cô ta.
Ngực Triệu Linh Nhi tròn đầy, giống như nụ hoa chưa nở, tính đàn hồi cao. Tôi khẽ nắn bóp, cảm giác đầy đặn ấy truyền từ lòng bàn tay tới tận đáy lòng tôi.
Hơn nữa, cảm giác kích thích khi làm lén lút đánh vào cả thân xác lẫn tinh thần tôi, hơi thở của tôi trở nên gấp gáp...
Tôi to gan hơn nữa, tiếp tục vân vê bầu ngực của Triệu Linh Nhi, cô ta lại khẽ hừ một tiếng nhưng vẫn không tỉnh lại.
Tôi bắt đầu có chút không kiêng dè, tay đưa xuống phía dưới vén áo của cô ta lên, bắt đầu sờ soạng từ bụng đi lên...
Da dẻ Triệu Linh Nhi mềm như tơ lụa. Tôi không thể chờ đợi thêm nữa mà mò tay lên trên, thò vào bên trong áo ngực, nắm lấy gò núi của Triệu Linh Nhi bóp nhẹ nhàng, chậm rãi xoa nắn quanh quầng nhũ hoa.